Nghe Sở Nam hỏi những lời này, Quái Nhân nháy mắt sửng sốt, choáng váng, một lúc sau mới lấy lại tinh thần.
Quái Nhân rống to:
– Ngươi không thể làm như vậy, ngươi không thể!
Sở Nam liên tiếp quát hỏi:
– Không thể? Chẳng lẽ ngươi đã quên lúc hủy diệt đại Đạo Tông? Chẳng lẽ ngươi đã quên lúc đuổi giết phụ mẫu của ta? Chẳng lẽ ngươi đã quên lúc giết người nhà của ta?
Mệnh lực điên cuồng ùa vào người Quái Nhân.
Quái Nhân nghe vậy rống to:
– Nếu ta không giết họ thì ta phải chết, ta không muốn chết, tự nhiên sẽ giết bọn hắn!
– Lấy răng trả răng!
– Sở Nam, ta chết cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Sở Nam lạnh lùng nói:
– Ai nói kêu ngươi chết?
Quái Nhân lập tức nghĩ ra cái gì, điên cuồng rít gào:
– Mặc kệ ngươi chơi âm mưu quỷ kế gì cũng không khả năng thực hiện được. Ta muốn ghết thì ngươi ngăn cản không được, ta chết, cũng sẽ không cho ngươi sống yên!
– Ta không cần ngươi chết, ai cũng không giết ngươi được, bao gồm chính ngươi.
Trong lúc Sở Nam nói chuyện, Quái Nhân sắp tự bạo. Sở Nam đẩy mệnh lực vào, đã sửa lại đa phần quỹ tích mệnh lực của Quái Nhân, làm gã không thể khống chế bản thân. Quái Nhân vốn muốn tự bạo, nhưng dùng sức lại là tát mạnh vào mặt mình.
Quái Nhân mặt vặn vẹo nhìn chằm chằm vào Sở Nam.
Sở Nam nói:
– Không phải ngươi thích sửa quỹ tích mệnh lực của người khác sao? Hôm nay ở trên người ngươi thì có cảm giác như thế nào?
– Ngươi sẽ bị phản phệ!
– Ta nuốt mấy trăm đại lục mệnh, đều không có lọt vào phản phệ, ngươi cảm thấy ngươi xem như là cái thứ gì?
– Không thể nào!
Quái Nhân nghe Sở Nam nói, rống to:
– Mấy trăm cái đại lục, ta đều làm không được, huống chi là ngươi!
– Ta làm sao dám so với ngươi? Ngươi là ngu ngốc vĩ đại!
Trong lúc Sở Nam dong dài với Quái Nhân thù “Sưu hồn bí quyết” đã muốn lặng yên không một tiếng động triển khai. Đây là lần đầu tiên Sở Nam làm như vậy, không có tuyệt đối nắm chắc. Thật cẩn thận tiếp xúc đến linh hồn. Linh hồn rung động, không nổ tung, Sở Nam mới yên tâm.
Mặc dù Quái Nhân kịch liệt phản kháng nhưng không được, chỉ có thể oán hận nói:
– Sở Nam, ngươi có biết tại sao ta sửa lung tung mệnh lực của ngươi khác mà không bị phản phệ không?
– Không muốn biết.
Quái Nhân khựng lại, tiếp tục bảo:
– Bởi vì trên người ta có một phần mệnh lực, không phỉa của chính ta. Ngươi có biết nó là của tai không? Là dạng tồn tại nào không?
Sở Nam hỏi ngược lại:
– Đơn giản là chủ nhân của chủ nhân các ngươi thôi, có gì ghê gớm. Ngươi có nghe nói qua vũ chi cảnh chưa?
Quái Nhân choáng váng, ánh mắt nhìn chằm chằm Sở Nam tràn đầy khó tin. Mặt ngoài Sở Nam không thèm để ý nhưng rất ra rất cảnh giác, cố gắng không đụng vào phần mệnh lực kia.
Làm như vậy không phải vì Sở Nam sợ chủ nhân của Thiên Tử, mà là không nghĩ phức tạp, làm cho kế hoạch của chính mình thất bại, có nhiều đại chiến. Trước cứu ra đám Điệp Y, cha mẹ rồi nói sau.
Sở Nam một lần lại một lần sưu tìm trí nhớ của Quái Nhân, nắm giữ đa phần tin tức của gã trong lòng bàn tay, bao gồm thái độ của bình thường của gã với Thiên Tử, có thói quen gì, vẻ mặt ra sao, vân vân. Sở Nam phải cố gắng làm được chính xác, giảm xác suất phạm sai lầm xuống nhỏ nhất. Dù sao Thiên Tử không phải người bình thường, thủ đoạn cònn hiều hơn Sở Nam.
Chờ khi Sở Nam phối hợp mệnh lực thay đổi, không lục tìm ra thứ gì nữa mới dừng tay.
Sở Nam nói với Quái Nhân:
– Hãy ngủ một giấc đi, sau khi tỉnh ngủ ngươi sẽ phát hiện thế giới này, khung trời này biến đổi hoàn toàn.
Quái Nhân trợn mắt, hôn mê. Sở Nam vứt Quái Nhân vào thế giới trong người. Đám Cửu Võ, Thường Danh Ca ở thế giới trong người đều đang tu luyện trong thời gian trận do Tiểu Trận bố trí. Tư Đồ Dật Tiêu, Tửu Kiếm Tử đang cầm thiên địa hồ lô nói chuyện. Các cô gái Mộng nhi, Thiên Nhiên, Linh Vân, Lôi Nhụy nhiều chuyện.
