Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2161: Đấu giá nghịch thiên



– 200 triệu thần tinh, cộng thêm hai đoạn Thần linh mạch trung phẩm.

Lập tức có người báo giá.

Diệp Mặc mặc dù cũng không có hứng thú với Tru Tiên Ly Địa Giám này, nhưng trong lòng vẫn trầm xuống khi thấy người đầu tiên kia báo giá.

Tru Tiên Ly Địa Giám hỏng bị người thứ nhất báo giá như này, rõ ràng cuối cùng giá bán cũng sẽ cao hơn rất nhiều, thậm chí gấp mười lần báo giá đầu tiên cũng có thể. Bởi vậy có thể thấy giá của Quang Minh Tâm còn cao hơn thứ này, hắn có thực lực mua được thứ này không vẫn là một nghi vấn.

Lúc này hắn có hơn một tỉ hai trăm triệu thần tinh, còn có hai đoạn Thần linh mạch cực phẩm, trong đó một đoạn bị hỏng. Ngoài ra, hắn còn có mấy đoạn Thần linh mạch thượng phẩm, còn trung phẩm Diệp Mặc căn bản cũng không tính đến. Mua bảo vật Tiên Thiên này, dùng Thần linh mạch trung phẩm tuyệt đối là không được.

– 500 triệu thần tinh, cộng thêm một đoạn Thần linh mạch thượng phẩm.

Lập tức lại có người báo giá cao hơn, hơn nữa cao hơn cũng không phải một ít chút.

Giá của Tru Tiên Ly Địa Giám không ngừng được nâng lên, cuối cùng bị người ta dùng một tỉ một trăm triệu thần tinh, một đoạn Thần linh mạch cực phẩm mua. Trong quá trình này, Diệp Mặc cũng không ra giá.

Đạo nguyên Thánh đế chủ trì đấu giá trực tiếp dùng truyền tống trận trên đài đấu giá, chuyển Tru Tiên Ly Địa Giám cho người ra giá một tỉ một trăm triệu thần tinh kia xong, lúc này mới lấy ra hộp ngọc thứ hai cao giọng nói:

– Vật phẩm đấu giá thứ hai này tôi tin rằng sẽ không ai là không biết, là một đóa Tinh Không Liên…

Ba chữ Tinh Không Liên vừa mới được nói ra, hiện trường bắt đầu chấn động. Diệp Mặc cũng vô cùng chấn động, đây rốt cục là hội đấu giá như thế nào? Chẳng những có linh bảo Tiên Thiên, còn có thể lấy ra Tinh Không Liên.

Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Lúc trước hắn mua được Cửu Tinh Trúc trong Ảnh Hư Bảo, còn nghĩ đến Tinh Không Liên, không ngờ bây giờ có thể thực sự nhìn thấy rồi. Tinh Không Liên có chín cánh, không có đài sen, lại có một liên quả. Chỉ ăn liên quả thôi cũng có thể cảm ngộ được Đạo nguyên, nếu đặt cùng với đài sen luyện đan, thì có thể hình thành Tinh Không Đạo Đan.

Kiền Nguyên quả cũng là Đạo quả có thể cảm ngộ được Đạo nguyên, nhưng tất cả mọi người đều biết rõ, giá trị của Kiền Nguyên quả còn kém xa Tinh Không Liên.

Diệp Mặc rất muốn có được Tinh Không Liên, nhưng hắn biết tài lực của mình có hạn. Một khi mua được Tinh Không Liên rồi, lát nữa khi giao dịch Quang Minh Tâm, thì hắn cũng nghèo rớt mùng tơi rồi.

Đừng nói Diệp Mặc muốn, đồ tốt như này không ai là không muốn có được.

