Đấu La Đại Lục

Chương 486: Kém thần một đường, trăm vạn năm hồn thú



Chứng kiến Đường Tam như thế thoải mái hóa giải công kích quen dùng của Thâm Hải Ma Kình Vương, bất luận là Mã Hồng Tuấn đang bay trên đầu Đường Tam, hay là đám Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương Tiểu Bạch cùng với mọi người đang đứng tại phía ngoài Ma Kình Hải Vực xa xa, cũng làm cho lòng tin của họ gia tăng thêm nhiều lần.

Mà trên thực tế, Đường Tam sở dĩ có gan tiến đến khiêu chiến con Thâm Hải Ma Kình Vương thực lực thâm sâu khó lường, thậm chí có thể tương đương một Phong Hào Đấu La đỉnh phong này, điều khiến hắn tự tin nhất không phải là kỹ năng Đại Tu Di Chùy, cũng không phải những kỹ năng đặc thù nào của bản thân, cũng không phải là năng lực phục hồi hồn lực nhanh chóng của mình, mà chính là dựa vào Hải Thần chi quang.

Thâm Hải Ma Kình Vương cho dù thực lực cường hãn đến mức nào đi nữa, chung quy cũng chỉ là một con hải hồn thú mà thôi. Hải Thần chi quang, là năng lực của Hải Thần, người từng thống ngự trong đại dương, chỉ bằng vào điểm này, tại thời điểm Đường Tam đối diện với Thâm Hải Ma Kình Vương cũng còn một ưu thế rất lớn. Dưới tác dụng của Hải Thần chi quang, năng lực khống chế lực lượng đại hải của Thâm Hải Ma Kình Vương sẽ trở nên vô cùng hạn chế. Lúc này sau khi trải nghiệm qua, chính như Đường Tam tính toán trước, lấy lực lượng đại hải công kích lên người truyền thừa Hải Thần, hiệu quả công kích của Thâm Hải Ma Kình Vương bị giảm xuống rất nhiều, lúc này mới bị Đường Tam dễ dàng hóa giải.

Quang mang nhàn nhạt lóe lên, trên mặt Đường Tam toát lên một tia năng lượng dao động mạnh mẽ, Lam Ngân Bá Hoàng Thương cơ hồ trong nháy mắt phóng thẳng vào trong biển rộng, chỉ để lại trên mặt biển một vệt sáng màu vàng nhạt.

Đối mặt với Thâm Hải Ma Kình Vương, tuy rằng sẽ phải thừa nhận áp lực cực lớn, nhưng có điều làm Đường Tam an tâm rất nhiều chính là, Thâm Hải Ma Kình Vương dù sao cũng chỉ là một Hải Hồn thú, chỉ có năng lượng khổng lồ mà thôi, tinh thần lực của nó cũng không cường đại lắm, ít nhất sẽ kém hơn nhiều so với Hải Thần Đấu La Ba Đấu Tây. Mà lúc này tinh thần lực của Đường Tam có thể nói là bước một chân vào cảnh giới thần cấp, trừ khi gặp phải thần cấp tinh thần lực của Thiên Nhận Tuyết, nếu không, nhất định sẽ có thể chiếm được thế thượng phong. Hơn nữa, dưới sự phụ trợ của Hải Thần chi quang, ở trong đại hải lại càng như hổ mọc thêm cánh, làm cho hắn có lòng tin vững chắc, đối chiến với Thâm Hải Ma Kình Vương, nhất định có thể đem quyền chủ động trên chiến trường nắm giữ trong lòng bàn tay.

Oanh —-

Vô số quang điểm màu vàng liên tiếp nổi lên trên mặt biển, một cỗ thân thể khổng lồ cũng cùng lúc nổi lên trên mặt biển. Thân thể như thủy tinh màu lam của nó, cho dù dưới tình huống không có mặt trời chiếu rọi, nhìn qua cũng là cực kỳ khủng bố. Một con mắt còn lại lạnh lùng nhìn về phía Đường Tam đang bay trên không trung, trên cái lưng dày rộng kia, lúc này có thêm một điểm quang mang màu vàng đang từ từ biến mất.

Đường Tam trong lòng trầm xuống, tuy là hắn đã phỏng đoán thực lực của Thâm Hải Ma Kình Vương đã là rất cao, nhưng sự cường đại của đối thủ vẫn vượt qua sự tính toán của hắn. Sự công kích khi nãy của Lam Ngân Bá Hoàng Thương cũng không có chút xíu tác dụng gì với nó, thậm chí còn không đủ để Thâm Hải Ma Kình Vương phải để tâm phát động kỹ năng để chống đỡ, chính là bằng vào bộ da cứng cỏi kia của nó đã chống đỡ được công kích của Lam Ngân Bá Hoàng Thương.

Phải biết rằng dù sao Lam Ngân Bá Hoàng Thương cũng là một cái Mười Vạn Năm hồn kỹ a! Cho dù là với lực phòng ngự cường đại của mấy con Thiên Quân Nghị Hoàng lúc trước, đối mặt với công kích của Lam Ngân Bá Hoàng Thương, cũng không có toàn mạng trở ra. Nhưng lúc này Thâm Hải Ma Kình Vương lại dường như vô sự. Thân thể khổng lồ như vậy của nó, chỗ nào cũng có lực phòng ngự mạnh mẽ như thế, điều này thật đáng sợ, quả thật là một thành lũy trong biển a. Khó trách Tiểu Bạch đã nói Thâm Hải Ma Kình Vương rất có thể là bá chủ tuyệt đối bài danh đứng đầu trong biển rộng.

– Thì ra là ngươi!

Âm thanh trầm thấp giống như là từ trong biển truyền ra, âm ba kỳ dị vang vọng vào trong không trung. Đường Tam nghe được đột ngột nhíu mày, tựa hồ như máu huyết trong cơ thể đều bị luồng năng lượng dao động này làm cho run rẩy một trận. Loại cảm giác này quả thật cũng không thoải mái cho lắm.

– Ngươi biết ta?

