Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2171: Tôi không rảnh



– Diệp sư huynh, anh trước tiên đừng sốt ruột, nghe tôi nói đã. Vốn dĩ hồ lô đó tôi cũng định trả lại cho Tiểu Vận sư muội rồi, nhưng vì lại xảy ra chút chuyện, tôi còn chưa kịp trả lại cho Tiểu Vận sư muội, anh đã dẫn Mục Tiểu Vận đi rồi.

Cơ Tích nói chuyện cực kỳ thành khẩn.

Diệp Mặc ngược lại lại biết rõ chuyện này, lúc trước Tiểu Vận nói Cơ Tích muốn đưa cho cô một thứ gì đó, chỉ vì cô nhớ nhung mình, nên mới không để ý gì đến thức đó. Nhưng cho dù là biết, Diệp Mặc cũng không chút khách khí ngắt lời Cơ Tích:

– Cô nói thẳng cho tôi biết, hồ lô đó bây giờ ở đâu rồi?

– Hồ lô tôi để ở chỗ sư phụ tôi trong Thần Nữ Thánh Môn, tôi đến Hư Thị cũng không biết bao lâu mới có thể trở về, thậm chí còn không biết có thể về được hay không. Tôi sợ anh đến Thần Nữ Thánh Môn tìm tôi lấy hồ lô, nên cố ý để hồ lô lại. Nếu tôi biết anh cũng đến Hư Thị, thì tôi chắc chắn sẽ mang hồ lô đến.

Cơ Tích thở dài nói.

Lời này của cô cũng là sự thật, nếu như biết Diệp Mặc sẽ đến Hư Thị, cô chắc chắn mang hồ lô theo. Nửa cái hồ lô đó đối với cô mà nói cũng chẳng có tác dụng gì, cô vốn dĩ không đáng vì cái này mà đắc tội với Diệp Mặc.

Diệp Mặc trong lòng thất vọng, hắn đứng lên, không còn tâm trạng nói chuyện cùng Cơ Tích nữa. Hắn biết Cơ Tích nói thật, cô không cần phải vì một cái hồ lô vô dụng mà lừa mình.

Thấy Diệp Mặc đứng dậy, Cơ Tích cũng đứng lên nói:

– Diệp sư huynh, cám ơn.

Diệp Mặc biết rõ Cơ Tích là muốn cám ơn ân cứu mạng trên cầu Niết Sinh, nhưng từ sau khi Cơ Tích nhận ân huệ của mình, biết rõ Tiểu Vận là vợ của mình, còn không chủ động cứu Tiểu Vận, Diệp Mặc cũng đã vô cùng thất vọng với cô rồi.

Thấy Diệp Mặc căn bản cũng không thèm để ý đến mình, Cơ Tích ảm đạm nói:

– Diệp sư huynh, Tiểu Vận sư muội bây giờ thế nào rồi?

Diệp Mặc dừng lại, quay đầu lạnh lùng nói:

– Cơ Tích, đây không phải là chuyện cô phải quản, cô chỉ cần trả lại hồ lô không đáy kia cho tôi là được rồi. Nếu như đợi tôi quay về Thánh đạo Tàn giới, phát hiện cô nói dối nửa lời, không cần Đại Nhật Thần Sơn đến tiêu diệt Thần Nữ Thánh Môn, tôi sẽ chủ động đến tiêu diệt Thần Nữ Thánh Môn.

Nói xong, Diệp Mặc rời khỏi phòng, lập tức biến mất khỏi Tiên tức lâu này.

Diệp Mặc vừa mới ra khỏi Tiên tức lâu, ở cửa Tiên tức lâu lại có một Tiên tử cực kỳ xinh đẹp liền đi qua hành lễ nói:

– Xin hỏi có phải là Diệp đan thánh đại nhân không?

Diệp Mặc nghi ngờ nhìn Tiên tử xinh đẹp này, hắn căn bản không quen biết cô. Nhưng Diệp Mặc lập tức liền nghĩ đến Hình Hồng, lập tức nói:

– Vâng là tôi.

Tiên tử xinh đẹp này nói:

-Hình thánh mời Diệp đan thánh đại nhân đến Thương lâu Hư Thị một chuyến, lệnh cho tôi đứng ở đây chờ đại nhân.

