Đường Tam nhìn mọi người, nói:
“Rốt cuộc cũng thông qua đệ nhất khảo nghiệm, bất luận đệ nhị khảo nghiệm có gian nan bao nhiêu, chúng ta cũng nên nghỉ ngơi cho tốt một chút đã, cả một năm nay mọi người cũng đã rất vất vả. Chúng ta nghỉ ngơi trong vòng ba ngày tới, điểu chỉnh lại thân thể mình trở về trạng thái tốt một chút, sau đó hãy trở lại tu luyện đi. Trong khoảng thời gian sau này, chúng ta tập trung chủ yếu tu luyện theo hướng sử dụng hồn lực chuyển hóa thành kỹ năng ứng dụng và khả năng phối hợp. Dù sao hồn lực của mọi người tăng trưởng với mức độ lớn như vậy, các hồn kỹ cũng càng cường đại hơn so với trước đây. Sự khó khăn của khảo nghiệm đầu tiên mọi người cũng đã thấy được, đệ nhị khảo tuyệt đối sẽ không thoải mái hơn so với đệ nhất khảo đâu. Chúng ta chẳng những nắm vững được năng lực của bản thân, còn phải nắm rõ được năng lực của đồng đội, chỉ có tận khả năng phối hợp ăn ý đến hoàn mỹ, mới càng nắm chắc cơ hội thông qua đệ nhị khảo.”
Đái Mộc Bạch gật đầu nói:
“Ta không có ý kiến, cứ như vậy mà làm đi. Rốt cuộc cũng có thể thả lỏng một chút. Ha ha, nghỉ ngơi, nghỉ ngơi. Đi, Trúc Thanh, chúng ta tìm chỗ nào đó ngủ một chút…”
Chu Trúc Thanh tức giận trừng mắt liếc hắn một cái, trên mặt nhất thời đỏ ửng lên một chút.
Áo Tư Tạp còn chưa kịp mở miệng, đã bị ánh mắt không mấy tốt của Trữ Vinh Vinh trừng lên liếc một cái, bao nhiêu lời muốn nói vừa lên đến miệng đã vội nuốt trở vào.
Đang lúc mọi người chuẩn bị giải tản đi nghỉ ngơi, Mập mạp đột nhiên nhảy ra, la lên:
“Chờ một chút, chờ một chút, khoan nghỉ ngơi vội. Các vị ca ca, tỷ tỷ, muội muội, các người làm chứng cho huynh đệ ta một cái nào!”
Vừa nói, hắn vừa nhìn chằm chằm Bạch Trầm Hương, trên gương mặt đầy vẻ tươi cười, đôi mắt nhỏ híp lại, bị đám mỡ trên mí mắt chèn lại, nhìn thấy chỉ còn là một khe hở.
Bạch Trần Hương:
“Mập mạp chết tiệt, ngươi làm gì vậy?”
Mã Hồng Tuấn gương mặt đang tươi cười nhất thời cứng lại, đôi mắt híp nhất thời lại trừng lớn:
“Cái gì, chẳng lẽ ngươi quên rồi sao? Lúc Tam ca tiến hành đệ nhất khảo, khi đó ngươi đã nói cái gì?”
Mọi người lúc này mới hiểu được ý tứ của Mập mạp. Bạch Trầm Hương khi đó đã nói qua, nếu Đường Tam bình an thông qua đệ nhất khảo nghiệm, nàng sẽ cấp cho Mập mạp một cơ hội. Việc này người khác có thể quên được, bản thân hắn làm sao có thể quên.
Bạch Trầm Hương lúc này mới phản ứng lại, nguyên lai là Mập mạp vẫn nhớ tới chuyện này, cảm giác được ánh mắt mọi người đang tập trung vào mình, nàng thong thả nói:
“Ta đúng là đã nói qua, Tam ca bình an vượt qua cửa thứ nhất, ta liền cấp cho ngươi một cơ hội. Ta hiện tại cho ngươi một cơ hội đó! Còn có thể đả động được ta hay không, sẽ phải nhìn bản lĩnh của ngươi thế nào đã.”
Mập mạp sửng sốt một chút, lúc mày mới phát hiện, Bạch Trầm Hương đồng ý với hắn, tựa hồ đối với bản thân mình cũng không có lợi thêm được chút nào, thì thào nói:
“Không phải là tiếp nhận tình cảm của ta a! Chỉ cấp cho một cơ hội thôi sao?”
Bạch Trầm Hương hì hì cười, hướng hắn lè lưỡi:
“Cho ngươi một cơ hội đã là tốt lắm rồi, đừng có mà không biết thoả mãn.”
Trữ Vinh Vinh nói như hát:
“Chính là, Mập mạp, ngươi muốn theo đuổi Hương Hương, nhiệm vụ đầu tiên chính là phải giảm béo. Ngươi xem lại một thân thịt béo núc của ngươi kìa. Vừa lúc hiện tại chúng ta không có hậu cần tiếp viện, ngươi cố gắng giảm bớt thân thịt béo của ngươi một chút đi.”
Mập mạp bi phẫn nói:
“Người ta chỉ có dư một chút thịt thôi mà. Được, ta giảm béo. Hương Hương, ngươi cần phải cấp cho ta thêm một cơ hội đó.”
o0o
Trong suốt ba ngày kế tiếp, Sử Lai Khắc thất quái cũng không có ai tiến hành tu luyện. Tinh thần chi hải bị hao tổn gần như toàn bộ, ba ngày thời gian hoàn toàn thả lỏng đối với bọn họ là vô cùng tất yếu.
Theo lời phân tích của Đường Tam, khi mà Áo Tư Tạp và Mã Hồng Tuấn còn chưa đạt tới bảy mươi cấp hồn lực, bọn họ sẽ không dễ dàng vượt qua được đệ nhị khảo nghiệm. Vì vậy, sau khi kết thúc ba ngày nghỉ ngơi, mọi người bắt đầu trở lại tu luyện.
Đã mất đi áp lực của Hải Thần Thánh Quang, tốc độ tu luyện của bọn họ đã giảm xuống rất nhiều, huống chi hiện tại bọn họ đều đã đạt được thực lực tương đương cường đại, cho dù là tăng lên một bậc thôi, cũng là điều vô cùng khó khăn rồi. Nhất là Đường Tam đã đạt được bảy mươi sáu cấp hồn lực, rõ ràng cảm nhận được bản thân mình trong quá trình tu luyện, hồn lực gia tăng lên với tốc độ mặc dù không chậm, nhưng muốn đạt được đến cửa ải kế tiếp, vẫn còn một khoảng cách rất xa, không biết khi nào mới có thể đạt được tới bảy mươi bảy cấp.
