Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2245: Quay về Thánh Đạo Tàn Giới



Từng đoạn Thần linh mạch chất đống như núi, dãy núi chập trùng không ngớt, sông ngòi, biển lớn, thảo nguyên, sa mạc…

Dưới sự tổ chức của ba đứa Vô Ảnh, Thế giới trang vàng sớm đã không phải là thế giới lúc trước nữa rồi. Ngoài núi sông, biển lớn, thảo nguyên ra, các loại Tiên linh thú cùng chạy nhảy trong phạm vi nhất định, đây vẫn không phải là thứ quan trọng. Quan trọng là Chân Băng Du nhìn thấy cảnh tượng vũ trụ tinh không đã bắt đầu diễn sinh, thậm chí còn nhìn thấy một mặt trời ẩn trong tầng mây.

Đây tuyệt đối không phải tiểu thế giới, cũng không phải Chân Linh thế giới, thậm chí cũng không phải Ngũ Hành thế giới, đây là thế giới Hỗn Độn thực sự. Mấy năm nay Chân Băng Du một mình phấn đấu ở bên ngoài, đương nhiên nhìn ra, đây chính là thế giới Hỗn Độn, một thế giới Hỗn Độn không hơn không kém.

Lập tức cô nhìn thấy cây Hoàng Trung Lý đã kết đầy trái, nhìn thấy Thái Sơ Đạo Văn quả, nhìn thấy Khổ Trúc…

Cho dù Chân Băng Du là một Hóa Đạo Thánh Đế, cũng bị cảnh tượng cho dù cô nằm mơ cũng chưa từng nghĩ đến này làm cho sững người. Lúc này, cô sớm đã quên cô vào đây là làm chuyện đó với Diệp Mặc rồi.

– Đây là thế giới Hỗn Độn?

Một lúc lâu sau Chân Băng Du mới từ trong sự kinh ngạc kia hỏi.

Diệp Mặc gật đầu nói:

– Đúng, sau này cô cũng sống ở trong này đi, đây chính là thế giới của tôi.

Đối với Chân Băng Du, Diệp Mặc trong lòng cũng có chút cảm tình, hắn không chỉ một lần nhớ đến Chân Băng Du, Chân Băng Du trong lòng hắn hoàn toàn khác với Thanh Như, thậm chí khi hắn để lại đồ cho mấy người Lạc Ảnh, đều nghĩ đến Chân Băng Du.

Khi hắn lại lần nữa gặp lại Chân Băng Du, Chân Băng Du không chút kiêng kỵ muốn làm chuyện đó với Diệp Mặc, khiến Diệp Mặc cũng không cố kỵ là bao. Chân Băng Du cũng đã nói như vậy rồi, hắn còn giả bộ không biết chút gì, thì quả thực quá đáng rồi. Nhưng hắn thực sự cũng không định làm chuyện đó với Chân Băng Du, ít nhất phải quay về gặp Lạc Ảnh rồi tính tiếp.

Chân Băng Du dĩ nhiên không phải cô ngốc, cô chẳng những không phải cô ngốc, còn biết đạo lữ của Diệp Mặc không chỉ có một. Cô vốn dĩ định dâng hiến toàn bộ thân mình cho Diệp Mặc, sau khi giúp Diệp Mặc thành Thánh thể, thì sẽ tiếp tục đi tìm Đạo Nguyên chi cơ. Nhưng Diệp Mặc nói ra những lời này, cô lập tức nghe hiểu. Chỉ cần cô đồng ý, cô cũng có thể ở cùng Diệp Mặc.

– Tôi đương nhiên đồng ý, trong này có nhiều cơ hội Chứng đạo Đạo Nguyên như này, tôi cũng không muốn đi.

Chân Băng Du vui mừng đáp lại.

Diệp Mặc biết rõ tính tình của Chân Băng Du, Chân Băng Du từng ở cùng hắn, sau đó từng bước từng bước thay đổi, hắn làm sao có thể không hiểu Chân Băng Du chứ? Nếu Chân Băng Du không muốn ở lại trong này, đừng nói là Chứng đạo Đạo Nguyên, cho dù Chứng đạo Hỗn Nguyên cô cũng sẽ bỏ qua. Cô nói như này, chỉ là vì bản thân cô tìm một cái cớ mà thôi.

