Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 2230: Triệu Hồi, Hồn Nhập Mệnh Long



Nhìn đến Thiên Long vừa ra tới liền nhắm thẳng trong mắt trận, mới đầu Sở Nam nghi hoặc, theo sau đã nghĩ đến hắn bố trí ở trong mắt trận mệnh long, trong lòng suy đoán. Rất nhanh Thiên Long liền chui đi ra. Sở Nam nhìn, quả nhiên Thiên Long kết hợp với mệnh long hắn sáng tạo ra, nhưng không dung hòa.

Sở Nam nhìn Thiên Long kích động đến không nói nên lời, hỏi

– Ngươi muốn cùng mệnh long dung hợp cùng một chỗ?

Thiên Long lập tức nằm sấp dưới đất, gật đầu lia lịa.

– Tại sao?

– Trong mệnh long có hơi thở cao quý hơn chúng ta rất nhiều, hơn nữa nữa theo tình độ nào đó thì mệnh long không có ý thức. Nếu long hồn chúng ta dung hợp với mệnh long thì có thể cho Long Hồn được đến tinh lọc, trở nên càng cường đại hơn, có thể rất nhanh ngưng tụ ra chân thân, mà mệnh long cũng sẽ có hồn, trở thành linh tính chi vật. Mặc kệ là nuốt mệnh, vẫn là thủ hộ mắt trận, công kích địch nhân vân vân đều tăng cường rất lớn.

Nghe được lời này, trong lòng Sở Nam càng nghi vấn hơn. Hơi thở so với Thiên Long càng thêm cao quý thì không thể nghi ngờ là long khí tức, nhưng mệnh long là chia ra từ mệnh lực của Sở Nam, mặc dù hóa thân thành long nhưng làm sao có khả năng có long khí tức đâu?

Tuy nhiên Sở Nam đã đồng ý yêu cầu của Thiên Long, mệnh long có hồn đúng là thú vị. Hơn nữa hiện tại thế cục, khiến Thiên Võ Trạm có uy lực là càng lớn càng tốt. Sở Nam trở lại Thiên Võ đại lục cảm giác nhiều mắt trận của Thiên Võ Trạm bị phá hỏng, nếu không phải hắn sớm có chuẩn bị thì sợ là Thiên Võ Trạm không thành thế giới trong người.

Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là hai chữ ‘tình nghĩa’. Mặc dù Thiên Long đi theo Sở Nam có chút tình huống bất ngờ nhưng giúp đỡ nhiều.

Sở Nam đang muốn gật đầu thì nghe mắt trận nói:

– Quan trọng nhất là chủ nhân, ta cảm giác được những mệnh long đang triệu hồi chúng ta!

– Triệu hồi các ngươi? Tại sao nói vậy?

– Ta cũng không biết, chính là có loại cảm giác này. Lúc mới đến Thiên Võ đại lục không có thấy gì, đi tới đây thì cảm giác này càng đậm, đồng tộc của ta đều thấy vậy.

Sở Nam nội thị thế giới trong người, xem trạng thái của đám long hồn, Thiên Long đã nói đúng.

Sở Nam nhớ tới câu kia:

– Thiên Võ đại lục, long. Long, Thiên Võ đại lục, hai cái này có quan hệ gì? Không lẽ Thiên Võ đại lục vốn là long biến thành.

Sở Nam ngẫm nghĩ, ra tay, làm cho Thiên Long cùng mệnh long dung hợp cùng một chỗ, làm cho hai bên dung hợp là điều cực kỳ đơn giản, chỉ cần một ý niệm của Sở Nam, mệnh lực không mâu thuẫn thì tự nhiên dung hòa. Thiên Long tỏ vẻ lòng biết ơn, trở về mắt trận. Sở Nam nam lập tức cảm giác được mắt trận này trở nên cực kỳ cường đại, độ mạnh hấp thu năng lượng càng mạnh hơn nhiều.

Sở Nam không chút do dự phóng ra hết long hồn ở thế giới trong người. Đám long hồn đi ra bên ngoài, không rối loạn mà cùng cúi đầu hướng Sở Nam, rồi bay tới các hướng khác nhau. Xem hình ảnh kia như con chim mỏi cánh bay về nhà.

– Đây là triệu hồi?

Sở Nam thầm nhớ kỹ, liên hệ với Thiên Võ Trạm, cảm ứng tình huống của hắn. Chốc lát sau, Sở Nam cảm giác có nhiều nơi truyền đến dao động, chắc là Long Hồn cùng mệnh long kết hợp nhất thể, tương tự, Sở Nam cho hai bên dung hòa.

Cảm giác Thiên Võ Trạm biến ngày càng mạnh, Sở Nam đột nhiên nhìn về phương bắc, nhướng mày, bên kia mắt trận truyền đến dao động khác lạ, long hồn không dung vào được. Hình như là bị người phá hư, còn không phải bình thường, phá mệnh long.

Tuy mắt trận chỗ kia bị hủy thì còn có mắt trận bổ sung, Thiên Võ Trạm không bị ảnh hưởng bao nhiêu, nhưng nếu Sở Nam ở trên Thiên Võ đại lục thì có thể cứu giúp một cái đỡ một cái!

Sở Nam lắc người, xuyên qua, lấy tốc độ hiện tại của hắn không mất bao lâu đã tới mắt trận đó. Sở Nam vừa đến liền cảm giác hơi thở quen thuộc, đầu óc xoay chuyển mấy vòng, hắn hiểu ngay mệnh long trong mắt trận này chính là ở đại lục lúc hắn cứu nhóm Thiên Nhiên đưa nhân tình.