Áo Tư Tạp tuy mỗi ngày đều cười đùa vui vẻ, nhưng thực tế không thể nghi ngờ hắn lại là người cố gắng nhiều nhất trong đám bọn họ. Bất luận đã trải qua nhiều năm như vậy, hắn cũng chưa bao giờ quên được điều kiện năm xưa Trữ Vinh Vinh đã nói với hắn, hắn phải dựa vào chính thực lực của mình để bảo hộ vợ mình. Phục chế kính tượng tràng không thể nghi ngờ là có thể giúp hắn có được khả năng đó, nhưng vẫn còn xa mới đủ được. Mà lời của Đường Tam nói với hắn lại tác động rất lớn đến hắn. Là một gã Thực vật hệ hồn sư (thực vật ở đây là đồ ăn, chứ không phải cây cối), có thể tu luyện đến bảy mươi cấp, trong giới hồn sư tuyệt đối là Phượng Mao Lân Giác (lông phượng, sừng lân: ý nói hiếm như cục vàng giữa sa mạc cát). Mà nguyên nhân chính vì tu luyện vô cùng khó khăn, nên khi đạt được đến bảy mươi cấp hồn lực, năng lực của Thực vật hệ hồn sư cũng phát triển tuyệt đối nhảy vọt. Năng lực Cửu Bảo Chân Thân của Trữ Vinh Vinh hắn đã thấy qua, chính là giảm bớt sự tiêu hao hồn lực của tất cả các hồn kỹ đến 50% a! Nếu hồn kỹ thứ bảy của chính mình cũng đạt được kết quả đó, như vậy chẳng những có thể giúp cho đồng bọn tăng phúc trong thời gian lâu hơn, hơn nữa, khi chính mình sử dụng Phục chế kính tượng tràng, thời gian có hiệu lực cũng sẽ kéo dài ra. Tự nhiên có thể bảo hộ tốt hơn cho vợ mình, đồng thời cũng có thể trợ giúp đồng bọn mình vượt qua được khảo nghiệm trước mắt.
Bởi vậy, sau khi chấm dứt ba ngày nghỉ ngơi, Áo Tư Tạp là người đầu tiên chủ động tiến hành tu luyện. Thời gian tu luyện tuyệt không ngắn hơn so với khi còn ở trong Hải Thần Thánh Quang.
Mập mạp nhìn thấy Áo Tư Tạp cố gắng như vậy, tự nhiên cũng không dám lơ là. Thật vất vả hồn lực hắn mới có thể đuổi kịp được mọi người, hắn hiện tại cũng không dám để chính mình lơ là tập luyện.
Bất quá, bọn họ mỗi ngày cố gắng tu luyện, cũng có chút làm cho kế hoạch của Đường Tam bị phá huỷ. Mất đi Mập mạp cùng với Áo Tư Lạp, mọi người khi phối hợp tập luyện tác chiến, uy lực tự nhiên phải kém đi vài phần. Nhưng mà bọn họ cũng hiểu được lý do vì sao Mập mạp cùng Áo Tư Tạp nóng lòng muốn đánh sâu vào bảy mươi cấp. Đường Tam, Đái Mộc Bạch, Chu Trúc Thanh và Trữ Vinh Vinh đành tự mình rèn luyện. Dù sao, chỉ có bốn người bọn họ phối hợp, nhưng uy lực cũng đã tương đương khủng bố rồi.
Trữ Vinh Vinh luyện tập chủ yếu vẫn là kỹ năng phân tâm khống chế của nàng, trải qua mấy năm cố gắng tu luyện, kỹ năng phân tâm khống chế của nàng đã không ngừng nâng cao so với cảnh giới Tam khiếu Ngự chi tâm trước đây rất nhiều, vượt qua cảnh giới Tứ khiếu Hằng chi tâm, đạt được cảnh giới Ngũ khiếu Tán chi tâm. Kỹ năng phân tâm khống chế này càng về sau càng khó tu luyện hơn trước, tuyệt không giống với các hồn kỹ tự nghĩ ra khác, trước mắt, mục tiêu hiện tại của Trữ Vinh Vinh chính là đạt được đến cảnh giới Lục khiếu Như ý tâm. Tuy rằng hiện tại hồn lực của nàng đã không kém phụ thân nàng bao nhiêu, nhưng ở phương diện kỹ năng khống chế so với Trữ Phong Trí vốn là còn chênh lệch rất xa. Cảnh giới Thất khiếu Lung linh tâm của hắn vốn là có thể dễ dàng tuỳ ý khống chế khả năng tăng phúc cho người khác. Ở khả năng khống chế tăng phúc, hoả hầu của Trữ Vinh Vinh còn phải tu luyện thêm rất nhiều mới có thể đuổi kịp phụ thân hắn.
Hiện tại Đường Tam tất cả các hồn kỹ đều không thể sử dụng được, hắn chỉ có thể sử dụng chính năng lực cơ bản của hắn và các hồn cốt kỹ năng để cùng tập luyện với mọi người. Tuy rằng không thể sử dụng hồn kỹ nhưng những hồn kỹ tự nghĩ ra của hắn có thể nói là nhiều vô kể, bất luận là kỹ năng Khống Hạc Cầm Long của Đường Môn, hay Đường Môn ám khí, hay là Hạo Thiên chuy pháp, đều là có năng lực vô cùng cường đại, ngoài ra còn có các kỹ năng của hồn cốt. Cho dù là không thể sử dụng được hồn kỹ của Lam Ngân Hoàng, hiện tại năng lực của hắn cũng đã mạnh hơn so với các Hồn thánh bình thường rất nhiều.
Đường Tam hoàn toàn có lòng tin là, chỉ cần hắn khôi phục được hồn kỹ, cho dù là đối mặt với một Phong Hào đấu la bình thường, cũng tuyệt đối có khả năng liều mạng đánh một trận. Hai cái mười vạn năm hồn hoàn, hai khối mười vạn năm hồn cốt cũng không phải là để nói chơi, huống chi hắn còn có một khối ngoại phụ hồn cốt không ngừng tiến hoá Bát chu mâu.
