Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 2338: Âm Ty Thập Vương



“Hàn đạo hạ đã vượt qua trắc nghiệm rồi, xin hạ thủ lưu tình. Tám con quỷ này với lão hủ còn có chút tác dụng, mong đạo hữu lưu thủ phần nào.” Tăng nhân thấy tình hình vừa rồi, mắt lộ vẻ đầy kinh ngạc, nhưng một ống tay áo run lên, một đợt chấn động quỷ dị lập tức hiện ra trước dòng xoáy màu vàng, thoáng chốc đã tách mở được lực hấp dẫn cực lớn của dòng xoáy.

Tám Ác Quỷ sau khi được khôi phục tự do liền gầm lên, nhao nhao hóa thành những đám khí đen, rồi biến mất tăm.

“Đạo hữu yên tâm, tại hạ làm sao có thể ra tay thực sự với mấy quỷ vật này. Chỉ là ta nhất thời hiếu kỳ, muốn thử nghiệm thực lực chân chính của chúng thế nào thôi.”

Hàn Lập cười hắc hắc, Pháp Tướng sau lưng và vòng xoáy màu vàng đồng thời lóe lên rồi biến mất. Trong tay lại xuất hiện thêm một quả cầu đen như mực. Hắn không ngừng dò xét quả cầu với vẻ hứng thú.

Đó chính là Hoàng Tuyền Âm Phong mà lúc trước hắn đã dùng Động Tuyền Kim Quang thu được. (Động Tuyền Kim Quang (洞漩金光): Động: lỗ, hang động. Tuyền: xoáy nước. ĐTKQ là vòng xoáy ánh sáng màu vàng tạo thành dòng xoáy hun hút cực lớn, giống như vòi rồng hút nước ngoài biển. Thuyết “lỗ đen vũ trụ” cũng dùng chữ “động tuyền” này)

Nhưng gió này đã bị hắn dùng pháp lực mạnh mẽ nén lại thành hình dạng một quả cầu như hiện giờ.

“Hàn huynh thần thông to lớn, hơn xa dự liệu của ta. Xem ra lời đồn quả thật không sai. Ta làm trắc nghiệm này, quả thật có chút vẽ rắn thêm chân rồi.” Tăng nhân thở ra một hơi nói, nhưng nét mặt vẫn đờ đẫn dị thường.

“Bích huynh cũng đã trắc nghiệm xong rồi, không biết đã có thể nói với tại hạ về việc chính được chưa?” Hàn Lập không để ý lời lão tăng vừa nói mà trực tiếp hỏi lại một câu.

“Được rồi, đạo hữu đương nhiên là đủ tư cách biết chuyện này. Thân phận của tại hạ có lẽ Hàn huynh đã biết rất rõ nhỉ? ” Tăng nhân nói.

“Nếu nha đầu ngoài kia không nói sai thì đạo hữu chính là người phụ trách của Hách Liên Thương Minh tại Huyết Thiên đại lục. Thân phận địa vị có lẽ không kém Minh Tôn đạo hữu.” Hàn Lập hời hợt nói.

“Ta đúng là có thân phận như vậy. Nhưng không biết đạo hữu hiểu rõ đến đâu về thực lực của Hách Liên Thương Minh chúng ta?” Tăng nhân hỏi lại một câu.

“Hiểu biết của tại hạ về quý minh quả thật không nhiều, chỉ biết thế lực của quý minh rất lớn, là một trong số ít thế lực siêu cấp có thể vươn tới cả ba đại lục.” Hàn Lập nhíu mày trả lời.

