Hộp ngọc vừa mở ra, có một sức nóng truyền đến. Trong hộp ngọc không ngờ là một mồi lửa màu tím, Diệp Mặc nhìn thấy mồi lửa này, chính là lúc trước khi hắn thi đấu luyện đan với Cửu Kiền ở Tu Chân giới, Cửu Kiền đã dùng mồi lửa này, đây là một đóa Tử viêm, một đóa Tử viêm trong Tu Chân giới xếp thứ hai trong những mồi lửa kỳ dị, chỉ thấp hơn Thanh Như Hiểu Thiên, cao cấp hơn so với một mồi lửa Vụ Liên Tâm hỏa của Diệp Mặc.
Cho dù trong 108 các loại mồi lửa kỳ dị, một đóa Tử viêm cũng xếp hạng cực cao, đứng thứ 11, nhưng những thứ này cũng không phải điểm quý giá nhất của mồi lửa này, chỗ quý giá nhất của mồi lửa này là mồi lửa này đã thăng cấp lên Thần diễm rồi. Bạn đang xem tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Diệp Mặc trong lòng thầm nghĩ, tên Gia Cát Trí Thần này đúng là hào phóng, không ngờ đến mồi lửa như này cũng nỡ lấy ra.
Diệp Mặc là chuyên gia đi tìm lửa, hắn mau chóng liền nhìn ra đóa Tử viêm này có chỗ khác biệt. Đóa Tử viêm này mặc dù thăng cấp lên Thần diễm rồi, nhưng dường như mất đi chút linh tính.
Lập tức hắn hiểu chuyện gì đang xảy ra, đóa Tử viêm này khi niết bàn xuất hiện chút vấn đề, kết quả mặc dù dùng nguyên liệu cao cấp thăng cấp lên Thần diễm, nhưng cũng chỉ đến đây mà thôi.
Chẳng những không thể tiếp tục thăng cấp lên Thánh diễm được nữa, cũng không thể nào sinh ra hỏa linh.
Cho dù như vậy, giá trị của một đóa Tử viêm cũng vô cùng quý giá, còn quý giá hơn nhiều so với Thần khí cực phẩm.
Ngao Si cầm lấy đóa Tử viêm này cũng có chút sung sướng, y không ngờ Gia Cát Trí Thần lại hào phóng như này, đến Thần diễm cũng mang ra tặng. Y đương nhiên nhìn ra mồi lửa này có vấn đề ở chỗ nào, nhưng cho dù như vậy, lễ vật này cũng cực kỳ quý giá.
– Gia Cát tiên hữu thật có lòng, tặng một lễ vật quý giá như này.
Ngao Si đứng lên ôm quyền cám ơn.
Gia Cát Trí Thần đáp lễ lại nói:
– Tiếc là đóa Tử viêm này khi niết bàn có chút vấn đề, mồi lửa này Ngao Si tiên hữu tất nhiên sẽ không để ý, tôi định tặng cho Mạn công chúa.
Ngồi bên cạnh Ngao Si là một thiếu nữ mặt Tiên váy màu xanh nhạt, xinh đẹp xiêu lòng người, cô nghe thấy lời này lập tức mừng rỡ cướp lấy hộp ngọc từ trong tay Ngao Si nói:
– Cám ơn Gia Cát đại ca, làm sao anh biết tôi thích Tử viêm này? Tôi định đợi chút nữa đòi cha tôi nữa.
Ngao Si sắc mặt mỉm cười lập tức trầm xuống nói:
– Mạn nhi, Gia Cát tiên hữu ngang hàng với ta, con nên tôn xưng một tiếng Thánh quân mới đúng, không biết lớn nhỏ như vậy à.
Gia Cát Trí Thần vội cười nói:
– Không sao, tôi ngược lại lại thích Mạn nhi công chúa gọi tôi là đại ca, như vậy có cảm giác thân thiết hơn.