Mà thực lực của Đái Mộc Bạch và Chu Trúc Thanh tăng trưởng vượt bậc so với Đường Tam cũng không kém hơn bao nhiêu. Điều này cũng không phải thể hiện ở mặt hồn lực của bọn họ, mà là ở chỗ kỹ năng võ hồn dung hợp kỹ khủng bố của họ. Hai người sau khi đạt được võ hồn chân thân cấp bậc, võ hồn dung hợp kỹ U Minh Bạch Hổ cũng tự nhiên tăng lên một cấp bậc mới. Đường Tam tự hỏi, cho dù chính mình khi còn ở trạng thái đỉnh cao, ở tình huống còn có thể sử dụng được tất cả các hồn kỹ, muốn cùng U Minh Bạch Hổ đối mặt trực tiếp cũng tuyệt không có khả năng, có thể thấy được Võ hồn dung hợp kỹ này đã đạt được đến trình độ kinh khủng đến thế nào.
Như vậy khi chiến đấu theo đoàn đội, thực lực của U Minh Bạch Hổ một khi được Cửu Bảo Lưu Ly Tháp tăng phúc, Đường Tam có thể khẳng định, cho dù là cường giả cấp bậc chín mươi lăm phong hào đấu la, cũng rất khó có thể cùng U Minh Bạch Hổ đối kháng. Chẳng qua khi dùng Cửu Bảo Lưu Ly Tháp tăng phúc cho U Minh Bạch Hổ, tuy có thể làm cho uy lực của nó phát triển tăng vọt, nhưng cũng làm cho hồn lực của Trữ Vinh Vinh tổn hao vô cùng khủng bố. Cho dù là dưới tình huống nàng sử dụng ra Cửu Bảo chân thân, cũng chỉ có thể duy trì tăng phúc được trong thời gian ba mươi giây ngắn ngủi. U Minh Bạch Hổ một khi tiến vào cấp bậc Võ hồn chân thân, uy lực thật sự là quá mức khủng bố.
Thời gian cứ từng ngày từng ngày trôi qua, cứ việc mặc dù Hoàn Hình Hải phía bên ngoài nguy cơ dày đặc, nhưng đối với mọi người cũng không có chút nào ảnh hưởng, mỗi ngày đều thử qua các phương pháp tu luyện khác nhau. Lần này đi đến Hải Thần đảo, đối với Sử Lai Khắc Thất Quái mà nói, vốn là một cơ hội tập luyện chung chỗ với nhau, bình thường khó mà có được. Mọi người ở cùng với nhau luận bàn, cùng hỗ trợ lẫn nhau, so với chính mình tự thân tu luyện tốc độ tiến bộ nhanh hơn rất nhiều. Về phần vấn đề ăn uống, tuy rằng đối với mọi người là có chút thống khổ, nhưng mà cũng không tính là vấn đề. Có thực vật hệ hồn sư Áo Tư Tạp này ở đây, hương tràng của hắn đừng nói là tám người, với thực lực hiện tại của hắn, cho dù là tám trăm người hắn cũng có thể dễ dàng cung cấp đủ. Khôi phục Đại Hương tràng của hắn cơ hồ có thể trong nháy mắt tạo ra hơn cả ngàn cái. Hơn nữa, Đường Tam thông qua Lam Ngân lĩnh vực tìm kiếm trên Hải Thần Sơn, cũng có thể kiếm ra một số thực vật cùng hoa quả, có thể giải quyết được vấn đề ăn uống no nê thoải mái.
Áo Tư Tạp dù sao hồn lực cũng đã vượt hơn Mã Hồng Tuấn một chút, sau khi thông qua được khảo ngạch thứ nhất, được thưởng tăng thêm một bậc hồn lực, khoảng cách đã tăng lên thêm nhiều, đã gần đạt đến bình cảnh. Vì vậy, chỉ ba tháng sau, hắn đã đột phá được bảy mươi cấp cảnh giới. Lúc đó, Hải Thần đấu la Ba Tái Tây cũng tự nhiên xuất hiện.
Nhìn thấy Hải thần đấu la tôn quý xuất hiện, trong đáy mắt Áo Tư Tạp không khỏi toát ra một trận kích động mãnh liệt. Trong lòng hắn điên cuồng thét lên,
“Bảy mươi cấp, ta cũng đã đạt được bảy mươi cấp. Ai nói thực vật hệ hồn sư không thể cường đại cơ chứ? Ta năm nay bất quá chỉ mới hai mươi bốn tuổi, cũng đã đạt đến Hồn thánh cảnh giới. Vinh Vinh, ngươi yên tâm đi, ta sau này nhất định có năng lực bảo vệ cho ngươi.”
Ba Tái Tây mỉm cười, đưa ra một cái Thần ban hồn hoàn, cái hồn hoàn cuối cùng mà Sử Lai Khắc thất quái, ngoại trừ Tiểu Vũ, có khả năng tiếp nhận được. Quang mang màu vàng bao phủ khắp thân thể của Áo Tư Lạp, mặc dù hiện tại hắn đang ngồi, thế nhưng lại làm cho người khác cảm nhận được một cảm giác cực kỳ kiên định. Mà Áo Tư Tạp cũng đã dùng chính hành động của mình để chứng minh cho mọi người, tuy rằng hắn không phải là chiến đấu hệ hồn sư, nhưng mà, ý chí kiên định của hắn lại không hề thua kém bất cứ kẻ nào. Tại bên trong khảo nghiệm của Thần ban hồn hoàn, thời gian chịu đựng của hắn so với Chu Trúc Thanh, Trữ Vinh Vinh cùng với Mã Hồng Tuấn càng lâu hơn nhiều.
Khi Trữ Vinh Vinh nhìn thấy Áo Tư Tạp dưới áp lực cường đại của tầng kim quang, cả cơ thể bị tàn phá gần như toàn bộ, nước mắt nàng không thể khống chế, giàn giụa tràn xuống. Nàng hiểu được, Áo Tư Tạp kiên trì như vậy, cố chấp như vậy, hoàn toàn đều là vì chính mình. Bản thân hắn chỉ là một thực vật hệ hồn sư, vốn chỉ cần thừa nhận sự bảo hộ của đồng bọn là được rồi, nhưng chính vì mình là người thừa kế của Thất Bảo Lưu Ly tông, hắn phải so với Thực vật hệ hồn sư bình thường thừa nhận nhiều hơn rất nhiều.