– Diệp Mặc, chúng ta…

Chân Băng Du còn chưa nói xong, đã bị Diệp Mặc chặn lại, nhẹ nhàng kéo vào lòng:

– Chuyện đó đợi em Chứng đạo Đạo Nguyên xong rồi nói, đến lúc đó ta dẫn em đi gặp Lạc Ảnh.

Đạo tâm của Chân Băng Du trong lúc này đột nhiên biến mất, cô cảm giác một Hóa Đạo Thánh Đế như mình cũng có chút run rẩy, toàn thân mềm nhũn.

Cảm giác của Diệp Mặc cũng có chút nóng bừng, nhưng hắn vẫn buông Chân Băng Du ra, hắn nhớ đến Lạc Ảnh, Khinh Tuyết và cả Tống Ánh Trúc nữa.

Cảm giác Diệp Mặc buông mình ra, Chân Băng Du cũng bình tĩnh lại, cô đi cùng Diệp Mặc bao nhiêu năm như vậy rồi, đương nhiên biết tâm tư của Diệp Mặc. Diệp Mặc có một “tầm thường tâm” mà Tiên tu giả khác không có, hắn giống như những người phàm tục, hỉ nộ ái ố rõ ràng. Chính vì trái tim phàm tục này, khiến Chân Băng Du cảm thấy Diệp Mặc khác với những người khác.

Cô muốn ở cùng Diệp Mặc, ngoài giúp Diệp Mặc thăng cấp lên Thánh thể ra, còn một điều nữa chính là trái tim phàm tục của Diệp Mặc.

– Em muốn giúp anh thăng cấp Thánh thể. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Chân Băng Du lần đầu tiên cảm thấy mình vì chuyện này, mặt cũng có chút ửng đỏ lên rồi. Lúc trước khi cô không mặc quần áo trước mặt Diệp Mặc, cũng không có cảm giác này. Cho dù không lâu trước đó trên quảng trường Thánh đạo bảng, cô thì thầm bên tai Diệp Mặc muốn làm chuyện đó với Diệp Mặc, cũng không có sự kinh hoảng như bây giờ.

Diệp Mặc vuốt tóc của Chân Băng Du một chút rồi nói:

– Ta biết, ta đã có một cơ duyên trùng hợp đã thành Thánh thể rồi.

Chân Băng Du có chút không dám tin nhìn Diệp Mặc, không dùng hết Hỗn Độn Thanh Địch, không ngờ còn có cách khác lên cấp Thánh thể?

Một lúc lâu sau cô mới thở phào nhẹ nhõm nói:

– Nguy hiểm thật, chỉ thiếu chút nữa thôi.

– Cái gì còn thiếu chút nữa thôi?

Diệp Mặc lập tức hỏi.

Chân Băng Du bỗng nhiên cười một cái nói:

– Sau này anh dẫn em đến nơi chia chiến lợi phẩm sau khi chúng ta lấy được Hỗn Độn Thanh Địch kia một chuyến, sau đó em nói cho anh biết. Anh đi luyện chế trận kỳ đi, em chuẩn bị đi cảm ngộ Đạo Nguyên đây.

Nói xong Chân Băng Du cũng không thèm để ý đến Diệp Mặc nữa, quay người rời đi.

Diệp Mặc nhìn bóng lưng Chân Băng Du biến mất, thật nghĩ mà không hiểu, Chân Băng Du nói chỉ thiếu chút nữa kia là có ý gì.

Cho dù tốc độ Vô Ảnh và Tiểu Băng Sâm điều khiển Mặc Nguyệt Thoa không thể nào so được với Diệp Mặc điều khiển, nhưng đẳng cấp của Mặc Nguyệt Thoa thực sự quà cao, chỉ cần hai năm, Mặc Nguyệt Thoa đã đến Hạm Thần Ổ của Thánh Đạo Tàn Giới.

Ba đứa Vô Ảnh ở lại trong Thế giới trang vàng, Chân Băng Du cảm ngộ Đạo Nguyên chi cơ dưới gốc Khổ Trúc, Diệp Mặc dẫn Trì Uyển Thanh và Mục Tiểu Vận bước ra khỏi Mặc Nguyệt Thoa.

