Trong đầu suy nghĩ nhanh như chớp, kết hợp với những ảo cảnh mới vừa xuất hiện, Đường Tam dần dần nhận ra, chỗ mình đang đứng đây chính là thời điểm lúc Thiên Nhận Tuyết tiếp nhận quá trình truyền thừa Thiên Sứ Chi Thần, những cảnh hắn thấy cũng là những gì đã xảy ra lúc đó.
Mà lúc này, nơi mình đang đứng đây, chính là tại sâu bên trong ý thức của Thiên Nhận Tuyết. Nhưng mà, tại sao hình dáng mình lại đang xuất hiện trong ý thức của nàng thế kia? Chẳng lẽ lại chính là khảo nghiệm của nàng hay sao?
Không đợi Đường Tam suy nghĩ nhiều hơn, Thiên Nhận Tuyết kia đã đi đến ngay trước mặt
“Đường Tam”
ảo ảnh.
Thiên Nhận Tuyết cơ hồ là không một chút do dự nhào thẳng vào lòng tên
“Đường Tam”
kia, thân thể mềm mại động lòng người của nàng, giống như một con rắn, trườn lên thân thể
“Đường Tam”
. Mà tên
“Đường Tam”
cũng giang tay ôm lại Thiên Nhận Tuyết, hai người gắt gao ôm nhau, giống như là thân thể của hai người đã hoàn toàn hòa hợp với nhau vậy. Hơn nữa, quần áo trên người
“Đường Tam”
kia cũng đã lặng yên không một tiếng động hoàn toàn biến mất. Dáng người của hắn cũng hoàn mỹ giống như bản thân Đường Tam vậy.
Thực lực của Đường Tam quả thật là rất cường đại, nhưng tình cảnh trước mắt này, cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy. Hắn và Tiểu Vũ tuy rằng đã đính ước nhiều năm, nhưng quan hệ giữa hai người vẫn là hoàn toàn trong sạch. Đường Tam bản thân cũng vẫn còn là một xử nam. Một xử nam mà nhìn thấy một cảnh sống động như vậy, loại kích thích này cũng không cần phải nói thêm, nhất là diễn viên trong đó lại có cả mình, người còn lại là thần. Bất luận là sự kích thích về thị giác hay là về tâm lý, đều là trong nháy mắt đã kéo lên đến đỉnh điểm.
Dù cho Đường Tam cũng đã biết rằng cảnh tượng trước mắt này chỉ toàn là ảo cảnh mà thôi, cũng nhất thời sinh ra cảm giác máu huyết sôi trào, cảm giác khô nóng truyền khắp toàn thân. Bản năng cơ bản của nam nhân trong nháy mắt dâng trào.
Thân thể mềm mại của Thiên Nhận Tuyết đang trên lòng ngực của
“Đường Tam”
kia không ngừng liên tục vặn vẹo, rung lắc liên hồi. Đường Tam chưa bao giờ nhìn qua cảnh nam nữ giao hợp, bây giờ cảnh ấy hoàn toàn trình diễn trước mặt hắn. Mỗi một chi tiết đều hoàn toàn rõ ràng, hoàn toàn xâm nhập vào trong tâm trí của hắn, tác dụng thể hiện, làm cho Đường Tam lúc này đã bị kích thích đến mức ngây dại.
– Aaaa—
Thiên Nhận Tuyết rên lên một tiếng tràn ngập sự vui sướng kèm theo một mị lực vô hạn. Hai chân nàng lúc này gắn chặt hai bên hông tên
“Đường Tam”
kia, thân thể kịch liệt run rẩy. Đường Tam thậm chí còn có thể nhìn thấy một ít chất lỏng kim sắc đang từ nơi bọn họ kết hợp mà chảy ra… (ặc ặc)
Kích thích, quả thật là vô cùng kích thích, một xử nam như hắn, nhìn thấy một màn cảnh sắc sống động như vậy, sự kích thích như thế nào đối với Đường Tam mà nói quả thật có chút không thể nhịn nổi.
Mà ngay lúc này, cảnh tượng trước mắt đột nhiên trở nên hư ảo, cảnh tượng giao hợp kia dần dần biến mất, chung quanh chỉ còn một khoảng không bao la. Trong lòng Đường Tam vẫn còn chưa mất đi ý cảnh giác, đột nhiên, cảm giác khô nóng kia chợt càng trở nên mãnh liệt hơn.
Đột nhiên, Đường Tam chợt phát hiện, thân thể của mình đã đột nhiên xuất hiện lại, tựa hồ như là ý thức đã trở về bản thể. Mà thân thể hắn lúc này cũng đã trần truồng, hai chân chạm đất. Đang lúc hắn ngạc nhiên, đột nhiên, một thân thể mềm mại trắng mịn đã xuất hiện trong lòng hắn, máy tóc dài kim sắc tung bay, chẳng phải chính là Thiên Nhận Tuyết hay sao?
Tình cảnh hiện tại, giống như đúc với cảnh Thiên Nhận Tuyết lúc trước nhào vào lòng ngực của tên
“Đường Tam”
kia. Cặp đùi thon thả của nàng đã nhẹ nhàng nâng lên, kề ngay sát háng Đường Tam, cặp chân co lại, quắp chặt tại thắt lưng hắn. Toàn bộ thân thể mềm mại đã hoàn toàn dán chặt vào ngực hắn.
Dựa theo cảnh khi nãy chứng kiến, không nghi ngờ, chuyện sắp xảy ra sẽ giống y như là một màn hắn đã chứng kiến khi nãy. Chẳng qua là, khi nãy chỉ là hắn nhìn thôi, còn bây giờ sẽ biến thành trải nghiệm thực sự (>”
– Ta muốn…, cho ta…
o0o
Hải Thần sơn. Hải Thần đảo. Hải Thần điện.
Đám Sử Lai Khắc lục quái, toàn thân bao phủ trong quang mang kim sắc, đều đã trợn mắt há mồm nhìn về cảnh tượng đang xảy ra trong thế giới truyền thừa kia. Đái Mộc Bạch, Áo Tư Lạp cùng với Mã Hồng Tuấn ba người cơ hồ cùng lúc thốt lên:
– Xong rồi.