Áo Tư Tạp sau khi thừa nhận xong khảo nghiệm của Thần ban hồn hoàn, cả quá trình hấp thu chấm dứt, ước chừng là khoảng một ngày thời gian. Tuy rằng hắn đã có được bước tiến bộ vượt bậc, nhưng bản thân cũng phải thừa nhận áp lực tương đương khủng bố, sau khi toàn bộ hấp thu xong, cần phải điều tức mất ba ngày thời gian, mới hoàn toàn khôi phục lại được. Mà trong ba ngày này, Trữ Vinh Vinh lúc nào cũng từng khắc từng khắc canh giữ bên cạnh hắn, một tấc cũng không rời.
o0o
Cảm giác không có ánh mặt trời quả thật khiến người khác không thoải mái chút nào, mất đi sự chiếu rọi ấm áp của ánh mặt trời, tâm tình thực sự dễ dàng gây ra áp lực.
Từ khi đệ nhị khảo nghiệm bắt đầu, Sử Lai Khắc thất quái chưa từng thấy qua được ánh mặt trời, trên bầu trời lúc nào cũng là một bầu trời u ám, mà nước biển trong Hoàn Hình Hải cũng chưa bao giờ ngừng việc sôi trào.
Cố gắng nuốt một cái hương tràng do Áo Tư Tạp chế tạo, cho dù là Đường Tam tâm chí kiên nghị như vậy, cũng không khỏi phải nhíu mày. Thử hỏi ngày nào cũng phải lấy cùng một loại hương tràng làm món ăn chính, cảm giác sao có thể dễ chịu cho được? Chỉ có mình Áo Tư Tạp ăn đồ do mình làm ra, là có cảm giác ngon lành, không hề có chút ý nhàm chán.
“Ta nói này Tiểu Áo, ngươi đạt được hồn kỹ thứ bảy đã hơn nửa tháng nay, cũng nên thể hiện ra cho chúng ta triển lãm xem một chút uy lực của hồn kỹ thứ bảy của ngươi đi chứ!”
Đái Mộc Bạch vừa thống khổ ăn một cái Khôi phục đại hương tràng, vừa hướng Áo Tư Tạp nói.
Vừa nghe tới những lời này, Áo Tư Tạp sắc mặt nhất thời biến đổi, ngẩng đầu nhìn lên trời:
“Thời tiết hôm nay không tồi a!”
Mập mạp liền tiếp lời:
“Không tồi như cái mặt ngươi á, đừng có đánh trống lảng. Từ khi ngươi đạt được hồn hoàn thứ bảy, mỗi ngày đều thể hiện ra cái bộ dáng này, chúng ta hỏi thế nào cũng không chịu nói. Huynh đệ cùng nhà mà còn giữ bí mật hay sao! Chẳng lẽ nói, cái hồn kỹ thứ bảy này của ngươi uy lực không cao lắm sao? Yên tâm, mọi người sẽ không giễu cợt ngươi đâu.”
Áo Tư Tạp tức giận trừng mắt liếc Mập mạp một cái:
“Không cao cái gì mà không cao, hồn kỹ thứ bảy của lão tử mà uy lực không cao à? Hiệu quả của hồn kỹ này á, có thể hù chết ngươi đó, nói lảm nhảm.”
Mã Hồng Tuấn gương mặt vui sướng khi nhìn thấy người khác mắc hoạ:
“Nếu vậy ngươi mau lấy ra cho mọi người xem thử đi chứ! Đã nhiều ngày như vậy, ngươi ngay cả Vinh Vinh cũng không chịu nói cho biết, hồn kỹ thứ bảy này của ngươi khẳng định là có vấn đề. Ha ha, ta đoán ra rồi. Võ hồn chân thân của Tam ca là hoá thành Lam Ngân Hoàng, cả cơ thể biến thành màu vàng kim, cơ hồ biến thành Lam Ngân Hoàng bản thể. Đái lão đại võ hồn chân thân là biến thành Bạch Hổ, mà Chu Trúc Thanh lại là biến thành U Minh Linh Miêu. Võ hồn của ngươi lại là một cái Hương tràng, chẳng lẽ là, khi ngươi sử dụng hồn kỹ thứ bảy võ hồn chân thân, chính mình lại biến thành một cây Hương tràng hay sao?”
Áo Tư Tạp sắc mặt cứng đờ, hét to:
“Mập mạp chết tiệt, cút đi. Lão tử sẽ không nói cho ngươi biết đâu. Ngươi cho rằng ta có thể đáng khinh giống ngươi như vậy sao?”
“Lão tử có cái Đại hương tràng, cái này không biết là hồn chú của ai vậy a? Ta đáng khinh? Nói về đáng khinh, ai có thể so sánh được với ngươi a!”
Nghe xong lời phân tích của Mập mạp, bàn tay nhỏ nhắn của Trữ Vinh Vinh đang nắm bàn tay to lớn của Áo Tư Tạp không khỏi có chút nắm chặt lại. Nhìn Áo Tư Lạp, thấp giọng nói:
“Tiểu Áo kia, đừng nói là Mập mạp đã đoán trúng đi, hồn hoàn thứ bảy của ngươi không phải thật sự là biến cơ thể mình thành một cái hương tràng lớn hay sao, ta, ta, ta…”
“Không phải, ngươi đừng nghe hắn nói lung tung.”
Áo Tư Tạp vội vàng giải thích.
Trữ Vinh Vinh tò mò nói:
“Vậy là cái gì đây? Ngươi ngay cả ta cũng không chịu nói ra hay sao? Người vợ xấu cuối cùng cũng phải gặp mặt cha mẹ chồng. Đối với mọi người, chẳng lẽ ngươi còn có thể không cần đến cái hồn kỹ thứ bảy trọng yếu này hay sao? Sớm muộn gì ngươi cũng phải cho mọi người biết thôi mà.”
Áo Tư Tạp nhìn vào gương mặt vui sướng khi thấy kẻ khác gặp hoạ của Mập mạp, nhìn đến ánh mắt tò mò của mọi người đang nhìn mình, đau khổ nói:
“Được rồi, ta nói. Trời cao a! Đất rộng a! Hải thần đại nhân tôn kính a! Vì sao các ngươi lại đùa cợt với ta như thế này! Làm cho ta khổ chết mất!”