Đối với việc Thâm Hải Ma Kình Vương có thể nói chuyện, Đường Tam cũng không có cảm thấy kỳ quái, ngay cả Tiểu Bạch còn có thể, Thâm Hải Ma Kình Vương như thế nào lại không có thể nói chuyện được chứ? Lần trước nó cũng không có mở miệng, khẳng định chính là do cảm thấy năng lực của mình căn bản không đủ để có tư cách cùng nó nói chuyện.

– Người được Hải Thần lựa chọn, ta như thế nào lại có thể không biết chứ. Bất quá, cho dù ngươi là người được Hải Thần lựa chọn, cũng không thể đến Hải vực của ta mà giương oai. Dám phát động công kích về phía ta. Tốt lắm, hôm nay ngươi đừng mong có thể chạy thoát, lưu mạng ngươi ở lại đây đi. Không biết sau khi hấp thu người truyền thừa của Hải Thần, có thể trợ giúp ta đột phá một cửa cuối cùng này hay không.

Đường Tam hừ lạnh một tiếng:

– Ta đây muốn thử xem, là ngươi hấp thu ta, hay là ta hủy diệt ngươi đây!

Thâm Hải Ma Kình Vương nở nụ cười, tiếng cười của hắn cực kỳ khó nghe. Âm thanh giống như là một khối nham thạch khổng lồ đang bị nghiền nát vậy.

– Tiểu tử, ngươi có biết cái gì gọi là không biết tự lượng sức mình hay không?Lần trước ta đang lúc sảng khoái, nếu không phải lúc đó là do Hải Thần chân thân xuất hiện, dọa ta phải rút lui, nếu không, ngươi cho rằng ngươi có thể đứng ở nơi này hướng ta mà khiêu khích hay sao? Trên thế giới này sớm đã không còn Hải Thần nữa, ta mới chính là chúa tể của đại hải. Nhìn qua, hồn lực của ngươi là ở khoảng chín mươi sáu cấp đi. Sự cường hãn của thân thể thật ra cũng không tệ, có thể tiếp cận đẳng cấp bán thần. Đáng tiếc, thân thể của ngươi nhiều nhất cũng chỉ có bốn mươi phần trăm trình độ chuyển hóa thành thần. Nhưng mà, thân thể của ta lại là chín mươi chín phần trăm trình độ tiến nhập thần cấp. Chỉ bằng thanh Tam Xoa Kích đã mất đi Hải Thần chi tâm kia trong tay của ngươi, cũng muốn cùng với ta đối kháng hay sao? Nếu như ta có thể ăn ngươi, như vậy có thể bổ sung cho một phần trăm còn lại mà ta đang thiếu, nhất định có thể tiến hóa thành Yêu Thần, trước giờ chưa từng có a!

Vừa nói, thân thể cự đại của Thâm Hải Ma Kình Vương trong giây lát từ trong biển rộng kịch liệt bốc lên cao thêm một chút. Cái đuôi khổng lồ trong nháy mắt vẫy lên, hướng về phía Đường Tam tại không trung vẫy một cái. Một tầng quang mang màu lam tím hình chóp cực lớn chợt bạo phát ra, mạnh mẽ phóng lên hướng đến phía Đường Tam cùng với Mã Hồng Tuấn. Những nơi mà luồng năng lượng khổng lồ kia đi qua, không khí bị ầm ầm xé rách, làm cho tầng không khí xung quanh khối năng lượng hình quạt kia lại còn mang theo một tầng tia chớp màu đen thật nhỏ.

Lúc này Thâm Hải Ma Kình Vương cũng không có tiếp tục sử dụng ra lực lượng của đại hải, mà là sử dụng sự công kích thuần túy của thân thể nó.

Nghe xong lời nói của Thâm Hải Ma Kình Vương, trong lòng Đường Tam đột nhiên như hiểu được cái gì. Có thể đem thân thể khổng lồ như vậy tu luyện đến trình độ chín mươi chín phần trăm tiến hóa vào thần cấp, theo như lời hắn nói, chỉ còn kém một chút nữa là chính thức trở thành thần. Từ một con hồn thú trực tiếp trở thành thần, cho dù là ngay cả Đại Sư cũng chưa từng nghe qua loại tình huống này. Như vậy cần không biết bao nhiêu năm tu vi a!

Không còn nhiều thời gian để suy ngẫm, hai tay nắm chặt Hải Thần Tam Xoa Kích, quang mang trong mắt Đường Tam chợt lóe, một tia Hải Thần chi quang rọi thẳng vào thanh Tam Xoa Kích, ngay lập tức, hai màu vàng nâu cùng thiên thanh đồng thời rót vào trong thanh Tam Xoa Kích, làm cho thân kích màu ngâm đen kia chợt sinh ra biến hóa.

Đường Tam làm ra một cái động tác kì dị, mạnh mẽ quăng Hải Thần Tam Xoa Kích lên, hai tay chụp lại phía cuối chuôi thanh kích, lấy thân thể mình làm trung tâm, mạnh mẽ quay thanh Hải Thần Tam Xoa Kích trong không trung làm thành một cái vòng tròn thật lớn. Thanh Tam Xoa kích không phát ra quang mang vàng kim chói lọi, nhưng dưới tác dụng của kỹ năng hồn cốt cánh tay trái Trọng Lực Khống Chế không ngừng rót vào, giữa không trung làm thành một cái vòng tròn màu vàng nâu, có một cái lỗ hổng ở giữa, đồng thời, ngay lỗ hổng ở giữa đó, tràn ngập những tia điện quang màu xanh lam, dùng vòng tròn đó, ngang nhiên đón nhận công kích của Thâm Hải Ma Kình Vương.

Năng lượng do cái đuôi kia phát ra cùng với vòng tròn do Đường Tam vẽ ra nhanh chóng va chạm kịch liệt tại không trung, nhất thời, ánh sáng mặt trời trên không trung chợt tối sầm lại, lúc này, không ngờ cũng không có phát ra bất kỳ thanh âm nào, trên bầu trời yên tĩnh đến đáng sợ. Hai luồng năng lượng kinh khủng khi nãy cùng lúc đều lặng tiêu tán mất, ngay cả một tia dấu vết cũng không có lưu lại.

