Dị Giới Thú Y

Chương 572: Hủy Thi Diệt Tích



Thần lực của Bố Lôi Trạch đang không ngừng nổ, tuy Ước Hàn Tốn đang vô cùng cảnh giác với điều này, nhưng vẫn cảm thấy vô cùng vinh hạnh, quy định của thần tộc chính là pháo nổ càng nhiều, thì càng biểu hiện sự tôn trọng đối với quan khách, thần lực của Bố Lôi Trạch nổ không ngớt ngoài sự tôn trọng ra còn biểu hiện vinh quang nữa.

Sở Thiên rất rộng lượng đã gọ tất cả những người hầu bên trong cung điện ra ngoài để tiếp đón, sau đó mở cửa lớn, cửa sổ, cửa mật thất….. Nói cách khác, quang minh thánh điện không hề phòng vệ

A Tư Nặc còn buồn ngủ, dẫn Ước Hàn Tốn và mấy chục linh hồn chưa bị hủy hoại hài cốt đến trước quảng trường thánh điện, những nhưng linh hồn trênko trung cũng đã bỏ đi trạng thái lâm chiến, ai ai cũng bình tâm đứng trên không trung, để Sở Thiên nhìn rõ được hình dáng thật của bọn họ.

Số lượng oan hồn trên bầu trời không thể đếm hết được, nhưng hài cốt chưa bị hủy chỉ còn lại mấy chục cái, điều này nói rõ một điều, Sở Thiên thầm mắt, Sa Khắc không biết đã ăn như thế nào? Vạn thú dũng sĩ, nếu xem như chỉ có mười nghìn, thì chẳng phải Sa Khắc cũng đã ăn hết chín nghìn?

Hơn chín nghìn hài cốt đã bị ăn thì thôi, nhưng Sa Khắc cũng phải có được lợi lộc gì đó chứ? Phải biết, những hài cốt đó là gì? Thần Cách! Thần Cách của những chiến sĩ mạnh nhất năm đó! Lúc trước Cách Lý Phân đã ăn hơn một ngàn Thần Cách bình thường, thì đã có thể biến La Tân thành một cơ thể chủ thần, nhưng Sa Khắc đã ăn hơn chín ngàn Thần Cách, ngay cả một cái rắm cũng chưa từng xả

Đương nhiên, cũng có thể khi đó chưa tới, một “cái rắm” đặc biệt đang nảy mầm trong người Sa Khắc, dù sao những Thần Cách đó cũng không thể có tác dụng gì.

Sở Thiên đi trước, đứng trước cổng lớn chào đón, “Chư vị cứ tham quan tự nhiên, nhưng có một việc ta phải dặn trước, Quang Minh Thánh Điện Bố Lôi Trạch là bí mật lớn nhất của Long tộc chúng tôi, tuy bây giờ ở bên trong không có người nữa, nhưng có một vài trận pháp có thể tự động hoạt động, ta cũng không thể khóa chúng lại, vì vậy xin chư vị cẩn thận”

Ước Hàn Tốn thật sự không thể nói thêm điều gì nữa, nhưng nhìn bên ngoài, Sở Thiên đã dốc lòng làm vậy, hắn quay đầu lại, gọi mấy huynh đệ tới, “Các ngươi hãy cảm ứng vị trí của thể xác mình, sau đó chúng ta trực tiếp đi tìm cơ thể, những nơi khác không cần phải đi nữa”

Những người kia cảm ứng một lúc, sau đó một người nói: “Đại ca, cơ thể đều ở độ sâu dưới lòng đất khoảng ba mươi mét!”

Sở Thiên thầm tán thưởng, đúng quá, những hài cốt đó quả thật đã được đặt trong mật thất ở độ sâu ba mươi mét dưới lòng đất.

“Long thần, chúng ta đi đến địa điểm ba mươi mét dưới lòng đất!” Ước Hàn Tốn theo sau A Tư Nặc, thấy Sở Thiên không chút lo lắng gì, còn A Tư Nặc thì ngáp liên tục, không khỏi cảm thấy kỳ lạ, thái độ của Long Thần rộng rãi như vậy, đối nhân nồng hậu, quả là một người tốt, nhưng sao lại chọn một chúc thần như vậy để làm người dẫn đường?

