Tám trăm ba mươi vạn Giới Thú, cơ hồ là sức mạnh của cả Giới Thú. Đây là sức mạnh lớn như thế nào chứ? Những Giới Thú phân tán ở vùng ven không nghĩ tới có một biện pháp gì mà có thể làm nhiều Giới Thú trong nháy mắt tiêu diệt như vậy. Nhưng tất cả thật sự đã xảy ra. Chúng vô cùng tin vào cảm ứng của mình, đây là thiên phú của chúng!
– Toàn bộ đã chết.
– Toàn bộ chết sạch.
– Tám trăm ba mươi mấy vạn Giới Thú.
Bị dọa ngẩn người.
Những Giới Thú còn sống cũng miễn cưỡng có trên chín mươi vạn mà thôi. So sánh với tám trăm ba mươi vạn, còn chưa tới một phần mười! Đến cả sức mạnh chủ yếu nhất của tộc quần Giới Thú cũng đã bị diệt, chúng dù còn sống thì có thể làm gì được?
– Làm sao bây giờ?
– Làm sao bây giờ?
Sợ hãi, sợ hãi cực hạn.
Chúng cũng không còn dũng khí tập kết để đối phó với Ngân Hà Lĩnh Chủ La Phong nữa. Trong lòng chúng, Ngân Hà Lĩnh Chủ chính là khắc tinh của chúng! Trên tám trăm vạn đã chết. Chín mươi vạn Giới Thú thoát được có dám xông tới nữa không? Nếu lại bị Ngân Hà Lĩnh Chủ gϊếŧ một lần nữa, thì quả thật là xong.
Khi sợ hãi bao phủ đám Giới Thú còn sống, thì trong Vũ Trụ Giả Định …
Đỉnh Lôi Đình đảo.
Trên hành lang tràn ngập mây mù, La Phong bước đi rất nhanh, liếc mắt thấy xa xa Hỗn Độn Thành Chủ đang xuất hiện.
– Sư phụ.
La Phong thần tình kích động:
– Thành công rồi, ta thành công rồi.
Hỗn Độn Thành Chủ nghe xong cũng mừng rỡ.
Lâu như vậy, hắn vẫn luôn không nghe tới La Phong có tin tức gì truyền về. Mỗi thời mỗi khắc đều lo lắng. Lo lắng cho an toàn của đệ tử, là cho tương lai toàn bộ tộc quần nhân loại.
– Rốt cuộc tình huống thế nào?
Hỗn Độn Thành Chủ cũng vội vàng truy vấn.
– Là như thế này.
La Phong vội giải thích nói:
– Sào huyệt Giới Thú trong Hôn Ám Chi Địa, tổng cộng có chín trăm hai mươi Giới Thú vạn! Còn nào ít nhất cũng là trình độ bậc hai đỉnh cao, tương đương với con bị ta bắt sống.
Hỗn Độn Thành Chủ sợ tới mức giật bắn người:
– Trên chín trăm vạn?
Trời.
Ngẫm lại đúng là một hồi cơn ác mộng, thậm chí ngẫm lại sẽ không có dũng khí và lòng tin nữa.
– Ta cũng cảm thấy tuyệt vọng.
La Phong liền nói:
– Nhưng may mà ta từng tìm được món bảo vật. Món bảo vật đặc biệt nghịch thiên. Tin rằng đó là quy tắc vận chuyển chí cao cho chúng ta một con đường sinh cơ. Ta liền đi tới Hôn Ám Chi Địa điên cuồng khuấy động Giới Thú. Thật sự hút được tám trăm ba mươi mấy vạn Giới Thú vây công ta. Sau đó ta dùng bảo vật nghịch thiên này hoàn toàn thi triển ra uy năng của nó, gϊếŧ chết tám trăm ba mươi mấy vạn Giới Thú. Bây giờ Giới Thú còn sống tổng cộng không tới trăm vạn.
Hỗn Độn Thành Chủ không nói gì, chỉ trừng mắt nhìn.
Hắn là người rất tỉnh táo.
Chỉ là số lượng chín trăm vạn Giới làm hắn bị dọa khϊếp. Sau đó La Phong dựa vào một bảo vật lại gϊếŧ tám trăm ba mươi mấy vạn, hắn làm sao tỉnh táo cho được?