Bọn họ cũng là nam nhân, cũng đã từng trải qua nữ nhân, bọn họ tự nhiên rất rõ ràng, Đường Tam lúc này đang gặp qua sự kích thích mãnh liệt đến thế nào. Bọn họ tự hỏi dưới tình huống như vậy, nếu là mình, nhất định là không thể chịu đựng nối, đừng nói là Đường Tam, đến nay vẫn còn là một xử nam chưa từng nếm trải.
Trữ Vinh Vinh cùng với Chu Trúc Thanh lúc này đã đỏ bừng mặt, nhắm mắt lại không dám nhìn tiếp, thời khắc này, các nàng thậm chí đã không thể tập trung cầu nguyện cho Đường Tam nữa.
Ánh mắt Tiểu Vũ ngược lại đã trở nên ngây dại, nước mắt theo khuôn mặt chậm rãi chảy xuống, nàng tuy rằng không nói gì thêm, nhưng mà, nàng lại đau lòng đến không thể thở nổi. Mắt thấy Đường Tam của mình bị nữ nhân khác quấn lấy thân thể, cho dù đó cũng chỉ là ảo cảnh, nàng cũng không thừa nhận nổi. Ca, chẳng lẽ ngươi thật sự làm vậy sao…
Vào lúc này, Tiểu Vũ chỉ cảm thấy toàn thân vô lực, nàng có thể tại thời điểm Đường Tam gặp phải nguy hiểm đến tính mạng mà liều chết giúp hắn, nhưng mà, đối diện với cảnh tượng trước mắt, là một người con gái, nàng chuyện gì cũng không thể làm được.
Nhưng mà, ngay một khắc sau, Đái Mộc Bạch, Áo Tư Lạp, Mã Hồng Tuấn lại đều mở to mắt mà nhìn, nhìn một cảnh tượng không thể tin nổi.
Đường Tam vẫn lẳng lặng đứng yên nơi đó, hắn không hề cử động, chính là, ánh mắt nguyên bản đã trở nên nóng rực của hắn, đột nhiên trở nên lạnh lùng lại. Một chữ, lạnh như băng từ trong miệng hắn thốt ra.
– Biến.
Thân thể trần truồng mềm mại của Thiên Nhận Tuyết, lúc này đang quấn quang người Đường Tam, đột nhiên run rẩy kịch liệt một chút, dừng hắn mọi động tác của nàng lại, nước mắt từ hai mắt nàng tuôn trào ra, ngẩng đầu hướng về phía Đường Tam, buồn bả nói:
– Vì sao?
Đường Tam thản nhiên nói:
– Bởi vì ngươi không phải là nàng, cơ thể xử nam của ta, chỉ thuộc về Tiểu Vũ thôi.
Oanh—
Thân thể Thiên Nhận Tuyết trong nháy mắt hóa thành một chùm hỏa diễm kim sắc chợt bạo phát, thiêu đốt trước mặt Đường Tam, cũng đem những ảo cảnh trước mắt hoàn toàn thiêu đốt hết thảy.
Đúng vậy, nhục dục của nam nhân quả là một cửa ải khó qua, nhưng mà, ngay khi ảo cảnh đó xuất hiện, lúc Đường Tam nhìn thấy cảnh tượng sống động kia, trong lòng hắn lại lặng yên dâng lên bốn chữ. Cho dù là lúc máu huyết toàn thân hắn sôi trào hết thảy, sắp không chịu nổi sự kích thích cực độ kia, nhưng bốn chữ này vẫn thủy chung tràn ngập trong lòng hắn. Tới thời khắc cuối cùng, cũng chính bốn chữ này đã lôi kéo hắn trở lại.
Đường Tam tưởng nhớ, chính là bốn chữ mà lúc trước Tiểu Vũ đã dùng tâm linh tương thông để truyền cho hắn: Đó không phải ta.
Đúng vậy, Thiên Nhận Tuyết không phải là Tiểu Vũ, đó không phải người yêu của mình. Dù cho dục vọng có mạnh đến thế nào, cũng không bằng tình yêu của hắn đối với Tiểu Vũ. Tại thời điểm cuối cùng, hắn chợt thức tỉnh, mạnh mẽ kéo tâm trí của mình từ trong nhục dục ảo cảnh dứt ra. Ngoại trừ Tiểu Vũ ra, đối với bất cứ nữ nhân nào khác, Đường Tam cũng chỉ dùng bốn chữ mà đối đãi: tâm lãnh như thiết.
o0o
Hải Thần sơn, Hải Thần điện.
Tiểu Vũ bật khóc, lòng nàng đang run rẩy, linh hồn nàng cũng đã run rẩy, trong miệng nàng đã không ngừng thì thào lặp lại một chữ:
– Ca…, ca…
Cảnh tượng khôi phục lại bình thường, bên trên cái bục tròn thứ bảy, cánh tay trái hồn cốt đang phiêu phù nhè nhẹ, dưới sự thấm đẫm của nước biển màu kim sắc, hóa thành thân ảnh của Thái Thản Cự Viên, tuy rằng lúc này nhỏ hơn rất nhiều, nhưng lúc này, toàn thân Thái Thản Cự Viên cũng đã hoàn toàn hóa thành kim sắc. Nhìn chăm chú vào Đường Tam, ánh mắt hắn tràn ngập sự nhu hòa.
Trong lòng thở dài một tiếng, Đường Tam rốt cuộc cũng đã hiểu được vì sao lúc trước Thiên Nhận Tuyết đuổi giết mình lại dễ dàng bỏ cuộc như vậy.
Nếu như mình đoán không lầm, những cảnh tượng hắn thấy khi nãy, hẳn đều là cảnh thật cả.
Thời điểm Thiên Nhận Tuyết tiến hành truyền thừa, trong ý thức của nàng không ngờ lại xuất hiện cảnh tượng cùng mình giao hợp. Hơn nữa, nếu nàng đã thành thần, một màn từ chối kia cũng đối với quá trình thành thần của nàng có tác dụng trợ giúp nhất định. Khó trách, nàng có thể dễ dàng bỏ qua cho mình như vậy.
