Dưới trạng thái áo trắng, Lý Họa Hồn sẽ rất ít cười, còn cười sáng sủa như thế, như thiếu niên thế gian.
Hai người cấp tốc đột phá Nguyên Không Gian.
Không đến ba cái hô hấp, uy áp đại chiến lần nữa bao phủ các vị diện.
Trận chiến này kết cục đã bị chúng sinh biết trước.
Sợ hãi, tuyệt vọng lan tràn.
Mặc dù không ngừng có cường giả khiêu chiến Thủy Ác, nhưng chỉ là kéo dài thời gian mà thôi.
Đến cùng ai có thể cứu vãn hết thảy?
Chúng Thần khởi nguyên.
– Đinh! Tất cả Thần Ma đã triệu hoán đều thành công vô hạn thức tỉnh! Trực tiếp phóng thích!
Thanh âm hệ thống nhắc nhở vang lên ở trong đầu Tần Quân, ngay sau đó, vô số quang ảnh từ mi tâm của hắn bay ra.
Các Thần Ma đều đạt tới Vô Thượng Nguyên Thần thập cảnh!
Ngoại trừ Chí Cao Thần Lực, đây chính là đỉnh phong tu luyện, là cuối cùng.
Bọn hắn lơ lửng ở trước mặt Tần Quân, trên không trung quỳ lạy.
– Đinh! Thần Thoại hệ thống hoàn thành sứ mệnh, dung nhập trong cơ thể ký chủ!
Lúc này, thanh âm hệ thống nhắc nhở vang lên lần nữa, Tần Quân trừng to mắt, ánh mắt vô cùng phức tạp, cho dù hắn để cho mình ở vào trạng thái vô tình, tâm cảnh vẫn nổi sóng.
Thần Thoại hệ thống là tồn tại làm bạn hắn dài nhất.
Nó nhìn như không có linh tính, chỉ là pháp bảo, nhưng ở trong lòng Tần Quân, sớm đã coi nó là thân nhân.
Lần này, Thần Thoại hệ thống cũng như các Hồng Mông Thần linh, tác thành hắn.
Trong chốc lát, Thần Thoại hệ thống biến thành lực lượng rót vào thần hồn của Tần Quân, để hắn tiến hóa, để hắn thuế biến.
Tần Quân chậm rãi nhắm mắt lại, giận quát một tiếng:
– Vì trẫm mà chiến!
Oanh! Oanh! Oanh.
Mấy trăm vị Thần Ma phóng lên trời, kinh động toàn bộ Thần giới cao nhất.
Đát Kỷ, Hi Linh Nữ Đế, Thiên Vận, Tần Thiên Thừa… tất cả mọi người nhìn trợn mắt hốc mồm, quần tinh lên không, giống như ánh sáng cứu thế.
Cùng lúc đó, khí tức của Tô Đế cùng Lý Họa Hồn cũng biến mất.
Bọn hắn cũng đi theo gót Cực Đế, Chính Hoa Tà Phật, Thiên Nguyên, Hình Hủy Diệt.
Thời gian Thủy Ác tru giết bọn hắn rất ngắn, cũng không phải bọn hắn quá yếu, mà là Thủy Ác đã không muốn lãng phí thời gian.
Luân Hồi cung.
– Những khí tức này… làm sao có thể.
Bất Hủ đứng dậy, toàn thân run rẩy.
Mấy trăm Vô Thượng Nguyên Thần thập cảnh, đây là khái niệm gì?
Mặc dù bọn hắn tu luyện Vạn Sinh Sáng Tạo Công, áp đảo Vô Thượng Nguyên Thần, nhưng bọn hắn vẫn sợ hãi.
Khả năng của Thiên Đế, không thể tưởng tượng.
– Ta chính là Thiên Đế tọa hạ Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không! Hôm nay vì Thiên Đế mà chiến, vì Thiên Đế mà chết!
Tiếng gầm gừ của Tôn Ngộ Không vang vọng tất cả vị diện, rung động chúng sinh.
Thiên Đế xuất thủ!
– Ta chính là Thiên Đế tọa hạ Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân Dương Tiễn! Ta từng thề, kiếp này không phụng thiên, chỉ phụng Thiên Đế, hôm nay vì Thiên Đế mà chết!
– Ta chính là Thiên Đế tọa hạ Quan Vân Trường! Bằng vào Thanh Long đao của ta, nhất định trảm hồn Thủy Ác!
– Ta chính là Thiên Đế tọa hạ Lý Nguyên Bá! Ha ha ha! Bệ hạ, nhìn ta biểu hiện!
– Ta chính là Thiên Đế tọa hạ Khổng Tuyên! Nguyện vì Thiên Đế chiến tử!
Vô số tiếng rống giận dữ vang vọng từng Nguyên Vị Diện, chính là các Thần Ma tuyên thệ, trước khi chết, bọn hắn cũng phải dùng cái chết của mình đến khích lệ chúng sinh.
Nói cho chúng sinh, đừng sợ, còn có Thiên Đế!
Mấy trăm vị Thần Ma giết vào khu vực hư vô, không cho Thủy Ác cơ hội nói nhảm, nhao nhao giết tới.
Xông lên trước nhất chính là Tôn Ngộ Không.
Hoàn toàn như trước đây!
Tề Thiên Đại Thánh vĩnh viễn xông pha chiến đấu!
Theo sát là Lý Nguyên Bá cùng Dương Tiễn, tất cả Thần Ma cảnh giới đều đạt đến đỉnh phong, nhưng lực chiến đấu của bọn hắn không đồng dạng.
– Đi chết đi!
Tôn Ngộ Không vung một gậy, Hỗn Độn Tử Kim Bổng hóa thành vô số tàn ảnh, đủ để xuyên phá Nguyên Vị Diện, một gậy đánh về phía Thủy Ác.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!