– Qua chiến dịch này, chúng ta mới có sinh cơ chính thức.
La Phong hưng phấn nói:
– Giới Thú còn lại không tới trăm vạn, miễn cưỡng có chín mươi vạn đi! E rằng dưới tình huống hoàn mỹ nhất, cũng không nhất định có thể sinh ra ba con Giới Thú bậc sáu. Tuy nói lần này ta thi triển bảo vật nghịch thiên, vẻn vẹn chỉ có thể thi triển một lần, nhưng đám Giới Thú còn sống lại không biết. Chúng sẽ sợ hãi, ta sẽ nghĩ mọi biện pháp gϊếŧ chóc, tàn phá, tiêu diệt từng bộ phận chúng. Chỉ cần chúng không sinh ra Giới Thú bậc sáu, tất cả cũng không cần phải sợ hãi.
– Giới Thú bậc sáu?
Hỗn Độn Thành Chủ nghi hoặc.
– Là như thế này…
La Phong bắt đầu giải thích lên.
Thầy trò hai người cứ như vậy trò chuyện. Nói đặc biệt hưng phấn. Hiển nhiên lần này đại thắng, cũng được lòng người ủng hộ, nên họ đã thấy được hy vọng của thắng lợi.
Thậm chí gần đó xuất hiện một thân ảnh nam tử áo trắng, chính là Nguyên Tổ.
Vũ Trụ Giả Định chính là do hắn thi triển bí pháp đưa ra. Tự nhiên tất cả những gì phát sinh bên trong Vũ Trụ Giả Định hắn đều có thể biết. Lúc này hắn biết được nội dung trò chuyện giữa La Phong, Hỗn Độn Thành Chủ, cũng không khỏi vô cùng suиɠ sướиɠ.
– Làm hay lắm.
Nguyên Tổ nói khẽ, trong mắt đầy vẻ chờ mong.
Hắn cũng biết, giao dịch giữa La Phong và ý chí Bản Nguyên.
Chỉ cần tiêu diệt uy hϊếp Giới Thú, ý chí Bản Nguyên cũng sẽ thả hắn ra. Nguyên Tổ tuy nói không sợ tử vong, nhưng có thể thoát ra ngoài, hắn vẫn rất chờ mong.
– Thống khoái.
Hỗn Độn Thành Chủ kích động nói.
– Tình huống là như thế này.
La Phong cũng vô cùng kích động, vẻn vẹn chỉ dùng năm phút đã miêu tả xong tất cả.
– Bây giờ đám Giới Thú còn sống đều phân tán ở vùng ven Hôn Ám Chi Địa, hoàn toàn tách ra.
La Phong nói:
– Ta chỉ cần chạy tới đó cũng rất lâu. Mà chúng lại hoàn toàn tách ra, mặc dù gϊếŧ, cũng chỉ có thể gϊếŧ một hai con. Do đó sau này vẫn rất gian khổ.
Hỗn Độn Thành Chủ nở nụ cười:
– Ha ha ha, vẫn còn tốt hơn lúc trước nhiều.
– Đúng rồi, số lượng Giới Thú lúc trước thật sự làm cho ta phải tuyệt vọng.
La Phong cảm khái.
– Hả?
La Phong đột nhiên nhướng mày.
– Làm sao vậy?
Hỗn Độn Thành Chủ vội hỏi.
– Sư phụ, chờ một chút.
La Phong lập tức biến mất, tạm thời ly khai Vũ Trụ Giả Định.
Hỗn Độn Thành Chủ không khỏi lộ ra vẻ lo lắng. Rốt cuộc xảy ra việc gì?
Trong Vũ Trụ Nhỏ của La Phong.
Ma La Tát đang chỉ vào mô hình khổng lồ Hôn Ám Chi Địa trước mặt:
– Chủ nhân, lúc này, cả Hôn Ám Chi Địa có chín mươi vạn Giới Thú còn sống, toàn bộ đều bắt đầu từ các phương hướng bay ra khỏi Hôn Ám Chi Địa.
– Chúng nó muốn chạy trốn?
La Phong biến sắc.
Nếu một mạch ở trong Hôn Ám Chi Địa, mình tuy hơi mất thời gian, nhưng cũng từ từ ăn mòn chúng.
