Dị Giới Thú Y

Chương 604: Mặc Phỉ Ðặc?



“Sai lại có lòng tốt đến vậy?”

“Thực ra nghĩa mẫu rẫt tốt bụng, chỉ là tỷ tỷ và tỷ phu có chút hiểu lầm thôi.” Khố Khoa

Kỳ cười nói.

“Ðược rồi!” Sở Thiên phất phất tay,” An Cát Lệ Na bây giờ thế nào?”

“Ha ha, An Cát Lệ Na miện hạ thì ta không rõ, nếu tỷ phu muốn biết, đành phải đi hỏi

nghĩa mẫu.” Khố Khoa Kỳ nhìn Tiêu Bạch, rồi lại nhìn Sở Thiên, “Chẳng lẽ các ngưoi không

dám đi?”

Sở Thiên im lặng suy nghĩ chốc lát, rồi cười nói: “Mời nghĩa mẫu đến Bố Lôi Trạch của

ta vậy”

Sở Thiên vốn tường Khố Khoa Kỳ không dám đồng ý, không ngờ, hắn cười nhạt, nói:

“Vậy được, ta sẽ cùng nghĩa mẫu đến Bố Lôi Trạch”

“Chờ chút” sở Thiên đột nhiên giơ tay lên, hắn đột nhiên ý thúc được rằng, có phải Khố

Khoa Kỳ muôn đến Bô Lôi Trạch không, vì vậy mới đưa ra ý kiên cho Sở Thiên chọn địa

điểm, như vậy tự Sở Thiên sẽ chọn nơi ở của minh.

“Tỷ phu còn có gì dặn dò?” Khố Khoa Kỳ nhìn Sở Thiên.

“Đến Tiếp nguyệt tháp ở Vô Tận Chi Hải, lâu rồi không gặp Ðại địa phụ thần, nhân tiện

ta muốn đên thăm hắn.”

“Cũng được, đến Tiếp Nguyệt tháp!”

Nói Xong, Khố Khoa Kỳ chào cáo từ.

Tiễn hắn đến cổng lớn, Sở Thiên cười nói với Vưu Nhân: “Bá phụ….”

“Được rồi!” Vưu Nhân không đợi Sở Thiên nói hết, đã dặn dò: “Truyền lệnh, tập trung

toàn bộ thất hải thần quân tại Vô Tận Chi Hải, dưới Tiếp Nguyệt tháp!”

“Đa tạ bá phụ!”

“Đều là người một nhà, sao lại khách khí vậy?” Vưu Nhân chợt nhớ ra, cười nói: “Nhắc

đến Tiếp nguyệt tháp, ta mới nhớ ra, năm con lan nguyệt thú đó ngươi định giải quyết thế

nào?”

“Rất đơn giản người lẫy chúng là Sa Khắc, người ký tên trên hôn thú cũng là Sa Khắc!”

Sở Thiên nheo mắt, “Việc này đêu không có liên quan gì đến Vưu Nhân bá phụ và Lạp Lý bá

phụ, cái mà Lai Nhân Cáp Đặc gia tộc cần, chẳng qua chỉ là mặt mũi, ta trả lại cho họ một

Sa Khắc không phải đã đủ rồi Sao?”

“Ngươi làm sao để trả Sa Khắc?”Vưu Nhân kinh ngạc hỏi.

“Cải tạo một người nào đó giống như Sa Khắc không phải là được rồi sao, ha ha, sau đó

người và Lạp Lý bá phụ cho Sa Khắc mới này một danh phận, như vậy không những Lai

Nhân Cáp Đặc gia tộc không truy cứu, mà ngược lại còn rât vui mừng nữa!”

“Tuyệt chiêu của ngươi thật đẹp mắt!” Vưu Nhận cười, “Đã nghĩ ra dùng ai để cải tạo

thành Sa Khắc chưa?”

Sở Thiên cười không đáp, nhưng lại nháy mắt ra hiệu cho Vưu Nhân, hướng về một võ Sĩ

hải tộc đứng bên cạnh.

Vưu Nhân quay người nhìn, người mà Sở Thiên chọn lại là ma sủng mà hắn mới thu nạp,

Tra Nhĩ Tư!

Vưu Nhân cười to,”Ðược, ngày mai ta thông báo cho Lạp Lý, hai người chúng ta sẽ cùng

nhận Sa Khắc mới này làm nghĩa tử!”