Tám cửa cũng đã qua được bảy, chỉ còn một cửa cuối cùng. Đường Tam đưa tay phải quơ ngang Như Ý Bách Bảo Nang của hắn, một khỏa Kình châu mềm mại mà tràn ngập tính co dãn đã xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Hắn cũng không có quên lời Hải Thần từng nói, muốn thông qua cửa ải thứ tám này, tác dụng của khối Kình châu này là rất lớn. Đi đến bước này rồi, trên mặt Đường Tam cũng không nhịn được, xuất hiện một tia mỉm cười.
Vui, giận, buồn, sợ, yêu, ác, dục vọng bảy loại tình cảm đều đã vượt qua, nếu không phải Hải Thần Chi Tâm bị tổn hại, chỉ sợ lúc này mình đã hoàn thành quá trình truyền thừa Hải Thần rồi. Mà việc cuối cùng trước mắt hắn phải là, chính là việc mà trước đó mình quyết phải làm cho bằng được, chính là một lần nữa làm sống lại thần uy của Hải Thần Tam Xoa Kích.
Cái bục tròn thứ tám đã bay đến trước mặt Đường Tam, đồng thời bay lên phía trước còn có thanh Hải Thần Tam Xoa Kích ngâm đen kia.
Hải Thần Tam Xoa Kích lúc này nhìn qua vẫn tràn ngập hơi thở thâm thúy, chỉ có chỗ trống rỗng ở trung tâm kia, làm trong lòng Đường Tam mơ hồ có cảm giác đau đớn.
Thật cẩn thận bóp chặt quả kình châu mềm mại kia, Đường Tam gỡ Nhị Thâp Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ từ bên hông mình xuống, thả ra một khối kình não lớn, không hề giữ lại, toàn bộ trút hết ra. Đầu tiên hắn cầm lên một ít, hòa với khối Kình châu đã bị bóp chặt, đem nhét vào lỗ thủng của Hải Thần Tam Xoa Kích kia. Sau đó hắn đem Hải Thần Tam Xoa Kích chậm rãi cắm lên trên khối kình não kia.
Lam quang nhàn nhạt từ dấu ấn Hải Thần Tam Xoa Kích trên trán Đường Tam như điện xạ phóng ra. Lam quang mãnh liệt chiếu trọi lên Hải Thần Tam Xoa Kích, tinh thần lực toàn bộ phóng thích ra, không có chút kỹ xảo gì. Ánh mắt Đường Tam bình thản nhìn chăm chú vào Hải Thần Tam Xoa Kích, cứ như vậy không ngừng đem Hải Thần Chi Quang của mình phóng thích. Ở trong lòng hắn, chỉ có sự cầu khấn chân thành.
– Sống lại đi đồng bọn của ta. Cho dù phải trả giá bằng toàn bộ lực lượng của ta, ta cũng phải hồi sinh lại ngươi.
Hải Thần Chi Quang phóng thích ra càng ngày càng mãnh liệt, thanh Hải Thần Tam Xoa Kích ngăm đen lúc này cũng đã hóa thành màu lam, giống như là đã bị Hải Thần Chi Quang ảnh hưởng vậy. Ngay cả khối kình não lấy từ Thâm Hải Ma Kình Vương kia cũng dần dần hóa thành màu lam, chậm rãi từng chút từng chút dung nhập vào trong Hải Thần Tam Xoa Kích.
Khỏa kình châu kia, lúc này cũng đã biến thành màu lam, bắt đầu dung hợp với đám kình não, cũng từ từ chân chính khảm vào trong lỗ thủng trên thân kích, chậm rãi hấp thu Hải Thần Thần Quang do Đường Tam phát ra.
Quá trình này kéo dài rất lâu. Trong lúc đó, Kim sắc hải dương xung quanh cái bục tròn kia cũng trở nên yên lặng lại, không có sóng đánh, giống như là biến thành một cái hồ nước kim sắc rộng vô biên vô tận vậy.
Cho dù là tinh thần lực có cường thịnh đến mức nào, chung qui cũng là có hạn. Huống chi lúc trước Đường Tam đã trải qua khảo hạch của thất tình, cũng đã tiêu hao một lượng lớn. Dần dần tinh thần lực của hắn cũng đã bắt đầu khô cạn, thậm chí đã có chút kiệt quệ. Nhưng mà Đường Tam vẫn duy trì phát ra Hải Thần Chi Quang, toàn thân vẫn đứng vững, duy nhất có chút biến hóa cũng chỉ là ánh mắt của hắn, lúc trước là bình tĩnh, bây giờ đã biến thành kiên định.
Những lời mà hắn nói với Hải Thần Tam Xoa Kích khi nãy, là lời hứa của nam nhân với nhau. Đã trải qua biết bao khổ cực như vậy, mới có thể đạt đến bây giờ. Ở thời khắc cuối cùng này, bất luận thế nào Đường Tam cũng sẽ không từ bỏ.
Từng phút từng giây trôi qua, thân thể Đường Tam đã bắt đầu run rẩy, sắc mặt tái nhợt như tuyết, dấu ấn Hải Thần Tam Xoa Kích trên trán hắn cũng trở nên ngày càng ảm đạm hơn. Nhưng mà, hắn vẫn cắn răng chống đỡ, nói sao cũng không chịu ngừng phát ra Hải Thần Chi Quang. Trong lòng hắn cảm giác được, chỉ cần hắn ngừng phát ra Hải Thần Chi Quang, như vậy, chỉ sợ vĩnh viễn cũng không có khả năng phục hồi lại Hải Thần Tam Xoa Kích.
Đúng lúc này, cái bục tròn dưới chân Đường Tam đột nhiên dần dần sáng lên. Tám cái bục nhỏ bay xung quanh Đường Tam, ngoại trừ cái bục thứ tám đang dừng trước mặt hắn, bảy cái bục còn lại, đại biểu cho thất tình của hắn đã bắt đầu chầm chậm quay tròn xung quanh. Đám sương mù kim sắc đang phiêu phù trên bảy cái bục đột nhiên biến thành kim quang mãnh liệt, làm cho xung quanh thân thể Đường Tam trở nên một mảnh quang mang rực rỡ.
