Trong chốc lát, Âm Dương tử loáng thoáng nhìn thấy một đồ hình trong chín đạo quang mang kia, miệng của hắn há hốc không nói ra nửa lời chỉ có thể nhìn móng vuốt của Tiểu Hắc vồ tới cơ thể của hắn.
Một cái vồ này của Tiểu Hắc đã khiến Âm Dương tử chỉ còn lại cái đầu thân thể không còn gì, Nam thấy vậy liền khẽ nhíu mày.
Về phần tu vi của Âm Dương tử lĩnh ngộ Âm Dương đạo các loại đều bị Tiểu Hắc thôn hút, trong nháy mắt khi Âm Dương tử chết quang mang hoàn toàn biến mất, lúc này ngoại trừ Sở Nam thì những người khác chỉ nhìn thấy Tiểu Hắc là một con thỏ trắng.
Thân ảnh của Tiểu Hắc lóe lên tiến vào trong thế giới của Sở Nam, thôn thở ra khí tức, ở trong nơi này, Tiểu Hắc dùng một phương thức thần bí sát nhập Tu vi của Âm Dương tử vào Sở Nam.
Sở Nam hai mắt sáng lên sau đó nhìn lên trên đỉnh đầu, nhìn cặp mắt vẫn chưa hoàn toàn chết kia, suy đoán một phen rồi đứng lên.
Thực lực của Sở Nam bây giờ quả thật không bằng Âm Dương tử nhưng hắn có tiểu Hắc sở dĩ Sở Nam muốn Âm Dương tử chết là bởi vì hắn liên minh với Tiêu gia, mà Sở lão ma đang ở thế hạ phong.
Trảm thảo trừ căn.
Giết Âm Dương tử xong, Sở Nam lại tiến hành bói một quẻ, lúc này Đại Đạo mệnh vận tình hình có phần nguy hiểm.
– Âm Dương tử chết rồi, nếu không có gì bất ngờ thì Tiêu gia sẽ không quản nhiều tới Đại Đạo Tông, Đại Đạo Tông cũng không gặp nhiều nguy hiểm.
Ý niệm hiện ra trong đầu, Sở Nam nghĩ tới thiên tử.
– Thiên tử lúc trước đối phó với Đại Đạo Tông, hiện tại cũng vậy, chỉ vì mặt mũi sao?
Phân tích xong Sở Nam híp mắt lại.
Xem ra thiên tử muốn trình diễn một màn rồi.
Ngay lập tức Sở Nam gọi mọi người chuẩn bị một lúc, dùng tốc độ nhanh nhất mà đi tới Sở gia, xử lý cho xong gia sự lại đi tới Đại Đạo Tông, hắn vẫn không yên lòng, đồng thờ bày ra tiểu trận.
Mà đang ở Sở Nam chuẩn bị tinh tế cảm nhận được âm Dương Chi nói, tìm kiếm trong cơ thể mình thế giới có cái gì tồn tại thời điểm, Sở Nam đột nhiên tự lời nói:
– Thiên tử có lai lịch gì, người sau lưng hắn là ai?
Không tự chủ được Sở Nam đọc lại:
– Thiên tử có lai lịch gì, có quan hệ với ai?
Tiểu Hắc xuyên qua không gian mà đi, so với tốc độ của Sở Nam thì nó đã nhanh hơn nhiều rồi, lúc này có một người hát vang:
– Một bầu rượu một thanh kiếm, trời cao nhậm ngã hành.
Dĩ nhiên đây không tính là quá xa.
Tiếng ca ngày người bình thường cũng không nghe thấy lời, bởi vì thanh âm mới truyền tới thì đã bay mất khỏi hư không rồi.
Đang suy nghĩ người kia bỗng nhiên kinh dị thì thầm:
– Thỏ không đúng, người này nhìn về phía Tiểu Hắc, Tiểu Hắc cũng nhìn về phía hắn.
Cảm thấy người này hướng về phía mình vọt tới, lỗ mũi của Tiểu Hắc hiện ra tam sắc quang m ang.
Hắn gia tăng tốc độ thì tốc độ của Tiểu Hắc cũng càng nhanh.
– Hoang chi cảnh tầng thứ nhất chém giết là như vậy sao?
Sở Nam vừa nói vừa ôm tiểu Hắc giẫm chân đi tới, ở trong trận Sở Nam khôi phục thực lực không ít, ít ra so với lúc trước ở Cửu U thì mạnh hơn không ít.
Phía dưới cũng có người chú ý tới Sở Nam, Sở Nam không hóa trang như trước nữa, có người hướng về phía hắn mà quát:
– Sở nam ta muốn lấy đầu ngươi dùng một chút.
– Âm Dương tương phân.
Sở Nam tùy ý phóng ra một chỉ, lợi dụng ma quỷ âm dương mà biến mất.
Ở bên kia trong Sở gia trận doanh, có người nhìn thấy Sở Nam giết người của Tiêu gia thì lóe lên vẻ không vui, ánh mắt hung ác:
– Sở Nam chỉ có một người mọi người cùng lên, đừng quên phần thưởng của gia chủ.
– Hai chữ phần thưởng vừa thốt ra, những người do dự đã hiện lên vẻ cuồng nhiệt hướng về phía Sở Nam mà dũng mãnh lao tới.
Tu luyện tới Hoang chi cảnh cái gọi là quyền thế giàu sang cũng không còn ý nghĩa.
Mà lần này Tiêu lão quái đã đồng ý tưởng thưởng.
– ÂM Dương tương phân.
– Âm dương hỗn loạn.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!