Dương Thanh đáp lại Lôi Chấn Thiên: “Cảm ơn Lôi tông chủ!”
Mặc dù anh cảm ơn Lôi Chấn Thiên, nhưng nếu yêu cầu anh xin lỗi Hoàng Vĩnh Xương thì đừng mơ.
Ông ta chỉ là một lão luyện đan sư, mặc dù thế lực đẳng sau ông ta có mạnh đến mức nào thì Dương Thanh cũng chả thèm đếm xỉa.
Huống hồ gì, Dương Thanh thấy đối phương nên xin lỗi đã làm phiền mình mới đúng
Lôi Chấn Thiên nghe Dương Thanh cảm ơn, tưởng anh đã sợ rồi nên mới thở dài nhẹ nhõm mà thầm nghĩ, chỉ căn Dương Thanh biết sợ thì chuyện này sẽ giải quyết dễ dàng hơn rồi.
Nhưng khi ông ta nghĩ tiếp theo đây Dương Thanh sẽ cầu xin, thì anh lại tỏ vẻ như chả có chuyện gì mà xoay người định rời đi.
Hoàng Vĩnh Xương lập tức nối điên lên, sử dụng một Thuật pháp, linh khí khủng bố ngăn cản đường đi của Dương Thanh: “Thăng nhóc kia không xin lỗi mà còn muốn đi, cậu đang ép ta giết cậu đấy à!”
Dứt lời, Hoàng Vĩnh Xương chuẩn bị dùng sát chiêu đánh Dương Thanh, chẳng nể mặt mũi Lôi Chấn Thiên nữa: “Lôi Chấn Thiên, tôi thấy thẳng nhóc này muốn chết rồi đấy! Nên ông đừng nói lão phu không nể mặt ông!”
Lúc này ngay cả Lôi Chấn Thiên cũng nghĩ Dương Thanh rất khinh thường người khác.
Mà đúng lúc, Dương Thanh lại bật ra tiếng cười lạnh: “Tôi còn tự hỏi đám kia thể hiện ỷ vào cái gì mà hất mặt lên trời cao như vậy, thì ra là thượng bất chính, hạ tất loạn!”
Giọng nói vừa rơi xuống, Dương Thanh đã vung tay lên, thuật pháp của Hoàng Vĩnh Xương lập tức bị nghiền nát.
Mọi người thấy hành động này mà hoảng sợ, dù sao vừa rồi Thuật pháp kia rất cao, ngay cả Lôi Chấn Thiên cũng không thể nhẹ nhàng phá nát như thế.
Hoàng Vĩnh Xương rất bình tĩnh nói: “Thằng nhóc này, ta tự hỏi sao cậu dám kiêu căng trước mặt lão phu như vậy. Thì ra là..”
Dương Thanh lập tức cắt ngang lời nói của Hoàng Vinh Xương, hùng hồn nói: “Đám thầy trò các ông ngang ngược không biết lý lẽ, còn muốn ra tay giết tôi đẩy! Tôi nể tình hiện tại có mặt Lôi tông chủ ở đây, ông xin lỗi tôi ngay. Tôi sẽ tha cho mạng chó của ông một con đường sống!”
“Hừ, đã không mưa thì đừng ra sấm, nó rất xứng đáng bị sư phụ giết chết”.
“Nó muốn nhờ Lôi tông chủ cứu nữa chứ, sư phụ đã ra tay rồi thì ông trời có xuất hiện cũng chả cản được!”
…
Đồ đệ của Hoàng Vĩnh Xương đứng xung quanh, thấy Dương Thanh vẫn đứng yên tại chỗ lập tức bàn tán.