Vu Phong lặng lẽ đặt ly rượu xuống rồi bỏ đi nhân lúc không ai để ý.
Mặc dù Phương Viên cùng Phương Nguyên đang uống rượu nhưng mọi tai mắt đều tập trung vào Vu Phong, thấy Vu Phong rời đi liền đánh mắt một cái, liền có người đi theoVu Phong.
A Nhiên nhìn Phương Nguyên, thấp giọng hỏi: “Cậu hai, chúng ta phải làm gì?”
“Đừng nói gì hết, báo với lục muội, bảo người của nó đi theo Vu Phong. Lúc này chúng ta phải chia ra.”
Đôi mắt của Phương Nguyên hiện lên một cái nhìn đầy ẩn ý.
Chẳng phải Phương Yến Nhi đã nói rằng sẽ hợp tác với anh ta và đưa anh ta lên vị trí đó sao?
Bây giờ anh ta muốn xem năng lực của Phương Yến Nhi.
Mà lúc này anh ta không thể để bị liên lụy, không chỉ đối với vị trí đó mà còn cả Thẩm Hạ Lan cùng Diệp Ân Tuấn.
Dù sao trước khi đến quốc yến đã đến cung của anh ta và anh ta cảm thấy Phương Chính không hề đơn giản là muốn ôn lại chuyện cũ mà chưa biết chừng đang hoài nghi anh ta nhưng không có chứng cớ nên mới giám thị anh ta, tốt nhất là anh †a đừng làm gì cả, dù sao hiện tại anh ta vẫn chưa đủ năng lực để chống lại Phương Chính.
Nghĩ đến đây, Phương Nguyên tiếp tục xã giao, giống như không biết gì, không để ý gì hết.
A Nhiên cũng không rời đi, mà chỉ yêu cầu người phục vụ chuyển một mảnh giấy cho Phương Yến Nhi, Phương Yến Nhi liếc nhìn, Tĩnh Hy liền cử người đi theo Vu Phong ra khỏi cung.
Vu Phong đương nhiên biết có rất nhiều cái đuôi bám theo mình nhưng hiện tại anh cũng không thèm để ý.
Bạn đang đọc truyện trên DocTruyenChuFull.Com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn đang đọc truyện trên DocTruyenChuFull.Com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!