Đối diện với lời phản đối nghiêm khắc của La Tây Nhã, Sở Thiên cũng chỉ biết cười. Về công, giá trị lợi dụng của gia tộc Bì Bồng quá lớn. Về tư, người ta là lão tổ mẫu vô cùng lợi hại, không phải hàng giả đâu nhé!
Sở Thiên cười ha ha, hai tay tỏ ý La Tây Nhã hãy bình tĩnh “Lão tổ mẫu, dù thế nào thì Bì Bồng lão tổ tông năm đó cùng với Khảm Phổ cũng là lão huynh đệ…”
“Cái gì mà lão huynh đệ! Hứ!” La Tây Nhã quay lưng đi, nói lạnh lùng: “Giờ ta thế này, một nửa chính là nhờ Khảm Phổ!”
“Ha ha, lão tổ mẫu, Chiến Thần hiện giờ đã rơi vào bức đường này, không những thành gia thần của ta mà còn bị thương tích đầy mình, có thâm thù đại hận gì mà lão tổ mẫu không thể bỏ qua?”
Bì Bồng bình thản nói: “Phất Lạp Địch Nặc, phu nhân nhà ta vốn là Linh Hồn Chủ Thần của Hắc Ám Thần tộc. Năm đó cũng là tuyệt thế…”
Câu chuyện năm đó của Bì Bồng và La Tây Nhã trong mắt Sở Thiên chỉ có một lời bình luận, hoành tráng!
Bì Bồng là Thần Phạt Huyết Luyện Thú, La Tây Nhã là Hắc Ám Chủ Thần, sự kết hợp của hai người vốn cũng chẳng có gì, nhưng tính khí La Tây Nhã nóng nảy, lại có phần cực đoan. Một lần khi tranh chấp với người khác, đã vi phạm cấm lệnh của Cáp Địch Tư, nhân cơ hội khi Cáp Địch Tư bị thương, dùng khả năng của Linh Hồn Chủ Thần của mình nhìn xuyên qua áo giáp, thấy được gương mặt thật của linh hồn Cáp Địch Tư.
Hồi đó, Cáp Địch Tư cả ngày không tháo giáp, rất nhiều Thần tộc ngay giới tính của cô ta là gì cũng không biết, mà Tử Thần cũng nghiêm cấm bất cứ ai nhìn trộm linh hồn của mình. Nguyên nhân thì đến giờ không còn là bí mật nữa – linh hồn của Cáp Địch Tư là một quái vật. Nhưng khi đó thì đây là bí mật lớn nhất của Thần tộc. Con gái của Thần Sáng Thế là quái vật, chuyện này mà truyền ra ngoài không những uy tín của Tử Thần bị lung lay mà e là có một số người sẽ thừa cơ nói ra nói vào tính chân thực về thân phận của Tử Thần.
Về sau thì rất đơn giản, La Tây Nhã bị Tử Thần bí mật truy sát, Bì Bồng cố gắng cứu vợ, nhưng Cáp Địch Tư dựa vào việc La Tây Nhã vi phạm pháp luật của Hắc Ám Thần tộc, xin Tư Đặc Ân xử chém La Tây Nhã. Sự thực bày ra trước mắt, chứng cứ rõ ràng, Tư Đặc Ân vốn chấp pháp nghiêm minh, trong Thần tộc lại thật sự có giới luật không được tùy tiện điều tra hậu duệ của Thần Sáng Thế. Kết cục chính là Chiến Thần dẫn Chu Thần Hoàng Lăng Vệ truy sát La Tây Nhã.
Cuối cùng thân thể La Tây Nhã bị tiêu hủy rơi xuống Huyết Luyện Ngục, Bì Bồng cũng bị Tư Đặc Ân đày đi.
Nghe Bì Bồng kể xong, Sở Thiên nheo mắt cười: “Lão tổ mẫu có thể nhìn với góc độ khác xem. Năm đó, không phải Thần Hoàng cũng đã tác hợp cho người và lão tổ tông đó sao?”