Diệp Mặc trong lòng thầm khen, Ngao Mạn xinh đẹp kinh người, giống như người được vẽ trong tranh vậy, thoạt nhìn vô cùng đẹp mắt. Tên Gia Cát Trí Thần này nhìn Ngao Mạn với ánh mắt ái mộ, rõ ràng là thích Ngao Mạn này rồi. Rồi lại tặng một bảo vật như này nữa, Ngao Mạn nhất định sẽ có thiện cảm với gã, tên này đúng là biết tán gái. Vừa nghĩ đến Gia Cát Trí Thần mặc dù thoạt nhìn trẻ tuổi anh tuấn, nhưng thực tế không biết bao nhiêu tuổi rồi, Diệp Mặc cũng có chút buồn cười.
Có Gia Cát Trí Thần dẫn đầu, những người còn lại ai cũng lấy lễ vật lên tặng, Hỗn nguyên Thánh đế Bộc Dương Tư của Ma tộc tặng một món Thần khí phi hành cực phẩm, cũng coi là giá trị cực cao.
Hỗn nguyên Thánh đế Văn Đức Thủy của Hải tộc tặng một giọt Ức Niên Hải Tân, đây là Tiên tài cấp mười ba, dùng Ức Niên Hải Tân bố trí trận pháp, có thể tăng thêm cảm ngộ thần thông, hơn nữa còn có thể làm một loại nguyên liệu để luyện chế Thần khí cao cấp nhất.
Thiếu nữ Thánh Đế Thang Tòng Hạm của Phượng Hoàng tộc tặng Niết bàn sào, giá trị của Niết bàn sào càng quý giá hơn Ức Niên Hải Tân, vì công dụng của Niết bàn sào quá nhiều, ngoài luyện thể niết bàn, cho dù Thần Niệm Cửu Chuyển của Diệp Mặc cũng có thể dùng thứ này. Hơn nữa quý giá nhất chính là, Niết bàn sào có thể giúp tất cả Thánh Đế dưới cấp Đạo nguyên tố tạo lại thân hình hoàn mỹ.
Thiên tài địa bảo tố tạo thân hình vốn dĩ cũng không nhiều, hơn nữa tu vi càng cao, bảo vật tố tạo thân hình càng khó kiếm, do vậy có thể thấy được sự quý giá của Niết bàn sào.
Sau đó Hỗn nguyên Thánh đế của Âm Minh tộc Tiêu Đát cũng tặng bảo vật cao cấp.
Diệp Mặc biết rõ đây là Gia Cát Trí Thần kia làm chuyện xấu, gã tặng Thần diễm, đồ của những người còn lại rõ ràng không thể quá kém, nếu quá kém, thì không còn mặt mũi gì nữa.
Tên này vẻ ngoài làm việc cứ như vô tâm, nhưng thực tế lúc nào cũng nịnh nọt Long tộc. Nếu không phải gã thực sự thích Ngao Mạn rồi, thì chính là gã muốn kiếm được lợi thế gì đó từ Long tộc này. Chỉ là gã lại nịnh nọt Long tộc, nhưng lại khiến những Hỗn nguyên Thánh đế của những tộc còn lại trong lòng buồn bực không thôi.
Thứ tự tặng quà nhanh chóng đến lượt Diệp Mặc, Diệp Mặc lấy ra một bình ngọc đặt vào tay của Tiên nữ đứng bên cạnh nói:
– Tôi không có thứ gì tốt, chỉ có điều tôi vốn dĩ dựa vào luyện đan để kiếm sống, nên tặng một lọ đan dược là được rồi.
Thấy Diệp Mặc tặng một lọ đan dược, tất cả mọi người đều có chút tò mò chằm chằm nhìn vào bình ngọc này, muốn biết trong đó là đan dược gì.
Chỉ có điều Diệp Mặc không nói ra đó là đan dược gì, đám người mặc dù tò mò, nhưng cũng không tiện chủ động dùng thần thức quan sát bình ngọc, hơn nữa, cho dù là quan sát, không dùng công pháp thần thức, cũng không thể dò xét vào trong bình ngọc có cấm chế che đậy này.
– Cha à, lễ vật của người khác cũng mở ra rồi, cha cũng xem một chút đây là Thần đan gì đi? Chẳng may hắn tặng một bình Tiên đan bình thường, vậy chẳng phải…
Ngao Mạn thấy cha chuẩn bị cất bình ngọc đi, mau chóng nói một câu. Cô biết rõ, một khi cha cất đi rồi, thì cô cho dù muốn biết bên trong là đan dược gì, cũng phải đợi đại lễ kết thúc.