Tra Nhĩ Tư, đầu óc thông minh của hắn cũng đoán biết được chuyện gì sắp xảy ra, ca

ngợi tất cả chư thần!

Như vậy, Lai Nhân Cáp Đặc gia tộc cũng bảo vệ được danh dự của mình, năm chị em

Tiên Đế cũng có được danh phận, có một vị phu quân, lại không phải là một tên đần độn!

Còn Tra Nhĩ Tư, hắn lại có thể làm một đấng nam nhi rồi!

_ Giải quyết Xong vấn đề của năm chị em Tiên Đế, Vưu Nhân lại gọi Sở Thiên quay lại khi

hắn đang định cáo từ, “Cứ như vậy mà đi sao? Ngươi định lúc nào mới hỏi cưới con gái ta?”

Sở Thiên mừng thầm, nhìn qua Mỹ Nhân ngư đang xấu hổ, cười nói: “Bá phụ, à không

nhạc phụ đại nhân nghĩ lúc nào thích hợp nhất?”

“Đợi ngưoi gặp Mẫu Thần Xong, rồi phái người đến bàn chuyện cử hành hôn lễ!”

Sở Thiên quay về Bố Lôi Trạch, báo cho mọi người biết tin hắn và Mỹ nhân ngư sắp kết

hôn, tất cà mọi người không ai có ý kiến gì.

Ba người vợ của hắn Sớm biết ngày này sẽ Xảy ra, im lặng không nói gì, con cái hắn chỉ

ham vui chơi, đâu có để ý gì đến chuyện này. Những người còn lại cũng chỉ chúc mừng Sở Thiên, nhưng người duy nhất trong Bô Lôi Trạch không vui mừng là Khách Thu Sa.

“Xong đời rôi, người huynh đệ của ta Xong đời rôi!” Khách Thu Sa Ở bên trong đảo cầm

lấy tay Mạt Khắc Nhĩ, cầu Xin: “Khuê nữ nhà Vưu Nhân lão đại được gả đến đây, như vậy

Tây Mễ Cách chắc chắn cũng sẽ đến, làm Sao đây? Mặt mũi ta phải để đậu, làm sao còn có

thể nhìn mặt những huynh đệ khác nữa, không còn mặt mũi nào để Ở lại Bố Lôi Trạch nữa.

Huynh đệ, chúng ta tìm cách trốn nhà đi thôi!”

Sở Viêm mắt sáng lên, đang định cùng Khách Thu Sa bàn cách trốn khỏi nhà, nhưng

không biêt ba tên Kiệt Khắc Tốn đột nhiên từ sau lưng hắn bước ra, bọn chúng hợp lưc bắt

Khách Thu Sa lại, uy hiếp: “Trước khi Tây Mễ Cách đến nếu ngưoi dám bỏ trốn, ta sẽ làm

thịt ngươi!”

_ “Ba tên mập các ngươi ở đâu chui ra vậy, bỏ người huynh đệ ta ra!” Sở Viêm nóng nảy,

đến nay hắn đã hơn hai tuôi rồi, cơ thể cường tráng, cách nói chuyện cũng trôi chảy hơn

trước nhiều, điều quan trọng nhất là, tất cả các đặc tính của hắn đã bắt đầu phát huy rồi.

Sở Viêm tả vung tay lên, “Thời gian nghịch lưu!”, hắn vừa chỉ ngón tay phải ra, “Không

gian tỏa!” Chân trái giơ lên, “Băng sương lĩnh vực” đá chân phải “Tịnh hóa thân lực!”

Hắn lại hét lên, “Thôn phệ lĩnh vực”, không chỉ có thế, lại thấy Sở Viêm mở to hai mắt

nhìn nhìn chăm chăm Kiệt Khắc Tốn, “Phượng hoàng đọa lạc Song mâu!”…

Thần lực và lĩnh vực hỗn hợp lại với nhau, đổ ập xuống người Kiệt Khắc Tốn, tuy đó đều

là nhất trọng thần lực, không có uy lực gì, nhưng nhiều loại thần lưc như vậy cũng khiến

cho ba tên Hùng Miêu giật mình, vội hét lớn: “Phan Ða Lạp, cứu mạngl”

“Linh hồn gia tỏa liệt!” Phan Ða Lạp chầm chậm bước vào vườn, ‘rầm’, Sở Viêm ngã

xuống đất.

Khách Thu Sa kinh sợ nói: “Huynh đệ, ngươi sao vậy? Ngươi không được chết, sự

nghiệp của huynh đệ ta vừa mới bắt đầu mà!”

