Lúc đó anh tìm mãi không ra người đó là ai, hoá ra là Phương Thiến.
Thực ra bà ta cũng có tình cảm với hai anh em họ phải không?
Diệp Ân Tuấn cảm thấy mình hơi nực cười.
Gián điệp thù địch của quốc gia mà anh còn tìm cớ cho bà ta để tự an ủi mình.
Sắc mặt Diệp Ân Tuấn trở nên lạnh lùng, anh nói với Thẩm Hạ Lan: “Liên lạc với chú ba xem chú ấy đang ở đâu.”
“Vâng.”
Thẩm Hạ Lan thận trọng mở máy, còn Diệp Ân Tuấn thì bật máy tính ảo lên bắt đầu gây nhiễu tín hiệu.
Điện thoại của Hoắc Chấn Hiên đến đây là tín hiệu quân sự, đương nhiên cũng không còn là số ban đầu, Diệp Ân Tuấn nói số điện thoại cho Thẩm Hạ Lan để cô gọi, bên kia nhanh chóng có người nghe máy.
“Ai vậy?”
“Chú ba, là cháu đây.”
Thẩm Hạ Lan nghe thấy giọng của Hoắc Chấn Hiên thì vô cùng phấn khích.
Trước Tết Hoắc Chấn Hiên đã rời khỏi nhà họ Hoắc và đến Hải Thành, cô cũng hơi nhớ chú ấy rồi.
Bạn đang đọc truyện trên DocTruyenChuFull.Com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nghe thấy giọng Thẩm Hạ Lan, Hoắc Chấn Hiên sững người một lúc sau đó nhận ra đây là số của quân đội, Hoắc Chấn Hiên bất giác nghĩ tới điều gì đó.
Bạn đang đọc truyện trên DocTruyenChuFull.Com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!