Sau khi trở lại cánh gà, Đường Tư Vũ đã trang phục có thể nghỉ ngơi một chút. Vì để Đường Tư Vũ bớt mệt mỏi, nên Diệp Du đã sắp xếp những bài hát cần cô đệm đàn lên trước. Bây giờ cô có thể nghỉ ngơi 20 phút, đồng thời trang điểm chuẩn bị cho tiết mục đệm đàn cuối cùng của đêm nay.
Điều trùng hợp là phần đệm đàn cuối cùng của cô lại chính là ca khúc có sự kết hợp giữa Diệp Du và Kỳ Lương. Kỳ Lương đi cùng cô đến phòng hóa trang, chuyên gia trang điểm cũng không cần gấp gáp trang điểm cho cô. Phần trình diễn cuối cô mặc một chiếc váy dạ hội màu đen khiến cho khí chất của cô như có sự thay đồi, vừa thần bí, vừa lạnh lùng lại vừa mang lại cho người khác một cảm giác không dám đến gần.
Kỳ Lương đêm hôm nay đã bị cô thu hút trang phục hoàn toàn. Sự yêu mến dành cho cô lộ rõ qua gương mặt anh. Nhưng anh chưa dám thổ lộ tình cảm của mình bởi lẽ nếu là thời điểm này thì mọi chuyện diễn ra quá nhanh. Anh không muốn dọa cho cô chạy mất mà muốn dùng sự chân thành nhất để tiếp cận cô, làm cô rung động.
Cho dù cô có con riêng, anh cũng không để ý. Vừa hay, anh lại vô cùng yêu mến cậu nhóc đó, anh cũng chưa từng có ý định mình sẽ có con nên nếu cô đồng ý lấy anh, anh sẽ coi cậu nhóc này như chính con đẻ của mình mà yêu thương nuôi dưỡng.
Chỉ tiếc là cha đẻ của đứa bé đã xuất hiện rồi! Lúc này lại còn đang ở bên cạnh thằng bé như một vị thần bất khả xâm phạm.
trang phục Chiếc váy dạ hội cuối cùng là bộ có một chiếc đuôi dài, hở vai. Vải sa màu đen ôm trọn lấy cơ thể với những đường cong hoàn mỹ làm lộ ra bờ vai mảnh mai quyến rũ. Làn da của cô càng trở nên trắng trẻo, xương quai xanh xinh đẹp lộ rõ.
Đường Tư Vũ nghĩ rằng, sau khi đàn xong bài hát cuối cùng, cô chắc chắn sẽ chạy chạy xuống dưới sân khấu tìm con trai, sau đó sẽ ngồi cùng thằng bé xem tiếp các tiết mục còn lại của Diệp Du.
Trong lúc cô chờ đợi, đột nhiên điện thoại cô reo lên, cô cầm máy lên nhìn, là Hình Liệt Hàn gọi tới. Cô nghĩ chắc chắn là con trai cô không nhịn được hưng phần nên muốn gọi điện cho cô, cô liền mỉm cười nghe máy: “Alo, Tiểu Hi à con…”
trang phục Tuy nhiên, giọng nói ở đầu dây bên kia lại không phải là cậu nhóc con trai cô, mà lại một chất giọng trầm thấp lạnh lùng cất lên: “Là tôi!”
Đầu dây điện thoại bên kia có chút yên tĩnh, rõ ràng là không phải ở trong hội trường, Đường Tư Vũ kinh ngạc, sao lại là Hình Liệt Hàn? Cô vội vàng lo lắng nói: “Anh ở đâu? Tiểu Hi đâu?”
“Tôi đang trong toilet, Tiểu Hi được vệ sĩ của tôi trông rồi.” Hình Liệt Hàn lạnh lùng trả lời.
“Ờm! Anh gọi cho tôi có việc gì sao?”
Đường Tư Vũ có chút không hiểu hỏi.
trang phục “Cô còn phải đàn mấy bài nữa?”
“Còn một tiết mục cuối thôi, chắc là 20 phút nữa tôi qua tìm mấy người.” Đường Tư Vũ nói.