“Tác hợp cái mông!” La Tây Nhã giận dữ, “Thân thể của ta bị hủy, chỉ còn linh hồn, thế này gọi gì là tác với hợp?!”
Sở Thiên ngạc nhiên, “Đây là Huyết Luyện Ngục mà, với thế lực của gia tộc Bì Bồng, tìm cho lão tổ mẫu một thân thể, biến thành Thần tộc mới có lẽ không có khó khăn gì? Huống hồ sức mạnh bản nguyên của lão tổ mẫu là Linh Hồn, hạn chế của thân thể đối với thực lực chắc chắn không lớn!”
“Chẳng lẽ ngươi chưa nhìn thấy bộ dạng quỷ quái của Thần tộc mới sao? Biến Chu Lệ Á của ngươi thành như thế ngươi có đồng ý không?” La Tây Nhã tức giận nói.
“Nữ thần tại thượng!” Sở Thiên đập bàn đứng dậy: “Lão tổ mẫu, người thật hồ đồ!”
“Ngươi dám mắng ta?” không thấy rõ biểu cảm của La Tây Nhã nhưng cái bóng bắt đầu run lên, rõ ràng là rất tức giận, sắc mặt Bì Bồng cũng lạnh băng.
Sở Thiên chỉ vào mũi mình, “Ta làm gì nào? Người nói đi, muốn có thân thể thế nào, ta sẽ cho người hài lòng!”
“Ngươi… ngươi có ý gì?” La Tây Nhã kích động.
“Không phải ba nhà chúng ta đã ký hiệp ước rồi sao? Người và gia tộc Phượng Hoàng cung cấp Thần tộc mới, ta phụ trách cải tạo! Ngay kết cấu Thần Lực của Thần tộc ta cũng có thể thay đổi, biến dung mạo có gì là khó!” Sở Thiên nhún vai: “Nếu lão tổ mẫu thích ta sẽ biến người thành Nguyệt Thần cũng được!”
“Ngươi có thể cải tạo phu nhân nhà ta thành hình dạng Nguyệt Thần?!” Bì Bồng mắt sáng trưng, khiến Sở Thiên phải cảm thán, sao đàn ông ai cũng như thế vậy?!
“E hèm!” La Tây Nhã hắng giọng. Bì Bồng cười ngượng, tình cảm của vợ chồng nhà này vẫn tốt lắm.
La Tây Nhã tách một đám khói ra nắm lấy tay Sở Thiên, “Cháu rể, lại đây chúng ta từ từ nói chuyện!”
Sở Thiên nhìn ra rồi, chủ thật sự của gia tộc Bì Bồng chính là lão thái bà này, vì thế hắn lập tức toét miệng ra cười.
“Phu nhân định thế nào? Chuyện Chu Thần Hoàng Lăng Vệ…” Bì Bồng xen vào.
La Tây Nhã nghĩ một lúc rồi nói: “Ta đồng ý, ông định làm thế nào?”
Bì Bồng cười ha hả, ngồi xuống quan sát Sở Thiên rồi bật cười: “Cháu rể, ta có một đề nghị, nghe xem thế nào nhé!”
“Mời lão tổ tông!”
“Ta lấy danh nghĩa Thần Phạt Huyết Luyện Thú ủng hộ ngươi là Thần Hoàng!”
Sở Thiên giật mình, thầm đoán ý tứ của Bì Bồng.
“Khà khà, có Chiến Thần và ta làm chứng, phu nhân, bà nói xem đứa trẻ kia có lẽ sẽ tin Phất Lạp Địch Nặc là Thần Hoàng đấy nhỉ?” Bì Bồng nhìn La Tây Nhã cười gian.
La Tây Nhã đầu tiên hơi khựng lại nhưng rồi ngay sau đó gật đầu lia lịa, “Được, được!”
“Hai vị lão tổ tông đang nói gì vậy?” Sở Thiên không hiểu.