Trong lòng thầm nghi hoặc, nhưng Ước Hàn Tốn vẫn theo A Tư Nặc đến mật thất dưới lòng đất, chỉ thấy A Tư Nặc nói: “Ước Hàn Tốn, đây là nơi ngươi muốn đến” Hắt xì, A Tư Nặc mở cửa, bên trong là một phòng thí nghiệm rộng, “Xin miện hạ tự nhiên!”

Ước Hàn Tốn vội vàng xem xét, sau khi quét mắt một vọng hắn lập tức tối sầm lại, quay người quát lớn: “Các ngươi không cảm giác sai chứ?”

“Đại ca, người cũng đã từng cảm ứng với cơ thể, chắc cũng biết vạn thú dũng sĩ chúng ta chưa từng sai khi cảm ứng cơ thể của mình!”

“Vậy các ngươi xem thử bên trong là cái gì!” Ước Hàn Tốn chỉ vào mật thất, mọi người nhìn theo, đột nhiên tất cả cùng ngẩn người, bên trong là một đống Trư La Thú, giống như là một lò giết thịt vậy

Có mấy người còn không cam tâm, chạy vào bên trong, đi vòng quanh mấy con heo thú, “không đúng, đại ca, rõ ràng ta cảm thấy đây chính là cơ thể của ta mà?”

“Vô liêm sỉ!” Ước Hàn Tốn giận dữ, “thân thể của ngươi là heo thú ư? Hừ! Lại thừa nhận một con heo thú là cơ thể của mình, vinh quang của dũng sĩ để đâu? Chẳng lẽ vinh quang của ngươi lại bằng với mấy con heo thú?”

Những người bị mắt không dám mở miệng nữa, Sở Thiên vội lên tiếng can ngăn, “Ước Hàn Tốn miện hạ, không nên trách họ, có lẽ là do thí nghiệm của ta có sai sót”

“Thí nghiệm? Nó là gì?” Ước Hàn Tốn ngạc nhiên hỏi

“Ha ha, gần đây ta đang nghiên cứu một vấn đề, trong thực vật thần thú có thể hấp thụ nguyên tố không, nếu được thì có thể để thức ăn làm tác dụng kích thích phụ thần, vì vậy, những heo thú này chính là vật thí nghiệm của ta, vì để bọn chúng có thể cung cấp nguyên tố cho thần tộc, ta đã dùng một số mật pháp thượng cổ do Sinh Mệnh nữ thần Ái Lệ Ti miện hạ cung cấp, mà trong những mật pháp này…”

Sở Thiên nói dối trôi chảy, Ước Hàn Tốn không hiểu hết những từ ngữ chuyên môn, hắn hiểu đại khái những lời nói đó, Long Thần mượn những ưu điểm của các thú thần thời thượng cổ để cải tạo những heo thú này, vì vậy những heo thú này có lẽ có những điểm giống với cơ thể bọn họ

Ước Hàn Tốn còn chưa yên tâm, “Long Thần miện hạ, có thể cho ta xem một con heo thú được không?”

“được chứ!” Sở Thiên đưa một con heo thú lên, lúc này một người đứng phía sau Ước Hàn Tốn nói: “Đại ca, ta cảm thấy có người đang di chuyển cơ thể của ta”

Ước Hàn Tốn liếc hắn, nhận heo thú, hắn xé làm hai, người kia lại nói: “đại ca, cơ thể ta bị hủy rồi!”

Nhưng, dưới đất chỉ có con heo thú bị xé làm hai, từ trong ra ngoài đều là hình dáng của heo thú, ai cũng có thể nhận thấy, Ước Hàn Tốn nói: “ngươi tự xem đi, đây là một con heo thú”

Người kia nhìn con heo thú, vẻ mặt ngơ ngác, “Chẳng lẽ cảm giác của chúng ta thật sự đã sai?”