– Di, xem ra, ngươi quả thật là từ chỗ của Hải Thần học được vài phần kỹ năng a. Bất quá, chỉ là vài cái kỹ năng đơn giản mà thôi. Năm đó, chính bản thân Hải Thần sử dụng thanh Tam Xoa Kích này cũng chỉ đâm mù ta một con mắt, ngươi chẳng qua cũng chỉ là truyền thừa của hắn mà thôi, cũng dám lại đây gây hấn sao. Ngươi cho là ngươi thật sự là thần hay sao? Cho dù ngươi thật sự là thần đi nữa, ta cũng sẽ đem ngươi mà lột da a!

Khi nhắc tới Hải Thần, trong thanh âm của Thâm Hải Ma Kình Vương dường như tràn ngập sự phẫn nộ. Nước biển yên lặng nháy mắt chợt trở nên sôi trào, năng lượng khổng lồ ba động. Trong nháy mắt thậm chí đem tinh thần lực của Đường Tam hoàn toàn ngăn trở bên ngoài.

Đường Tam trầm giọng nói:

– Ma Kình Vương, nếu ta đoán không lầm, tu vi của ngươi chỉ sợ cũng đã gần trăm vạn năm rồi. Hồn thú tu luyện so với đám hồn sư nhân loại chúng ta càng thêm khó khăn hơn, cũng giống như sự khó khăn khi chúng ta tu luyện đến trình độ Phong Hào đấu la đỉnh phong vậy. Hồn thú các ngươi muốn tu luyện đến thực lực cực mạnh, nhất định phải cần thời gian rất lâu, muốn đột phát cảnh giới thần cấp, lại càng phải tốn nhiều thời gian hơn để tích lũy năng lượng. Ngươi dựa vào thân thể khổng lồ của mình, tận hết khả năng để tiến hành năng lượng hóa dần dần bản thể, do đó mới đạt được sinh mệnh lâu dài để tu luyện. Tại phương diện này, ta không thể không bội phục ngươi.

Thâm Hải Ma Kình Vương vốn đang tính toán xem lần tới sẽ công kích như thế nào, nghe xong lời nói của Đường Tam, nghi hoặc nói:

– Ngươi có thể nhìn ra tu vị của ta sao? Chẳng lẽ ngươi đã thành thần? Không, không có khả năng, khí tức của ngươi còn rất xa mới có thể đạt được cấp độ của thần!

Nó ngoài miệng tuy nói là không sợ Hải Thần, nhưng trên thực tế, Hải Thần chính là khắc tinh duy nhất của hắn trên thế giới này. Trừ khi nó có thể đột phá được thần cấp bình cảnh, đạt đến cảnh giới của Yêu thần, nếu không mà nói, căn bản là không thể nào cùng Hải Thần chống lại. Thuộc tính hoàn toàn bị khắc chế, cho dù năng lượng nó có khổng lồ đến mức nào đi nữa, cũng không cách nào chống lại được Hải Thần.

Đường Tam khi nãy vừa nói, kỳ thực cũng chỉ là dự đoán mà thôi, nghe được lời trả lời khẳng định kia của Thâm Hải Ma Kình Vương, trong lòng hắn không khỏi phải hớp một ngụm khí. Trời ạ! Chính mình phải đối mặt là một con Trăm Vạn Năm hồn thú a! Chưa nói tới việc mình có thể đánh chết nó được hay không, cho dù có thể đánh chết đi chăng nữa, mình có khả năng hoàn toàn hấp thụ hết hồn hoàn của nó hay không?

Thanh Hải Thần Tam Xoa Kích cầm trong tay không kềm được run lên một chút, ánh mắt Đường Tam cũng xuất hiện một chút biến hóa.

Lúc này, Thâm Hải Ma Kình Vương cũng đã hiểu được:

– Tiểu tử, ngươi khi nãy cũng chỉ là đoán mà thôi. Đúng vậy, nói cho ngươi cũng không sao, ta tại bên trong đại hải cũng đã sống gần trăm vạn năm rồi, chỉ còn thiếu một chút nữa là có thể tiến vào thần cấp. Ngươi nói cũng đúng lắm, hồn thú thành thần là cực kỳ khó khăn. Từ hơn mười vạn năm trước, ta đã đạt được đến trình độ bây giờ rồi, nhưng cho đến hiện giờ, vẫn chưa có thể đột phá được cánh cửa cuối cùng kia. Xem ra, chính là thiếu một cái thần để (hạt giống của thần), hôm nay, ngươi chính là Hải Thần truyền thừa đến tận cửa nộp mạng, nếu như ta tiến hành hấp thu ngươi, tiếp nhận thần để của ngươi, ta chính là tân nhậm Hải Thần a!

Ngay khi lời nói của Thâm Hải Ma Kình Vương còn chưa dứt, Đường Tam đột nhiên động thân, hắn cử động cũng cực kỳ đột ngột, không có chút nào bộ dáng súc lực. Cả người hắn đột nhiên hóa thành một đạo lưu quang, thanh Hải Thần Tam Xoa Kích giơ thẳng về phía trước, hồn lực toàn thân của Đường Tam đều ngưng tụ vào một kích này. Kỹ năng của hồn cốt cánh tay phải Thiên Thanh Ngưu Mãng: Thiên Thanh Tịch Diệt Lôi Đình nháy mắt phóng thích, cùng lúc đó, cũng đồng thời phóng thích thêm một cái hồn kỹ thứ chín của võ hồn Lam Ngân Hoàng: Lam Ngân Thiên Thanh Long Chi Hồn.

Một đầu thanh long thật lớn bao trùm thân thể Đường Tam, luận là hắn hay là thanh Hải Thần Tam Xoa Kích đang nắm trong tay, tại một khắc này cũng đã hoàn toàn biến thành màu xanh. Mà trước khi công kích, hắn còn cố ý ăn một viên Kiên Đĩnh Kim Thương Dăng, đem uy lực một kích này nháy mắt tăng lên gấp bội phần.

