Ở phía trên bên trái, đầy đủ các loại hung man đủ loại, tuy nhiên Sở Nam cũng biết Âm Dương môn còn có các thế lực khác, khẳng định ở hung man có mai phục.
Tuy nhiên hung man không thể phi hành ở lúc này, Sở Nam cũng không biết tuy nhiên hắn lại cảm thấy bình thường, bất quá Âm dương môn nhân mười ba người vẫn khiếp sợ vô cùng.
Trong lúc Sở Nam bước vào hung lâm, trong ba người có một người sợ kêu lên:
– Hắn có thể đạp không mà đi?
– Cấm chế của chúng ta vô dụng?
– TIn tức lại lầm, chẳng lẽ trong sáu tháng này, hắn gặp phải kỳ ngộ?
– Bất kể hắn làm cái khỉ gió gì, muốn bay vào thì bay đi.
– Chú ý chờ hắn đi vào lập tức đem tất cả luyện hóa, nhớ kỹ, dùng hết toàn lực.
– Vâng.
Mười ba người ở trận địa sẵn sàng đón địch, Âm Dương môn nín thở, trong lòng không ngừng nói: Đi vào đi.
Mắt thấy Sở Nam chuẩn bị bước tới, Tư Đồ Dật Tiêu cũng tiến vào.
– Đúng là trùng hợp, hắn biết rồi?
Người cầm đầu hỏi.
– Ngươi nhịn một chút ta đi cứu ngươi.
– Đại nhân.
Địa Bá chỉ hô lên hai chữ rồi phun ra một ngụm máu tươi:
– Từ nay về sau không còn âm dương môn tồi tại, âm dương môn thuộc về thiên địa.
– Sở Nam tà ác giết người, hôm nay ta muốn thay Âm Dương môn báo thù.
Môn nhân của Âm Dương môn la to lên.
– Các ngươi là người của thiên tử?
– Trời cao ở trên, thiên tử mất thì các ngươi cũng mất.
Sở Nam ngưng thần lại, hắn nhớ tới thiên tử, ánh mắt lóe lên linh quang.
Nghĩ tới đây Sở Nam hiện lên hứng thú, trọng kiếm nhảy lên trên không, nhô cao chém xuống.
Mười ba người ai cũng kinh ngạc vô cùng.
– Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?
Sở Nam bỗng nhiên hỏi một câu không có vấn đề, âm dương môn nhân hoàn hồi rồi hét:
– Ngươi giết ta đi.
Người này còn chưa nói hết, thân thể của Sở Nam đã xông vào rồi, lúc này người cầm đầu hét lớn: Thiên địa đỉnh, tứ phương luyện.
Mười ba người kinh ngạc, môn nhân của Âm Dương môn quát lên:
– Sở Nam ngươi dám đi vào sao?
Không đợi Sở Nam trả lời, người này thét lên:
– Ta cá là ngươi không dám không dám.
– Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?
Sở Nam đột nhiên hỏi, y còn chưa hoàn hồn thì Sở Nam đã nói:
– Măc dù ngươi không dám nhưng ngươi phải vào biết tại sao không? Vì huynh đệ của ngươi, Thường Ca, Hiên VIên Chấn Cửu Hổ bọn họ đã ở bên trong nguoiw dám không vào sao?
Người này còn chưa hết lời, thân thể của Sở Nam đã không chút do dự mà xông vào, lúc này người cầm đầu hét:
– Thiên địa đỉnh, tứ phương luyện.
Lúc này mười ba người cùng phun ra một ngụm máu, môn nhân âm dương thấy tiểu kế như ý thì cười nói:
– Còn muốn diệt âm dương môn của chúng ta, thật là si tâm vọng tưởng cũng đừng hòng nghĩ cách trở ra.
Trong trời đất nhỏ bé, Tư Đồ Dật Tiêu bọn họ đứng cừng một chỗ, nhìn thấy Sở Nam từ trên trời giáng xuống, tất cả thờ phào nhẹ nhõm, chiến thần nói:
– Lão đại, ngươi rốt cuộc đã tới, nơi này rất quái lạ, ta dùng gậy làm sao cũng không thọc tới.
– Để ta tới thọc.
Sở Nam cười nói, lắc mình một cái đã tới bên cạnh Thường Ca:
– Là ai bị thương?
Lúc này Sở Nam không biết đem bao nhiêu sinh mệnh lực hướng vào trong cơ thể của Thường Ca quán chú.
Tư Đồ Dật TIêu Thường Ca tỉnh dậy, Sở Nam đưa tới ba viên đan dược không nói gì hết, nhưng trong lòng cảm kích vô cùng, Thường Ca nói:
– Thu hoạch của ta rất lớn, mặt khác ta cũng hiểu chút hành vi của Tiêu Tử Chân.
– Được đợi chúng ta xong xuôi rồi nói chuyện.
Sở Nam bỗng nhiên run sợ, đúng lúc này Cửu Võ nói:
– Đại ca chúng ta cảm thấy kỳ quái, giống như chúng ta trước kia đã vậy.
Cửu Võ nói thế, trong đầu của Sở Nam xuất hiện suy nghĩ kỳ quái, hắn lại nói:
– Đại Kiếm bí cảnh, không đúng, Hoàng Hôn bí cảnh không đúng, kế tiếp là.
Sở Nam sáng mắt lên, cơ hồ cùng với Cửu Võ nói:
– Nội Sơn thiên địa.
– Cảm giác giống hệt như nội sơn thiên địa.
Sở Nam thật sâu suy tư.
Đúng lúc này Chiến Thần hô lên:
– Nóng quá.
Thân thể của chiến thần là thiên chuy bách luyện, có thể làm cho hắn nóng thì dĩ nhiên là không bình thường, rất nhanh sau đó, Cửu Võ Tư Đồ bọn họ cũng khó có thẻ khống chế nóng.
– Mọi người không nên thôn hút năng lượng nơi này, nó rất khác thường.
Trong nháy mắt một thanh âm kinh sợ kêu lên:
– Năng lượng của ta tiêu tán.
– Huyết nhục của ta mai một.
– Còn có linh hồn của ta…
Thấy bộ dáng thống khổ của mọi người, Sở Nam liền cau mày.
– Trong cơ thể thế giới.
Liên tục niệm vài lần, Sở Nam mới phục hồi lại:
– Nối ơn thiên địa đúng là trong cơ thể thế giới, tình ình trước mắt dây cũng là trong cơ thể thế giới, nhưng nội sơn thiên địa ở đâu, võ giả ở đâu?
Rất trực tiếp Sở Nam nghĩ ra kết luận, Võ giả đã chết.
– Chết rồi thì trong đó còn ai lưu lại.
Mà ở phía ngoài, trong mười ba người còn lại đang luyện hóa, có một người lên tiếng nói:
– Các ngươi cảm thấy trong thiên địa đỉnh còn thiếu dược liệu không?
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!