“Phất Lạp Địch Nặc, coi như ngươi tìm đúng người rồi đấy! Trong tam giới, e là chỉ có ta mới biết chỗ của Chu Thần Hoàng Lăng Vệ!”
Nói rồi, Bì Bồng chậm rãi đi ra cửa, thành của Bì Bồng có một đặc điểm là rất ít cửa sổ, ánh sáng chiếu vào rất ít. Từ từ mở cửa ra, Bì Bồng chỉ vào mặt trăng trên bầu trời: “Chúng ở trên mặt trăng!”
Sở Thiên vội vã đi ra, ngẩng lên nhìn, màu sắc của ánh trăng ở Huyết Luyện Ngục không giống với nhân gian, nó là màu trắng bạc, trắng đến mức khiến Sở Thiên nhớ đến bệnh bạch tạng.
Mặt trăng, trung tâm của tam giới, Sở Thiên bừng tỉnh: “Chúng ở chỗ Phán Quyết Thần Thú?”
Bì Bồng chắp tay sau lưng cười: “Đúng vậy. Năm đó, Chu Thần Hoàng Lăng Vệ rơi xuống Huyết Luyện Ngục, ta và phu nhân vốn định tìm chúng báo thù nhưng Phán Quyết Thần Thú ra mặt bảo vệ chúng!”
“Phán Quyết Thần Thú không phải đang trấn thủ Tiếp Nguyệt Tháp sao?”
Bì Bồng khựng lại: “Ngươi biết chỗ của Phán Quyết? Ồ, thì ra ngươi đã gặp Đặng Khẳng!”
Sở Thiên không bất ngờ về phản ứng của Bì Bồng. Đã quyết định hợp tác thì hắn phải tiết lộ một chút bí mật thể hiện thành ý.
“Lão tổ tông, người không phải bảo ta giả làm Thần Hoàng đi lừa Phán Quyết Thần Thú đấy chứ?” Sở Thiên cười khổ, “Tuy ta có thể lừa được Chiến Thần nhưng Khố Khoa Kỳ và người đều có thể nhận ra…”
“Khố Khoa Kỳ có thể nhận ra ngươi là vì hắn là Linh Hồn Chủ Thần. Ta có thể nhận ra ngươi là nhờ phu nhân! Trong tam giới này có được mấy Linh Hồn Chủ Thần?”
Sở Thiên tính, quả nhiên, số Linh Hồn Chủ Thần hắn từng gặp, tính cả Tử Thần thì dùng một tay cũng đếm hết.
Bì Bồng tiếp tục: “Đến nay, Khố Khoa Kỳ và Tử Thần đã câu kết với nhau, chúng nói ngươi không phải Thần Hoàng, nhưng ta và Chiến Thần, cộng thêm Linh Hồn Chủ Thần vợ ta, đều nói ngươi là Thần Hoàng. Ngươi nói xem, Phán Quyết không thông hiểu sức mạnh linh hồn sẽ tin ai? Nếu cần thì ngươi có thể kéo cả Phượng Hoàng Thần làm chứng!”
“Lão đầu tử, Bác Đức một lời hứa đáng nghìn vàng, hắn sẽ giúp chúng ta sao?” La Tây Nhã ngạc nhiên hỏi.
Ha ha, Phượng Hoàng Thần một lời hứa đáng nghìn vàng mà nói dối thì mới khiến người ta tin! Còn về việc hắn có giúp không thì phải xem cái miệng của Phất Lạp Địch Nặc thế nào rồi!”
Sở Thiên hơi do dự, một Khố Khoa Kỳ đã khiến hắn mệt rồi, nếu lộ ra trước Phán Quyết thì rắc rối càng lớn.
Bì Bồng vỗ vai Sở Thiên, cười: “Yên tâm, tính cách của Phán Quyết Thần Thú… Khà khà, ngươi coi hắn là trẻ con mà dỗ là được rồi!”
Trẻ con? Lẽ nào lại như Khách Thu Sa? Sở Thiên nheo mắt cười, “Vậy thì cứ quyết định thế đi, nhưng ta vẫn còn một chuyện muốn hỏi. Lão tổ tông có quen với Long Thần không?”