“Ta nghĩ có lẽ đã sai rồi” Sở Thiên nheo mắt, đột nhiên lấy từ trong nhẫn ra một con dao lớn, “Ước Hàn Tốn miện hạ, để sau này không còn hiểu lầm gì nữa, bây giờ ta sẽ lập tức hủy diệt những heo thú này, đồng thời thề rằng sau này sẽ không làm những thí nghiệm như thế này nữa!”

Nói xong, hắn làm nát hết những heo thú đó.

Những huynh đệ sau lưng Ước Hàn Tốn cùng hét lên, “Ôi, ta thật sự cảm thấy cơ thể ta đã bị hủy hoại, kỳ lạ quá, thí nghiệm này có thế khiến linh hồn chúng ta liên hệ được với một con heo thú….”

…………………..

Bên trong mật thất Sở Thiên đang giết những heo thú, nhưng bên trong quang minh thánh điện, trên một màn hình lớn, mọi người lại nhìn thấy một cảnh tượng khác – Sở Thiên đang cầm một con dao lớn, đắc ý chém những hài cốt của vạn thú dũng sĩ, những nhưng dũng sĩ đó lại ủng hộ việc làm đó

Trước màn hình, đã biến thành hình người, là một phụ nữ khoảng hơn ba mươi tuổi dường như không chịu được nữa, cô ta lay lay tay nhện mỹ nữ, “Lĩnh vực thứ ba của lão công ngươi đúng là độc ác, trước mặt người ta hủy hoại cơ thể của họ, họ lại còn ca tụng nữa chứ, hừ”

“Đáng đời, hừ, bọn người này dám xông vào cửa nhà người khác, đáng lẽ ông chủ cũng nên giết luôn cả linh hồn chúng!” Ban Địch Tư lại tỏ ra rất hứng thú.

Lĩnh vực của A Tư Nặc, lĩnh vực thứ nhất sẽ làm linh hồn người khác hôn mê, lĩnh vực thứ hai làm linh hồn đứng lại, làm hco linh hồn hoàn toàn bất tỉnh, không bao giờ tỉnh lại nữa.

Cao hơn hôn mê sẽ là gì? Đáp án chính là lĩnh vực thứ ba – ảo giác linh hồn! Nói thẳng ra, chính là làm người ta hôn mê đến nỗi nảy sinh ảo giác, hơn nữa theo ảo giác của A Tư Nặc đã chỉ định, lúc này những thi thể trong mật thất chính là hài cốt của vạn thú dũng sĩ, nhưng linh hồn của bọn Ước Hàn Tốn, lại chỉ nhìn thấy heo thú.

Những điều mắt thấy là thật, đạo lý này đã trở thành chân lý ở huyễn thú đại lục, Sở Thiên đã để Ước Hàn Tốn xé những heo thú ra thành từng mảnh nhỏ, nhưng chính hắn cũng không nhìn ra được vấn đề, thì cũng không thể trách ai được nữa.

Những trận pháo thần lực vừa rồi của Bố Lôi Trạch, thực ra là nhằm để che đậy những dao động thần lực khi A Tư Nặc khai triển lĩnh vực, chỉ cần qua được cửa ải này, lĩnh vực của A Tư Nặc được triển khai, thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Thực ra tác dụng lớn nhất của ảo giác linh hồn của A Tư Nặc không phải ở đây, thiết nghĩ, trong cuộc chiến sinh tử đột nhiên phát hiên ra đối thủ là người thân quen của mình, thì điều này sẽ có ảnh hưởng như thế nào? Hoặc là vừa lúc nãy đang là những người bạn kề vai tác chiến, đột nhiên lại biến thành kẻ thù, thì sẽ lại như thế nào? Sự độc ác của lĩnh vực thứ ba của A Tư Nặc, chính là ở điểm này.