Tăng phúc còn không chỉ như thế, xa xa, toàn bộ bảy đạo hào quang, hóa thành một cái cầu vòng, chiếu rọi lên người Đường Tam, làm cho thanh quang phóng thích trên người hắn lại càng bành trướng. Thân thể Đường Tam lúc này không nhìn thấy rõ, thanh Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay hắn cũng không nhìn thấy rõ. Tại bên trong con mắt duy nhất còn lại của Thâm Hải Ma Kình Vương, cũng chỉ có thể chứng kiến duy nhất một con thanh long đang từ trên trời giáng xuống, lao thẳng xuống mình.

– Ngươi muốn chết!

Thâm Hải Ma Kình Vương nổi giận gầm lên một tiếng, lúc này đây nó cũng không có tiếp tục sử dụng năng lượng công kích, mà là nguyên cả thân mình hắn. Thân thể hắn cao lớn hơn hai trăm thước, nhưng lại vô cùng linh hoạt, xoay mình một cái, cái đuôi khổng lồ của nó đã giơ cao lên, mạnh mẽ đập vài con thanh long đang từ trên trời đánh xuống.

Tuy là thân thể nó cũng đã có chín mươi chín phần trăm tiến nhập vào cảnh giới thần cấp, nhưng từ trên một kích này của Đường Tam, nó vẫn cảm giác được sự uy hiếp cường đại. Trải qua hai lần tăng phúc của Kiên Đĩnh Kim Thương Dăng cùng với ánh sáng của Cửu Bảo Lưu Ly Tháp, hơn nữa cộng thêm kỹ năng trọng lực khống chế của Đường Tam đem sức nặng của Hải Thần Tam Xoa Kích tăng lên đến một trăm lẻ tám vạn cân cùng với hai cái hồn kỹ công kích cao cấp nhất kia của hắn, một loạt các năng lực cường đại như vậy kết hợp lại một chỗ, đừng nói là Thâm Hải Ma Kình Vương, cho dù là thần cấp Thiên Nhận Tuyết kia nếu đối diện với một kích này, cũng phải cẩn thận mà nghênh đón. Một kích này của Đường Tam, tuyệt đối là có thể đạt đến trình độ thần cấp.

Sau khi cùng Thiên Nhận Tuyết đánh qua một trận, Đường Tam tại khả năng sử dụng kỹ năng cùng với tính bạo phát công kích của các loại kỹ năng của bản thân đều có sự tiến bộ nhảy vọt. Lúc này mới có thể trong nháy mắt tuôn ra một kích có lực công kích kinh khủng như vậy.

Oanh–, cái đuôi khổng lồ không hề do dự đánh mạnh lên người con thanh long, xung quanh cái đuôi của nó tràn ngập một tầng quang mang màu lam tím mãnh liệt, giống như là vô số lôi điện đang ngưng tụ lại cùng một chỗ vậy.

Năng lượng do Thâm Hải Ma Kình Vương tích tụ trong hơn trăm vạn năm quả thật là rất khổng lồ, quả thật chỉ còn một đường nhỏ nữa là có thể tiến vào cảnh giới thần cấp. Cảm nhận được uy hiếp do Đường Tam mang lại, một kích này hắn cũng cơ hồ là dùng ra toàn lực.

Ngay tại thời khắc đuôi của nó đánh lên người con thanh long, tầng quang mang bao phủ xung quanh con thanh long do Đường Tam biến ảo ra cũng bị đánh tan. Nhưng mà, công kích của Đường Tam cũng không phải dễ dàng đối phó như vậy. Mặc dù công kích lần này cũng không ảnh hưởng gì đến xương cốt toàn thân của hắn, nhưng thanh Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay Đường Tam cũng đã mạnh mẽ cắm vào trên cái đuôi của Thâm Hải Ma Kình Vương, ba cái lưỡi kích đều đã phá hủy được lớp da cứng cỏi bên ngoài của hắn, đâm sâu vào trong.

Kích thước của Hải Thần Tam Xoa Kích nếu so với thân thể của Thâm Hải Ma Kình Vương bất quá chỉ giống như một món đồ chơi nho nhỏ mà thôi, nhưng mà, cho dù nó đã mất đi linh tính, dù sao nó cũng chân chính là một thanh thần khí. Thâm Hải Ma Kình Vương kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể khổng lồ của hắn liều mạng vẫy mạnh, ba động năng lượng khủng bố từ trên người nó nở rộ, đã nghĩ sẽ đem Đường Tam cùng với Hải Thần Tam Xoa Kích đánh bay.

Một kích này của Đường Tam cũng đã sớm tính toán rất kỹ, lại há có thể khinh địch để nó vãi ra? Cố nén đau đớn toàn thân, hai tay mạnh mẽ cầm chặt Hải Thần Tam xoa kích, rót thêm một đạo Hải Thần ánh sáng vào đó, đem Hải Thần Tam xoa kích đâm sâu thêm vài phần, dùng sức vặn mạnh một cái, không để cho Thâm Hải Ma Kình Vương có thể vặn vẹo cơ thể đẩy hắn văng ra.

Cùng lúc đó, Bát Chu Mâu màu hoàng kim từ sau lưng Đường Tam trong nháy mắt phóng ra, bộ ngoại phụ hồn cốt từng một lần gây ra thương tổn cho Thâm Hải Ma Kình Vương, lại một lần nữa cắm vào trong thân thể của Thâm Hải Ma Kình Vương.

Lúc trước, Đường Tam có thể nói là vận khí cực tốt, lại thêm Thâm Hải Ma Kình Vương khinh địch, thế nên mới để Đường Tam phóng tới được nơi lỗ phun nước, bộ phận yếu nhất trên cơ thể hắn, lúc nào mới có thể dễ dàng đem Bát Chu Mâu cắm vào. Nhưng lúc này, Bát Chu Mâu đã tiến hóa lên đến trình độ cảnh giới thần cấp, cũng không cần phải tìm vị trí yếu hại, mũi mâu mạnh mẽ đâm sâu vào, lập tức phóng ra khả năng thôn phệ khủng bố cùng với độc tố cường đại, đem thân thể Đường Tam mạnh mẽ ép chặt vào lớp da trên đuôi của Thâm Hải Ma Kình Vương, làm cho nó dù có rung lắc đến mức nào đi nữa, cũng vô pháp đem Đường Tam bám trên đó mà vẫy ra.