Cái đầu tiên phát động, chính là thứ đã tiến vào thần cấp, Bát Chu Mâu, dưới sự cố gắng của Đường Tam, đã biến thành Hải Thần bát cánh. Hải Thần bát cánh bắt đầu bay lên cao, cột sáng kim sắc đang bao phủ nó lại thấp thoáng mở rộng ra. Đám hóa văn gợn sóng như đám mây kia lúc này lại phát ra một tầng ánh sáng màu lam nhàn nhạt, đem toàn bộ Hải Thần bát cánh nhuộm đẫm thành màu Lam kim sắc huyễn lệ.
Cái bục nhỏ nâng đỡ Hải Thần bát cánh trong nháy mắt bay ra, dừng lại trên đỉnh đầu Đường Tam, một đạo kim quang nóng rực từ trên trời rọi xuống, bao phủ trên người Đường Tam. Hải Thần bát cánh Lam kim sắc kia cũng đồng dạng bay lên, bay lượn trong không trung một vòng, sau đó nhanh chóng dừng lại sau lưng Đường Tam.
Một cảm giác nóng cháy mạnh mẽ truyền đến, Đường Tam đã gần như khô kiệt, giống như là được bơm thêm một luồng sinh khí mới, thân thể lại run rẩy, nhưng lúc này lại là vì khoái cảm khi được hồi sinh mà run rẩy. Năng lượng nóng rực kia lan tràn đến những kinh mạch khô cạn của hắn, tinh thần lực của hắn một lần nữa lại được đề thăng. Nguyên bản Hải Thần Chi Quang đã cực kỳ mỏng manh, bây giờ lại một lần nữa sáng rực lên. Đường Tam chỉ cảm thấy năng lượng vô cùng khủng bố giống như Hải Nạp Bách Xuyên dũng mãnh không ngừng từ sau lưng mình truyền vào cơ thể, điên cuồng dung nhập với thân thể. Loại cảm giác khoái cảm này là không gì sánh kịp, không còn chút cảm giác kiệt lực cùng với suy yếu.
Tinh thần lực Đường Tam cũng nhất thời cảm nhận được những biến hóa phát ra, ngay tại sau lưng hắn, tám cánh chim thật lớn nhanh chóng gắn liền với tám thanh xương sườn của hắn, ngay tại chỗ vị trí lúc trước của Bát Chu Mâu. Tám cánh chim màu Lam kim sắc mở rộng ra, năng lượng khổng lồ kia, chính là do tám cánh chim này hấp thu từ trong Kim sắc hải dương bên dưới mà truyền cho hắn.
Cùng với việc Hải Thần Chi Quang một lần nữa chiếu sáng, thanh Hải Thần Tam Xoa Kích được nó chiếu rọi cũng bắt đầu xuất hiện biến hóa rất nhỏ. Hoa văn trên Tam Xoa Kích bắt đầu xuất hiện kim sắc nhàn nhạt. Khỏa kình châu kia cũng bắt đầu trở nên trong suốt hơn. Ít nhất có một phần ba năng lượng của kình não đã bị Hải Thần Tam Xoa Kích hút vào.
Theo đại lượng năng lượng dung nhập vào cơ thể, cảm giác lực lượng tràn ngập toàn thân, ánh mắt Đường Tam đã từ sự kiên định bắt đầu chuyển sang lanh lợi hơn. Bắt đầu từ đồng tử hắn, dần dần chuyển sang màu Lam kim sắc, hơn nữa, rất nhanh khuếch trương ra toàn bộ bên trong đôi mắt.
Sau khi Hải Thần bát cánh, dưới sự chiếu rọi của quanh mang Lam kim sắc, đã dung nhập vào cơ thể Đường Tam, cái bục tròn lúc trước nâng đỡ Hải Thần bát cánh cũng đã biến mất khỏi đỉnh đầu Đường Tam. Cái bục tròn thứ hai, nâng đỡ hồn cốt Cánh tay phải Thiên Thanh Ngưu Mãng của Đường Tam cũng đã từ từ bay đến, đồng dạng ngừng lại trên đỉnh đầu Đường Tam.
Một tiếng long ngâm trong trẻo vang lên, quanh quẩn trong không trung. Trong thanh âm trong suốt mà tràn ngập lực lượng kia, con thanh long rất nhanh bay lên trời, rời khỏi phạm vi của cái bục tròn nhỏ, nhảy vào không trung, phóng thẳng lên hướng trời cao. Thân thể màu xanh kia của nó, trong quá trình bay lên không trung, cũng kéo theo một đám nước biển ngay sau đuôi nó. Sau đó, thân thể của nó cũng dần dần biến thành Cự long màu Lam kim sắc.
Oanh–, khi thân thể con Cự long kia bay lên đến độ cao mắt thường khó phân biệt nổi, nó chợt quay đầu lại. Toàn bộ kim sắc hải dương lúc này lại nổi lên sóng lớn ngập đầu. Tiếng long ngâm vẫn thủy chung vang lên không dứt, quang mang chợt lóe, con Cự long kia bắt đầu thu nhỏ lại.
Một lực hút mãnh liệt kéo cánh tay phải Đường Tam nâng lên, con rồng Lam kim sắc kia đã quấn quanh cánh tay phải của Đường Tam. Cảm giác nóng cháy lại dâng lên, tràn ngập tâm trí Đường Tam. Lực lượng cảm mãnh liệt trước giờ chưa từng có chợt dung nhập, từ cánh tay phải của Đường Tam truyền vào.
Mỗi một tấc da thịt của Đường Tam đều tràn ngập khoái cảm trước giờ chưa từng có, kéo dài đến tận đầu vai của hắn. Một tiếng nổ ầm vang lên, một tầng khải giáp màu lam kim sắc phát ra ra quang mang mãnh liệt chợt xuất hiện, bao phủ cánh tay phải Đường Tam.
