“Bà ấy đến đây để cứu anh, vừa rồi là nhờ bà ấy, nếu không người của chúng ta đã bị thương bởi tia hồng ngoại.”
Thẩm Hạ Lan ghét Phương Thiến nhưng không hề gạt bỏ công lao của bà ta.
Phương Thiến không nói gì, ánh mắt nhìn Diệp Ân Tuấn có chút ấm áp, loại ấm áp này Diệp Ân Tuấn cũng từng nhìn thấy, đó là cách Phương Thiến đối xử với anh khi anh còn nhỏ. Nhưng vật đổi sao dời và bây giờ nhìn thấy ánh mắt này, anh không cách nào chấp nhận được.
Diệp Ân Tuấn quay đầu sang một bên, nhỏ giọng nói: “Việc tắt hệ thống hồng ngoại sẽ khiến Vu Phong biết rằng có gì đó không ổn ở đây, anh ta nhốt anh ở đây mà không muốn Phương Chính biết, cho nên anh ta sẽ có thể đích thân đến đây. Chúng ta hiện tại ít người, dù có đánh lén đi nữa cũng khó mà thành công, “
“Anh muốn lấy mình ra làm mồi nhử?”
Thẩm Hạ Lan lập tức hiểu được ý tứ của Diệp Ân Tuấn.
“Đúng’“
Diệp Ân Tuấn cũng không giấu giếm.
“Chúng ta phải bắt được Vu Phong và hiện tại là thời cơ. Sau khi bắt được Vu Phong, chúng ta sẽ dẫn độ anh ta về nước, mặt khác để cho mọi người truyền tin Phương Chính hãm hại Vu Phong, khơi mào đấu đá giữa hai anh em Phương Nghị và Phương Chính.”
Đây là ý tưởng của Diệp Ân Tuấn.
Thẩm Hạ Lan khẽ nhíu mày.
Bạn đang đọc truyện trên DocTruyenChuFull.Com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn đang đọc truyện trên DocTruyenChuFull.Com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!