Sự thống khổ mãnh liệt kích thích làm cho thân thể khổng lồ của Thâm Hải Ma Kình Vương phải co rút một trận. Tuy rằng với cường độ thân thể của nó, muốn độc chết nó cơ hồ là không có khả năng, nhưng những độc tố mà Bát Chu Mâu của Đường Tam đã hấp thu đều là vô cùng khủng bố, nhất là loại băng hỏa chí độc đến từ Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn kia, ngay cả Thâm Hải Ma Kình Vương cũng không thể hoàn toàn chống cự. Hơn nữa Hải Thần Tam xoa kích đâm vào cùng với năng lực cắn nuốt cường hãn của Bát Chu Mâu kia, cũng làm cho Thâm Hải Ma Kình Vương đau điên cuồng đến mức phải rên rỉ. Ma Kình lãnh vực của hắn trong nháy mắt tuôn ra, quang mang màu tím lan tỏa đến toàn bộ hải vực.

Đáng tiếc, bất luận là nó rung lắc mãnh liệt hay phát ra lãnh vực, đối với Đường Tam mà nói, đều không có tác dụng gì.

Hải Thần chi quang bao phủ toàn thân, hơn nữa bao phủ thêm một tầng Hãn Hải Hộ thân Tráo, lực lượng của đại hải căn bản là không thể tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì đối với Đường Tam. Bằng vào sự bảo hộ của Hải Thần chi quang, Đường Tam hoàn toàn có thể không để Thâm Hải Ma Kình Vương vào trong mắt.

Mà Thâm Hải Ma Kình Vương phát ra chấn động cho dù cường đại thế nào, Đường Tam vẫn duy trì thân thể của mình bám chặt trên da hắn, mạnh hơn đi nữa cũng có tác dụng gì đâu?

Nước biển kịch liệt đánh sâu vào, đối với cấp bậc bán thần như Đường Tam mà nói, căn bản là không tính làm gì. Lúc trước tại thời điểm mới bám vào thân thể Thâm Hải Ma Kình Vương, hắn còn phun ra một ngụm máu tươi, đó là do bị cái đuôi của Thâm Hải Ma Kình Vương đánh trúng đã bị trọng thương, bất quá, khi phóng ra Bát Chu Mâu đâm sâu vào để cố định thân thể, Đường Tam lập tức ăn vào một cây Thủy Tinh Mao Trùng Tràng của Áo Tư Lạp, được hắn chế tạo sau khi đã dùng qua Kiêm Đĩnh Kim Thương Dăng. Tuy rằng hơi xa xỉ một chút, nhưng lúc này Đường Tam cũng không tính đến chuyện tiết kiệm, hàng hóa do Áo Tư Lạp chế tạo tích trữ, đã sớm được hắn chứa đầy trong Như Ý Bách Bảo Nang rồi.

Giống như lúc trước hắn thông qua khảo hạch trên Hải Thần đảo vậy, nhìn bề ngoài Đường Tam chỉ là một mình tác chiến, nhưng trên thực tế, sau lưng hắn còn có các đồng đội toàn lực trợ giúp.

Năng lực thôn phệ của Bát Chu Mâu toàn bộ khai hỏa, Đường Tam cũng không hi vọng độc tố có thể đem lại quá nhiều tác dụng, nhưng hắn khẳng định biết rõ, thôn phệ năng lượng của Thâm Hải Ma Kình Vương đối với chính mình có tác dụng rất lớn a!

Năng lực thôn phệ của thần cấp Bát Chu Mâu quả thật rất là khủng bố, cơ hồ là trong khoảng thời gian vài lần giãy dụa của Thâm Hải Ma Kình Vương, nó cũng đã thôn phệ một lượng lớn năng lượng, hơn nữa còn chuyển hóa thành năng lượng tinh thuần, thích hợp cho Đường Tam hấp thu, đem sự tiêu hao năng lượng do khi nãy phát động kỹ năng hoàn toàn khôi phục lại. Hơn nữa, còn thông qua không ngừng thôn phệ, trợ giúp năng lượng của Đường Tam toàn diện tăng lên. Bộ phận bị Bát Chu Mâu cắm vào, chẳng những tràn ngập một tầng quang mang màu vàng, lại còn nhanh chóng khô quắt đi. Cái này là do Bát Chu Mâu kia thôn phệ cũng không chỉ có năng lượng mà thôi, mà còn có cả sinh mệnh lực của Thâm Hải Ma Kình Vương nữa. Nếu như thân thể của Đường Tam có khả năng chứa đựng hết, như vậy, thậm chí có thể thôn phệ toàn bộ năng lượng cùng với sinh mệnh lực của Thâm Hải Ma Kình Vương, đương nhiên, cái này vẫn là cần một thời gian rất dài.

Sóng gió động trời không ngừng tàn phá trong đại hải, đám người Đái Mộc Bạch bên này đã sớm bị ảnh hưởng, bất quá, dưới sự bảo hộ của Tiểu Bạch cùng với đám tộc nhân của nàng, chút xíu sóng gió đó cũng không đủ đến tổn thương đến bọn họ. Mỗi người bọn họ đều tập trung tinh thần nhìn con Thâm Hải Ma Kình Vương đang không ngừng vùng vẫy trong nước biển.

Tất cả những chuyện đang phát sinh đều hoàn toàn nằm trong kế hoạch của Đường Tam. Hắn đã từng nói qua với mọi người, thực lực của Thâm Hải Ma Kình Vương nhất định là cực kỳ cường đại, nếu chính diện đối kháng, muốn đánh bại nó là chuyện không có khả năng. Khi đó, Đường Tam cũng chỉ cho rằng, Thâm Hải Ma Kình Vương hiện có tu vi khoảng mấy chục vạn năm mà thôi, nhưng cho dù là như vậy, hắn cũng hiểu được, mấy chục vạn năm không ngừng tích súc, năng lượng trong cơ thể nó đủ để dễ dàng ép chết hết đám người bọn họ.

