Sau một hồi suy tư, trong lòng Thân Nguyên nhanh chóng có quyết định.
Ông ta nói với Dương Thanh: “Nhóc con, cậu còn trẻ mà đã đạt được cấp độ thế này, là thiên tài đứng đầu ở Trung giới giới Cổ Võ, nếu bị tôi giết ở đây thì đúng là đáng tiếc”.
“Không bằng cậu dừng tay, gia nhập Hợp Hoan Tông, làm đệ tử thân truyền của ta…
Nghe ông ta nói thế, đám võ giả ngớ người, họ không ngờ Thân Nguyên lại muốn lôi kéo Dương Thanh về tông.
Dương Thanh tất nhiên biết Thân Nguyên không có lòng tốt như thế, ánh mắt lập loè của ông ta đã bán đứng mưu đồ trong lòng.
Dương Thanh khinh thường: “Ông còn chẳng có tư cách làm đệ tử của tôi nữa, còn muốn tôi làm đệ tử của ông à, ông không xứng!”
Trong lúc nói, ma khí toàn thân Dương Thanh tăng vọt, anh bay lên trời, giơ tay lên trời hút một đám mây vào tay.
Không khí bỗng trở nên áp lực, chèn ép mọi người không thở nổi, trời xanh bỗng tối đen, lộ ra màu đỏ như tận thế sắp tới.
Ầm ầm! Một tia chớp loé lên, tiếng nổ vang làm tim mọi người chấn động.
Ai thấy cảnh này cũng sợ điếng người, Thân Nguyên há hốc mồm: “Cái này… sao có thể, hắn có thể mượn thế của trời đất…”
Dương Thanh chưa cho Thân Nguyên thời gian, đánh ra một chưởng. Thân Nguyên không dám lơ là, ông ta dùng hết sức ngăn cản.
Hai luồng linh lực đáng sợ va chạm, cả Hợp Hoan Tông đều rung chuyển, không ít cường giả tu vi thấp chết ngay tại chỗ.
Thân Nguyên phun máu, bị đánh bay mấy chục thước, nện lên mặt đất tạo thành cái lỗ hình người, không ai thấy ông ta đâu nữa.
Mà Dương Thanh chỉ tràn ra chút máu ở khoé môi, anh lùi khoảng mười bước rồi ổn định.
Nhất thời, hiện trường im lặng, mọi người dừng tay, khó tin nhìn cái hố hình người.
Mất hồi lâu mới có người run rẩy nói: “Chẳng lẽ Thân tông chủ đã bị một chưởng của đánh chết?”
Bùm!
Lúc này, một võ giả đột nhiên quỳ trước mặt Dương Thanh, liều mạng dập đầu.
Người vừa dập đầu tới mức máu me đầm đìa vừa cầu xin: “Cầu… Dương đại nhân tha cho tôi một mạng, anh cũng thấy rồi, đều là Thân Nguyên ép chúng tôi, xin anh tha cho chúng tôi…”
Dương Thanh chưa từng nương từ với kẻ muốn giết mình. Cuối cùng chỉ còn những võ giả bị ép tham gia run rẩy quỳ trên mặt đất. “Wèo…”
‘Thân Nguyên bỗng lao ra từ trong cái hố, nương theo âm thanh, bóng người quỷ dị xuất hiện.
“Cẩn thận!” Hai anh em Mạc Thanh Tu vội la lên với Dương Thanh.
Dương Thanh cũng nhận ra được động tĩnh trong cái hố, người linh hoạt tránh né một chiêu của Thân Nguyên.