Ngay chỗ bả vai là một cái đầu rồng hướng ra ngoài, bộ dáng cũng không khoa trương, nhưng cực kỳ mỹ lệ. Bộ giáp kéo dài xuống phía dưới, giáp trụ chỉnh tề mang theo hoa văn hình vảy rồng, bao trùm toàn bộ cánh tay phải của Đường Tam. Góc cạnh rõ ràng, ngay cả bàn tay cùng với cánh tay cũng không ngoại lệ. Bộ giáp hoàn toàn dán chặt vào trên da của cánh tay Đường Tam. Cánh tay Đường Tam cũng không hề có cảm giác cứng rắn chút nào, hoàn toàn không ảnh hưởng đến hành động của Đường Tam. Ngay trong lòng bàn tay phải, còn có một viên bảo thạch Lam Kim sắc. Từ trên đó, một cỗ hấp lực cường đại từ trong khỏa bảo thạch phát ra, hút nước biển kim sắc dung nhập vào đó.
Nhất thời, càng thêm một lượng khổng lồ năng lượng dung nhập vào trong cơ thể Đường Tam. Mà thân thể Đường Tam cũng như một cái động không đáy, không ngừng cắn nuốt.
Nước biển kim sắc, thông qua cánh tay phải của Đường Tam từ trên giáp trụ lam kim sắc không ngừng dẫn nhập vào trong cơ thể. Cột nước màu kim sắc trong không trung vẽ thành một đường cong lớn, rất là huyễn lệ.
Dưới sự duy trì của Hải Thần bát cánh cùng với cánh tay phải kiên cố của Hải Thần khải giáp, Đường Tam cảm thấy sự tiêu hao của Hải Thần Chi Quang cùng với sự khôi phục của nó cũng đã bảo trì sự cân bằng.
Bất quá, lúc này cũng chỉ là mới bắt đầu, giống như đã bị ý chí kiên định của Đường Tam ảnh hưởng, từng cái từng cái bục tròn nhỏ liên tục bay đến. Theo sát cái bục nhỏ thứ hai chứa hồn cốt cánh tay phải Thiên Thanh Ngưu Mãng là cái bục chứa hồn cốt xương đùi phải Lam Ngân Hoàng của Đường Tam.
Đóa Lam Ngân Thảo trong suốt chầm chậm bay xuống, mỗi một phiến lá cỏ đều hóa thành một đạo lưu quang, từ dưới chân Đường Tam uốn lượn mà lên, lan tràn đến tận bắp đùi hắn mới ngừng lại. Một tiếng nổ ầm vang, Đường Tam chỉ cảm thấy chân phải căng thẳng, cảm giác lực lượng cường đại nhất thời lan truyền khắp toàn thân. Năng lượng ôn hòa nháy mắt dao động. Một bộ khải giáp màu Lam kim cùng với màu lam của Lam Ngân Thảo hòa hợp lại, cùng phát ra quang mang chói lọi, cùng với chân phải của Đường Tam hoàn toàn kết hợp lại với nhau.
Trên bề mặt của khải giáp chân phải, giống với trên bề mặt của Hải Thần tám cánh vậy, tràn đầy hoa văn hình đám mây cuồn cuộn, cũng đem mỗi một tấc da thịt của chân phải Đường Tam hoàn toàn bao bọc lại bên trong. Bên cạnh bắp chân của hắn, đâm ra ba cái ngạnh nhọn giống như một cái gai xương vậy, thân mình mỗi cái ngạnh đều hoàn toàn uốn cong lại, hình dạng giống như một cái cánh chim nhỏ.
Ngay khi cái bục thứ ba cùng với việc Hải Thần khải giáp chân phải hoàn toàn xuất hiện cũng biến mất, cái bục thứ tư cũng đã bay đến. Hư ảnh Tà Ma Hổ Kình Vương chợt lóe lên, mạnh mẽ đánh vào trên chân trái của Đường Tam. Nhất thời, Đường Tam chỉ cảm thấy từ chân trái truyền đến một cỗ cảm giác lạnh như băng, hoàn toàn bất đồng với cảm giác ôn hòa của hồn cốt xương đùi phải Lam Ngân Hoàng. Nhưng cảm giác lạnh như băng này cũng làm cho tinh thần Đường Tam run lên một chút. Một bộ khải giáp chân trái giống y như bộ khải giáp chân phải xuất hiện. Chỉ có một chút khác biệt, chính là ngay trên bàn chân phải, mơ hồ có một đạo quang mang trắng nhàn nhạt, giống như là quang mang phát ra từ một lưỡi dao sắc bén vậy. Cái này hiển nhiên là có liên quan đến kỹ năng Hổ Kình Tà Ma Phủ của hồn cốt Xương chân trái Tà Ma Hổ Kình lúc trước.
Mỗi khi có thêm một bộ phận khải giáp xuất hiện, kết hợp với thân thể, lực lượng của Đường Tam cũng được gia tăng lên gấp bội. Hải Thần Chi Quang phóng xuất ra từ dấu ấn Hải Thần Tam Xoa Kích trên trán cũng càng mãnh liệt hơn. Bộ khải giáp kia giống như một hậu thuẫn kiên cố nhất của Đường Tam vậy, cũng đem toàn bộ lực lượng của Hải Thần Thần lực phóng xuất ra, làm hồi sinh lại thanh thần khí quan trọng nhất của Hải Thần.
Sau khi khối hồn cốt Xương chân trái Tà Ma Hổ Kình hoàn toàn hóa thành khải giáp, hoàn thành quá trình kết hợp với thân thể Đường Tam xong, cái bục kế tiếp bay đến, cũng không như Đường Tam phán đoán, là bục chứa Đầu hồn cốt, mà là cái bục tròn thứ bảy, chứa khối Cánh tay trái hồn cốt Thái Thản Cự Viên đã trực tiếp bay đến. Lại một tiếng nổ ầm vang lên, một bộ khải giáp tay trái vô cùng tráng kiện đã xuất hiện, bao trùm cánh tay Đường Tam. Khác với bộ khải giáp cánh tay phải, bộ khải giáp tay trái này hoàn toàn phẳng lì, không có hình dạng của rồng, không có bình vảy rồng. Hơn nữa bộ khải giáp cánh tay trái này nhìn qua còn thô to hơn bộ khải giáp tay phải một chút, nhưng những hoa văn hình đám mây trên đó thì lại giống nhau như đúc. Cũng không phải bởi vì khải giáp hai cánh tay khác nhau mà trở nên không hài hòa, ngược lại, lại tràn ngập cảm giác mạnh mẽ và hoàn mỹ.