Nhưng lần này đã chết mất trên tám trăm vạn, làm đám Giới Thú còn sống căn bản không còn dũng khí chính diện ngạnh kháng La Phong nữa, toàn bộ đều muốn ly khai Hôn Ám Chi Địa.
– Không phải chạy trốn.
Ma La Tát thấp giọng.
– Chúng rời đi. Giới Thú bộ tộc từ nhỏ đã sinh ra để hủy diệt. Mặc dù bị gϊếŧ cũng sẽ cắn cho địch nhân một cú. Chúng sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu. Mặc dù bây giờ không gϊếŧ được chủ nhân, chúng cũng sẽ tìm biện pháp khác để thay đổi thế cục. Chủ nhân ngàn vạn lần không được sơ ý.
La Phong gật gật đầu.
Khuynh Phong Giới, trong Hôn Ám Chi Địa, La Phong đang nhanh chóng di chuyển với khoảng cách siêu xa ra ngoài. Những Giới Thú còn sống vốn ở vùng ven Hôn Ám Chi Địa, lúc này tự nhiên rất nhanh đã ra khỏi Hôn Ám Chi Địa. Về phần La Phong, chỉ cần từ trung tâm bay ra ngoài cũng mất một hồi lâu.
– Rào rào rào…
Bay ra khỏi Hôn Ám Chi Địa, bên ngoài xuất hiện Vạn Trọng Lãng Thủy Vực.
Vạn Trọng Lãng Thủy Vực kỳ thật rộng lớn vô cùng.
Chỉ là La Phong lựa chọn đường đi vừa vặn bay qua chỗ Chấn Già Vương, Cầu Nham Tổ Thần ẩn thân.
– Hả?
La Phong liếc mắt nhìn. Xa xa thấy có một con thuyền lớn nhấp nhô trong sóng nước. Trên con thuyền lớn này đang có hai bóng người. Một người là sinh linh sắt thép vô cùng cao lớn, đôi mắt tựa như hai viên hằng tinh khổng lồ. Người kia là Cầu Nham Tổ Thần, cũng vô cùng khổng lồ, uốn lượn chiếm giữ cả một vùng.
– Lại còn ở đây.
La Phong thầm nói
– Xem ra đám Giới Thú chạy trốn ra chung quanh, nhưng căn bản không quan tâm tới hai tên nô ɭệ này.
Đám Giới Thú sớm đã biết các tộc Vũ Trụ Hải đã biết Chấn Già Vương và Cầu Nham Tổ Thần là gian tế. Do đó tự nhiên không còn tác dụng gì nữa. Lúc này đám Giới Thú đang bị đả kích lớn nhất, sao còn có thể quan tâm tới sinh tử của hai nô ɭệ này?
– Chấn Già.
Cầu Nham Tổ Thần trầm giọng:
– Thật là hối hận. Nếu lúc trước liều mạng, có lẽ không đến mức bi thảm như vậy.
– Hối hận cái gì?
Chấn Già Vương nói
– Lúc trước ba người chúng ta đối mặt với Giới Thú cường đại, phản kháng chính là chết! Chúng ta chỉ có thể lựa chọn thần phục. Vốn tất cả không phải là rất tốt sao? Các tộc Vũ Trụ Hải ai biết được chi tiết của chúng ta. Nhưng ai ngờ xuất hiện La Phong, lại xuất hiện Tấn Chi Thế Giới. Làm các tộc Vũ Trụ Hải thực lực vượt xa chúng ta. Do đó mới làm chúng ta lưu lạc hoàn cảnh như vậy.
Họ là kẻ thù chung của Vũ Trụ Hải!
– Hả?
Chấn Già Vương, Cầu Nham Tổ Thần đột nhiên giật mình.
Vì họ đều thấy xa xa đột nhiên xuất hiện một Thần Nhãn khổng lồ lơ lửng trong hư không. Chung quanh Vạn Trọng Lãng Thủy Vực, con thuyền lớn dưới chân, tất cả đều đã biến mất. Đến cả đồng bọn bên cạnh cũng biến mất. Trong hư không chỉ có mình và Thần Nhãn treo trên cao. Thần Nhãn hào quang chiếu rọi, một luồng ý chí cực mạnh quét đến.