Nhưng mà, Đường Tam cũng có nói qua, Thâm Hải Ma Kình Vương có một cái nhược điểm, đó chính là thân thể nó quá mức khổng lồ. Đúng vậy, thân hình thật lớn của nó, giống như một tòa bảo lũy thông thường này, tuy có thể dễ dàng bảo hộ thân thể nó tránh khỏi bất cứ cái gì thương tổn, nhưng mà, cho dù nó linh hoạt đến thế nào, thể tích thân thể của nó cũng vẫn là một khuyết điểm, chỉ cần có thể tiếp cận nó trong một phạm vi nhất định, thân thể khổng lồ của nó nhất định sẽ trở thành một cái chế ước.

Đây chính là Đường Tam căn cứ vào tình huống lúc trước chính mình từng đả thương Thâm Hải Ma Kình Vương mà nghĩ đến. Khi nãy, hắn trong nháy mắt lợi dụng Kiên Đĩnh Kim Thương Dăng, tăng phúc của Trữ Vinh Vinh, sức nặng hơn trăm vạn năm của Hải Thần Tam Xoa Kích, thành công đạt được mục tiêu đầu tiên kia, vọt tới bên người Thâm Hải Ma Kình Vương, tuy rằng cái giá phải trả là hắn bị đánh bị thương, nhưng Thâm Hải Ma Kình Vương cũng tuyệt đối không dễ chịu gì.

Hơn nữa Đường Tam cũng không có ngừng lại ở đó, cả người áp sát vào thân thể của Thâm Hải Ma Kình Vương, giống như một con nhện vàng lớn, Bát Chu Mâu không ngừng nhấp nhô, từ từ leo lên phía trên. Bát Chu Mâu mỗi lần cắm xuống, đều lưu lại trên da của Thâm Hải Ma Kình Vương một vết lõm lớn khô quắt lại, do bị thôn phệ, dẫn tới thân thể khổng lồ của Thâm Hải Ma Kình Vương không ngừng sinh ra co rút. Càng làm cho Thâm Hải Ma Kình Vương thống khổ chính là, những nơi khô quắt trên da của hắn, không thể nghi ngờ là lực phòng ngự bị giảm đi, Đường Tam sử dụng thanh Hải Thần Tam Xoa Kích của hắn, lợi dụng thanh chủ nhận sắc bén, cắt vào da nó, khoét một cái lỗ thật sâu, từ trên người lấy ra hai cái chai, không ngừng đem thứ chất lỏng một cái màu đỏ một cái màu xanh lam trong đó đổ vào bên trong miệng vết thương của nó.

Thâm Hải Ma Kình Vương cho dù vùng vẫy kịch liệt thế nào đi nữa, cũng không ảnh hưởng đến những động tác này của hắn, hắn hành động dưới tình huống được năng lượng của hắn bảo vệ mà tiến hành, bất luận cho Thâm Hải Ma Kình Vương làm gì đi nữa, với thân thể kình ngư khổng lồ của hắn, cũng không làm sao ảnh hưởng đến Đường Tam chút nào. Loại tình huống thế này, Thâm Hải Ma Kình Vương cũng là lần đâu tiên gặp phải, ý nghĩ duy nhất hiện tại trong đầu hắn chính là, dùng thân thể mình phát động công kích, liều mạng bị thương cũng muốn xử lý Đường Tam. Nhưng những phương thức công kích bằng năng lượng của nó, đều phải dựa vào thân thể mà phát ra, vừa lúc Đường Tam bám chặt lên thân thể hắn như vậy, cũng chỉ có thể lợi dụng năng lượng đại hải để tấn công vào chính thân thể mình mà thôi. Nhưng mà phương thức lợi dụng năng lượng đại hải để công kích này, đối với Đường Tam đều không có tác dụng gì, mặc cho ngươi công kích thế nào, ta vẫn còn có Hải Thần chi quang.

Thứ mà Đường Tam đổ vào trong miệng vết thương của Thâm Hải Ma Kình Vương tự nhiên không phải là thứ tốt gì. Tuy là hắn mang theo cũng không nhiều lắm, nhưng lúc này hắn cũng không có tiết kiệm, loại nước suối múc từ Băng Hỏa Lương Nghi Nhãn đúng là thứ tốt a! Lúc trước bằng vào thứ này, hắn đã giết không biết bao nhiêu con Tà Ma Hổ Kình. Cường độ thân thể Thâm Hải Ma Kình Vương tuy rằng đám Tà Ma Hổ Kình kia không có khả năng so sánh, nhưng dưới sự dày vò của thứ nước suối của Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn kia, cơ nhục thân thể của nó cũng rất nhanh bị phá hư. Mà điều làm cho nó càng thống khổ chính là, Đường Tam đang cố hết khả năng để làm cho sự thống khổ của nó kéo dài đến mức tối đa.

Ầm—

Đuôi cá khổng lồ của nó đập mạnh một cái lên mặt biển, nhấc lên một ngọn sóng cao ngất trời, mà thân thể khổng lồ kia của Thâm Hải Ma Kình Vương cũng mượn lực của cú đánh này chợt từ trong nước biển bay lên. Cái này là thân hình dài hơn hai trăm thước a! Có thể bay lên không trung như thế này, có thể thấy được lực lượng của một cú đập này hùng hậu đến thế nào. Ngay cả Đường Tam đang bám trên lưng nó, lúc này cũng bị chấn động kịch liệt đến mức không thể không tạm thời đình chỉ mọi động tác của mình.

Nếu lúc này Thâm Hải Ma Kình Vương có thể chứng kiến được biểu tình của Đường Tam, nhất định vô cùng kinh ngạc, trên khóe miệng của nhân loại đang gây ra cho hắn thật lớn thống khổ này lại toát ra vẻ tươi cười đắc thắng.

Trong miệng đám vết thương li ti trên da của Thâm Hải Ma Kình Vương, hoặc là bị đông lạnh thành băng, hoặc là bị biến thành thịt nướng, nhưng mà, trên mỗi cái vết thương, đều mang theo một tia quang mang lam sắc nhàn nhạt.