Khải giáp tứ chi đã đầy đủ, hơn nữa thêm Hải Thần tám cánh sau lưng Đường Tam. Kim sắc Hải dương xng quanh cái bục tròn không ngừng sôi trào, nước biển quay chung quanh cái bục, sau đó phóng lên cao, hóa thành một luồng lốc xoáy khổng lồ, kịch liệt xoay tròn xung quanh cái bục lớn. Năng lượng khổng lồ của Hải Thần dũng mãnh tiến vào cơ thể Đường Tam, không ngừng cải tạo lại cơ thể của hắn, cải tạo mỗi một bộ phận thân thể hắn.
Ngay sau đó, cái bục nhỏ thứ sáu cũng đã bay lên, khối thân thể hồn cốt, ẩn chứa linh hồn Thâm Hải Ma Kình Vương đã bị hoàn toàn phá hủy, từ từ bay lên cao, sau đó lại rơi ngược xuống. Ngay khi nó còn ở trong không trung, nguyên bản là một khối hồn cốt màu tím trong suốt lúc này cũng đã biến thành một bộ thân thể giáp trụ cực kỳ huyễn lệ. Bộ giáp trụ bao gồm đầy đủ các phụ kiện, từ từ hạ xuống.
Một tiếng nổ ầm vang vọng, cảm giác bất đồng từ các bộ phận khác nhau trên cơ thể Đường Tam truyền đến, mái tóc trên đầu hắn dài ra rất nhanh, dài đến tận eo mới ngừng lại, màu tóc lúc này không còn là màu hoàng kim nữa, mà đã trở thành màu lam thâm thúy giống như màu đại hải mênh mông vậy. Bộ tóc dài màu lam theo gió tung bay, khải giáp toàn thân hoàn toàn bao phủ toàn bộ thân thể hắn.
Bộ thân thể chiến giáp do Thân thể hồn cốt của Thâm Hải Ma Kình Vương biến thành có vẻ cực kỳ khí thế, phần ngực dày, phần eo co lại, có hoa văn vảy cá, cùng với phần chiến váy có hoa văn hình đám mây lưu chuyển, kết hợp với khải giáp tứ chi, nhìn qua cực kỳ huyễn lệ. Tại vị trí ngay dưới ngực, trên phần eo một chút, có khảm một khỏa bảo thạch hình thoi, thuần một màu thủy lam thâm thúy. Nếu nhìn kỹ, có thể thấy được bên trong khỏa thủy tinh kia có một luồng lốc xoáy mãnh liệt không ngừng xoay chuyển mãnh liệt, phát ra quang mang chói lọi. Khỏa bảo thạch này nhìn qua giống như khối bảo thạch ẩn chứa luồng lốc xoáy màu tím sẫm khảm trên bộ khải giáp của con Thâm Hải Ma Kình Vương lúc trước, khi hắn hóa thân thành người. Chẳng qua, khối bảo thạch này lại ẩn chứa năng lượng của Hải Thần Thần lực thuần túy.
Bốn đạo quang mang, phân biệt từ hai vai cùng với hai gốc đùi Đường Tam sáng lên, đúng là từ bốn vị trí kết hợp giữa thân thể khải giáp cùng với khải giáp tứ chi. Đồng thời sáng lên còn có sau lưng Đường Tam, tại vị trí Hải Thần tám cánh kết hợp với tám cái xương sườn của Đường Tam. Âm thanh kết hợp nghe động lòng người. Dưới sự bao phủ của năng lượng Hải Thần, bộ thân thể khải giáp cùng với tứ chi khải giáp và Hải Thần tám cánh hoàn thành quá trình kết hợp, chính thức trở thành một chỉnh thể. Ngay sau khi hoàn thành quá trình kết hợp bộ khải giáp, cái bục thứ năm còn lại đã phiêu nhiên bay lên. Nó cũng không có bay đến đỉnh đầu của Đường Tam, mà là bay đến trước cái sân trời thứ tám, chứa thanh Hải Thần Tam Xoa Kích đang ngừng ở trước mặt hắn.
Khối đầu hồn cốt lặng yên bay lên, tại xung quanh nó, xuất hiện một luồng lốc xoáy nhỏ, giống như là đối ứng với luồng lốc xoáy lớn với cái bên ngoài vậy. Cái đầu lâu bắt đầu xuất hiện biến hóa. Quang mang Lam kim sắc lóe sáng chói lọi, khối Đầu hồn cốt bắt đầu thu nhỏ lại, biến thành hình thái một thanh Tam xoa kích nho nhỏ, cũng không có ngừng lại, đã tiếp tục biến thành một cái vòng tròn nhỏ, từ từ biến đổi, hình thành một cái Tam xoa khôi màu Lam kim sắc.
Ngay trên vị trí trung tâm của cái Tam xoa khôi kia, là một lỗ rỗng hình một cái Tam Xoa Kích nho nhỏ. Khi cái Tam xoa khôi tung bay lên, dừng lại trên đầu Đường Tam, đem mái tóc dài màu lam của hắn buộc lại phía sau, lỗ hổng kia vừa vặn nằm tại vị trí của dấu ấn Hải Thần Tam Xoa Kích trên trán của Đường Tam. Nhất thời, quang mang Lam Kim Sắc mãnh liệt chợt bạo phát ra. Thanh Hải Thần Tam Xoa Kích trước mặt Đường Tam, nãy giờ vẫn được Hải Thần Chi Quang chiếu rọi, lúc này cũng bắt đầu xuất hiện biến hóa.
Thân kích cũng không còn màu ngăm đen nữa, những ma văn màu kim sắc trên thân kích, lúc trước từng xuất hiện, mang lại cho Đường Tam thần lực khổng lồ đã hoàn toàn lóe sáng. Kim sắc mãnh liệt pha trộn với màu lam của Hải Thần Chi Quang, hóa thành một luồng ánh sáng Lam kim sắc như ngọc, lan tràn đến mỗi một tấc của thân kích. Mà khối kình châu kia, nguyên bản được gắn vào tại vị trí trung tâm chỗ Hải Thần Chi Tâm, rốt cuộc dưới sự chiếu rọi liên tục của quang mang lóa mắt, một lần nữa đã biến thành một khỏa bảo thạch màu lam ngọc.