“Bản minh thật ra là một tổ chức khá lỏng lẻo, trừ ba đại lục thì không có chi nhánh ở nơi nào khác nữa, ngoài lợi thế về trao đổi tài nguyên và tin tức thì bình thường cũng không có bất cứ quy định hay nghĩa vụ mang tính bắt buộc nào. Những lúc gặp phải chuyện tranh chấp thì đều do Trưởng lão hội gồm tất cả những Đại Thừa trong minh cùng nhau quyết định. Lão hủ là do mấy vị trưởng lão tại Huyết Thiên đề cử, mới tạm thời phụ trách sự vụ tại Huyết Thiên đại lục này. Bình thường nếu có đạo hữu Đại Thừa nào đồng ý gia nhập bản minh thì đều đảm nhiệm chức vụ khách khanh trưởng lão. Không những không ảnh hưởng việc tu luyện hằng ngày và địa vị vốn có trong tộc của người đó, mà còn được hưởng những ưu đãi tiện lợi vô cùng. Nghĩa vụ duy nhất với bản minh đại khái là ra tay tương trợ khi bản minh gặp nguy cơ thôi.” Tăng nhân thong thả nói.

“Đạo hữu nói vậy có ý gì?” Hàn Lập chằm chằm nhìn tăng nhân, nhàn nhạt hỏi.

“Ta muốn chính thức mời đạo hữu gia nhập bản Thương Minh. Không biết Hàn đạo hữu có hứng thú không?” Tăng nhân lộ vẻ tươi cười, hỏi.

“Một phen trắc nghiệm vừa rồi và mời ta đến đây, chỉ là vì việc này thôi sao?” Hàn Lập vẫn bình tĩnh dị thường.

“Đương nhiên không phải, chỉ là nếu đạo hữu có thể trở thành một thành viên của bản minh thì có thể bớt được hai phần e dè với chuyện mà lão phu muốn nói với đạo hữu sau đây.” Tăng nhân thản nhiên trả lời.

“Tuy ta thật có chút hứng thú với Hách Liên Thương Minh, nhưng hiện tại vẫn muốn đạo hữu trước tiên nói về chính sự, sau đó sẽ quyết định những chuyện khác.” Hàn Lập vẫn nhàn nhạt nói.

“Được, nếu đạo hữu đã kiên trì như vậy, Bích mỗ tất nhiên sẽ không miễn cưỡng nữa. Không biết đạo hữu hiểu đến đâu về Âm Ty Minh Giới?” Tăng nhân gật đầu, bỗng nhiên hỏi một câu.

“Minh giới? Ta tuy thường xuyên nghe người ta nhắc đến, nhưng cũng chỉ nghe nói là có người từng tận mắt chứng kiến thôi. Về sự tồn tại của Âm Ty thì cũng mới chỉ là trong truyền thuyết, có thật hay không căn bản không cách nào biết được. Ít nhất là tại hạ không cách nào xác định được. Chuyện mà đạo hữu muốn nói có liên quan tới Âm Ty sao?” Hàn Lập có chút bất ngờ, hỏi.

“Đúng vậy! Khoảng hơn trăm năm trước, trong lúc thăm dò một khe hở không gian, chi nhánh của bản minh tại Huyết Thiên đại lục đã vô tình phát hiện cửa vào của một tiểu thế giới mới hình thành.”

“Một tiểu thế giới mới hình thành? Chuyện này có thật không?” Hàn Lập cả kinh.

“Đương nhiên là không thể giả được. Tuy nói là một tiểu thế giới mới hình thành nhưng có lẽ cũng đã tồn tại nhiều năm rồi. Chỉ có điều bên trong nó không sản sinh ra những sinh linh cao cấp, cũng chưa từng bị ngoại giới phát hiện ra thôi. Tuy thế giới này không thể coi là lớn, nhưng các loại tài nguyên bên trong lại nhiều đáng kể. Nhưng đúng lúc chi nhánh bản minh mừng như điên, chuẩn bị dồn số lượng lớn nhân vật lực để toàn lực khai thác tiểu thế giới này thì một giới diện khác cũng phát hiện sự tồn tại của nó và xâm nhập vào đó tương tự như bản minh.” Tăng nhân nói đến đây thì ngừng lại một chút, ánh mắt như đang hồi tưởng chuyện cũ.

“Giới diện khác, chẳng lẽ là…?” Hàn Lập như có điều suy nghĩ.