Sở Nam thấy vậy cười nói:
– Xem ra mặc kệ là lạnh lùng, vẫn là ôn nhu, cũng hoặc là dã man đều thích nhiều chuyện.
Sở Nam nói xong khiến long hồn và mệnh long ở đây dung hợp, rồi hủy mắt trận.
Hủy đương nhiên không phải chân chính hủy, tương đương với một loại trạng thái chết giả, nhưng sau đó là dục hỏa trùng sinh. Chờ khi Sở Nam hoàn thành kế hoạch này, cần mắt trận chỗ này sẽ theo dục hỏa trung trọng sinh, trở nên càng thêm lợi hại!
Sau đó Sở Nam biến thành bộ dạng của Quái Nhân, thực lực tăng nhiều, “Thần đi trăm biến” thi triển ra, kia ánh mắt, biểu tình trên mặt, tư thế đi đường, phát ra hơi thở, cho đến thần hồn hơi thở đều giống hệt Quái Nhân. Dù là người rất quen với Quái Nhân có nhìn kỹ cũng không phát hiện vấn đề.
Trừ phi có thủ đoạn khác.
Làm xong tất cả, Sở Nam lại ‘trá tử’ một số mắt trận, ở mặt ngoài nhìn lại thì tuyệt đối là hủy đắc rách nát đến cực điểm. Trên đường Sở Nam đi hướng Thiên Tử, hắn nhìn thấy những người tín ngưỡng hắn, thần thỏ, hoặc là ma thú cận chiến liều mạng với những người khác. Mặc dụ bọn họ ở vào tình thế cửu tử nhất sinh nhưng bọn họ cũng tuyệt không lui về phía sau, tuyệt không thỏa hiệp!
Những điều đó khiến Sở Nam rất cảm động, hắn cho rằng tín ngưỡng là chuyện hai bên. Người khác tín ngưỡng hắn thì Sở Nam đáp lại họ, bọn họ không phải con kiến, bọn họ là người nhà của hắn.
Vì vậy Sở Nam ra tay.
Tất nhiên hắn không lộ mặt ra, năng lượng ẩn chứa nhiều thứ rót vào pho tượng của hắn, các võ giả vốn suy yếu tỏa sáng lực lượng vô cùng, tin tưởng lại cuồng tăng vạn lần, lại có thế phản giết bằng được lại có bẻ gãy nghiền, đánh tơi tả mấy chục cường giả cổ chi cảnh.
Đuổi đi những người đó rồi, đám võ giả nhìn hướng pho tượng Sở Namvaf Tiểu Hắc, thành kính tín ngưỡng, còn nói hiển linh gì đó. Sở Nam không rời đi ngay, hắn đăm chiêu suy nghĩ. Mới nãy khi Sở Nam rót vào năng lượng mới phát hiện pho tượng không phải dùng tài liệu tạo ra đơn giản như vậy, bên trong dường như có lực lượng tín ngưỡng vĩnh viễn bất diệt.
– Lấy tín ngưỡng ngưng tụ ra?
Sở Nam suy nghĩ, ổn định tâm thần, cảm nhận tín ngưỡng của những người đó. Sở Nam cảm nhận, lập tức cảm giác được vô số quang điểm, mỗi một cái quang điểm đều là một cái tín ngưỡng chi nguyên. Khi tinh thần phất qua những tín ngưỡng chi nguyên này thì quang điểm cũng chấn động. Có thứ giống như cuộn sóng vô hình ùa hướng Sở Nam, đụng vào người hắn. Sở Nam liền cảm giác trong thân thể mình có bất diệt tín ngưỡng chi nguyên!
Tiểu Hắc cũng vậy.
– Đây là…
Sở Nam lờ mờ phát hiện tín ngưỡng chi nguyên cũng không gần là gia tăng thực lực, gia tăng lực công kích đơn giản như vậy, trong đó rất có Càn Khôn. Tuy nhiên, hiện tại Sở Nam không đủ thời gian đến nghiên cứu, lại lợi dụng pho tượng kia để lại chút ích lợi cho đám võ giả, sau đó ra đi.
Trên đường đi, Sở Nam đắn đo kế hoạch của mình, cố gắng bảo đảm không có sai lầm. Sở Nam áp chế hơi thở tín ngưỡng, nghiên cứu thủy tinh vật thể.
Từ khi Long Hồn cùng mệnh long dung hợp cùng một chỗ, hơi thở long trên Thiên Võ đại lục nồng đậm gấp trăm lần, thiên thời, địa lợi, nhân hòa càng ngày càng có lợi cho đám võ giả Thiên Võ đại lục. Trong đó bao gồm một số đệ tử của Càn Khôn tông cũng bị đồng hóa, bắt đầu tín ngưỡng Sở Nam. Đối với bọn họ thì chuyển hóa không khó khăn, dù sao Sở Nam ở trong lòng bọn họ rất mạnh, hắn còn là truyền nhân của Càn Khôn tông.
Sở Nam không biết những điều đó, mấy ngày sau hắn đi tới chỗ Quái Nhân hay gặp Thiên Tử, dựa theo ám hiệu truyền đi vào. Khoảng ba phút sau, trước mắt Sở Nam chợt sáng lên, lộ ra tiểu thiên địa trước mặt. Thiên Tử đứng trên đỉnh núi.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!