“Ầm, ầm…”
giống như là đáp lại lời nói của Áo Tư Lạp, trên bầu trời bỗng nhiên vang lên một tiếng sấm lớn, doạ cho Áo Tư Tạp vội vàng im tiếng, không dám càu nhàu nữa.
Ngay cả Đường Tam cũng nhịn không được nói:
“Tiểu Áo, chẳng lẽ hồn kỹ thứ bảy của ngươi thật sự là cùng với việc biến cơ thể thành Hương tràng có quan hệ hay sao?”
Áo Tư Tạp đứng lên, vẻ mặt bi phẫn nói:
“Tuy rằng không phải biến thành Hương tràng, nhưng so với việc đó cũng không khác nhau bao nhiêu. Trước tiên là cần phải nói rõ một chút, ta dùng đến hồn kỹ thứ bảy, các ngươi ai cũng không được cười, nếu không lão tử sẽ trở mặt đó.”
Mập mạp đang đứng trước mặt hắn, lập tức thu liễm ngay vẻ cười cợt trên mặt:
“Không thành vấn đề, chúng ta tuyệt đối sẽ không cười đâu. Ngươi mau thể hiện ra đi.”
Áo Tư Tạp có chút lo lắng nhìn mọi người một cái, mọi người đều gật đầu. Bất quá trong ánh mắt mọi người đã nhộn nhạo toát ra vẻ cười đùa.
Đang khi Áo Tư Tạp chuẩn bị bắt đầu, lại bị Trữ Vinh Vinh ngăn lại:
“Chờ một chút.”
Nàng lập tức đứng bật dậy, chạy đến bên cạnh Tiểu Vũ, ôm lấy cánh tay nàng, sau đó mới nhìn về phía Áo Tư Lạp, hiển nhiên là tìm chút tâm lý an ủi.
Áo Tư Tạp cắn răng mạnh một cái, đúng như Trữ Vinh Vinh đã nói, mọi người sớm muộn gì cũng sẽ biết, vậy thì cũng nên nói trước cho rõ luôn ra. Nếu vạn nhất sau này cái hồn kỹ thứ bảy này doạ cho bọn họ thất thố, như vậy chẳng phải sẽ càng làm lớn chuyện hơn hay sao? Nghĩ đến đây, hắn rốt cuộc cũng không do dự nữa, phóng xuất ra hồn kỹ thứ bảy của mình.
Áo Tư Tạp hai chân mở rộng, thân thể hạ thấp xuống như ngồi chồm hổm, thở sâu, hai bàn tay nắm lại, duỗi thẳng ra trước ngực, lòng bàn tay hướng xuống dưới.
Vàng, vàng, tím, tím, đen, đen, đen bảy cái hồn hoàn phối xứng tốt nhất lặng lẽ hiện ra trên người hắn, võ hồn đã phóng thích. Nhìn qua, hiện tại cả thân thể của Áo Tư Tạp cũng không có thay đổi gì đặc thù, thậm chí thần sắc trên mặt hắn còn mang theo vài phần cảm giác thần thánh.
Nhưng quá trình phóng thích hồn kỹ kế tiếp của hắn lại khiến cho đám đồng bọn xung quanh phải trừng mắt há hốc mồm.
Hai cánh tay hắn đang vươn thẳng phía trước đột nhiên thu lại, hai nắm tay kéo về, lòng bàn tay hướng về phía trước, thu lại hai bên hông, trong lúc đang thu hồi cánh tay, đồng thời làm ra bộ dáng đáng khinh co ngực, ểnh bụng, thẳng lưng lên.
“Kiên quyết. Kiên quyết, Kim Thương Dăng. ”
Cứ mỗi chữ
“kiên quyết”
hắn lại làm ra một lần động tác thu quyền, ưỡn người, thẳng lưng, sau khi thét ra ba chữ
“Kim Thương Dăng”
, cánh tay trái thu về bên hông, cánh tay phải nâng thẳng lên cao, bàn tay nắm chặt lại, chừa một ngón giữa chỉ xéo lên không trung. (Bộ dáng này vừa giống động tác một người táo bón đang rặn ị, vừa giống động tác hắn đang làm chuyện
“ấy ấy”
, đúng là đáng khinh hết chỗ nói, he he he.)
Nhìn thấy bộ dáng Áo Tư Tạp như vậy, một người rốt cuộc cũng hiểu được lý do vì sao hắn vẫn úp úp mở mở không chịu cho người khác xem cái hồn kỹ thứ bảy của mình. Nếu là dùng một lời để hình dung đến điều này, thì phải là, không phải rất đáng khinh, mà chính là vô cùng, vô cùng đáng khinh.
Trữ Vinh Vinh trực tiếp gục mặt vào lồng ngực của Tiểu Vũ đang mờ mịt đứng đó. Mặt khác, các người khác sắc mặt đều trở nên vô cùng cổ quái đứng đó, toàn bộ cơ thể run rẩy, cố nén cười, nhưng thật sự là có chút nhịn không được. Một cỗ kim quang nhỏ loé sáng lên trên đầu ngón giữa của tay phải hắn, cái hồn hoàn thứ bảy trên người hắn cũng đồng thời loé sáng lên. Trong phút chốc, ánh kim quang kia trong nháy mắt lan tràn ra khắp toàn thân của Áo Tư Lạp, sau đó lại quay vọt tập trung về đầu ngón giữa trên nắm tay phải của hắn, dần dần ngưng tụ lại thành hình.
Một cái Kim Thương Dăng nhỏ bằng hạt đậu tương (đầu ngón tay út) nhẹ nhàng xuất hiện phía trên ngón tay giữa của hắn, mà tầng kim quang trên người của Áo Tư Tạp cũng tuỳ thời tiêu thất mất.
“Vèo…”
Người đầu tiên không nhịn nổi chính là Mã Hồng Tuấn, ngay sau đó, giống như là bệnh dịch lan tràn, trừ bỏ Trữ Vinh Vinh đang xấu hổ nhào vào lồng ngực của Tiểu Vũ, và bản thân Tiểu Vũ ra, tất cả mọi người đều không nhịn được, bật cười gập cả người.