Ngao Si lập tức mắng Ngao Mạn một câu, ngắt lời Ngao Mạn, sau đó ôm quyền áy náy với Diệp Mặc:
– Diệp đan thánh, tiểu nữ bị chiều quá đâm hư, nóI chuyện không biết chừng mực…
Diệp Mặc cười nói:
– Không sao, tôi dù gì cũng là một Đạo nguyên đan thánh, cũng không đến mức tặng một lọ Tiên đan.
Ngao Quỳ thấy thế cười nói:
– Diệp đan thánh là đệ nhất Đan thánh trong mấy giới, Mạn Nhi nói chuyện vô lễ, xin Diệp đan thánh bỏ qua cho.
Ngao Mạn thấy vậy cũng biết mình nói chuyện không có chừng mực, vội vàng đứng lên hành lễ nóI với Diệp Mặc:
– Diệp đại ca, tôi muốn xem xem đan dược mà anh tặng được chứ?
Diệp Mặc lập tức nói:
– Đương nhiên là được, nhưng cô cũng không cần gọi tôi là Diệp đại ca, tôi là một đan thánh cứ gọi tôi là Diệp đan thánh là được rồi.
Diệp Mặc đến đây mơ hồ là thay mặt Nhân tộc tham gia, đó chính là nói hắn và Ngao Si còn cả Ngao Quỳ nữa đều là người cùng thế hệ, bây giờ con gái của Ngao Si gọi hắn là đại ca, thì chẳng phải là hạ thấp cấp bậc hay sao? Trong một nơi như này, Diệp Mặc cũng không muốn vì chút chuyện mà bị người ta nắm gáy. Hắn cũng không muốn giống như Thánh Đế kia của Yêu tộc, ai biết Yêu tộc có phải chỉ có một Thánh Đế là Gia Cát Trí Thần hay không? Những đại tộc đều có nội tình, thực lực thực sự rất ít khi lộ ra ngoài.
Vì ý tứ của Diệp Mặc cực kỳ kín đáo, phần lớn mọi người đều không nghe ra ý tứ của Diệp Mặc.
Thang Tòng Hạm của Phượng Hoàng tộc lại nghe ra, hơn nữa như có ý vị nhìn Diệp Mặc cười cười.
Ngao Si cũng muốn biết Diệp Mặc tặng đan dược gì, dù sao Diệp Mặc nổi tiếng bên ngoài, nếu không đệ nhất Hỗn nguyên Thánh đế của Long tộc cũng sẽ không nhắm trúng một Đạo nguyên Thánh đế như Diệp Mặc này, danh tiếng đệ nhất Đan thánh mặc dù là lấy lòng người khác, cũng phải có chút thực lực mới được.
– Là Đạo quả Thần đan Tử Tiêu đan, còn là Tử Tiêu đan hạng nhất nữa?
Ngao Quỳ sau khi nhìn thấy đan dược trong bình ngọc, lập tức có chút khiếp sợ nói.
Mười hai viên Tử Tiêu đan hạng nhất cũng không phải lễ vật nhỏ, Tử Tiêu đan đối với các tộc khác mà nói thuộc hàng đan dược có tính chiến lược. Đây là Đạo quả Thần đan có thể khiến Dục đạo Thánh đế cảm ngộ cơ duyên Hóa đạo, Tử Tiêu đan hạng nhất lại càng ít người có thể luyện chế ra được. Cho dù luyện chế ra được, cũng chỉ có được một hai viên mà thôi. Giống như Diệp Mặc trong chốc lát tặng ra mười hai viên Tử Tiêu đan thật cũng không thấy nhiều.
