Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 61: Vân Tiêu đại sư



– Bọn họ tìm ta làm gì? Lẽ nào công chúa có tình huống khác thường?

Lý Vân Tiêu ngoẹo cổ nghĩ một chút, hẳn là sẽ không mới là a.

– Ta là tới mượn tăng cường trận pháp dùng một lát.

Lục Dao làm ra một tư thế xin mời.

– Trước tiên đi gặp Trương đại sư cùng Hứa hội trưởng a, ngài đi theo ta.

Tuy rằng nàng cũng không biết sự tình Lý Vân Tiêu trị liệu công chúa, nhưng từ nét mặt của những Thuật Luyện Sư thâm niên trong công hội kia có thể thấy được, bọn người hội trưởng đối với Lý Vân Tiêu là vô cùng coi trọng.

Lý Vân Tiêu là không muốn đi, nhưng nghĩ tới mình còn có chỗ cầu người ta, đành phải đi gặp một lần.

Lục Dao nhìn hắn một bộ phiền phức, trong lòng không khỏi cười khổ. Nếu là những người khác nghe được hai vị đại sư này triệu kiến, sợ là đã sớm hưng phấn nhảy lên, tiểu tử này lại thiếu kiên nhẫn. Cũng không biết hắn là xảy ra chuyện gì.

Lý Vân Tiêu theo Lục Dao lên lầu ba, đi vào một gian phòng rộng rãi, không chỉ là Hứa Hàn, ngay cả Trương Thanh Phàm cũng có mặt.

Hai người vừa thấy hắn, trong mắt đều lướt qua sắc mặt vui mừng, tựa hồ không dám bất cẩn, vội vàng đứng dậy gật đầu, xem như là phương thức đồng cấp trong lúc đó chào hỏi. Lục Dao cả kinh suýt chút nữa cắn đầu lưỡi, nàng không dám lưu lại, vội vàng chào hỏi liền rời đi. Nhưng Lý Vân Tiêu lại thản nhiên, đi thẳng tới trước mặt hai người, trực tiếp ngồi xuống, nhếch chân lên nói:

– Các ngươi tìm ta có việc gì?

Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều không khỏi cười khổ. Trương Thanh Phàm lấy ra một tấm thiệp mời đưa cho Lý Vân Tiêu nói:

– Đây là quốc vương bệ hạ phát thiệp mời thiết yến quần thần, một là chúc mừng Lạc Vân Thường lên cấp Thuật Luyện Sư, hai là vì ăn mừng chữa trị công chúa. Trừ ngươi ra, còn có thể mang theo năm tùy tùng.

Lý Vân Tiêu tiếp nhận một tấm thiệp mời, sau khi trầm tư một lát liền cất đi.

– Chỉ chút chuyện này?

Trương Thanh Phàm thấy hắn hơi không kiên nhẫn, cười khổ nói ngay vào điểm chính:

– Chúng ta muốn biết, ngươi có phải là đệ tử của Dương Địch đại nhân hay không?

Lý Vân Tiêu nói:

– Không.

– Không phải?

Trương Thanh Phàm đầy vẻ nghi hoặc.

– Vậy Phù Sinh Ấn cùng kim châm trích huyệt thuật của ngươi…

Lý Vân Tiêu trực tiếp ngắt lời nói.

– Không còn chuyện gì ta đi trước.

Hắn không có tâm tư đàm luận những chuyện này, cũng căn bản nói không rõ ràng, đứng dậy liền muốn rời đi.

Trương Thanh Phàm sững sờ, còn không ai dám bỏ qua mặt mũi của hắn như thế. Hắn nhìn Hứa Hàn một chút, nhất thời nhìn thấy sự bất đắc dĩ trong mắt đối phương, lúc này mới cười khổ nói:

– Vân thiếu làm sao không nhẫn nại như thế, lần này mời ngươi tới là cảm tạ ngươi cứu mạng công chúa. Chút lễ mọn này là ta cùng Hứa lão vì ngươi chuẩn bị.

Trên mặt bàn có hai hộp ngọc, một lớn một nhỏ, Trương Thanh Phàm trực tiếp đẩy lên trước người Lý Vân Tiêu, cười tủm tỉm nhìn hắn.

Lý Vân Tiêu hơi nhướng mày, mở ra hộp ngọc nhỏ, bên trong có một huy chương tinh xảo khéo léo nằm ở trong đó, cũng không biết là vật liệu gì chế thành, cầm trong tay không phải vàng không phải ngọc. Lý Vân Tiêu kinh ngạc nói:

– Huy chương cấp hai Thuật Luyện Sư?

Hứa Hàn cười nói:

– Phương pháp kim châm trích huyệt của Vân thiếu, thực lực cách xa cấp hai Thuật Luyện Sư. Nhưng chỗ ta chỉ là phân hội cấp năm của Thuật Luyện Sư Công Hội, chỉ có quyền lợi phân phát huy chương cấp hai. Vì lẽ đó không thể làm gì khác hơn là oan ức Vân thiếu, muốn chứng thực cao hơn nữa, nhất định phải đến phân hội cấp bốn nghiệm chứng.