“Ta chết mất, rất đáng khinh, thật sự là rất đáng khinh…, Kim Thương Dăng…”
( Nghĩa của câu khẩu quyết này tương tự thuốc Viagra – Làm súng cứng cáp hơn ấy mà hắc hắc – A Nèo)
“Ngay cả Kim Thương Dăng cũng nói ra được, lại còn kiên quyết nữa… chịu không nổi…”
Cười mạnh nhất chính là Mã Hồng Tuấn cùng với Đái Mộc Bạch, bởi vì, trong đám người này, trừ chính bản thân Áo Tư Tạp ra, chỉ có hai người bọn họ mới biết được thứ kiên quyết Kim Thương Dăng này trên thực tế là loại vật phẩm gì.
“Đã bảo không được cười rồi mà, ta đánh chết các ngươi.”
Áo Tư Tạp cầm cái Kim Thương Dăng trong tay, bay thẳng đến đánh mạnh vào sau gáy Mã Hồng Tuấn. Mã Hồng Tuấn quay đầu bỏ chạy, giọng cười cũng không có chút ý ngừng lại.
Đường Tam lúc này cũng đang cười, bất quá, hắn chỉ cười chính vì động tác đáng khinh kia của Áo Tư Lạp, lúc này nhịn không được hướng Đái Mộc Bạch đang cười điên cuồng hỏi:
“Lão đại, Kim Thương Dăng là cái gì vậy? Ta như thế nào trước giờ cũng chưa từng nghe nói qua?”
Đái Mộc Bạch hắc hắc cười, nói:
“Ngươi là một thân xử nam đương nhiên là không nghe nói qua. Thứ kia chính là một thứ đồ tốt a! Ngươi không có nghe Tiểu Áo hét ra sao? Kiên quyết, chính là kiên quyết a. Thứ kia đối với nam nhân chính là cực kỳ hữu dụng a!”
“Tựa hồ một tên không phải xử nam như ngươi rất là đắc ý a! Phải không?”
Sự hưng phấn của Đái Mộc Bạch cũng không có giảm xuống. Ở dưới tình huống có chút đắc ý, vênh váo, hắn đã quên mất là Chu Trúc Thanh lúc này đang đứng bên cạnh mình. Cái lỗ tai tê rần, đã bị Chu Trúc Thanh vươn tay ra nhéo, vẻ mặt không tốt chút nào đang nhìn hắn chằm chằm.
“Nói, cái kiên quyết Kim Thương Dăng kia đến tột cùng là cái gì đó?”
Đái Mộc Bạch nuốt một ngụm nước bọt:
“Ta, ta… không biết, không biết,… tên Mập mạp kia rành lắm đó, ngươi hỏi hắn đi!”
Mã Hồng Tuấn lúc này đang hướng về phía này chạy đến, nghe được lời nói kia của Đái Mộc Bạch, nhịn không được mắng cho một tiếng:
“Đái lão đại, ngươi có phải là huynh đệ hay không a! Cái gì mà bảo ta rành, ta cũng không có rành,… nghe nói, chỉ là nghe nói qua mà thôi, nhưng mà nó là cái gì vậy?”
(giả nai gớm)
Đái Mộc Bạch cười nhẹ nói:
“Xuân dược, ngươi có nghe nói qua chưa vậy? Chính là thứ rất tốt có thể giúp cho nam nhân liên tục kiên quyết đó (một loại viagra của TQ ấy mà ^^) Cười chết mất, Áo Tư Tạp này, hồn kỹ thứ bảy dĩ nhiên lại làm ra cái động tác như vậy, khó trách hắn không chịu để cho chúng ta biết. Lại còn hô lớn hồn chú như vậy, không biết nếu để cho nhạc phụ đại nhân tương lai của hắn nghe được, còn có chịu đem Vinh Vinh gả cho hắn hay không?”
Đường Tam gương mặt thần sắc thoáng cứng ngắc một chút:
“Xuân, xuân dược…”
Hắn tuy vẫn còn là xử nam, nhưng là một kẻ nghiên cứu dược vật, đương nhiên không thể không biết xuân dược là cái gì.
Áo Tư Tạp lúc này đã ngừng lại, vẻ mặt tức giận nhìn mọi người:
“Các ngươi nói chuyện không giữ lời gì cả. Nè, lấy ăn đi.”
Đái Mộc Bạch ha ha cười:
“Thôi khỏi, cho dù ngươi có cấp cho bọn ta, bọn ta chịu ăn nó mới là lạ á. Tiểu Áo à, danh xưng Đại hương tràng thúc thúc này của ngươi đúng là không hỗ danh a! Có các loại hương tràng đã không nói gì, bây giờ lại còn làm ra thứ Kiên quyết Kim Thương Dăng này nữa. Không tồi a, có cái hồn kỹ này làm võ hồn chân thân rất là chính xác a!”
Nhìn thấy sắc mặt Áo Tư Tạp đã muốn từ đỏ gấc chuyển sang màu tím ngắt, bộ dáng giống như là tùy thời lúc nào cũng có thể phát nổ, Đường Tam vội vàng giảng hòa:
“Tiểu Áo, nói cho bọn ta biết tác dụng của cái hồn hoàn thứ bảy này đi. Tuy rằng bộ dáng tuy có chút cỗ quái, nhưng là võ hồn chân thân của thực vật hệ, khẳng định tác dụng cũng không giống như bình thường a!”
Nghe Đường Tam nói mấy câu này, sắc mặt Áo Tư Tạp mới dịu lại được một chút, vênh mặt nói:
“Vẫn là Tiểu Tam biết xem hàng, thứ này của ta đương nhiên là thứ tốt. Hồn kỹ thứ bảy, kiên quyết Kim Thương Dăng, có hai hiệu quả. Nếu là do chính ta ăn, như vậy tốc độ chế tạo Hương tràng sẽ tăng lên thêm ba mươi phần trăm, hiệu quả của tất các các loại hương tràng sẽ tăng lên thêm ba mươi phần trăm. Nếu là hồn sư khác ăn, như vậy, khi thi triển hồn kỹ kế tiếp, uy lực của hồn kỹ sẽ tăng lên thêm năm mươi phần trăm.”