“Đúng vậy, vừa mới giao thủ với địch nhân mới xuất hiện, người của bản minh đã bị dọa sợ đến mức phải bỏ chạy. Chúng đều là những tồn tại quỷ vật mà đạo hữu vừa thấy. Trong số chúng có cả mạnh và yếu. Kẻ yếu thì chịu không nổi một kích, nhưng thực lực cũng tương đương Luyện Khí kỳ của bản giới chúng ta. Nhưng kẻ mạnh thì ngang ngửa cấp Đại Thừa của Linh giới.

Hoàng Tuyền Âm Khí này chính là ta thu được trong lúc giao thủ với cường giả đối phương. Bát Quỷ vừa xuất hiện chính là từ khí tức trên người của những quỷ vật đó biến ảo mà thành.

Đương nhiên chúng chỉ giống về bề ngoài mà thôi, còn thực lực thì không thể so bì với Quỷ Vương chân chính được. Thực lực của Hoàng Tuyền Quỷ Vương chân chính có thể ngang ngửa với những tồn tại khủng bố như chúng ta. Cũng những quỷ vật này tự xưng là đến từ “Minh giới” và gọi Quỷ Vương của chúng là “Âm Ty Thập Vương” gì đó. Vì tranh đoạt tiểu thế giới mà Thương Minh chúng ta và những quỷ vật này đã đại chiến mấy trận nhưng vẫn bất phân cao thấp, hai bên đều hao tổn số lượng lớn nhân thủ. Để tránh lưỡng bại câu thương, bản minh và bọn họ đã lập thệ ước, quyết định dùng cuộc chiến giữa các cường giả để phân định mỗi bên sẽ chiếm bao nhiêu phần tài nguyên của tiểu thế giới. Ta tới đây gặp đạo hữu là muốn mời Hàn đạo hữu tham gia vào trận chiến tranh đoạt này với tư cách là đại biểu của bản minh. Đương nhiên nếu Hàn huynh có thể thuận thế gia nhập bản minh thì tất nhiên là chuyện này càng thêm danh chính ngôn thuận. Dù trận chiến này thắng hay bại, chỉ cần đạo hữu ra tay thì bản minh chúng ta cũng đều cảm kích vô cùng.” Tăng nhân do dự một chút rồi cũng nói ra hết thảy sự tình.

“Thì ra là vậy. Không biết “Minh giới” này có phải là Minh giới trong truyền thuyết xưa nay không? Còn cái gọi là “Âm Ty Thập Vương” là dạng tồn tại gì? Có tham gia cuộc chiến cường giả hay không?” Hàn Lập nghe xong, đã có vài phần động dung.

“Bản minh tất nhiên đã điều tra việc này. Mặc dù không có nhiều chứng cứ, nhưng ta tin rằng giới diện này không phải là Minh giới chân chính vạn phần thần bí trong truyền thuyết đâu. Nó chỉ là một giới diện kiểu như Hoàng Tuyền Quỷ Quốc, thích hợp cho những quỷ vật cường đại sinh tồn. Cái gọi là Âm Ty Quỷ Vương cũng chỉ là mười kẻ mạnh hơn một bậc so với Quỷ Vương bình thường mà thôi. Nếu không, mặc dù thế lực không nhỏ nhưng bản minh chắc chắn không thể cầm cự với đối phương lâu như thế được. Về phần trận chiến cường giả này, đa phần trong Âm Ty Thập Vương sẽ có kẻ tham gia.” Tăng nhân suy nghĩ một rồi trả lời.

“Không phải Minh giới chân chính, tiếc thật. Ta còn tưởng rằng cuối cùng mình đã có thể tìm hiểu bí thuật Luân Hồi chân chính rồi chứ.” Hàn Lập sờ cằm, ánh mắt chớp động, xem ra có phần tiếc nuối.

“Tuy không phải là Minh giới chân chính nhưng chắc chắn là thần thông mà những quỷ vật này tu luyện khác xa công pháp của chúng ta, mơ hồ ẩn chứa đại đạo pháp tắc hoàn toàn không giống sinh linh bình thường. Nếu đạo hữu giao thủ với bọn họ, gặp cơ duyên xảo hợp, nói không chừng thật sự có thể tìm hiểu bí thuật Luân Hồi đấy.” Tăng nhân nở nụ cười.