Một luồng năng lượng khổng lồ không gì sánh kịp từ đầu Thâm Hải Ma Kình Vương nháy mắt bạo phát, trong chớp mắt, thân thể dài hơn hai trăm thước của nó không ngờ lại tạm ngừng lại một chút trong không trung.

Một vầng lam quang chói lọi từ trong biển phóng lên, từ trên đám mây đen vần vũ trên bầu trời, chín đạo lôi điện khủng bố, to như một cái thùng nước chợt giáng xuống, đánh mạnh vào thân mình Thâm Hải Ma Kình Vương. May mắn là chín đạo lôi điện này ngay cả Thâm Hải Ma Kình Vương cũng vô pháp khống chế được phương vị, lúc này mới không có đánh xuống trúng người Mã Hồng Tuấn đang lơ lửng trong không trung, nhưng cũng làm hắn toàn thân dâng lên một trận tê dại, sợ tới mức vội vàng bay ra xa hơn chục dặm.

Lam quang màu làm tím mãnh liệt trong nháy mắt bao trùm toàn bộ thân thể cao lớn của Thâm Hải Ma Kình Vương, bất luận là quang mang màu lam từ dưới dâng lên hay là lôi điện màu tím từ trên đánh xuống, dừng lại trên người nó đều phát ra thêm một tầng kim quang nhàn nhạt. Trên da Thâm Hải Ma Kình Vương giống như là ngưng kết một tầng thủy tinh màu lam tím vậy, đồng thời thân thể khổng lồ của nó, lấy tốc độ không gì sánh kịp mà co rút lại.

Khi chín đạo lôi điện màu tím đồng thời đánh lên mình Thâm Hải Ma Kình Vương, Đường Tam cảm giác được thân thể mình bị chấn động đến toàn thân tê dại, thần cấp Bát Chu Mâu tự nhiên không dễ dàng giãy ra như vậy, bất quá, ngay sau đó Đường Tam lại chủ động chọn cách tránh lui. Thân hình chợt lóe, Bát Chu Mâu nhanh chóng thu hồi, thân hình nhoáng lên một cái, đã cách ra xa khoảng vài trăm thước. Cùng lúc đó, hắn đem Hải Thần Tam Xoa Kích cầm chặt trong bàn tay phải, võ hồn trên người nhoáng lên, tay trái đã nắm thêm một thanh Hạo Thiên Chuy thật lớn.

– Mập Mạp, cẩn thận. Tên này thuộc tính là Thủy cùng với Lôi!

Đường Tam hét lớn một tiếng, Bát Chu Mâu sau lưng hắn phát ra kim quang mãnh liệt làm cho hơi thở hắn đại thịnh. Đúng vậy, thân thể của Thâm Hải Ma Kình Vương kia đúng là so với hắn thì mạnh mẽ hơn rất nhiều, nhưng mà, Bát Chu Mâu cũng không phải là bán thần cấp, mà chính thức là thần cấp a. Đây cũng chính là nguyên nhân trọng yếu giúp hắn có thể chế ngự được Thâm Hải Ma Kình Vương.

Đường Tam đương nhiên biết Thâm Hải Ma Kình Vương kia đang muốn làm gì. Cũng như lúc trước khi hắn chứng kiến Thâm Hải Ma Kình Vương có thể nói mà không chút giật mình, ngay cả Tiểu Bạch đều có thể trên đất liền tạm thời hóa thành hình người, bản thân hắn đã tu luyện trên trăm vạn năm, như thế nào lại không thể? Muốn làm cho nhược điểm thân thể khổng lồ của nó biến mất, cũng chỉ có thể có một cách lựa chọn duy nhất này thôi, đây cũng là nằm trong kế hoạch ban đầu của Đường Tam.

Lúc trước khi còn ở trên Hải Thần đảo, Đường Tam đã nghe Tiểu Bạch nói qua, bất kỳ loại hải hồn thú nào, cho dù có năng lực hóa thân thành người, bình thường cũng sẽ không làm như vậy. Bởi vì sau khi hóa thân thành người, tất cả các ưu thế do bản thể chúng mang lại, đều không còn sót lại chút nào, tổng thể thực lực đều giảm xuống rõ rệt.

Bằng vào năng lực đặc thù của thần cấp Bát Chu Mâu cùng với an bày chiến thuật hoàn mỹ, Đường Tam làm cho Thâm Hải Ma Kình Vương không thể không vứt bỏ đi thân hình khổng lồ như bảo lũy của nó, chỉ cần hắn biến thành hình người, tuy rằng không còn khuyết điểm, nhưng đối phó cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Mà trên thực tế, Thâm Hải Ma Kình Vương cũng không thể không làm như vậy, trước giờ hắn đối mặt với địch nhân, cũng căn bản là chưa từng có ai sử dụng loại phương pháp chiến đấu này để đối phó với nó. Cho dù là đối thủ có muốn làm như vậy, cũng không ai có được loại ngoại phụ hồn cốt Bát Chu Mâu biến thái như thế này, không chỉ có thể phá hủy tầng phòng ngự của nó, mà còn có năng lực điên cuồng thôn phệ năng lượng của nó, lại còn có thể phóng thích cực độc nữa. Thâm Hải Ma Kình Vương cảm nhận sâu sắc rằng, nếu cứ tiếp tục duy trì như vậy, Đường Tam hoàn toàn có cơ hội giết chết mình a!

Hắn cắn nuốt quá nhiều năng lượng, nếu đến cực hạn có thể thông qua kỹ năng phóng xuất ra, thậm chí là công kích thẳng lên chính cơ thể mình. Đám Bát Chu Mâu kia chính là thôn phệ vô tận, tuy rằng thời gian dài một chút, nhưng chính mình cũng sẽ xong đời. Rơi vào đường cùng, hắn mới không thể không lựa chọn con đường này, mà là bá chủ trong biển, sau khi hóa thành hình người, nó so với Tiểu Bạch càng lợi hại hơn nhiều. Ít nhất các ưu thế do thân thể khổng lồ mang đến cũng không còn sót lại chút gì, cũng như chỉnh thể năng lượng cũng vô pháp sử dụng ra toàn bộ.