– Được, cô dẫn đường đi.

Diệp Mặc căn bản cũng định đến hỏi thăm Hình Hồng một chút, mặc dù bây giờ hắn không sợ Thương lâu Hư Thị, nhưng có thể kết giao được với Thương lâu Hư Thị, Diệp Mặc cũng sẽ không từ chối, trong một nơi như Hư Thị này, có thêm một người bạn cũng là thêm một con đường.

Tiên tử xinh đẹp này thấy Diệp Mặc nói vậy, lập tức mừng rỡ nói:

– Cám ơn Diệp đan thánh, mời Diệp đan thánh đại nhân đi theo tôi.

– Khoan đã…

Diệp Mặc và Tiên tử xinh đẹp này vừa rời khỏi Tiên tức lâu chưa được bao xa, liền có một giọng nói không chút tình cảm này gọi giật lại.

Dường như cùng lúc đó, một người đàn ông mặt nổi lên từng ánh sáng xanh xuất hiện trước mặt hai người, người đàn ông này chẳng những trên mặt có từng gợn ánh sáng xanh, đến cả tóc tai cũng rồi bời xoắn xít lại một chỗ, hơn nữa cũng đã là tu vi Đạo Nguyên đỉnh phong rồi.

Thoạt nhìn rất lôi thôi lếch thếch, nhưng đứng bên cạnh gã luôn cảm giác được từng trận sát ý băng hàn, loại sát khí và sát ý ngưng tụ bên người gã này, khiến người ta cảm thấy không lôi thôi chút nào, chỉ có kinh hãi.

Tiên tử xinh đẹp mời Diệp Mặc kia theo bản năng lùi ;ại mấy bước, cô bị sát thế cường đại này khiến khiếp sợ lùi về sau.

Diệp Mặc cũng không nhúc nhích, hắn biết người này. Lúc trước khi hắn giả mạo một Đạo Nguyên Thánh Đế đến Hư Thị, liền nhìn thấy tên này đến quầy hàng của hắn tìm hắn, không ngờ bao lâu như vậy rồi, Đạo Nguyên Thánh Đế này vẫn còn tìm hắn.

– Anh chính là Diệp đan thánh?

Đạo Nguyên Thánh Đế này chằm chằm nhìn Diệp Mặc đánh giá một hồi, lúc này với vẻ mặt không chút cảm xúc hỏi.

Diệp Mặc lạnh nhạt đáp:

– Đúng vậy, chính là tôi.

– Tôi là Áo Hách, đã đợi anh hơn trăm năm trong Hư Thị rồi, mời Diệp đan thánh đi cùng tôi một chuyến.

Trong lúc nói chuyện, sát khí cường đại trên mặt Đạo Nguyên Thánh Đế mặt xanh này cũng mất đi rất nhiều. Dường như gã nói bảo Diệp Mặc đi một chuyến, Diệp Mặc chắc hẳn sẽ đi cùng gã, không nói thêm điều gì.

– Tôi là Diệp đan thánh không sai, nhưng tôi tại sao lại phải đi cùng anh một chuyến?

Diệp Mặc không chút khách khí hỏi ngược lại.

Áo Hách nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, sát thế trên người trong nháy mắt liền dâng lên. Cùng với sát thế của gã tăng lên, từng trận thô bạo màu xanh lượn lờ xung quanh thân người gã. Gã dường như không ngờ, Diệp Mặc lại dám hỏi ngược lại gã. Gã cũng mở miệng rồi, Diệp Mặc phải đi cùng hắn một chuyến, đây không phải chuyện kinh thiên địa nghĩa sao? nguồn TruyenFull.vn

Diệp Mặc không lấy được hồ lô trong lòng vốn dĩ cũng có chút khó chịu ròi, Áo Hách còn dám lớn lối trước mặt hắn, lúc này đối với sát thế cường đại của Áo Hách, Diệp Mặc không lùi mà tiến tới, đồng thời lĩnh vực liền được đánh ra.