“Biết thôi, không thân! Ngươi hỏi hắn làm gì?” La Tây Nhã trả lời.
“Ta muốn hỏi phẩm hạnh của hắn thế nào?”
“Không được coi là người tốt, cũng không phải người xấu!” ngoài dự liệu của Sở Thiên, câu trả lời của La Tây Nhã lại giống hệt với An Cát Lệ Na.
Tính lại lợi hại một lượt, so với Long Thần, Sở Thiên tin La Tây Nhã, lão tổ mẫu hắn biết tính này hơn. Sở Thiên cười: “Gần đây ta có gặp Long Thần, Long Thần đã truyền ngôi vị cho ta!” vừa nói Sở Thiên vừa lấy ra Long Thần Quan.
Sắc mặt Bì Bồng đột ngột thay đổi: “Ngươi gặp Long Thần ở đâu?”
“Lão tổ tông, đây là bí mật của ta!” Sở Thiên cười lớn, ý của câu nói là, ta vẫn chưa tin tưởng ngươi, muốn biết thì hãy khiến ta tin ngươi đi!
“Cháu rể, chúng ta có cùng một kẻ thù là Tử Thần, hơn nữa lại là người một nhà có cùng quyền lợi. Tính ra thì ta đáng tin hơn tên Long Thần đó!” Bì Bồng cười, “Phu nhân Chu Lệ Á của ngươi lại rất giống với phu nhân của ta, hay là thế này, truyền sức mạnh linh hồn của vợ ta cho nó, ngươi thấy sao?”
Sở Thiên cười hài lòng. Chưa chắc Bì Bồng muốn biết chỗ của Long Thần thật, đây chỉ là nhân cơ hội Thần tộc náo loạn, lôi kéo đồng minh. Nhưng thế này cũng đủ khiến Sở Thiên hài lòng rồi!
“Long Thần ở bên trong Lưỡi đao Phán Quyết…”
Im lặng nghe Sở Thiên kể hết, Bì Bồng bỗng cầm lấy tay Sở Thiên, kiểm tra kỹ lưỡng, rồi lắc đầu nói với La Tây Nhã: “Phu nhân, ta nhìn không ra, bà xem đi!”
La Tây Nhã sử dụng sức mạnh linh hồn kiểm tra Sở Thiên một lượt, cũng lắc đầu: “Trong cơ thể hắn là Long Thần lực thuần túy, có dấu vết của Phán Quyết Thần Lực, nhưng rất nhạt!”
Bì Bồng nghe xong, suy nghĩ hồi lâu rồi nói: “Cháu rể, ta có đề nghị thế này. Hiện tại ta chưa biết ý đồ của Long Thần với ngươi, nhưng ngươi cố gắng đừng sử dụng Lưỡi đao Phán Quyết, binh khí tốt trong tam giới không chỉ có thanh đao ấy!”
Sở Thiên gật đầu, hắn cũng nghĩ vậy. Tây Cương và Tề Bách Lâm của Bố Lôi Trạch hiện nay đã đẩy nhanh tiến độ chế tạo vũ khí mới.
“Chiến Thần ở bên ngoài phải không? Không cần gọi hắn vào nữa!” Bì Bồng nói, “Chuẩn bị đi, ta đưa ngươi đi gặp Phán Quyết!”
“Đợi đã lão tổ tông, có thể đợi vài ngày nữa không?” Sở Thiên cười: “Khi đi gặp Phán Quyết ta muốn đưa một đứa trẻ đi!”
“Đứa trẻ nào?” La Tây Nhã hỏi.
“Là huynh đệ kết bái của con trai ta, là một con gấu trúc!”
…………………………
các bạn sau mỗi bài xin hãy ấn thanks 1 cái cho tui nhé
cám ơn trước
Ôi!!!Thói Đời Nghĩ Mà Đau Lòng
Ta Cười Cuộc Đời Lắm Nỗi Đau Thương
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!