“Yên tâm, ca ca không chết được đâu!” Phan Ða Lạp ngáp dài, rồi bước vào phòng ngủ,

“Kiệt Khắc Tôn, vào đây giúp ta một chuyện!”

Ba tên Hùng Miêu đi theo Phan Ða Lạp vào trong

Khách Thu Sa ôm Sở Viêm đang hôn mê, lo lắng nói: “Sao vậy? linh hồn của nha đầu đó

lợi hại quá. Đúng rôi, huynh đệ đợi một chút, ta đem ngươi tới chỗ A Tư Nặc, nghe nói tiểu

tử kia đã tấn cấp cao vị thần rồi, lại còn nghiên cứu được ngũ trọng thần lực nữa.”

Nói Xong, hắn biến thành một dây leo, cuốn theo Sở Viêm đi tìm A Tư Nặc.

Ðó chỉ là một chuyện nhỏ nhặt của những đứa trẻ trong Bố Lôi Trạch. Người lớn thì

đang nghiên cứu một chuyện lớn cho nên không ai chú ý đến chuyện của bọn trẻ, còn

chuyện nhỏ đó có ảnh hưởng như thế nào thì không ai biết được.

Nghỉ ngơi ở Bô Lôi Trạch một lúc, Sở Thiên mang theo Tiểu Bạch, A Mạt Kỳ, Bác Ðức,

còn có Kiệt Khắc Tốn đi tới Tiếp Nguyệt tháp, còn quân đội hải tộc cũng đợi bên dưới Tiếp

Nguyệt tháp ở Vô Tận Chi Hải đợi lệnh.

Mẫu Thần và Khố Khoa Kỳ đã đợi sẵn ở đây, còn Ðại Địa phụ thần có lẽ đã thực sự nản

lòng, quả nhiên đã giải trừ thuật cầm cố thần lực ở khu rừng rậm, đóng cửa Tiếp Nguyệt

tháp, đóng cổng không tiếp khách! Ngay cả Mẫu Thần hắn cũng không nể nang gì.

“Nhạc mẫu đại nhân, An Cát Lệ Na miện hạ đâu? Cô ta không có ở đây sao?” Sở Thiên

chi thấy Mẫu Thần và Khố Khoa Kỳ.

Dáng vẻ tươi cười của Bố Lan Ny có chút dữ tợn, “Cô ta đã bị ta biến thành vong linh

rồi!”

Sở Thiên trong lòng ngạc nhiên, Mẫu Thần đương nhiên có thể làm như vậy, “Ta có thể

gặp cô ta được không?”

“Có gì đáng gặp chứ?” Mẫu Thần lạnh lùng hừ một tiếng, nhìn chằm vào Tiểu Bạch, “Ái

Lệ Ti, đến đây, ta sẽ tách ngươi và Cáp Ðịch Tư ra!”

Sở Thiên nheo mắt cười, lần này Mẫu Thần chủ động đề nghị tách hai chị em Tiểu Bạch

ra, chắc chắn có việc gì đó muốn nhờ Cáp Ðịch Tư giúp đỡ, đây chính là lúc đề ra điều kiện

với bà ta, sao có thể bỏ qua được? “Nhạc mẫu đại nhán, ta thấy Ái Lệ Ti và Cáp Địch Tư như

bây giờ cũng tốt mà, tách ra hay không, chúng ta cứ bàn bạc lại đã”

Tiểu Bạch nói theo: “Ðúng có thể luôn luôn ở bên cạnh nhau, cũng không tồi mà!”

Mắt Mẫu Thần đột nhiên Sắc lạnh, lúc này Khố Khoa Kỳ nói nhỏ vài cấu bên tai bà ta, bà

ta gật gật đầu, phất tay, “An Cát Lệ Na vô dụng rồi, trả lại cho ngươi đó!”

Có được An Cát Lệ Na trong tay, Tiểu Bạch chằm chằm bước về phía Mẫu Thần, A Mạt

Kỳ đi theo bện cạnh bảo vệ.

Sở Thiên Sau khi có được An Cát Lệ Na cũng chỉ nhìn thoáng qua, trong lòng thầm

mắng, mẫu, Mẫu Thần quả thật tức giận lắm rồi, An Cát Lệ Na quả nhiên đã bị biến thành

vong linh, nhưng Sở Thiên không vội kiểm tra cô ta, mà bỏ cô ta vào trong nhẫn, sau đó nhìn

chằm chằm vào Mẫu Thần.