Hàn Lập nghe xong, lại trầm ngâm không nói.

Qua một hồi lâu, hắn mới lại ngẩng đầu, cẩn thận hỏi: “Quý minh và những quỷ vật này ước đấu lúc nào, ở đâu, mấy trận? Trừ ta ra thì còn có những đạo hữu nào của quý minh chuẩn bị tham gia trận chiến này?”

Thấy Hàn Lập hỏi cẩn thận như vậy, tăng nhân chẳng những không biểu lộ chút bất mãn nào, ngược lại tinh thần chấn động gấp gáp trả lời: “Thời gian là ba năm sau, địa điểm là bên trong tiểu thế giới mới phát hiện. Mỗi bên sẽ có năm cường giả chia làm năm cặp đấu. Ngoài ta còn có một vị đạo hữu từ chi nhánh ở Lôi Minh đại lục và một vị khách khanh trưởng lão từ Trưởng Lão Hội sẽ ra tay. Mặt khác, ta còn mời đạo hữu Huyết Sát là cường giả đỉnh giai ở Huyết Thiên đại lục. Thêm đạo hữu nữa là vừa vặn đội hình năm người tham chiến rồi. Hàn đạo hữu yên tâm, cách thức tỷ thí lần này là một chọi một, cho dù không địch lại đối thủ, cũng sẽ không phải lo lắng về tính mạng. Nếu đạo hữu có thể thủ thắng một trận, ngoại trừ phần thù lao đã được ước định từ trước, ta còn có thể làm chủ việc để đạo hữu tiến vào Đăng Thiên Các (nhà lên trời) của bản minh, tùy ý lựa chọn một môn bí thuật truyền từ Tiên giới.”

“Bí thuật Tiên giới? Tại hạ không nghe lầm chứ?” Hàn Lập nghe xong lời này, có chút giật mình.

“Cái ta nói đích thật là bí thuật Tiên giới. Thật ra chuyện bản minh cất giấu nhiều loại bí thuật Tiên giới tuy không nhiều người biết, nhưng cũng không phải là chuyện quá bí ẩn. Bởi vì các vị tiền bối sáng lập Thương Minh chúng ta vốn là hậu duệ chân chính của tiên nhân Tiên giới còn sót lại tại Linh giới. Thương Minh đời trước cũng vốn là một tổ chức quản lý giám sát của Tiên giới được giấu kín tại Linh giới, những người được dùng đều là hậu duệ trực hệ của tiên nhân. Cho nên biết mấy môn bí thuật của Tiên giới cũng là chuyện bình thường. Chỉ từ sau khi Thiên Địa đại biến, tất cả các giới diện thoáng chốc đều mất liên lạc với Tiên giới, những vị tiền bối này rơi vào đường cùng, mới thu nạp một ít đại năng giả khác vào tổ chức, rồi trải qua nhiều năm phát triển như vậy mới tạo thành Thương Minh ngày nay. Cho nên, với tư cách là một trong số không nhiều lắm thế lực siêu cấp trải rộng trên cả ba đại lục, ngoài hoạt động giao dịch được công khai, bản minh còn âm thầm tận lực bảo vệ sự an ổn của Linh giới, chống lại một số thế lực từ bên ngoài tới quấy nhiễu bản giới. Như vụ Minh Trùng Mẫu lần trước, bản minh cũng đã phái một số đạo hữu Đại Thừa tiến vào Ma giới, chỉ đáng tiếc là bọn họ còn chưa kịp phát huy tài năng thì đã bị Trùng Mẫu vây trong cấm chế ở Thủy Ấn Chi Địa, còn may mà có đạo hữu tương trợ bọn họ mới có thể thoát thân. Do vậy có thể nói, Hàn đạo hữu còn có ân tình với không ít trưởng lão của bản minh đấy.” Tăng nhân cười, giải thích một hồi.

Hàn Lập nghe xong những lời này, ánh mắt lóe lên, nét mặt lần nữa lộ ra vẻ cân nhắc.

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.