Tin tức lan nhanh như vậy ư?
Thế nhưng cô càng tò mò hơn: “Không phải bây giờ cậu phải làm việc sao? Tại sao cậu cứ dán mắt vào mấy cái tin tức trên mạng thế? Là kiếm tiền không
tốt, hay là quá nhiều thời gian nên nhàm chán?”
Bùi Kì tỏ ra tủi thân: “Còn không phải tôi đột nhiên lướt đến tin này, sợ tâm trạng cậu không tốt nên muốn an ủi cậu một chút sao!”
Hạ An Nhiên: “…!Nếu cậu không nói thì tôi cũng không biết đấy!”
“Tôi xin lỗi, là lỗi của tôi!”Sau khi xin lỗi, cô ấy lại thở dài một hơi.
“Có điều, giờ thì rõ rồi.
Haiz, trên mạng đang đang
có rất nhiều người vu khống cậu, nói rằng cậu ở đây không tốt, ở kia cũng không được…!Ngay cả tin cậu đến đồn cảnh sát họ cũng có thể bịa đặt được.”
Hạ An Nhiên:”Tôi thực sự đã đến đồn cảnh sát!”
Bùi Kì sững người: “Cậu nói cái gì? Sao cậu lại đến
đồn cảnh sát? Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Chỉ là một chút chuyện nhỏ thôi, nhưng tin tức mà cậu nói kia, gửi cho tôi để tôi xem thử.”
Cô bị cảnh sát bắt đi không lâu, trên mạng đã có tin.
tức rồi.
Tốc độ mạng lan truyền tin tức không phải quá
nhanh rồi sao!
Khi Bùi Kì nghe thấy như vậy cô ấy cũng bắt đầu tìm kiếm tin tức.
Nhưng sau khi tìm kiếm một hồi lâu, cô không khỏi sinh nghi: “Thật kỳ lạ, vừa rồi tôi gọi điện cho cậu vẫn còn tin tức, nhưng bây giờ tìm lại thì bị chặn rồi…”
Nói đến đây, cô chợt nghĩ ra điều gì đó liền bật cười.
“Không cần nghi ngờ nữa, chắc hẳn là do Diêm Vương sống ra tay rồi…!Chậc chậc, thật không ngờ Diêm Vương vẫn là một tên ác ma yêu vợ
như vậy!”
Hạ An Nhiên không quan tâm đến lời trêu đùa của Bùi Kì, nhưng cô vẫn tò mò về nội dung của tin tức:
“Cô kể lại cho tôi nghe về tin tức đó thật tỉ mỉ đi.”
Bùi Kì thuật lại một cách ngắn gọn.
“Họ nói cậu đã bị bắt vì hành vi ăn trộm kết quả nghiên cứu của người ta, phỏng đoán cậu sẽ bị bỏ
tù hay sao đó…”
Rồi cô hừ một tiếng: “Sao họ lại có thể nghĩ ra
những tin tức vụ cáo hãm hại như này nhỉ, những người đó rõ ràng là đang ghen ghét đố kị với vẻ ngoài xinh đẹp của cậu nên mới trắng trợn vu oan cho cậu mà.”
Hạ An Nhiên nghe thấy vậy liền khẽ cau mày.
Có một cái gì đó trong tin tức này!
Liễu Giai Giai theo Chu Nham ra khỏi đồn cảnh sát
đến viện nghiên cứu của Đại học Lô Hải.
Trên đường đi cô ta luôn thấp thỏm không yên.
Cô luôn muốn thể hiện tốt trước mặt Giang Nhụy Nghiên, nhưng không ngờ đến cuối cùng lại bất cẩn làm thất bại.
Liễu Giai Giai bối rối nhìn Chu Nham: “Tôi thật sự
không biết, Hạ An Nhiên lại là là khách của anh…!Chỉ là hôm đó thấy cô ta hối lộ nhân viên bảo vệ để vào viện nghiên cứu, thật sự không khỏi khiến người ta nghi ngờ rằng cô ta muốn làm điều gì đó do bẩn, chẳng trách tôi lại hiểu lầm”.
Chu Nham đã nghe đủ lời xin lỗi của Liễu Giai Giai
trên đường đi rồi liền bất mãn liếc nhìn cô ta: “Cô không cần phải đi theo tôi nữa, tôi còn có chuyện phải giải quyết.”
Liễu Giai Giai nhìn thái độ của Chu Nham, trong lòng càng thêm hoảng loạn.
Chu Nham luôn ở bên cạnh Giang Nhụy Nghiên, có thể coi là trợ thủ đắc lực của cô..
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!