Trước khi đến đây Tiểu Bạch đã nói cho Sở Thiên biết cách tách hai tỷ muội ra, đó chính

là nghịch nguyên tố lĩnh vực của Mẫu Thần, còn lĩnh vưc thần lực của Mẫu Thần lại có liên

quan đến vong linh và thân tộc, vì vậy Sở Thiên mới lưu tâm, hy vọng có thê tìm ra manh

mối.

Thẫn lực tràn đầy thân thể, thi triển lĩnh vực thì không có gì, nhưng trong thời khắc Tiểu

Bạch và Cáp Ðịch Tư tách ra, Sở Thiên nhờ sự giúp đỡ của Kinh Cức Long Hoàn nhìn thấy

một cảnh tượng, chính là khi bề mặt linh hồn của Tiểu Bạch và Cáp Ðịch Tư thâm nhập vào

hồn tinh, khi đi ra, linh hồn của hai người đã được tách ra.

“Chà, cái cơ thể này ta không cần nữa! Tạm biệt!” Tiêu Bạch vui mừng hét lớn, trả thân

xác lại cho Cáp Địch Tư, rôi chạy về phía Sau A Mạt Kỳ, A Mạt Kỳ bảo vệ nàng đi đến bên

cạnh Sở Thiên, “Chà, cảm giác của một linh hồn thật tôt biết bao!”

Bên kia, Cáp Ðịch Tư đã không chế thân thể, cũng hài lòng cười ha ha, không ngờ cô ta

cười chưa dứt thì ‘bốp’! Mẫu Thần tát vào mặt cô ta.

“Mẫu Thần, sao lại đánh ta?”

Mẫu Thẫn quát lạnh nói: “Một nửa miếng Sáng Thần Chi Tâm Ở trong tay ngượi, ngưoi

lại giấu ta, hừ! Nếu không phải là Khố Khoa Kỳ thỉnh câu, ta sẽ không bao giờ cứu ngươi,

mà sẽ giết ngươi!”

Cáp Ðịch Tư liếc mắt nhìn Khố Khoa Kỳ, “Hắn lại có lòng tốt giúp ta như vậy sao?”

Mẫu Thần đột nhiên nở nụ cười, “Hắn đâu chỉ giúp ngươi, hắn còn muốn lấy ngươi làm

vợ nữa!”

Cáp Ðịch Tư Sững sờ.

Sở Thiên và Tiểu Bạch liếc nhìn nhau, Khố Khoa Kỳ đang định làm gì? Bây giờ Cáp

Ðịch Tư đang là quái vật nửa người nửa thú a!

Nhưng Sở Thiên cũng hiểu vi sao Mẫu Thần lại nhe nhàng thả An Cát Lệ Na. Bởi vi Khố Khoa Kỳ muốn kết hôn với Cáp Ðịch Tư, Mẫu Thần vui mừng vì có thể gả được đứa con gái

quái vật đi, vì vậy mới dùng một người vô giá trị như An Cát Lệ Na để đổi lại.

“Ta không lấy chồng! Mẫu thân, trong đường hầm thời không hắn còn muốn giết ta mà!”

Cáp Ðịch Tư sau lúc sửng Sốt đã lên tiếng phản đối.

“Hắn giết ngươi? Hừ, rõ ràng ngươi muốn chiếm Sáng Thần Chi Tâm, muốn giết Khố

Khoa Kỳ, nêu không phải con trai ta mệnh lớn, thì đã Sớm chết trong tay ngươi rồi!”

Mẫu Thần đã hoàn toàn bị thủ đoạn của Khố Khoa Kỳ mê hoặc. Có thể nói là đã bị

không chế.

Tiểu Bạch vội vàng nói: “Mẫu thân, Cáp Ðịch Tư không nói dối đấu, Khố Khoa Kỳ…”

“Ngươi cãm miệng, từ hôm nay trở đi, ta không nhận đứa con gái như ngươi nữa!” Mẫu

Thần phát tay cắt đứt lời nói của_Tiểu Bạch, đột nhiên nói với_Sở Thiên: “Phất Lạp Địch Nặc,

ngày hôm nay ta không khai chiến với ngươi, chỉ hỏi ngươi vê tin tức một người!”

SỞ Thiên nhanh nhẹn đáp, “Người cứ h́ỏi.”

“Ngươi có một người huynh đệ kết nghĩa, Mặc Phi Ðặc, hắn Ở đâu?”

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.