Đồng thời xuất hiện biến hóa còn có thân thể của Đường Tam.
Lỗ trống hình Tam xoa kích trên Tam xoa khôi kia, cùng với dấu ấn trên trán Đường Tam hoàn toàn kết hợp lại, trên lỗ trống khi nãy, đã hình thành một khỏa bảo thạch hình thoi, trở thành trung tâm của Tam xoa khôi. Làm cho cái Tam xoa khôi màu Lam kim sắc quấn trên đầu Đường Tam càng trở nên hoàn mỹ và huyễn lệ hơn.
Hải Thần Chi Quang trong suốt không một tia tạp chất đúng là từ khỏa bảo thạch trên đầu này phát ra, chiếu rọi vào thanh Hải Thần Tam Xoa Kích mới được khôi phục lại Hải Thần Chi Tâm này. Ngay trong nháy mắt, Đường Tam chỉ cảm thấy chính mình đã trở thành trung tâm tuyệt đối của nơi này. Hơi thở quen thuộc của Hải Thần Tam Xoa Kích, hơi thở càng thêm thân thiết hơn, đã trong khoảng khắc lan truyền khắp toàn thân.
Hải Thần tám cánh sau lưng Đường Tam chợt mở ra, quang vụ màu lam kim sắc tinh khiết mãnh liệt từ chung quanh hắn bốc lên, đám quang vụ này càng ngày càng nồng đậm hơn, rốt cuộc cũng hóa thành một cột sáng Lam kim sắc khổng lồ phóng thẳng lên cao. Năng lượng mênh mông, cùng với dấu ấn tại nơi sâu nhất trong linh hồn của Đường Tam hoàn toàn dung hợp lại, trở thành một luồng năng lượng khổng lồ trước giờ chưa từng có.
Đường Tam đã nhìn thấy rõ ràng linh hồn của chính mình, linh hồn của hắn đã hóa thành thực thể, biến thành một khỏa lam kim sắc bảo thạch hình thoi, xuất hiện ngay vị trí giữa trán hắn. Cùng với khỏa bảo thạch tại vị trí trung tâm của Tam xoa khôi trong ngoài kết hợp. Đường Tam cũng không biết, linh hồn thực thể hóa, chính là dấu hiệu thành thần. Từ nay về sau, tinh thần lực của hắn cũng đã chính thức hóa thành thần niệm, thần niệm Hải Thần thuần nhất.
Tràn ngập cảm tình nhìn thanh Hải Thần Tam Xoa Kích trước mặt, Lam kim sắc trong mắt Đường Tam dần dần rút đi. Thời khắc này hắn đã hoàn toàn hiểu được những biến hóa của thân thể mình từ sau khi mình đạt được Hãn Hải Càn Khôn Tráo. Từ trước đến giờ, các khối hồn cốt vẫn thường xuyên có cảm giác nóng rực, hẳn chính là do năng lượng từ Hải Thần Chi Tâm phát ra, không nhận thức được mà dần dần cải tạo lại hồn cốt của hắn, làm cho năng lượng Hải Thần không ngừng thấm vào, âm thầm tiến hóa. Chỉ khi đến lúc bắt đầu nghi thức truyền thừa này, toàn bộ quá trình tiến hóa mới tính là hoàn thành. Rút ra toàn bộ hồn cốt trong cơ thể, dưới tác dụng của Hải Thần thần lực khổng lồ, cứ mỗi lần Đường Tam thông qua được một khảo nghiệm trong thất tình, từng cái sẽ tiến hóa. Tiến hóa thành bộ Hải Thần thần trang tuyệt đối không thua kém Thiên Sứ thần trang chút nào.
Không, phải nói là, Hải Thần thần trang của Đường Tam còn mạnh hơn Thiên Sứ thần trang của Thiên Nhận Tuyết nhiều. Thiên Sứ thần trang tuy rằng đều là thần khí của Thiên Sứ chi thần lưu lại ở nhân gian, mỗi một khối hồn cốt của Thiên Sứ thần trang đều đã tiếp cận cấp bậc mười vạn năm. Nhưng còn của Đường Tam thì sao? Mỗi một khối hồn cốt trên người Đường Tam còn không phải đều là mười vạn năm cấp bậc hay sao? Cho dù khối Đầu hồn cốt cũng là khối hồn cốt duy nhất không đủ mười vạn năm đi nữa, nhưng được Hải Thần Chi Tâm kết hợp, lại thêm kỹ năng Tử Cực Thần Quang của Đường Tam dung hợp vào, uy lực của nó cực mạnh, thậm chí là hơn một khối Mười vạn năm hồn cốt thông thường nữa.
Tuy rằng bảy khối hồn cốt của Đường Tam là đến từ những loại hồn thú khác nhau, nhưng phẩm chất của chúng quả thật quá cao. Lấy hồn cốt thâm niên trăm vạn năm của Thâm Hải Ma Kình Vương làm thành Thân thể hồn cốt là trung tâm, bộ Hải Thần Thần trang này thậm chí còn cường hãn hơn so với bộ Hải Thần Thần trang đời trước nữa. Nhất là, Hải Thần đời trước cũng không có cánh, hắn là thần của đại hải, mà Đường Tam lại có thêm một khối Ngoại phụ hồn cốt Bát Chu Mâu, Bát Chu Mâu sau khi hoàn toàn tiến hóa đến đỉnh cao, hóa thành Hải Thần tám cánh, không cần phải nói, làm cho bộ Hải Thần Thần trang này giống như là hổ mọc thêm cánh vậy, uy lực gia tăng rất nhiều.
Mỗi một bộ phận khải giáp, đều là từ các khối hồn cốt của Đường Tam biến thành, cũng có ý nghĩa là nó kết hợp hết sức hoàn mỹ với thân thể Đường Tam. Cho dù chúng nó biến thành khải giáp, nhưng cũng vẫn là một bộ phận thân thể của Đường Tam. Điều này vĩnh viễn cũng sẽ không thay đổi.
Oanh—
Xung quanh cái bục, luồng lốc xoáy khổng lồ kia đột nhiên nổ tung, năng lượng vô cùng cuồng bạo hóa thành một cơn lốc thổi về phía cái bục, cũng thổi qua thân thể Đường Tam cùng với thanh Hải Thần Tam Xoa Kích trước mặt hắn.