Sở Nam khẳng định:

– Cái này không phải trùng hợp!

Sở Nam nhìn quanh, tập trung một người, đúng là Quái Nhân đã hủy đại Đạo Tông.

– Hèn chi cho mắt trận chỗ này có lực phá hoại lớn như vậy, thì ra là ngươi.

Nhưng Sở Nam không biết, đúng là bởi vì hắn đưa nhân tình nên đến bây giờ Quái Nhân vẫn chưa thể hủy mắt trận này đi. Sở Nam nhìn thấy Quái Nhân lập tức trong đầu hiện lên một cái kế hoạch.

“Người này chắc là kẻ Canh Lão nói, nếu hắn đi theo Thiên Tử vào Thiên Võ đại lục thì chứng minh ít nhiều ở trong mắt Thiên Tử thì Quái Nhân còn có chút tác dụng. Đang lo không tìm thấy đường tới gần Thiên Tử, giờ có cách hay rồi!”

Sở Nam nháy mắt nghĩ đến xa hơn, không chỉ cứu cha mẹ, Điệp Y, nếu như có cơ hội thì hắn muốn giết Thiên Tử.

– Ngươi đã thích hơi thì ta chơi cùng một lúc!

Nói xong Sở Nam đạp hư không, bên trong hư không vẫn là hình dáng chân thân của hắn, nhưng khi đi ra đã biến thành lão già gầy gò, lưng còng.

Sở Nam vừa xuất hiện lập tức bị Quái Nhân thấy, gã lạnh lùng quát:

– Cút ngay, bằng không rút mạng của ngươi!

– Tiểu tử, chủ nhân của ngươi không dạy cho ngươi phải tôn kính trưởng bối sao?

– Xem ra ngươi là muốn chết.

Quái Nhân ánh mắt lạnh băng, mệnh lực long đang công kích mắt trận đột nhiên rống hướng Sở Nam. Sở Nam cảm giác mệnh lực của mình giống như lá bị gió mùa thu thổi đi. Nhưng lá cây mệnh lực của Sở Nam quá nặng, gió không thổi được.

Quái Nhân cũng cảm giác được không thích hợp, hừ lạnh sau đó quát hỏi:

– Ngươi là loại người nào?

– Một thứ bò sát cũng dám rống to trước mặt lão nhân? Không biết lão nhân rất sợ hãi sao?

Nói xong Sở Nam nhảy ngươi, cầm lấy mệnh lực long kỳ quái, cuồng quyền oanh tạc. Mỗi một nắm đấm đều ẩn chứa mệnh lực của Sở Nam. Chớp mắt mệnh lực long kỳ quái của Quái Nhân bị Sở Nam nổ nát. Sở Nam không dừng lại, trực tiếp cuốn hết mệnh lực long kỳ quái tan vỡ vào, cùng lúc đó vọt hướng Thiên Tử.

Quái Nhân thấy Sở Nam đi tới trước mặt mới giật mình kêu lên:

– Ngươi là… Sở Nam?

Trong giọng nói của Quái Nhân có chút nghi vấn, gã nghĩ không ra trừ bỏ Sở Nam từng đấu với gã thì còn ai có thể dễ dàng phá công kích của gã.

Thấy thái độ của Sở Nam, Quái Nhân càng khẳng định suy đoán của mình. Quái Nhân liều mạng dùng mệnh lực công kích Sở Nam, muốn thay đổi quỹ tích mệnh lực của Sở Nam.

Sở Nam thấy vậy lạnh lùng cười:

– Có nghe nói về mệnh lực huyền nhai không?

– Mệnh lực huyền nhai?

– Nhìn bộ dáng của ngươi thì biết cha từng nghe, ta cũng không có gặp qua, hôm nay vừa lúc thử xem.

Sở Nam dứt lời, quỹ tích mệnh lực Quái Nhân tấn công đột nhiên thay đổi, giống như biến thành một vách núi nhìn không thấy đáy, đạp xuống sẽ vô tung tích.

Quái Nhân kinh ngạc nhìn Sở Nam, lầm bầm:

– Không thể tưởng được tạo nghệ về mệnh lực của hắn mạnh mẽ như vậy, giờ là hôm nay…

Quái Nhân chưa nói xong thì thân thể vì hao tổn nhiều mệnh lực mà hơi suy yếu, suýt ngã ra sau. Sở Nam bắt lấy Quái Nhân, không chút do dự thi triển “Sưu hồn thuật” bí pháp.

Sở Nam không có hứng thú đấu võ mồm ‘buộc’ thuộc hạ tử trung của Thiên Tử, hay quyền đấm cước đá. Trực tiếp “Sưu hồn”, ngắn gọn sáng tỏ, nhưng Sở Nam nghĩ đến người lúc trước ám sát hắn vừa chạm đến linh hồn liền tự bạo.

Đúng lúc này, Quái Nhân nhìn đau, cười nói:

– Ngươi muốn sưu hồn của ta, lấy đi trí nhớ? Ta nói cho ngươi, ngươi vĩnh viễn không lấy được. Chỉ cần ngươi đụng vào thì ta sẽ lập tức tự bạo, ta mà tự bạo Thiên Tử sẽ biến ngay. Lúc đó thì thân nhân, bằng hữu của ngươi sẽ lọt vào trả thù.

Sở Nam nghiến răng nói:

– Vấn đề này quả thật rất nghiêm trọng.

Sở Nam nhìn Quái Nhân kiêu ngọa vô cùng, thản nhiên nói:

– Nếu ta sửa lại quỹ tích mệnh lực của ngươi thì ngươi nói xem sẽ có kết quả gì?

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.