Đạo nguyên Thánh đế chủ trì hội đấu giá rõ ràng biết hiệu quả sau khi lấy Tinh Không Liên ra, lão giơ tay trấn tĩnh mọi người lại, lúc này mới tiếp tục nói:

– Tinh Không Liên là người khác gửi ở đây để đấu giá, giá cao thấp cuối cùng cũng không phải do tôi định đoạt, mà là do người ký gửi truyền tin đến, cho nên nếu có người đua ra giá khiến người ký gửi động lòng, thì Tinh Không Liên chính là của người đó. Tinh Không Liên cũng không có giá sàn, bây giờ mời mọi người đấu giá.

– Tôi ra 800 triệu thần tinh, cộng thêm một đoạn Thần linh mạch thượng phẩm.

Lập tức có người báo giá, người có thể đưa ra giá 800 triệu thần tinh, trên cơ bản cũng là ngồi trong phòng thuê rồi.

– Một tỉ thần tinh, thêm một đoạn Thần linh mạch thượng phẩm, công thêm một viên Độ Duyên Tinh.

Cái giá này Diệp Mặc cực kỳ chấn động, đáng tiếc Tinh Không Liên không phải là của hắn, Độ Duyên Tinh là thứ cục tốt, có thể luyện chế Thần Mục Đan. Cho dù không luyện chế đan dược, Độ Duyên Tinh cũng có thể sáng mắt, nhưng cực khó có được, là Thần linh vật tốt nhất chỉ sau Đạo quả.

Trong Thánh đạo Tàn giới, vì tàn phá nhiều năm, thiếu thốn Đan thánh, tác dụng của Thần linh mạch cũng không lớn lắm. Cho nên Thần linh thảo mặc dù có tốt xấu, giá trị chênh lệch cũng rất lờn, nhưng không có đẳng cấp phân chia rõ rệt. Nhưng trong Hư Thị, trong những giới khác, mặc dù phân chia Thần linh thảo rất mơ hồ, nhưng cũng rõ ràng hơn Thánh đạo Tàn giới. Thần linh thảo phân chia đẳng cấp cao trung thấp, còn Độ Duyên Tinh thì thuộc Thần linh thảo cao cấp.

Giá tiền này chỉ là báo giá thứ hai, nhưng lại khiến hiện trường tĩnh lặng. Rõ ràng giá của Độ Duyên Tinh không thấp, không có nhiều người có thẻ lấy ra Thần linh thảo cân xứng, lên trên nữa chính là Đạo quả, cũng không phải mỗi loại đều có giá trị như của Độ Duyên Tinh.

– Còn có ai báo giá nữa không?

Đạo nguyên Thánh đế cũng biết giá này có chút khó xử rồi. Giá một tỉ thần tonh cũng không cao, nhưng Độ Duyên Tinh lại khiến rất nhiều người không ra giá nữa. Những người đến đây tham gia đấu giá đều không phải là người bình thường, biết rõ giá mà mình báo ra không có tác dụng gì, nên cũng không ai ôm hi vọng may mắn.

Trong khi mọi người đều cho rằng Tinh Không Liên chính là cái giá này, thì trận pháp hiển thị khổng lồ trên đài đấu giá lại xuất hiện một giá mới:

– Một đoạn Thần linh mạch thượng phẩm, cộng thêm hai quả Thái Sơ Đạo Văn quả.

Cái giá này vừa ra, lập tức khiến hiện trường chấn động, Tinh Không Liên thuộc hàng Đạo quả, giá của nó cũng cao hơn nhiều so với những Đạo quả thông thường. Nhưng Thái Sơ Đạo Văn quả cũng là Đạo quả, mặc dù không bằng Tinh Không Liên, người ta liền lúc lấy ra được hai quả, khuyết điểm duy nhất của cái giá này là không có thần tinh.

Cái giá này tất nhiên là do Diệp Mặc báo ra, Diệp Mặc sau khi báo giá, lại càng không có ai dám báo giá thêm nữa. Một lần lấy ra hai Đạo quả, cho dù là Đạo nguyên đỉnh phong cũng không giàu có như này.