Vẻ mặt tươi cười của mọi người khi nghe xong Áo Tư Tạp giảng giải xong nhất thời đã biến thành vẻ kinh ngạc, quay sang nhìn nhau, bởi vì bọn họ phát hiện ra, hồn kỹ thứ bảy này của thực vật hệ hồn sư Áo Tư Lạp, hiệu quả là không thể nói hết. Tổng thể mà nói, không hề kém chút nào so với hồn kỹ thứ bảy Cửu Bảo chân thân của Trữ Vinh Vinh.
Sau khi đạt đến bảy mươi cấp hồn lực, tốc độ chế tác hương tràng của Áo Tư Tạp đã tăng lên rất nhiều, nhất là bốn cái hồn kỹ đầu tiên, cơ hồ là hồn chú niệm ra, đã xuất hiện trên tay, thậm chí là còn chế tạo nhiều cái cùng lúc. Cho dù là hồn kỹ thứ năm đi nữa, cũng bất quá là niệm xong một câu hồn chú là chế tạo ra được một cây. Mà sau khi được Kiên quyết Kim Thương Dăng tăng phúc, tốc độ chế tạo hương tràng của hắn lại được gia tăng thêm ba mươi phần trăm nữa, không thể nghi ngờ là có thể gia tăng thêm tốc độ tiếp tế, tiếp viện cho mọi người. Đừng nói là một đoàn đội bảy người bọn họ, cho dù là một đoàn đội trăm người đi nữa, chỉ cần là năm hồn kỹ đầu tiên tăng phúc, Áo Tư Tạp cũng hoàn toàn có thể cung cấp được. Huống chi, Kiên quyết Kim Thương Dăng kia của hắn, còn có thể làm gia tăng hiệu quả của tất cả các hương tràng lên ba mươi phần trăm, tổng thể năng lực tăng phúc so với trước kia có thể nói là gia tăng nhảy vọt.
Đương nhiên, cái càng khiến cho mọi người hấp dẫn nhất chính là, nếu chính bọn họ ăn cái Kim Thương Dăng kia, như vậy, lần sử dụng hồn kỹ kế tiếp uy lực sẽ gia tăng thêm 50%, đây là một hiệu quả tăng phúc khủng bố a! Đơn giản mà nói, nếu Đái Mộc Bạch và Chu Trúc Thanh đồng thời ăn một cái Kiên quyết Kim Thương Dăng kia của Áo Tư Lạp, sau đó dùng đến Võ hồn dung hợp kỹ U Minh Bạch Hổ của bọn họ, lại được Cửu Bảo Lưu Ly Tháp của Trữ Vinh Vinh tăng phúc, như vậy, trong thời gian ba mươi giây, cho dù là đối mặt với chín mươi bảy cấp hồn lực Kiếm đấu la Trần Tâm, chỉ sợ cũng không lâm vào chỗ hạ phong. Mà đối mặt với đối thủ thấp hơn một chút, thậm chí còn có thể một kích tất sát.
Đến lúc này, mọi người mới thật sự hiểu được, vì sao Đường Tam nói Thực vật hệ hồn sư đột phá được bảy mươi cấp là cực kỳ quan trọng, vì sao phải đợi Áo Tư Tạp đạt tới cảnh giới hồn thánh, lúc đó mới bắt đầu nếm thử khảo nghiệm thứ hai.
Nhìn thấy vẻ mặt giật mình của mọi người, Áo Tư Tạp vô cùng đắc ý nói:
“Tiêu hóa hết chưa, đã biết được hồn kỹ thứ bảy của ca ca các người mạnh như thế nào rồi chứ? Hơn nữa, Phục chế Kính tượng tràng của ta, nếu trong tình huống chế tạo sau khi đã được tăng phúc của Kiên quyết Kim Thương Dăng, như vậy, thời gian hiệu lực của nó sẽ kéo dài lên đến 10 phút. Nếu là các ngươi ăn, có thể đạt được hiệu quả phục chế lên đến 90%, còn nếu là ta ăn, hắc hắc, hiệu quả sẽ là 100% đó. Nói cách khác, nếu ta dùng máu của Đường Tam làm vật dẫn chế tạo ra Phục chế Kính tượng tràng, như vậy, trong khoảng thời gian 10 phút, ngoại trừ hồn cốt và lĩnh vực ra, ta sẽ có được toàn bộ kỹ năng của hắn. Chỉ cần ta theo Đường Tam học hỏi cách chiến đấu của hắn nhiều một chút, nói không chừng về sau ta sẽ có thể trở thành Chiến hồn sư, ha ha ha …”
Tuy là vẻ mặt của Áo Tư Tạp lúc này đầy vẻ đắc ý, nhìn qua khiến người khác phải ghen ghét, nhưng mà những lời nói kinh nhân kia của hắn, thật sự làm cho mọi người không khỏi phải rung động. Phục chế 100% năng lực trong thời gian 10 phút, đối với Áo Tư Tạp mà nói, tuyệt đối là năng lực gia tăng nhảy vọt.
Trữ Vinh Vinh lúc này cũng đã ngẩng đầu ra khỏi lồng ngực của Tiểu Vũ, nhìn thấy bộ dáng vô cùng đắc ý kia của Áo Tư Lạp, trên mặt toát ra vẻ bất đắc dĩ, nhưng rất nhanh, vẻ mặt nàng đã trở lại bình thường, đứng lên, đi về phía Áo Tư Lạp.
Nhìn thấy Trữ Vinh Vinh đi tới, Áo Tư Tạp đem cái Kim Thương Dăng đang khoe ra trên lòng bàn tay, đưa tới trước mặt Trữ Vinh Vinh:
“Vinh Vinh, người xem cái Kim Thương Dăng đẹp không này! Đây là vật phẩm hồn kỹ thứ bảy đầu tiên mà ta chế tạo ra đó, ta tặng cho ngươi nè. Yên tâm, cái hồn kỹ thứ bảy này của ta, chỗ tốt nhất chính là, vĩnh viễn không biến mất, một khi đã chế tạo ra, sẽ tồn tại mãi mãi, chỉ khi nào sử dụng mới hết.”
Trữ Vinh Vinh bất động thanh sắc tiếp nhận cái Kim Thương Dăng mà Áo Tư Tạp đưa cho, trên mặt toát ra một tia mỉm cười nhè nhẹ, thấp giọng nói:
“Tiểu Áo a, trước đây ngươi không dám trước mặt chúng ta thi triển ra cái hồn kỹ thứ bảy này, ngoại trừ bởi vì hồn chú đáng khinh cùng với bộ dáng ấy, có phải hay không là bởi vì ngươi cũng biết cái Kiên quyết Kim Thương Dăng kia ngoài đời là loại vật phẩm dùng để làm gì, đúng không?”