Lý Vân Tiêu chỉ hơi trầm ngâm, liền để vào trong giới chỉ.

– Vật này cũng không tệ, những thứ khác không nói, chỉ là mỗi tháng phát bổng lộc cũng là con số không nhỏ, đa tạ.

Hứa Hàn lộ ra nụ cười hiểu ý, chỉ vào cái hộp lớn nói:

– Vân thiếu nhìn cái này một chút.

Lý Vân Tiêu cười nhạt nói:

– Không cần nhìn cũng biết là một kiện Huyền Binh.

Hắn mở nắp hộp ra, quả nhiên có một thanh trường kiếm màu bạc nằm ở bên trong, tỏa ra điểm điểm hàn quang. Thủy quang ở trên thân kiếm chảy xuôi, như một vũng bích tuyền, mười phần linh tính, vừa nhìn liền biết không phải vật phàm.

– Kiếm này tên là Xuân Thủy, chính là tác phẩm đắc ý nhất của cuộc đời ta, cấp bậc cấp ba, Vân thiếu cảm thấy làm sao?

Trương Thanh Phàm đắc ý giải thích, trong mắt loé ra một tia không bỏ. Nhưng trong lòng hai người bọn họ ngứa ngáy, vạn phần muốn học phương pháp kim châm trích huyệt, cũng chỉ có thể nhịn đau bỏ đi yêu thích.

Phương pháp kim châm trích huyệt giá trị cách xa Huyền Binh này, ban đầu hai người còn lo lắng đây là sư thừa bí pháp của Dương Địch, không thể truyền ra ngoài. Sau khi nghe Lý Vân Tiêu nói không phải Dương Địch thân truyền, tự nhiên không tồn tại những lo lắng này, lúc này mới yên tâm đem bảo bối lấy ra.

Lý Vân Tiêu cầm lấy trường kiếm, tỉ mỉ nhìn một phen, khen:

– Không tệ, tuy rằng còn có rất nhiều tỳ vết, nhưng lấy thực lực cấp ba Thuật Luyện Sư của ngươi, có thể luyện chế ra Huyền Binh loại phẩm chất này, xác thực là đáng quý.

Trương Thanh Phàm cùng Hứa Hàn đều xạm mặt lại, tiểu tử này nói chuyện thật là tức chết người, bảo kiếm trân phẩm như vậy, dĩ nhiên nói còn có rất nhiều tỳ vết.

Lý Vân Tiêu nhìn bọn họ một chút, cười nhạt nói:

– Các ngươi không phục lắm đúng không?

Lý Vân Tiêu khẽ cười nói:

– Xuân Thủy kiếm này chủ tài hẳn là Huyền Thủy Huyễn Thiết cấp bốn. Dựa theo dòng suy nghĩ của các ngươi, khẳng định cảm thấy các loại tài liệu cấp càng cao, luyện chế Huyền Binh liền càng tốt. Nhưng thực lực cấp ba của ngươi căn bản là không cách nào lý giải kết cấu của vật liệu cấp bốn, chỉ có thể cứng rắn thay đổi hình thái. Như vậy luyện chế ra Huyền Binh, tuy rằng ở trên cấp bậc là cấp ba, nhưng ngược lại vững chắc không bằng vật liệu cấp ba chế tạo Huyền Binh. Tuy rằng phát huy ra uy lực lớn hơn, nhưng đối với võ giả yêu cầu cũng càng cao, hơn nữa rất dễ tổn hại.

Hắn nói mấy câu nhất thời làm hai người cả kinh dại ra, dồn dập rơi vào trầm tư. Vấn đề này bọn họ chưa từng nghĩ tới, chỉ là một mực muốn tăng lên phẩm chất cùng đẳng cấp của Huyền Binh.

Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng nở nụ cười, một luồng khí thế tông sư dần dần tản mát ra, phảng phất trở lại lúc trước khi ngã xuống, tại tổng bộ Thuật Luyện Sư Công Hội, quay về tất cả Thuật Luyện Sư trên toàn bộ đại lục giảng kinh khai đạo.

– Đầu tiên chọn chủ tài cũng đã mười phần sai, phụ tài cũng giống như vậy, tất cả đều là tuyển dụng vật liệu cấp bốn, ngươi không cách nào khống chế kết cấu của chúng, làm sao có thể hài hòa dung hợp lại với nhau? Chỉ là dựa vào hồn lực cùng chân hỏa không ngừng mạnh mẽ dung hợp, tuy rằng cuối cùng thành công, nhưng cũng không phải một thanh kiếm hoàn chỉnh, mà là dùng may vá ghép lại với nhau.

Trương Thanh Phàm thẳng tắp nhìn Xuân Thủy kiếm của mình, thanh Huyền Binh xưa nay mình là càng xem càng thoả mãn, giờ khắc này ở trong mắt hắn lại đột nhiên thành một thất bại phẩm, thật giống như xếp gỗ chồng chất lại với nhau, càng xem càng có vấn đề.

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.