Diệp Mặc nhìn thấy đại trận hộ giới bên ngoài Thánh Đạo Tàn Giới hỗn loạn và bị tàn phà liền thở dài, loại trận pháp hộ giới này bất cứ tộc nào muốn đến thì đến, muôn đi thì đi, thậm chí ngay cả cơ hội cảnh báo đều không có.

Nhưng Diệp Mặc biết rõ muốn bố trí trận pháp hộ giới, không phải Hỗn Nguyên Thánh Đế tuyệt đối thì không thể. Hắn không biết Quyết Vô Ngân có thể cứu được Quyết Nhai hay không, nếu Quyết Nhai được cứu rồi, đến Thánh Đạo Tàn Giới đến một đại trận hộ giới cũng không giúp nổi, thì cũng quá chán rồi.

– Mấy vị tiên hữu xin dừng bước…

Ba người Diệp Mặc vừa đến thổ địa của Thánh Đạo Tàn Giới, liền có một Tố Đạo Thánh Đế và hai Tiên Đế hạ xuống bên cạnh ba người.

Diệp Mặc thầm gật đầu, mặc dù đại trận hộ giới của Thánh Đạo Tàn Giới chưa được bố trí, mấy người La Thanh Hà vẫn rất cẩn thận bảo vệ nơi này.

– Tông chủ đã về…

Một giọng nói vui mừng truyền đến, sau đó một Hóa Đạo Thánh Đế đã bước đến, sau lưng gã có hơn mười người cũng mau chóng bước đến.

Diệp Mặc nhận ra Hóa Đạo Thánh Đế này, mặc dù không biết gã tên là gì, nhưng lại biết gã từ Hư Thị đến.

Nghe nói tông chủ của Thánh Đạo Tông đã về, Tiên nhân của Hạm Thần Ổ dường như đều đến, muốn xem xem tông chủ truyền kỳ của Thánh Đạo Tông bọn họ rốt cục là người như nào.

– Tông chủ, bây giờ tôi sẽ mau chóng truyền tin báo cáo với mấy vị phó tông chủ, mời bọn họ đến?

Vị Hóa Đạo Thánh Đế kia có chút kích động nói, gã từng chứng kiến Diệp Mặc phát thần uy trên quảng trường Thần Thánh bảng, giết chết hơn trăm Thánh Đế của Hải Tộc. Thánh Đạo Tông phát triển mặc dù nhanh, nhưng Thánh Đạo Tàn Giới lại không thích hợp cho Thánh Đạo Tông phát triển. Cái này còn chưa tính, tộc khác có thể đến Thánh Đạo Tàn Giới hung hăng càn quấy bất cứ lúc nào.

Diệp Mặc khua tay nói:

– Không cần, tôi đang muốn đi xem xem Thánh Đạo Tông thành lập như nào rồi. Đợi khi tôi lại đến đây, thì chuẩn bị bố trí đại trận hộ giới.

Thánh Đạo Tông là trung tâm của Thánh Đạo Tàn Giới, có chút gần với Hạm Thần Ổ, Thánh Đạo Tàn Giới rộng lớn mênh mông, cho dù gần Hạm Thần Ổ, thì khoảng cách cũng cực kỳ xa xôi.

Cho nên Thánh Đạo Tông đã xây dựng truyền tống trận đến Hạm Thần Ổ, nhưng Diệp Mặc không ngồi truyền tống trận, với tu vi bây giờ của hắn, cả Thánh Đạo Tàn Giới cũng trong thần thức của hắn, hắn dẫn theo Trì Uyển Thanh và Mục Tiểu Vận đơn giản Thuấn Di một cái, đã đến cổng tông môn của Thánh Đạo Tông.

Thánh Đạo Tông là tông môn khí thế hào hùng, Thần linh khí nồng đậm và khí tượng cường đại khiến Diệp Mặc cực kỳ hài lòng. Hắn không nhìn nhầm người, mấy người La Thanh Hà đã một phen khổ cực với Thánh Đạo Tông rồi.

