Cự Long Thức Tỉnh

Chương 79: 79: Chịu Khuất Phục



“Cùng ông đây ngoan ngoãn quay về phòng, tôi đồng ý với cô, chỉ cắt đứt hai chân hắn”.

Phùng Tích Phạm dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn Nhan Phi Hoa.

Nhan Phi Hoa sợ đến mức toàn thân run rẩy.

Theo hắn ta về phòng, kết quả không cần nói cũng biết.

Nhưng nếu mình không đi, cô không dám tưởng tượng kết quả của anh Lục.

Nghĩ tới nghĩ lui, trái tim Nhan Phi Hoa đau thắt.

Chỉ cần Phùng Tích Phạm có thể đồng ý bỏ qua cho anh Lục, mình chịu khuất phục hắn ta, coi như bị quỷ áp bức, về sau lặng lẽ rời khỏi thế giới này, dù sao cô cũng là người đã từng chết một lần.

“Anh Phùng, hy vọng anh có thể đồng ý với tôi, có thể bỏ qua cho vị này”.

Nhan Phi Hoa quyết định xong, cô bình tĩnh nói với Phùng Tích Phạm.

Phùng Tích Phạm lại được trận cười to, hắn ta thích cảm giác chơi đùa với người khác, mỗi lần nhìn thấy đối thủ chịu khuất phục ở trước mặt mình, hắn ta liền có cảm giác sảng khoái không nói thành lời.

“Tôi đã nói rồi, ngoan ngoãn quay về phòng cùng ông đây, cô phải hầu hạ ông đây suиɠ sướиɠ, đến lúc đó tôi sẽ suy nghĩ đến chuyện thả hắn ra”, Phùng Tích Phạm dựa vào ghế, lắc lắc thân thể nói.

Nghe thấy câu trả lời mập mờ của Phùng Tích Phạm, Nhan Phi Hoa mặt đầy căm uất, quả thực không thể nhịn được nữa, cô lớn tiếng nói.

“Vô liêm sỉ, anh có tiền thì có thể muốn làm gì thì làm sao? Có tiền thì có thể chà đạp tôn nghiêm của người khác?”

Nhìn Nhan Phi Hoa mặt đầy căm uất và bất lực, Phùng Tích Phạm mang theo nụ cười, dùng ngón tay nhẹ nhàng gõ mặt bàn nói.

“Thật ngại quá, có tiền thì thật sự có thể muốn làm gì thì làm”.

Nghe thấy câu này, Nhan Phi Hoa bất lực ngồi xuống, che mặt khóc thút thít.

“Anh Phùng, cầu xin anh bỏ qua cho anh Lục, tôi đồng ý với anh”.

Nhìn thấy Nhan Phi Hoa vùi đầu vào hai tay che mặt khóc, Phùng Tích Phạm cười ha ha một tiếng.

“Ha ha, ông đây còn tưởng rằng các người cứng rắn thế nào, đưa cô ta vào phòng cho tao”.

Phùng Tích Phạm nói.

Vốn dĩ hai tên vệ sĩ muốn đi xử lý Lục Hi, nghe thấy lời này họ liền chuyển hướng sang Nhan Phi Hoa, chuẩn bị dẫn cô đi.

Lúc này, bỗng nhiên Lục Hi nói: “Anh Phùng, làm gì mà phải gây khó dễ với một người phụ nữ như vậy, có phải anh có tâm lý biếи ŧɦái không?”

Lời này Lục Hi vừa nói ra, Phùng Tích Phạm tái người, chỉ thấy hắn ta thở hổn hển nói.

“Con mẹ mày, hôm nay ông đây không gϊếŧ chết mày, ông đây không mang họ Phùng”.

“Nếu anh không đánh chết tôi, chẳng lẽ còn muốn mang họ tôi, nếu bố tôi biết có một đứa cháu trai như anh chắc sẽ đánh chết tôi mất”.

Lục Hi mặt đầy nghiêm túc nói.

“Được được được, đánh gãy chân hắn cho tao, sau đó mang về phòng, ông đây phải từ từ hành hạ hắn đến chết”.

Phùng Tích Phạm nghiến răng nghiến lợi nói.

Lúc này hắn ta không muốn có bất cứ kiêng kỵ nào, cho dù là quản gia của John Rockefeller cũng không ngăn cản được quyết tâm gϊếŧ chết Lục Hi của hắn ta.

Vệ sĩ không biết làm sao, biết người thanh niên này đã hoàn toàn chọc giận Phùng Tích Phạm, hai người đi về phía Lục Hi.

Bọn họ đã có thể tưởng tượng được đêm nay người thanh niên ngu dốt này sẽ phải chịu đựng sự tàn ác vô nhân tính nào.

