Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 2241: 2166 + 2167 : Bí Tân



– Ngươi hãy đoán xem là cái gì muốn hủy diệt bọn họ.

Đối mặt câu hỏi của Sở Nam, Thủy Long không trả lời ngay, ngược lại hào hứng hỏi. Sở Nam chuyển động suy nghĩ, hắn nghĩ tới đủ loại trải qua, thầm nhủ.

“Hủy diệt, cũng tương đương với là một loại kiếp. Khi ta độ ngũ hành kiếp, tuy rằng là bởi vì thao tác, nhưng năng lượng tới trình độ nhất định mới có thể khiến cho phản ứng. Hỗn độn chi kiếp lại như thế. Đám sư bá nói kiếp nạn võ giả khó khăn lúc đó chẳng phải là năng lượng năng lượng đạt tới trình độ nhất định sao? Nói như vậy thì cũng là nguyên nhân năng lượng?”

Sở Nam suy nghĩ trước sau, tuy rằng cảm thấy có vài phần đạo lý, lại lờ mờ cảm thấy có chút không đúng, đặc biệt nghĩ đến Thủy Long tiền bối nói bọn họ nghĩ hết cách kích phát tiên thiên hơi thở, trong lòng không khỏi hiện lên một cái ý niệm.

“Không lẽ tiên thiên hơi thở chính là điểm mấu chốt giải quyết đại kiếp nạn khó khăn? Nhưng bọn họ mạnh mẽ như vậy, kiếp nạn võ giả khó khăn đối với họ dễ ợt mới đúng, muốn hủy diệt bọn họ, phải là thực lực so với bọn càng lợi hại. Cái gì mạnh hơn cả họ?”

Sở Nam nghĩ dọc theo suy nghĩ này, tới tận gốc, xuất hiện trong đầu hắn là “Thiên địa”, “Vũ trụ”, “Hỗn độn”. Đương nhiên thiên địa không phải là thiên địa hiện nay mà là lúc đó.

Không đợi Sở Nam nói, Thủy Long đã lên tiếng:

– Ngươi nghĩ đúng lắm, muốn hủy diệt bọn họ, bao gồm ta ở bên trong, chính là hỗn độn! Chính là vũ trụ!

– Tại sao?

– Hỗn độn khai mà vũ trụ sinh, diễn thiên địa vô cực, Thái Cực, âm dương, ngũ hành, đủ loại hình thái, không có hỗn độn vốn không có này hết thảy, có thể nói, hỗn độn là căn của mọi thứ, hỗn độn là đại nguyên của tất cả. Nếu này căn chặt đứt, này nguyên không có, kia tùy theo mà đến diễn hóa, có thể không ra vấn đề sao?

– Căn nguyên không có, tựa như cây héo rũ sẽ chết.

– Đúng vậy, tử vong, sinh chúng ta giả, hỗn độn, vong chúng ta giả, cũng là hỗn độn. Mọi người muốn lại có căn, tái sinh nguyên, làm ra hỗn độn chống đỡ vũ trụ tiếp. Dù có nhiều cách, có thể đại lượng kích phát tiên thiên hơi thở cũng không thiếu, nhưng mãi đến tai nạn tiến đến mọi người vẫn không thể giải quyết theo căn bản. Sau đó chính là cường giả thời đại đại quy mô hủy diệt, thiên địa vũ trụ mất cân bằng, năng lượng tán loạn, linh khí, nguyên khí biến mất, thiên địa băng, tinh thần lạc…

Thủy Long không cụ thể miêu tả mỗi cuộc chiến, nhưng nàng vẽ ra mấy bức tranh cũng đủ làm lòng Sở Nam dậy sóng. Sở Nam tập trung tinh thần lắng nghe Thủy Long nói.

– Theo tai nạn kéo dài, càng ngày càng nhiều tồn tại biến mất. Ngay khi mọi người cảm thấy tất cả bị hủy diệt thì bỗng có một người nghĩ ra cách lạ lùng. Nàng nói đại thiên địa nếu bị hủy, vậy thì sáng tạo ra vô số tiểu thiên địa, sau đó đem vô số tiểu thiên địa liên hợp cùng một chỗ, như vậy mặc dù là vũ trụ hủy diệt, cũng còn có thể tạm thời kéo dài, kéo dài hơi tàn! Vô số tiểu thiên địa được xưng là hậu thiên thời đại, vẫn kéo dài đến nay.

– Những tiểu thiên địa này là dùng thân thể, năng lượng của họ hóa thành?

– Không chỉ có đại lục ngươi tưởng, còn có một ít tinh thần, một ít đủ loại đặc thù tồn tại, cũng là bọn họ hóa…

Thủy Long nói đôi chút, trong lòng hiện lên suy đoán võ giả đại kiếp nạ.

Thủy Long nói:

– Lúc trước trước ngươi nghĩ đến không sai, không chỉ có là võ giả, hậu thiên thời đại sở hữu tồn tại, chỉ cần là đến vũ, trụ này hai cái cảnh giới, năng lượng nồng đậm đến nhất định cảnh giới, lại còn không có kích phát ra đủ tiên thiên hơi thở xứng đôi với nó, hoặc là hỗn độn hơi thở, như vậy chỉ cần hóa thành thiên địa mệnh. Nhưng hậu thiên biến thành thiên địa đều rất yếu.

– Hèn chi ta nổi tiếng như vậy, Thiên Khôi cứ muốn chiếm thân mình của ta.