Lúc trước Diệp Mặc ở quảng trường Đạo quả tháp mặc dù luyện chế ra một ít Tử Tiêu đan, dù sao cũng là số ít. Huống hồ lúc đó trên quảng trường Đạo quả tháp Diệp Mặc tổng cộng cũng mất nửa ngày, có thể cho ra được bao nhiêu Tử Tiêu đan? Hơn nữa, Tử Tiêu đan đối với Tán tu mà nói, cũng không cần quá nhiều, một viên là đủ rồi. Cho nên lúc đó có rất nhiều Tán tu lấy ra Tử Tiêu Đạo quả, muốn đổi lại cũng không phải là Tử Tiêu đan.
Đừng nhìn Thánh Đế của các tộc khác rất nhiều, đó là tích lũy của vô số năm lại. Hơn nữa một Hóa đạo Thánh đế cũng giá trị hơn một Dục đạo Thánh đế, Diệp Mặc tặng mười hai viên Tử Tiêu đan, chẳng khác nào cho Long tộc 12 cơ hội Dục đạo Thánh đế thăng cấp lên Hóa đạo Thánh đế, cho dù không thể toàn bộ cảm ngộ Hóa đạo, thì cũng có 1/3.
Có thêm một Hóa đạo Thánh đế, đối với một tộc mà nói cũng có thêm một phần thực lực. Hải tộc sở dĩ muốn phái chiến hạm hư không, muốn tiêu diệt Thánh đạo Tàn giới, chính là vì Diệp Mặc giết quá nhiều Thánh Đế của Hải tộc.
Hơn nữa đây vẫn không phải ý nghĩa quan trọng nhất của bình Tử Tiêu đan này, bình Tử Tiêu đan này, có nghĩa chỉ cần có Đạo quả, Diệp Mặc có thể không ngừng luyện chế ra Tử Tiêu đan hạng nhất. Nếu một tộc, có thể có Đạo quả Thần đan liên tục không ngừng này phụ trợ, thì tộc này muốn không đứng dậy cũng không được.
Cho nên sau khi nhìn thấy bình Tử Tiêu đan này, ánh nhìn Ngao Si và Ngao Quỳ về Diệp Mặc cũng trở nên thân thiết hơn nhiều. Chẳng những Ngao Si và Ngao Quỳ, cho dù những Hỗn nguyên Thánh đế của các tộc khác cũng nhìn về phía Diệp Mặc với ánh mắt có chút nóng bỏng. Đương nhiên hai tên Thánh Đế có thù hận với Diệp Mặc ánh mắt không phải là nóng bỏng, mà là phiền muộn và sát ý.
Ngao Si căn bản cũng không để ý đến con gái Ngao Mạn đang ngồi một bên muốn một viên Tử Tiêu đan, trực tiếp đứng dậy vẻ mặt nhiệt tình nói với Diệp Mặc:
– Cám ơn lễ vật của Diệp đan thánh, Diệp đan thánh là Đạo nguyên Đan thánh, đến lúc đó Long tộc tôi có rất nhiều Thần linh thảo, Diệp đan thánh có thể chọn một ít.
Vì Diệp Mặc tặng Thần đan, Hỗn nguyên Thánh đế của các tộc đều có tính toán riêng của mình.
Những Hỗn nguyên Thánh đế này lúc trước chỉ biết Diệp Mặc là một Đan thánh, cho dù là đệ nhất Đan thánh bọn họ cũng không để ý. Dù sao tu luyện sau khi Chứng đạo, không phải dựa vào Thần đan, mà là dựa vào cơ duyện đại đạo của mình và Đạo quả. Bây giờ sau khi Diệp Mặc tặng Đạo quả Thần đan, trong lòng mọi người không nóng bỏng mới là chuyện lạ.
Lễ vật của vài tên Hỗn nguyên Thánh đế và Diệp Mặc đều tặng ra ngoài, sau đó mở ra cho mọi người nhìn một chút, cũng có một số ý tứ so sánh. Bây giờ lễ vật của vài tên Hỗn nguyên Thánh đế tặng xong rồi, những bán bộ Hỗn nguyên Thánh đế còn lại tặng lễ vật cũng rất nhanh, chỉ là đơn giản khách khí thu quà rồi kết thúc.
Sau khi tặng lễ vật xong, chinh là Tiên vũ của Long tộc, sau đó là yến hội chiêu đãi tiên quả và tiên tửu, ca múa một hồi, khách mời ai nấy đều vui mừng.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!