Sự thật chứng minh, Đường Tam lựa chọn thời điểm thoát ly là hoàn toàn chính xác, lúc này, tầng tinh thể màu lam tím bao phủ bên ngoài thân thể Thâm Hải Ma Kình Vương do năng lượng ngưng đọng mà thành kia đột nhiên ầm ầm nổ vang, giữa không trung nhất thời hình thành một luồng lốc xoáy màu lam tím khổng lồ, đám tinh thể vỡ vụn giống như những lưỡi dao sắc bén, tràn ngập lực xuyên thấu mạnh mẽ. Thủy, Lôi hai thuộc tính kết hợp, nếu thật sự hắn còn ở trong đó, chỉ sợ cho dù không chết cũng bị lột da.

Bất quá, cho dù như thế, tình huống biến hóa trong không trung vẫn làm cho Đường Tam kinh hãi.

Luồng lốc xoáy màu lam tím khổng lồ cũng không có biến mất, ngược lại rất nhanh co rút lại, vừa kịch liệt xoay tròn vừa điên cuồng đè ép, năng lượng tự thân của nó không ngừng cô đọng lại. Mà thân thể Thâm Hải Ma Kình Vương đang được bao phủ trong đó cũng nhìn không thấy nữa.

– Ngươi cho là, bức bách ta biến thành hình người, ngươi có thể có cơ hội hay sao? Không sai, trạng thái hình người của ta quả thật không có được năng lượng khổng lồ như nguyên bản, nhưng mà, không có nghĩa là ta sẽ buông bỏ năng lượng tự thân, tích lũy đã trăm vạn năm, khủng bố đến mức nào ngươi đoán được không?

Nghe thanh âm của Thâm Hải Ma Kình Vương, sắc mặt Đường Tam trầm xuống, lúc này, Mã Hồng Tuấn đã bay tới sau lưng hắn, ngọn lửa nóng cháy đem không trung chiếu sáng.

Thanh âm Mã Hồng Tuấn vang lên sau lưng Đường Tam:

– Tam ca, tên này đang làm gì đây? Năng lượng quá sức cuồng bạo, ngươi phải cẩn thận!

Đường Tam gật gật đầu, hắn cũng không biết Thâm Hải Ma Kình Vương đang làm cái gì, nhưng mà hắn cũng tuyệt đối không liều lĩnh. Luồng lốc xoáy màu lam tím kia ngưng tụ Thủy và Lôi năng lượng, thậm chí còn có vài phần Phong năng lượng trong đó, cũng không có đơn giản như vậy. Tùy tiện tiến vào, rất có thể sẽ để cho Thâm Hải Ma Kình Vương nắm được cơ hội. Đối với kinh nghiệm chiến đấu của Thâm Hải Ma Kình Vương, Đường Tam tuyệt đối sẽ không khinh địch.

Tay trái Hạo Thiên Chuy, tay phải Hải Thần Tam Xoa Kích, Đường Tam cả người đều duy trì một trạng thái đặc thù, tinh thần lực linh hoạt hoàn toàn phóng thích. Toàn bộ không gian xung quang, tuy rằng đều tràn ngập năng lượng khổng lồ của Thâm Hải Ma Kình Vương, nhưng tinh thần lực của Đường Tam cũng tràn ngập trong từng khe hở năng lượng của Thâm Hải Ma Kình Vương. Hắn nhìn không chớp mắt, dùng tinh thần lực bao trùm toàn bộ năng lượng của Thâm Hải Ma Kình Vương, tuy không thể ảnh hưởng đến năng lượng biến hóa của Thâm Hải Ma Kình Vương, nhưng rõ ràng có thể đem từng cái biến hóa nhỏ nhất của Thâm Hải Ma Kình Vương chuẩn xác truyền vào trong đầu Đường Tam.

Từ tinh thần lực điều tra nói cho Đường Tam rõ, năng lượng vô cùng khổng lồ kia của Thâm Hải Ma Kình Vương đang dùng tốc độ khủng bố không ngừng cô đọng lại, hơn nữa cô đọng thành tầng, bậc rõ ràng, càng gần đến vị trí trung tâm, năng lượng dao động lại càng mãnh liệt. Tới ngay vị trí trung tâm, ngay cả tinh thần lực của Đường Tam cũng không thể dò xét được.

Bất quá, Đường Tam cũng không có uổng phí khí lực, bởi vì hắn đã rất nhanh nhìn thấy được kết quả.

Quang mang màu lam tím thu liễm, Thâm Hải Ma Kình Vương với chiều cao hơn hai trăm thước đã hoàn toàn biến mất, xuất hiện trong tầm mắt của Đường Tam là một gã trung niên sắc mặt mang phong cách cổ xưa.

Người này thân hình cao khoảng ba thước, mái tóc màu lam đậm thả tự do sau lưng, kì lạ nhất chính là, hắn mặc một bộ áo giáp kì dị màu tím đậm. Chất liệu bộ giáp do tinh thể làm thành, từ các bộ phận giáp ngực, giáp vai, giáp bụng, chiến váy cùng với giáp bọc tứ chi tạo thành, toàn thân hợp thành nhất thể, nhìn không thấy bất cứ khe hở nào, ngay cả phần cổ lẫn phần gáy cũng hoàn toàn bao bọc bên trong, mũ bảo hộ trên đầu có màu tím sậm, hình bán nguyệt, hai bên có ngạnh nhô ra, bên trên còn có hoa văn hình vẩy cá thông thường. Tất cả các loại năng lượng trong không trung khi nãy, tại thời khắc hắn xuất hiện tựa hồ như hoàn toàn gom lại một chỗ. Cùng lúc đó sau lưng hắn chợt xuất hiện một luồng lốc xoáy màu tím đậm thật lớn. Luồng lốc xoáy chậm rãi dâng lên cao, xoay tròn từ sau lưng hắn vòng ra phía trước, cuối cùng ngưng tụ lại tại vị trí chính giữa bộ chiến giáp, biến thành một viên bảo thạch nhỏ cỡ nắm tay. Tuy rằng biến thành bảo thạch, nhưng bên trong nó vẫn lóe lên từng luồng năng lượng xoay tròn, nhìn qua cực kì kì dị.

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.