– Hắn không được, cho dù hắn chiếm thân hình của ngươi cũng không đến bước sinh thành hỗn độn. Hắn đánh giá mình quá cao, nhưng đúng là có vài phần thủ đoạn. Sau khi Thiên Khôi phát hiện chút bí mật của ta thì lợi dụng cái khe Thiên Võ đại lục, sáng tạo ra vô số đại lục, ăn cắp hơi thở, linh khí, năng lượng vân vân của ta. Lúc ấy ta đã suy yếu đến ngủ say trạng thái, hơn nữa ta từng giây từng phút ứng đối vũ tụ. Mặc dù Thiên Khôi không thể thoát kiếp cuối cùng nhưng có thể tồn tại thật lâu thật lâu. May là ngươi bố ra Thiên Võ Trạm khiến Thiên Khôi giỏ tre múc nước công dã tràng, nuốt hết linh khí Thiên Khôi ăn cắp. Sau này linh khí đó rất hữu dụng với ta.

Nghe xong những lời đó, Sở Nam nghi vấn về Thiên Võ Trạm, mệnh long đều rõ ràng.

Bỗng nhiên Thủy Long luôn dịu giọng bỗng lạnh lùng nói:

– Tên Thiên Khôi này ăn cắp hơi thở, linh khí, năng lượng vân vân của ta còn đồ long tộc. Món nợ máu này Thiên Khôi pahir trả. Ta biết ngươi đã hứa cho Hiên Viên thân thể của Thiên Khôi, nhưng tuyệt đối không được, nếu Hiên Viên không dám thì kêu hắn tới tìm ra.

Sở Nam nghe Thủy Long nói vậy thì bật cười, cho Hiên Viên một ngàn cái lá gan gã cũng không dám.

Sở Nam nói:

– Tiền bối, vậy bây giờ ta đi chém Thiên Khôi nhé?

– Trước không cần hoảng, Thiên Khôi còn có điểm tiểu dùng.

– A.

– Lại nói đề tài lúc nãy, muốn cho kia vô số tiểu thiên địa phát huy tác dụng, có thể tiếp tục sống sót thì cần một trung tâm, chống đỡ, liên kết tất cả tiểu thiên địa. Bởi vì ta là tồn tại thứ nhất sinh ra từ hỗn độn nên có thực lực mạnh nhất, hơn nữa năng lượng của ta rất đặc biệt, cho nên trung tâm này tự nhiên từ ta đến chống đỡ. Mọi người dốc hết hết tinh lực tính toán ra trung tâm, ta liền đi tới nơi này, sau đó, liền có Thiên Võ đại lục.

Nghe những bí mật này, lòng Sở Nam rất cảm thán. Sở Nam không ngờ Thiên Võ đại lục mình ở là Thủy Long biến thành. Sở Nam nghĩ tới Thủy Long tồn tại thứ nhất sinh ra từ hỗn độn bị người ta nói thành là cấp thấp đại lục, cảm khái càng sâu.

– Sắp sửa hủy diệt tồn tại, hoặc là đã muốn hủy diệt tồn tại, cơ hồ đều dựa theo suy tính, trở thành một phần của hậu thiên thời đại. Cách này thật hay, chờ hậu thiên thời đại phát huy ra uy lực thì vũ trụ ngừng hủy diệt. Vũ trụ còn lại chính là khung trời ngươi thấy, nhưng cũng là bị động tay chân rồi. Không thể không nói, Tinh Diệu là một tuyệt thế thiên tài!

Sở Nam lặp lại:

– Tinh Diệu?

Sở Nam nhớ đến Tiểu Nữ Hài Nhi, hỏi

– Tiền bối, Tinh Diệu là nàng sao?

– Không phải nàng thì là ai? Không phải vũ trụ chi tinh nằm trong tay ngươi sao?

– Vũ trụ chi tinh?

Sở Nam lấy ra thủy tinh vật thể.

Thủy Long nói:

– Hiện tại ngươi được đến kết cấu không gian chính là tầng thứ nhất, chờ ngươi hoàn toàn lý giải thấu tầng thứ nhất lại bước vào vũ chi cảnh, các ảo diệu của vũ trụ chi tinh sẽ hiện ra trước mắt ngươi.

– Vậy trong quá trình là sao? Tồn tại sau lưng Thiên Tử, Tinh Diệu, còn có Quái Đông Tây ta quen, thoe lời tiền bối nói thì không phải hóa sẽ hóa thành thiên địa sao?

– Ta nói là cơ hồ, cũng không nói toàn bộ. Quái Đông Tây được chúng ta gọi là Bệ, ngủ nhiều. Khác với Tiểu Hắc ngủ, Bệ thật sự ngủ. Một khi Bệ ngủ thì không có gì đánh thức hắn được, dù cho ngươi giết hắn. Nhân lúc tai nạn đến thì Bệ đã ngủ, hắn cũng may mắn, không có bị tai nạn trực tiếp lau đi, vẫn sống đến hôm nay. Nhưng hôm nay Bệ đã không giống như trước kia, khi hắn tỉnh lại vũ trụ đã thay đổi, chắc hắn rất khủng hoảng. Lá gan của Bệ rất nhỏ, chắc bây giờ khi Bệ ngủ dễ dàng bị đánh thức đúng không?

Trọng giọng nói của Thủy Long có nhiều cảm thán.

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.