“Tốt nhất cô nên mặc quần áo cho kín đáo một chút, bộ trước cô mặc cô không thấy mắt mặt à?” Giọng nói của người đàn ông vô cùng tức giận.
Đường Tư Vũ hơi nheo mắt, người đàn ông này lại vì bộ váy đó mà quay ra giáo huấn cô?
“Đây là trang phục biểu diễn, tôi thấy nó rất đẹp, mắt mặt chỗ nào?” Đường Tư Vũ hỏi ngược lại.
trang phục “Nói chung là, tiết mục tới cô mặc thêm quần áo vào, bằng không, về nhà xem tôi xử lý cô thế nào.” Hình Liệt Hàn cảnh cáo cô rồi tắt điện thoại.
Đường Tư Vũ nhìn điện thoại,gương mặt nhỏ vô cùng bực bội và phiền muộn… Người đàn ông này là bà quản gia à? Đến cả cô mặc gì cũng quản được.
Ngoài hành lang, Hình Liệt Hàn tức giận đến cực điểm. Không biết từ đâu mà anh lôi ra một điều thuốc, dựa vào hành lang nơi ít người qua lại, anh châm điều thuốc rồi thở phì phào ra từng làn khói.
Vẻ mặt vừa thần bí vừa gợi cảm của anh tỏa ra sự quyến rũ và thu hút, khiến hai fans nữ đi qua tình cờ nhìn thấy anh, lập trang phục tức gọi một tiếng vì nghĩ rằng mình gặp thần tượng. Tuy nhiên Hình Liệt Hàn lạnh lùng quét mắt nhìn, khiến họ cảm giác như có một cơn giá lạnh ập đến, vội vã rời đì.
Tuy nhiên, Hình Liệt Hàn chỉ hút vài hơi rồi dập điều thuốc. Anh biết người phụ nữ này sắp lên sân khấu rồi, mà anh cũng không muốn bỏ lỡ phần trình diễn của cô ta. Anh lại quay lại xem xem tiết mục này cô rốt cuộc ăn mặc như thế nào.
Sau sân khấu, Đường Tư Vũ cầm gương cần thận ngắm bộ trang phục cuối cùng của mình trước gương. Trong đầu chỉ nghĩ đến bộ mặt khó chịu, lạnh lùng của Hình Liệt Hàn, cô cảm thấy uất ức. Trong phần trình diễn này, tóc cô được tạo theo hình sóng nhẹ nhàng, phảng phát đâu đó trang phục như biến thành khuôn mẫu của Ngự Tỷ vậy.
Cô không thèm để ý tới lời cảnh cáo của anh ta nữa! Cô chỉ lên theo phần trình diễn của mình.
Kỳ Lương cũng thay xong trang phục biểu diễn của mình. Một bộ vest màu kem lịch lãm, thời thượng, phong cách, thu hút người nhìn. Anh đứng cạnh Đường Tư Vũ, nở một nụ cười.
Trong hậu trường, thời gian dường như trôi nhanh hơn rất nhiều, lúc nào cũng có quá nhiều việc cần xử lí. Vì thế, đến những người đứng ở đây cũng cảm thấy thời gian như gió thổi cuốn bay. Cuối cùng, nhân viên thông báo chỉ còn 5 phút để lên sân khấu.
trang phục Chiếc đàn của Đường Tư Vũ lại một lần nữa được đưa trên sân kháu. Lần này, cô ở phía bên sân khấu vì nhân vật chính bây giờ là Kỳ Lương. Sự xuất hiện của anh ấy chắc chắn sẽ là một bất ngờ lớn cho fan hâm mộ, khiến hội trường trở nên sôi động, náo nhiệt hơn.
5 Phút sau. Tiết mục bắt đầu.
Vẫn như trước, tiếng đàn của Đường Tư Vũ mở đầu phá tan sự im ắẳng, nó vang lên như một lời than thở, mỗi một nốt nhạc đều ản chứa bộc lộ tâm hồn, chất chứa những tình cảm rung động lòng người, khiến người ta không ngừng hồi tưởng lại những kỷ niệm cũ.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!