Chấn Già Vương, Cầu Nham Tổ Thần đều vô lực ngã xuống, hoàn toàn mất đi ý thức.
Trong ý thức hoàn toàn ảm đạm.
Đợi đến hai người tỉnh táo lại.
– Nơi này là đâu?
Chấn Già Vương, Cầu Nham Tổ Thần nhìn chung quanh. Chung quanh là một khoảng đại địa hôn ám.
– Nơi này là đâu?
– Rốt cuộc là đâu?
Chấn Già Vương, Cầu Nham Tổ Thần đều luống cuống.
Đột nhiên một thanh âm lạnh lùng vang lên:
– Nơi này là lao ngục!
Sau khi dễ dàng giam cả Chấn Già Vương, Cầu Nham Tổ Thần vào trong Tinh Thần Tháp, La Phong cũng không vội vã gϊếŧ họ. Vì hai người này là người bày mưu chủ yếu làm Cự Phủ chết đi. Rất nhiều người trong tộc Nhân Loại muốn gϊếŧ họ. Như Hỗn Độn Thành Chủ chính là người hận họ nhất, hận không thể ăn tươi nuốt sống!
Vèo!
La Phong nhanh chóng di chuyển hướng ra ngoài, sau đó dọc theo Không Gian Cánh Chim mà nhanh chóng ly khai Khuynh Phong Giới.
– Đi tới lối vào Khuynh Phong Giới…
Vừa tiến vào Thủy Vực, chẳng mấy chốc đã ra khỏi Khuynh Phong Giới, La Phong ngược lại bay thẳng về phía tòa núi nơi có lối vào Khuynh Phong Giới.
– Ta ở chỗ này thủ chặt.
– Đám Giới Thú muốn ly khai Khuynh Phong Giới, chủ yếu phải từ lối vào.
La Phong thầm nói
– Chúng ra một con ta gϊếŧ một con, ra mười ta gϊếŧ mười.
Nhưng La Phong vẫn lo lắng.
Vì chủ thể Khuynh Phong Giới, kì thực là một hòn núi vô cùng sừng sững, sau đó bị ai đó chặt đứt ngay giữa.
Do đó lối ra đặc biệt lớn! Mặc dù là La Phong, cũng chỉ có thể canh gác được một khu vực nhỏ mà thôi.
Trong Vũ Trụ Nhỏ của La Phong.
Thần lực hóa thân đang nhìn chằm chằm vào vào mô hình Hôn Ám Chi Địa khổng lồ, nhìn tung tích đám Giới Thú còn sống. Ma La Tát liền nói:
– Chủ nhân, bây giờ Giới Thú nhanh nhất đã sắp tới lối ra rồi.
– Ừm.
Thần lực hóa thân cẩn thận lắng nghe. Về phần bản tôn La Phong thì bình tĩnh chờ đợi.
– Nó dừng lại rồi.
Ma La Tát cả kinh nói:
– Cách lối ra một khoảng cách, nó đã dừng lại.
– Dừng lại làm gì?
La Phong nhíu mày.
Thời gian trôi qua.
Cả đám Giới Thú gần lối ra đều dừng lại khi cách đó khá là xa. Chẳng mấy chốc, đã có trên bốn mươi lăm vạn Giới Thú hoàn toàn tách ra, dừng lại khoảng cách lối ra khá xa.
Bốn mươi lăm vạn Giới Thú còn lại thì ở sau đó xa hơn nữa, cũng hoàn toàn chia ra. Khoảng cách mỗi một Giới Thú đều vô cùng xa.
– Di chuyển…
– Di chuyển.
Chín mươi vạn Giới Thú còn sống lúc này chia làm hai đoàn.
Bốn mươi lăm vạn Giới Thú phía trước bắt đầu lao thẳng về phía lối ra. Chúng đều chia ra. Điều này làm cho La Phong rất khó chịu. Vì mặc dù La Phong muốn gϊếŧ, cũng chỉ có thể gϊếŧ được một con Giới Thú! Đám Giới Thú còn lại một khi xác định vị trí La Phong, sẽ lập tức thuấn di chạy ra xa. Một khi chạy ra khỏi lối ra tiến vào Vũ Trụ Hải, Vũ Trụ Hải mênh mông, La Phong làm sao mà bắt chúng?
—– o O o —–
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!