Lĩnh vực của Diệp Mặc cũng đã có xu thế tự thành một giới rồi, cộng thêm thần thức vực của Diệp Mặc nữa, Áo Hách cho dù là đạo nguyên đỉnh phong, bất ngờ không đề phòng, cũng bị khí thế lĩnh vực của Diệp Mặc đánh ra lùi xa mấy chục bước. Còn lĩnh vực sát thế của Áo Hách, dưới lĩnh vực của Diệp Mặc rạn nứt từng đoạn, thành một đống vải rách.

Áo Hách không dám tin nhìn Diệp Mặc, gã hoàn toàn không ngờ một Thánh Đế tu vi chỉ là Hóa Đạo như Diệp Mặc này, lại có thể dễ dàng phá tan lĩnh vực Đạo Nguyên của gã.

Mặc dù đây không phải là gã toàn lức ra tay, nhưng gã đã nhìn ra, một khi toàn lực ra tay, trước mặt Diệp Mặc gã cũng chưa chắc chiếm được tiện nghi. Diệp đan thánh này đúng là tu vi Hóa Đạo thật sao? Áo Hách thậm chí có chút nghi ngờ.

Diệp Mặc không để ý đến Áo Hách. Nói với Tiên nữ xinh đẹp sắc mặt sợ hãi đến trắng bệch kia:

– Không cần để ý đến tên phách lối này, cô dẫn đường đi.

– Được.

Tiên nữa xinh đẹp này kìm nén sự sợ hãi trong lòng mình lại, bước lên đi trước mặt Diệp Mặc.

– Diệp đan thánh, đợi đã…

Áo Hách lại lần nữa bước nhanh lên nói.

Diệp Mặc cũng đã không còn kiên nhẫn như lúc trước nữa, nhìn Áo Hách bước đến nói:

– Sao, anh còn muốn ra tay nữa hay sao? Vậy thì mời.

– Không phải, Diệp đan thánh, cung chủ nhà tôi mời Diệp đan thánh đến làm khách, xin Diệp đan thánh…

Lần này, giọng điệu của Áo Hách hòa hoãn hơn nhiều, cũng không còn hùng hổ dọa người như lúc trước nữa.

Diệp Mặc không chút khách khí nói:

– Về nói cho cung chủ nhà anh biết, tôi không rảnh.

Nói xong Diệp Mặc bước nhanh hơn, Tiên tử đi đến đón Diệp Mặc kia nhìn thấy vậy liền rảo bước nhanh hơn, nhìn thấy Diệp Mặc căn bản cũng không thèm để ý đến mình, màu xanh trên mặt Áo Hách chần động một hồi lâu, không ngờ lại không phát tác, mà lại theo chân Diệp Mặc đi về phía Thương lâu Hư Thị.

– Diệp đan thánh, mời vào.

Diệp Mặc còn chưa đến cửa của Thương lâu Hư Thị, Hình Hồng đã với vẻ mặt tươi cười đến đón tiếp. Khuôn mặt xám tro của y tươi cười, thoạt nhìn có chút buồn cười, không thể nào che giấu sự nhiệt tình của y với Diệp Mặc.

Hình Hồng dẫn Diệp Mặc vào trong khách điện sang trọng của thương lâu, đồng thời ra hiệu mấy Tiên tử kia đem Tiên trà và Tiên quả cao cấp đến.

Diệp Mặc bưng Tiên trà lên uống một ngụm, hàng loạt mùi thơm truyền đến, những mùi thơm này khiến cho thức hải con người ta thanh thuần hơn, có thể thấy đây là Tiên trà này rất tuyệt.

– Diệp đan thánh, đây là Tiên trà Tuyết Lan tốt nhất, nếu Diệp đan thánh thích, đợi lát nữa tôi sẽ tặng cho Diệp đan thánh một chút.

Nhìn thấy Diệp Mặc dường như rất thích loại Tiên trà này, Hình Hồng lập tức vừa cười vừa nói.

– Vậy thì cám ơn Hình huynh, Hình huynh tìm tôi tới đây, hẳn chính là vì tặng Tiên trà cho tôi? Hay là còn chuyện gì khác?