Thần thức của Diệp Mặc tùy tiện đảo qua Thánh Đạo Tông, liền biết Thánh Đạo Tông bây giờ ít nhất có mấy vạn đệ tử, quy mô này cũng không tính là quá lớn, nhưng thời gian nghìn năm, Thánh Đạo Tông trong Thánh Đạo Tàn Giới có thể phát triển như này, cũng đã rất tài giỏi rồi.

Lúc trước hắn để lại tài nguyên cũng không nhiều, thậm chí đến cả một góc gia sản của hán bây giờ cũng không bằng. Thánh Đạo Tàn Giới cũng là một nơi thiếu thốn tài nguyên, bộ dạng bây giờ của Thánh Đạo Tàn Giới, chắc chắn là tâm huyết của mấy người La Thanh Hà dồn vào gây dựng lên.

Cho đến lúc này đám người La Thanh Hà mới biết tin Diệp Mặc quay về, ngay lập tức tông môn mở cửa, đám người nhao nhao xông ra.

– Tông chủ…

Đám người La Thanh Hà và Tần Tuyên Ki mặc dù đã là Đạo Nguyên Thánh Đế rồi, nhưng trong lòng vẫn vô cùng kích động.

Diệp Mặc nhìn thấy đám người La Thanh Hà và Tần Tuyền Ki tu vi vẫn là Đạo Nguyên sơ kỳ, thậm chí còn mới bắt đầu vững chắc, liền biết bọn họ chắc là thiếu thốn tài nguyên. Chắc chắn là vì Thánh Đạo Tông, không ra khỏi Thánh Đạo Tàn Giới. Nếu không, với thực lực của mấy người bọn họ, đừng nói là Đạo Nguyên trung kỳ, ít nhất cũng sẽ vững chắc ở giai đoạn tu vi Đạo Nguyên rồi.

– Diệp Mặc, Tiểu Vận?

Diệp Mặc vừa nghe thấy tiếng gọi này, liền nhìn thấy Mục Tiểu Vận sung sướng tiến đến gọi:

– Sư phụ, Bế Nguyệt sư tỷ…

Diệp Mặc lúc này mới nhìn thấy Lam Ỷ Lan và La Bế Nguyệt, không ngờ bọn họ cũng ở trong Thánh Đạo Tông, lúc trước hai người bọn họ sau khi rời khỏi Thần Nữ Thánh Môn, thì không có tin tức gì nữa, Mục Tiểu Vận trong lòng vẫn nhớ nhung. Bây giờ hai người đến Thánh Đạo Tông rồi, thì không còn gì tốt hơn được nữa.

– Tiểu Vận, chúng ta bây giờ cũng là đệ tử của Thánh Đạo Tông rồi.

Lam Ỷ Lan trong lòng cũng vô cùng kích động, Thánh Đạo Tàn Giới thiếu thốn tài nguyên, thực lực của cô cũng không thể nào dẫn La Bế Nguyệt rời khỏi Thánh Đạo Tàn Giới được, bọn họ không chút do dự gia nhập vào Thánh Đạo Tông, cũng là từ sau khi gia nhập vào Thánh Đạo Tông, hai người mới biết tông chủ của Thánh Đạo Tông này chính là Diệp Mặc.

Diệp Mặc cùng La Thanh Hà, Tần Tuyền Ki, Tư Phong mấy người gặp mặt, ai cũng vui mừng. Đám người La Thanh Hà chỉ là căn cứ theo cách nghĩ của Diệp Mặc xây dựng Thánh Đạo Tông, còn Thánh Đạo Tàn Giới khôi phục như nào, thì bọn họ vẫn đợi Diệp Mặc quay về, không ngờ lần đợi này liền đến hơn nghìn năm, may mà Diệp Mặc cuối cùng cũng đã trở về.

Lúc trước Diệp Mặc nói khôi phục lại Thánh Đạo Tàn Giới, hán muốn tìm tung tích của Thế giới thạch, bây giờ Diệp Mặc quay về rồi, đương nhiên để Diệp Mặc làm chủ.

– Chúng ta vào trong nói chyện.

Diệp Mặc biết rõ Thánh Đạo Tông bây giờ rất náo nhiệt, nếu như không thể khôi phục lại Thánh Đạo Tàn Giới, Thánh Đạo Tông cũng chỉ có thể đến đây mà thôi, thậm chí ngày sẽ càng tịch mịch hơn.

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.