Cho dù là Đạo nguyên Thánh đế tổ chức hội đấu giá cũng có chút rung động, lão không hiểu người ra giá này có đồ tốt như này, tại sao lại không lấy gửi hội đấu giá giúp?

Lại đợi một hồi lâu nữa, đúng là không có ai báo giá thêm, hai cái giá cuối cùng mỗi người mỗi vẻ, chỉ có thể xem người có Tinh Không Liên chọn giá của ai mà thôi.

Hiện trường đấu giá yên tĩnh, nhưng lúc này mọi người trong lòng đều khó có thể bình tĩnh trở lại, vì chính sách bảo mật của hội đấu giá, người ký gửi và người ra giá đều không thể bạo lộ thân phận. Đám người khó có thể bình tĩnh là muốn biết người ra Thái Sơ Đạo Văn quả, còn Thái Sơ Đạo Văn quả nữa không. Nếu như còn, thì hắn có lấy ra nữa hay không?

Sau mười mấy giây, Đạo nguyên Thánh đế chủ trì hội đấu giá lại lần nữa cao giọng nói:

– Chủ nhân của Tinh Không Liên chọn một tỉ thần tinh, một đoạn Thần linh mạch thượng phẩm, cộng một viên Độ Duyên Tinh. Nhưng anh ta muốn hỏi tiên hữu ra giá Thái Sơ Đạo Văn quả, có đồng ý lấy đồ khác của anh ta đổi lấy hai quả Thái Sơ Đạo Văn quả không?

Diệp Mặc chẳng thèm trả lời, trực tiếp xóa báo giá của mình đi.

Thấy Diệp Mặc xóa báo giá, Đạo nguyên Thánh đế này cũng biết Diệp Mặc không đồng ý, tiến hành giao hàng.

Khi Đạo nguyên Thánh đế này giao hàng xong, chuẩn bị lấy ra đồ thứ ba, thì đột nhiên có một giọng nói vang lên:

– Tôi dùng 200 triệu thần tinh cộng một đoạn Thần linh mạch thượng phẩm, đổi lấy một quả Thái Sơ Đạo Văn quả, xin hỏi tiên hữu kia có đồng ý hay không?

Âm thanh đột ngột này rõ ràng không phù hợp với quy định của hội đấu giá, lão già Đạp nguyên kia vẫn không nói gì. Đối với lão mà nói, phá quy định một chút, có thêm một vụ giao dịch, đấu giá cũng có thêm chút hoa hồng.

Một lát sau, không có ai trả lời, đám người cũng đã hiểu, người có Thái Sơ Đạo Văn quả này không thiếu thần tinh, đáng tiếc là, Thái Sơ Đạo Văn quả của hắn không tham gia đấu giá.

Lão già Đạo nguyên kia lấy ra một hộp ngọc đứng dậy:

– Món thứ ba muốn đấu giá tên Huyền Quang Thiên Ô Thuyền, là một món Thần khí phi hành cực phẩm từ viễn cổ để lại, hơn nữa là pháp bảo cao cấp trong Thần khí phi hành cực phẩm, thích hợp với vượt hư không…

Thần khí phi hành cực phẩm cũng là một đồ tốt cao cấp, nhưng Diệp Mặc cũng thở phào, nếu như lại lấy ra một bảo vật Tiên Thiên, hắn cũng không có lời nào có thể hình dung được rồi.

Thần khí phi hành cực phẩm trong mắt Diệp Mặc không bằng pháp bảo Tiên Thiên, không bằng Tinh Không Liên, nhưng trong mắt những Thánh đế khác thì lại không kém gì so với hai món trước, hơn nữa đấu giá lại càng quyết liệt hơn, khiến Diệp Mặc nghĩ, hắn có phải đi tìm một số nguyên liệu luyện khí cao cấp, sau đó chuyên tâm luyện chế pháp bảo phi hành cực phẩm không?

