Sở lão ma quỳ xuống khiến cho Sở gia tất cả mọi người đều kinh ngạc, trái tim không dám nhảy ngay cả huyết dịch cũng không dám lưu động.
Trong những người này bao gồm cả Sở Nam.
Sở Nam kinh sợ nói gấp:
– Lão ma mau đứng lên đi.
Sở lão ma vẫn không đứng trong mắt có vẻ nghẹn ngào.
– Không cần phải như vậy.
– Có gì đứng dậy trước rồi nói.
– Ta không đứng nổi.
– Tổ sư mọi người cuối cùng đã hiển linh, hiển linh rồi.
– Hiển linh? Tổ sư?
Sở Nam có mấy phần suy đoán, hắn cảm thấy rất quỷ dị.
– Sở lão ma liệu ông có nhìn lầm rồi không?
– Sẽ không sai tuyệt đối không sai.
Sở lão ma kích độn gào thét rồi nhìn về phía Sở Nam:
– Có thể dùng một chút máu tươi của ngài không?
Sở Nam nghĩ nghĩ rồi gật đầu, sau đó Sở lão ma ném hết những giọt máu khác ra ngoài, bao gồm cả của mình rồi nói:
– Những thứ này làm sao có thể tranh hùng trước mặt tổ sư.
Miệng cất tiếng tay của hắn cũng không chậm lại đem máu tươi của Sở Nam tới bức tượng thứ ba, thấy Sở lão ma hành động, người của Sở gia liền há to miệng nhớ lại truyền thuyết.
Gia chủ đời thứ ba của Sở gia là tuyệt thế thiên tài, mười sáu tuổi đã hóa thành Vân Long tu vi Võ Thánh.
Nếu chỉ như vậy thì đã không là gì, cái chính là đã biết pháp ngôn, Thiên Cơ huyền, lúc ấy danh truyền tới trời cao.
Bốn mươi chín tuổi đã trở thành gia chủ, có một lần Sở gia gặp nạn, Tiêu Vệ Đỗ tám gia tộc liên thủ muốn diệt y không nói gì một mình ra ngoài.
Ba ngày sau y mang về tám cái đầu, tám cái đầu này chính là đầu của tám vị tộc trưởng kia.
Nếu theo khuynh hướng này phát triển, Sở gia nhất định có thể trở thành đệ nhất gia tộc nhưng có một ngày bỗng nhiên y biến mất vô duyên vô cớ.
Mà Sở lão ma lật lại bảo bối của gia tộc nhìn thấy cảnh tượng này.
Vừa mới bắt đầu Sở lão ma còn chưa nhớ tới nhưng càng ngày thì Sở lão ma càng tin.
Mấy bước sau, Sở lão ma đi tới trước mặt mà nói:
– Tổ sư đệ tử mạo phạm.
Máu vố nở chỗ ngực nhưng sau đó nhanh chóng khuếch tán toàn thân, tản mát ra tia sáng kỳ lạ.
– Thật quả nhiên là thật.
Sở lão ma không ngừng nhắc tới sau đó xoay người nói với Sở Nam:
– Ngài xem ta không có lừa gạt, ngài không chỉ là người của Sở gia mà còn có máu trên người của Sở gia tổ sư.
– Một bức tượng thì nói lên điều gì?
– Theo như trong tộc ghi lại thì đây chính là thủ bút của tổ sư thứ ba.
Sở Nam trầm mặc hắn suy nghĩ lại một lần nữa, từ khi mình tới đây, đã thay đổi vìa lần, nhưng cùng với Sở gia không quan hệ.
Duy nhất có thể là lúc ở Đại Đạo Tông tầng thứ mười hai lấy được cái bình nhỏ kia, sau đó một đoàn máu chui vào thân thể của mình.
– Luồng máu kia chính là máu của Sở gia đời thứ ba, nhưng tại sao máu của hắn lại ở đó cùng với Đại Đạo tông có quan hệ gì.
– Hiên Viên huyết máu của Sở gia tổ sư đời thứ ba, đây là có chuyện gì, liệu tổ sư có để lại huyền cơ gì không?
– Tổ…
– Ta chính là ta, tên là Sở Nam, gọi ta là Sở công tử.
Sở Nam nói tới đây, Sở lão ma suy nghĩ sau đó Sở Nam liền nói:
– Ngươi không sợ là máu giả, hoặc người khác có âm mưu gì sao?
– Không thể.
Sở lão ma khẳng định:
– Vì đó là máu của tổ sư.
Sở lão ma nói tiếp:
– Giống như tổ sư đời thứ ba tuyệt thế thiên tài.
– Sở công tử có gì phân phó, Sở gia tuyệt đối không chối từ.
– Quan hệ cùng với ta cũng không phải là chuyện gì tốt hơn nữa chỉ bằng vào một giọt máu tươi đem vận mệnh Sở gia đặt lên thân thể của ta quả là một trò đùa.
Sở Nam nhàn nhạt nói, Sở lão ma liền đáp lại:
– Sở công tử đây tuyệt đối không phải là trò đùa, đây là chỉ dẫn của tổ sư đời thứ ba.
– Được.
Nhìn trái phải xong, Sở Nam gật đầu đáu ứng huyết mạch này hắn phải lo lắng rất nhiều, Sở lão ma nhìn thấy Sở Nam suy nghĩ gì, liền quay người chỉ vào đám người Sở Vũ Phong mà nói
:
– Những người này nên xử trí thế nào?
Đám người Sở Vũ Phong liền giật mình, vừa dập đầu với Sở Nam vừa cầu xin.
Sở Nam quét một vòng rồi mở miệng.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!