Nhan Phi Hoa thấy vậy, cô đột nhiên đứng dậy, bảo vệ trước mặt Lục Hi, rưng rưng nói: “Anh Phùng, chuyện này không liên quan đến anh ấy, anh bỏ qua cho anh ấy đi”.

Ngay lúc này, đại sảnh vang lên một tiếng chuông, một giọng nói tiếng Anh thuần khiết vang lên.

“Thưa các ông các bà, các vị khách mời tôn kính, tôi là người khởi xướng ngày hội đấu giá lần này – John Rockefeller, chào mừng tất cả mọi người”.

Ở trung tâm đại sảnh, một sân khấu hình tròn đang từ từ dâng lên, một ông già khoảng hơn sáu mươi tuổi cầm trong tay ly sâm banh, ông ta đang phát biểu diễn thuyết.

Ông ta vừa mở miệng nói, tất cả mọi người đều dừng công việc trên tay, đại sảnh vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Gia tộc Rockefeller có lịch sử lâu đời, là một gia tộc vô cùng thần bí và mạnh mẽ.

Thuộc một trong mười gia tộc lớn hàng đầu thế giới, những gia tộc này đều nắm giữ số tài sản khổng lồ, tiền bạc trong tay bọn họ đã không có cách nào để thống kê.

Không ai biết rốt cuộc bọn họ có sức mạnh lớn bao nhiêu, người ngoài chỉ biết bọn họ có tiền, mà người thật sự rõ tình hình thì biết mỗi lần bầu cử tổng thống đều có sự xuất hiện của những gia tộc này.

Thậm chí có người suy đoán tổng thống chẳng qua cũng chỉ là bù nhìn của những người này mà thôi, mỗi lần tổng tuyển cử nhiệm kỳ mới chỉ là một lần giao chiến của những gia tộc này.

Như vậy có thể thấy, những gia tộc này rốt cuộc lợi hại thế nào.

Mà lần này đến tham gia buổi đấu giá phần lớn đều là những thương nhân hàng đầu ở khắp nơi trên thế giới, là những thế lực ngầm trên thế giới, thân phận vô cùng cao quý.

Người như Phùng Tích Phạm cũng chỉ là miễn cưỡng đủ tư cách tiến vào mà thôi.

Nhưng hắn ta ngang ngược ở trong nước quen rồi, sau khi được mời liền cảm thấy đều là chuyện đương nhiên, với thân phận của mình, loại tiệc nào mà không thể tham gia được.

Nào ngờ mỗi người ở đây đều có thể giẫm hắn ta dưới chân, nghiền ép mấy cái, chẳng qua hắn ta cũng chỉ là huênh hoang khoác lác mà thôi.

Mắt thấy buổi đấu giá đã bắt dầu, hai tên vệ sĩ hơi do dự, một người trong đó đi đến bên cạnh Phùng Tích Phạm, kề sát tai hắn ta nói.

“Thiếu gia, buổi đấu giá đã bắt đầu rồi, hay là chúng ta chờ buổi đấu giá hoàn thành xong đã, dù sao đang trên du thuyền, bọn họ cũng không chạy nổi”.

Phùng Tích Phạm nghe xong, hắn chần chừ trong chốc lát rồi gật đầu.

Danh tiếng gia tộc Rockefeller hắn ta cũng đã nghe nói qua, mặt mũi vẫn phải cần, mình còn phải khoe khoang trong buổi đấu giá, bây giờ quả thật không thích hợp gây chuyện.

Chờ sau khi đấu giá xong, hắn ta trừng trị bọn họ cũng không muộn, vệ sĩ nói đúng, dù sao bọn họ cũng không chạy thoát.

Phùng Tích Phạm nhìn về phía Lục Hi và Nhan Phi Hoa nói.

“Chuyện này chờ lát nữa ông đây tính sổ với chúng mày”.

Nói xong, Phùng Tích Phạm vung tay lên mang theo Thần Hi Quân ngồi vào bàn bên cạnh, hai tên vệ sĩ đứng ở phía sau.

Lục Hi lắc đầu, anh kéo Nhan Phi Hoa ngồi xuống nói: “Đừng nghĩ dại như vậy, việc đời luôn thay đổi, nói không chừng sẽ có người quỳ xuống cầu xin cô đấy”.

Nhan Phi Hoa cười khổ một cái, không nói gì.

Lúc này, sau khi John phát biểu ngắn gọn xong, ông ta nói.

“Tôi biết mọi người không thích ông già tôi dài dòng, tôi cũng không chiếm thời gian quý báu của quý vị nữa, tiếp theo xin mời thầy đấu giá của chúng tôi, ông Mark Davidson lên sân khấu”.

Nói xong, John liền đi xuống sân khấu, đổi thành một người phương tây khoảng hơn năm mươi tuổi.

Vị này chính là bậc thầy đấu giá hàng đầu thế giới – Mark Davidson..

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.