Diệp Mặc không có tâm trạng tốn thời gian trong này, hắn muốn tìm một nơi nghỉ ngơi một chút, sau đó đi thăm dò một chút chuyện Âm Minh giới.

Hình Hồng cười cười ngại ngùng nói:

– Diệp đan thánh chắc hẳn biết ý của tôi, Thương lâu Hư Thị chúng tôi trong Hư Thị cũng coi là có thể lên tiếng được vài câu. Rất tiếc là, thương lâu chúng tôi bây giờ Đan Thánh cao cấp càng lúc càng ít đi, Đan Thánh như Diệp đan thánh đây thì lại càng không có.

Thấy Diệp Mặc cũng không đáp lời, Hình Hồng lại tiếp tục nói:

– Bản lĩnh luyện đan của Diệp đan thánh trong Hư Thị cũng đã được mọi người biết đến, nếu Diệp đan thánh đồng ý, Thương lâu Hư Thị chúng tôi muốn mời Diệp đan tháng gia nhập vào Thương lâu Hư Thị chúng tôi…

Diệp Mặc lập tức nói:

– Cám ơn thiện ý của Hình huynh, chỉ là đối với tôi mà nói Thần tinh và Thần linh mạch cũng không còn sức hấp dẫn là bao nữa, tôi cũng không thể gia nhập vào Thương lâu Hư Thị. Đương nhiên, nếu Thương lâu Hư Thị cần tôi luyện đan, nể mặt Hình huynh, tôi cũng có thể giúp luyện chế vài lò. Còn phí tổn thì thôi, chỉ là tỉ lệ thành công luyện đan của tôi chỉ có năm phần mà thôi.

Lời này của Diệp Mặc nói cực đẹp, hắn giúp Thương lâu Hư Thị luyện đan không phải cần Thần tinh, tỉ lệ thành đan năm phần, đó là vì Diệp Mặc muốn tiết kiệm một nửa làm thù lao. Còn thù lao luyện đan, cho dù hắn cần nhiều đi nữa, một thương lâu cũng sẽ không để ý đến chút Thần tinh, Diệp Mặc quyết định không cần tí nào.

Hình Hồng cũng biết muốn mời một người như Diệp Mặc gia nhập vào Thương lâu Hư Thị quả thực không thực tế lắm, trừ phi cưỡng ép. Nhưng Diệp Mặc là một Thánh Đế, vào Thương lâu Hư Thị không ra ngoài, rõ ràng đối với thanh danh Thương lây Hư Thị có ảnh hưởng cực lớn. Huồng chi, y còn biết Áo Hách cũng muốn mời Diệp Mặc đến luyện đan.

Diệp Mặc cò thể mở miệng luyện đan giúp, cũng đã vô cùng tốt rồi. Nghe thấy Diệp Mặc không ngờ có tủ lệ thành đan năm phần, Hình Hồng mau chóng nói:

– Vậy thì cảm ơn Diệp đan thánh, tôi thật là muốn mời Diệp đan thánh luyện chế giúp vài lò đan dược, Diệp đan thánh chỉ cần co thương lâu chúng tôi ba phần là được rồi, những thứ khác là của Diệp đan thánh hết.

Diệp Mặc cười ha hả:

– Vậy thì không được, tôi không thể để cho Hình huynh khó xử được, nói năm phần là năm phần. Năm phần này tôi một chút cũng không cần, toàn bộ giao cho Thương lâu Hư Thị, không biết nói thế nào, t6oi trong Hư Thị, còn cần nhờ vả Hình huynh mà.

Hình Hồng trong lòng sung sướng, tỉ lệ thành đan năm phần vốn dĩ là cực thấp, bây giờ Diệp Mặc nói cho thương lầu năm phần, cũng là nể mặt lắm rồi.

Y ngoài mừng rỡ ra cón có chút tiếc nuối nói:

– Thương lâu Hư Thị chúng tôi định mua Quang Minh Tâm kia tặng cho Diệp đan thánh, tiếc là bị một cường giả bán bộ Hỗn Nguyên cực kỳ lợi hại mua mất rồi.

Diệp Mặc căn bản cũng không nghe, hắn cũng không tin Thương lâu Hư Thị lại tặng Quang Minh Tâm cho hắn.

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.