Trong phòng thí nghiệm, Sở Thiên hủy diệt hết tất cả những hài cốt, không lưu lại một vết tích gì, tàn nhẫn hơn nữa, Sở Thiên còn nhờ Ước Hàn Tốn giúp đỡ, làm cho Ước Hàn Tốn rất khó xử – vì để giải thoát những nghi ngờ của mình, Long Thần lại phá đi thí nghiệm tâm huyết của mình như vậy….

Nhưng trong lòng Ước Hàn Tốn cũng còn chút nghi ngờ, nếu những heo thú này không phải là những hài cốt của bọn họ, thì những hài cốt đó đang ở đâu? Theo từng heo thú bị hủy hoại, cảm ứng của các dũng sĩ cũng bị mất đi, điều này rất đáng nghi ngờ, nhưng Sở Thiên đã làm như vậy, Ước Hàn Tốn đứng trên vinh quang của một dũng sĩ, cũng không còn muốn làm phiền thêm nữa

Từ trong phòng thí nghiệm đi ra, Ước Hàn Tốn thề rằng, chỉ cần Bố Lôi Trạch không gây nguy hại gì đến họ, thì vạn thú dũng sĩ sẽ không bao giờ xâm phạm đến Bố Lôi Trạch, cũng không làm hai đến người nhà của Sở Thiên.

Có điều này bảo đảm, Sở Thiên vui mừng mời tất cả các vạn thú dũng sĩ lên đảo để dự tiệc mừng với mọi người ở Bố Lôi Trạch, nhưng A Tư Nặc không tham gia, cùng một lúc gây ảo giác cho nhiều vạn thú dũng sĩ như vậy, hắn mệt đứt hơi, đã được bà vợ đem về nhà nghỉ ngơi

Trong tiệc rượu, Ước Hàn Tốn ăn không nhiều, hắn bây giờ là linh hồn thực thể hóa, chẳng là chỉ để thức ăn vào miệng cho có lệ thôi, nhưng Sở Thiên lại uống rất nhiều, qua ba tuần rượu, Sở Thiên cười nói: “Ước Hàn Tốn huynh đệ, làm sao các ngươi có thể từ Vạn Thú Tỏa đi ra được?”

Ước Hàn Tốn cười nói: “Là do một tên tiểu tử thối, không biết hắn dùng cách nào mà đánh vỡ Vạn Thú Tỏa, còn lệnh cho chúng ta phải phục tùng hắn! nhưng tiểu tử đó cũng khá lợi hại! chúng ta đã mất mấy chục huynh đệ mới đánh bại được hắn”

Sở Thiên ngạc nhiên, thì ra vạn thú dũng sĩ và Khố Khoa Kỳ đã đánh nhau, hơn nữa trong trận đấu này cả hai bên đều hao tổn, hắn mừng thầm, sự hợp tác tác chiến của những vạn thú dũng sĩ này, sợ rằng đến bây giờ vẫn không ai có thể thắng nổi.

“đúng rồi, tiểu tử kia cũng giống như Khảm Phổ, đều dùng phán quyết bí pháp! Long Thần, vì sao vậy?”

Khảm Phổ cười nói: “Ước Hàn Tốn miện hạ, có điều ngươi còn chưa biết, ông chủ chính là Tư Đặc Ân bệ hạ, nhưng bây giờ người đang bị trọng thương…”

Ước Hàn Tốn cau mày, thần sắc quái dị hỏi: “ngươi là Tư Đặc Ân?”

“Ha ha, đều là chuyện cũ rồi, chờ buổi tiệc kết thúc hãy nói những chuyện này, miện hạ, bây giờ quả thực ta đang gặp chút vấn đề”. Sở Thiên liếc Khảm Phổ, tên này tuy thực lực vượt bậc, nhưng dù sao cũng là một tên gây phiền phức, hay là ý kiến của Tiểu Bạch đáng để suy nghĩ – dùng hắn để đổi lấy Kiệt Khắc Tốn!

Qua được vấn đề Tư Đặc Ân, Sở Thiên nói tiếp: “miện hạ, các ngươi đã từng nghĩ, sẽ làm một cơ thể khác chưa?”

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.