Cuối cùng Thần khí phi hành cực phẩm Huyền Quang Thiên Ô Thuyền này bị một người mua với giá một tỉ bảy trăm triệu thần tinh, Diệp Mặc chỉ có thể tiếp tục thầm than người ta giài có, lúc này hắn cũng đã biết, trong một nơi như Hư Thị này, hoặc là giới diện cao cấp hoàn chỉnh khác, chỉ cần có bản lĩnh, muốn kiếm thần tinh dường như cũng không phải chuyện đặc biệt khó khăn gì.

Đạo nguyên Thánh đế chủ trì đấu giá không nói gì nhiều, cũng không thay đổi không khí, nhưng hội đấu giá tiến hành đến bây giờ, mỗi một thứ đồ đều có giá trị liên thành, nói pháp bảo chấn động một giới cũng chẳng có gì là lạ. Không khí hội đấu giá căn bản cũng không cần lão khuấy động, ngược lại càng thêm náo nhiệt hơn rồi. Không có âm thanh ồn ào gì nhiều, khí thế mua bán cũng đã hình thành.

Lão già chủ trì hội đấu giá hài lòng với không khí của hiện trường, lão lấy ra hộp ngọc thứ năm nói:

– Mọi người nhìn thấy hộp ngọc này rất nhỏ, thực tế đây là hộp ngọc không gian, trong hộp ngọc này không có thứ gì, chỉ có một vết tích, là vết tích do đại năng thượng cổ để lại. Các vị tiên hữu nghĩ không sai, lần này tôi muốn đấu giá chính là vết tích này, tên của nó là Thái Sơ Thần Văn…

Sau khi lão già chủ trì hội đấu giá này nói ra bốn chữ Thái Sơ Thần Văn, hiện trường hoàn toàn hỗn loạn, cũng không phải sự kích thích và cấp thiết như lúc trước nữa, mà là một loại cấp thiết và khó nhịn.

Thái Sơ Thần Văn được tôn là một trong những thần thông đáng sợ nhất trong hư không, chính vì loại Thần Văn này có thể bỏ qua tất cả thời không, đáng sợ đến cực điểm, cho dù anh dùng bất cứ pháp tắc thời gian và pháp tắc không gian nào, đối với Thái Sơ Thần Văn cũng chỉ là mây bay.

Thái Sơ Thần Văn cũng rất khó nắm được, lại càng khó đạt cảnh giới đại thành, nhưng tất cả mọi người đều biết, một khi luyện hóa Thái Sơ Thần Văn đến cảnh giới đại thành rồi, thì cũng đồng nghĩa với việc đeo thêm một quầng sáng đán sợ, quầng sáng này sở dĩ đáng sợ là vì người khác không dám khinh thường mà chọc giận đến anh.

Diệp Mặc chậm rãi hít một hơi, hắn không ngờ còn có thể thu thập được Thái Sơ Thần Văn, sau đó bán ra ngoài. Hắn từng luyện hóa hai đường Thái Sơ Thần Văn, biết rất rõ thu thập Thái Sơ Thần Văn khó khăn như nào, hắn sở dĩ có thể luyện hóa được hai đường Thái Sơ Thần Văn này, chính là vì Tam Sinh Quyết. Đừng nói hắn, cho dù là hai đường Thái Sơ Thần Văn của Đạo nguyên Thánh đế Công Dương An chưa luyện hóa kia, cũng không thể nào thu thập được hai đường Thái Sơ Thần Văn đó. Nếu không, Thái Sơ Thần Văn làm gì có thể đến tay Diệp Mặc được?

Lão già chủ trì đấu giá này sau khi để mọi người bình tĩnh lại, giải thích nói:

– Thái Sơ Thần Văn tôi cũng giải thích một chút, rất nhiều người chỉ biết Thái Sơ Thần Văn đáng sợ, nhưng không biết lai lịch của Thái Sơ Thần Văn.

Diệp Mặc cũng tĩnh tâm lắng nghe, Thái Sơ Thần Văn của hắn bây giờ còn chưa nhập môn, cũng không biết lai lịch của Thần Văn.

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.