Long Hành Thiên nếu như đã chịu sắc phong cho Tô Thương làm đại tướng, chứng tỏ anh ấy đã không để ý đến chuyện bất kính của Tô Thương lúc trước, anh ấy đã công nhận Tô Thương rồi.
Đương nhiên, chủ yếu là bởi vì Tô Thương đã dùng thần giao cách cảm để trấn áp Long Hành Thiên.
Advertisement
Nếu không dựa vào tính cách của hoàng thượng ắt hẳn sẽ không dễ dàng để cho Tô Thương rời đi như vậy.
Anh ấy không thể hiểu được Tô Thương, và sau khi suy nghĩ kỹ, anh ấy đã chọn thỏa hiệp với Tô Thương.
Advertisement
…
Sau khi rời khỏi đại điện Kim loan, Tô Thương liền thi triển Chỉ xích thiên nhai, nhanh chóng đến Bình Thân Vương phủ.
Anh đến điện Kim loan nhanh chóng, và thời gian lưu lại cũng không quá lâu.
Lúc này.
Tô Dực Cân và thành viên Huyết đồ vẫn còn đứng ở bên ngoài cổng.
Trong đó, Tô Dực Cân đang nói chuyện với Tiêu Đình, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.
Cô ấy đương nhiên biết Tiêu Đình, nhưng trong ấn tượng của cô ấy, Tiêu Đình không phải chỉ là ở cảnh giới hóa kình thôi sao, tại sao bây giờ lại trở nên mạnh như vậy chứ.
Còn có, 49 người còn lại đa phần Tô Dực Cân đều đã gặp qua ở nhà họ Tô, bọn họ vốn dĩ chỉ là những người bình thường, thậm chí ngay cả hóa kình còn chưa đạt tới nữa.
Nhưng bây giờ, mặc dù trong cơ thể mấy người này không có sự chuyển động của chân khí, nhưng uy thế tản ra lại không hề yếu hơn mình, thậm chí có khi còn vượt hơn cả mình nữa.
Chuyện này… rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao vệ sĩ của nhà họ Tô lại có được thực lực này?
“Đại tiểu thư, cô đừng hỏi chúng tôi nữa, đại thiếu gia đã từng dặn, chuyện này…”
Tiêu Đình đang khó xử, thì nhìn thấy Tô Thương đang đi tới, anh ấy liền thờ phào nhẹ nhõm một hơi, cười nói: “Đại thiếu gia đến rồi, đại tiểu thư, nếu như cô thật sự muốn biết thì đi hỏi đại thiếu gia đi nhé.”
“Em trai, em đến rồi.”
Tô Dực Cân nhìn sang Tô Thương, lập tức như trút được gánh nặng, liền nói: “Em có biết là khi em nói muốn đi đến điện Kim loan, đã làm chị lo muốn chết không hả, nhưng mà tốt rồi, em không có đi đến điện Kim loan thật.”
Thời gian Tô Thương đi đến Kim loan quá ngắn ngủi, nhiều lắm cũng chỉ hết một thời gian hút điếu thuốc mà thôi.
Cho nên, Tô Dực Cân mới tưởng rằng như vậy.
“Chị, em đã đến điện Kim loan và trở về lại rồi.” Tô Thương lại mỉm cười nói.
“Cái gì!”
Tô Dực Cân giật nảy cả mình, sau đó bước tới bên cạnh Tô Thương, ân cần hỏi han: “Em không bị thương chứ, cao thủ hoàng cung nhiều như mây, em đến đó gi3t chết Bình Thân Vương thật quá sức ảo tưởng rồi.”
“Bình Thân Vương có ý đồ làm phản, chúng ta hoàn toàn có thể vạch trần anh ta, để hoàng thượng…”
“Không cần phiền phức như vậy.”
Tô Thương khẽ cười nói: “Hai phút trước, Bình Thân Vương đã chết rồi, em ở ngay trước mặt hoàng thượng và văn võ bá quan tước đi mạng sống của anh ta rồi.”
“Chuyện này…”
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!