Áo Tư Tạp hiện tại mặc dù có chút đắc ý, nhưng bộ dáng đến cuối cùng còn không có hoàn toàn dơ dáng, nhìn thấy vẻ mặt mỉm cười không mấy tốt của Trữ Vinh Vinh, vội vàng thu liễm ngay vẻ tươi cười vênh váo, bày ra vẻ mặt nghiêm tráng chính khí lẫm liệt, thề thốt phủ nhận:
“Không biết, ta đương nhiên không biết. Kiên quyết Kim Thương Dăng ngoài đời cũng có hay sao? Ta như thế nào cũng chưa từng nghe nói qua? Vật kia là dùng để làm gì thế?”
Trữ Vinh Vinh cười lạnh nhìn hắn:
“Nói đi, tiếp tục nói. Ngươi mau mau giải thích rõ ràng cho ta, trước kia đến tột cùng là đã cùng ai dùng qua Kiên quyết Kim Thương Dăng?”
“Ách…, Vinh Vinh yêu dấu của ta, ngươi ngàn vạn lần không được tin lời dèm pha a! Ta đứng đắn như vậy, là người băng thanh ngọc khiết như vậy, như thế nào lại có thể làm ra những chuyện như vậy chứ. Lúc mà ngươi quen ta, ta lúc đó mới có mười bốn tuổi thôi, lại không giống như Đái lão đại trưởng thành sớm như vậy. Làm thế nào có thể biết được Kiên quyết Kim Thương Dăng là cái gì chứ?”
“Ta ngất, Tiểu Áo a, ngươi giải thích gì với Vinh Vinh thì giải thích đi, sao lại lôi kéo ta vào đó, lão tử chịu không nổi a. Nói ta trưởng thành sớm? Lúc mà ta biết ngươi, ngươi chỉ mới mười hai tuổi thôi, nhưng bộ râu quai nón đã bao kín cả mặt rồi. Ngươi không phải từ trước đến nay vẫn hay khoe khoang với ta, nói cái Hương tràng kia của ngươi đã trưởng thành sao? Đã sớm là Xuyên vạn hoa rồi a!”
Áo Tư Tạp nghe xong những lời này, nhất thời giơ chân:
“Ta xuyên vạn hoa á? Cũng không thể so sánh với ngươi Thiên nhân trảm a! Ngươi chính là nổi tiếng cái thế đào hoa Đái Mộc Bạch a! Ai mà dám cùng ngươi so sánh chứ?”
Nhìn thấy hai người đang tố cáo lẫn nhau, Đường Tam nín lặng không nói nên lời, mà lúc này, Mập mạp thể hiện ra sự thông minh cực kỳ của hắn, tuyệt không xen mồm vào, lặng lẽ lui lại đến bên cạnh Bạch Trầm Hương, trên mặt toát ra vẻ căm thù đến tận xương tủy, thể hiện rằng ta đây không hề có quan hệ gì với hai người này, cũng không cùng loại người với bọn họ.
Trữ Vinh Vinh và Chu Trúc Thanh đều không có mở miệng, trên miệng cười lạnh nhìn về hai nam nhân của mình, nghe bọn họ tố giác lẫn nhau.
“Khụ, khụ, chúng ta nên tu luyện thôi.”
Vẫn là Đường Tam thông minh một chút, hắn cũng không muốn Thất quái có nội loạn, ngay khi mà Đái Mộc Bạch và Áo Tư Tạp còn chưa kịp bộc lộ hết toàn bộ bản chất thực của đối phương, liền nhắc khéo bọn họ.
Áo Tư Tạp và Đái Mộc Bạch đều không phải là kẻ ngốc, cảm nhận được ánh mắt sắc lạnh như băng như dao ở bên cạnh mình, lập tức đề tỉnh trở lại. Nhìn nhau, ánh mắt trao đổi một chút, huynh đệ nhiều năm, lập tức thể hiện ra sự phối hợp hoàn mỹ.
Đái Mộc Bạch thở dài một tiếng, nói:
“Tiểu Tam nói rất đúng, chúng ta nên tập trung tu luyện đi. Tiểu Áo, vừa rồi là ta không tốt, không nên nói bừa bãi loạn xạ như vậy. Chúng ta là huynh đệ, cũng không nên làm ảnh hưởng đến tình cảm huynh đệ của chúng ta, ta hướng ngươi xin lỗi.”
Áo Tư Tạp vội vàng làm ra vẻ mặt ái náy nói:
“Đái lão đại, ta cũng không tốt, kỳ thật, năm đó đúng là ngươi quen biết nhiều nữ nhân, nhưng là, xuyên vạn hoa, nhất diệp không dính thân. Bởi vì trong trái tim thuần khiết của ngươi cũng chỉ có một người mà thôi. Ngươi không phải đã từng nói sao, vì nàng, cho dù hi sinh tính mạng của ngươi cũng không tiếc. Nếu sau này các ngươi không thông qua được khảo hạch của gia tộc, ngươi cho dù thân mình chết, cũng sẽ cứu sống nàng. Chỉ cần nàng hạnh phúc, ngươi cái gì cũng có thể làm được.”
Đái Mộc Bạch vẻ mặt thâm tình nhìn sang Chu Trúc Thanh đứng bên cạnh:
“Đúng vậy! Từ nhỏ đến lớn, trong lòng ta chỉ có một người mà thôi. Ngươi lúc đó cũng không phải giống ta sao? Vì vợ của mình, ngươi một mình nếm trải nhiều gian nan, mới đạt được năng lực bảo hộ cho nàng. Vì thế, nếu so sánh với ngươi, thâm tình của ta còn kém rất nhiều a!”
Đường Tam, Mã Hồng Tuấn, Bạch Trầm Hương ba người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn hai tên huynh đệ thay đổi sắc mặt nhanh như chong chóng kia. Mã Hồng Tuấn nhịn không được quay đầu sang chỗ khác, thì thào:
“Chịu không nổi, ta thật sự chịu không nổi, hai tên này thật sự rất đáng khinh…”
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!