Đường Tam bất giác bừng tỉnh, tại thời khắc này, trong mắt hắn cũng chỉ có Hải Thần Tam Xoa Kích, tên đồng bọn sinh tử kia. Tay phải chậm rãi đưa lên, hắn rốt cuộc cử động, thời khắc này cũng không có cái gì có thể ngăn cản hắn làm ra động tác này. Tay phải mạnh mẽ, được khải giáp Hải Thần Thần trang bao phủ, kiên định mà mạnh mẽ cầm lấy thanh Hải Thần Tam Xoa Kích đang phát ra quang mang Lam kim sắc chói lọi.
Ngay tại thời khắc Đường Tam cầm lấy thanh Hải Thần Tam Xoa Kích kia, một ngọn lửa Lam kim sắc mãnh liệt chợt từ trên người hắn bay nhanh lên trời, tất cả những luồng lốc xoáy trong không trung tại một khắc này dường như hoàn toàn ngưng đọng lại. Nháy mắt tiếp theo, thanh Hải Thần Tam Xoa Kích sáng lạng lam kim sắc, thanh Hải Thần Tam Xoa Kích phục sinh đã được Đường Tam giơ lên cao quá đầu, chỉ thẳng lên trời cao.
Oanh—
Hấp lực khổng lồ từ toàn thân Đường Tam chợt bộc phát ra. Hoa văn hình đám mây cuồn cuộn trên Hải Thần tám cánh sau lưng phát ra quang mang lóa mắt sáng rọi chưa từng có. Nước biển màu lam kim sắc, dưới ảnh hưởng của luồng lốc xoáy khi nãy, bay lên bốn phía trong không trung, lúc này lấy tốc độ như tia chớp, điên cuồng xâm nhập vào trong cơ thể Đường Tam, cũng mãnh liệt xâm nhập vào trong thanh Hải Thần Tam Xoa Kích kia. Ngọn lửa lam kim sắc không ngừng quay quanh thân thể Đường Tam. Từ dưới chân của hắn, từng vòng từng vòng quang hoàn chậm rãi dâng lên.
Thanh âm mạnh mẽ, tràn ngập sự cung kính, từ bốn phương tám hướng ầm ầm vang lên:
– Hải Thần khảo hạch thứ chín hoàn thành, Hải Thần thần lực hoàn mỹ kết hợp, Hải Thần tái hiện. Tất cả các hồn hoàn được tăng lên năm vạn năm.
Từng cái từng cái hồn hoàn từ dưới chân Đường Tam dâng lên, cực kỳ mỹ lệ, sự huyễn lệ làm cho người ta phải rung động. Lúc trước Đường Tam nhìn thấy trên người Thiên Nhận Tuyết là chín cái hồn hoàn vừa đen vừa đỏ. Trên mỗi cái hồn hoàn của nàng đều nhuộm đẫm kim sắc sáng chói. Mà thời khắc này, xuất hiện trên người hắn lại là một cảnh tượng hoàn toàn khác hẳn.
Cái hồn hoàn đầu tiên xuất hiện chính là màu đỏ, mà bên ngoài cái hồn hoàn, lại có một tầng quang mang lam kim sắc mỹ lệ. Cái thứ hai vẫn là như vậy, cứ như thế, mãi cho đến cái hồn hoàn thứ chín cũng không có thay đổi, toàn bộ đều là màu đỏ ở trong, bên ngoài là lam kim sắc quang mang vờn quanh. Thẳng đến cái hồn hoàn cuối cùng xuất hiện, cái hồn hoàn thứ mười, với có sự khác biệt. Cái hồn hoàn thứ mười này là hồn hoàn đại biểu cho lực lượng thần cấp, hoàn toàn là một màu lam kim sắc trong suốt như ngọc.
Mười vạn năm, toàn thể đều là hồn hoàn mười vạn năm, là một gã hồn sư, cho dù là Đường Tam cũng không có trở thành Hải Thần, toàn bộ hồn hoàn đều là mười vạn năm, cũng là một việc hết sức rung động rồi. Cho dù là chính hắn, cũng có chút không dám tin vào một màn trước mắt này.
Truyền thừa Hải Thần, phần thưởng cuối cùng, lại là tất cả các hồn hoàn đều được tăng thêm tu vi năm vạn năm. Mà các hồn hoàn của võ hồn Lam Ngân Hoàng, sau lần thứ hai phụ gia lại, hồn hoàn cấp thấp nhất cũng đã có tu vi trên năm vạn năm rồi. Năm vạn cộng thêm năm vạn nữa, điều này làm cho ngay cả cái hồn hoàn thứ nhất của Đường Tam cũng biến thành màu đỏ luôn. Chín đỏ một lam kim, đó chính là thần lực khủng bố a!
Giờ khắc này đây, Đường Tam đã là không có cảm giác về lực lượng, trong lòng hắn tồn tại chỉ có mấy chứ, khống chế trong tay. Đúng vậy, chính là nắm tất cả lực lượng trong lòng bàn tay.
Giơ cao thanh Hải Thần Tam Xoa Kích lên quá khỏi đầu, cũng không bởi vì thiếu năng lượng mà trở lại màu ngâm đen nữa. Hiện tại nó đã là dấu ấn của linh hồn Đường Tam, trở thành một bộ phận của thân thể Đường Tam. Cũng tương tự như đám hồn cốt tiến hóa thành bộ Hải Thần thần trang như vậy, cùng với Đường Tam là vĩnh viễn không tách rời. Loại cảm giác như thế này, là tuyệt vời đến thế nào cơ chứ.
o0o
Hải Thần Sơn, Hải Thần điện.
Ngay trong lúc này, dấu ấn màu đỏ trên trán Tiểu Vũ cũng xuất hiện biến hóa. Dấu ấn màu đỏ sậm kia lặng yên vỡ ra, một âm thanh hùng hậu vang lên trong đầu nàng:
– Đỉnh phong nhất khảo hoàn thành, làm bạn Hải Thần hoàn thành quá trình truyền thừa Hải Thần, khen thưởng chồng chất, thưởng cho…
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!