Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên

Chương 36



Chương 36

Hà Tuệ Mẫn thở dài một tiếng, nhưng cũng không thể không thừa nhận Tiếu Lâm nói không sai, nên bà ấy cũng không phản bác.

“Nguyệt Nguyệt, bố nói với con những điều này chỉ là nhắc nhở con, đương nhiên bố tin vào con mắt và sự phán đoán của bản thân con, những người bạn xung quanh con ai nên chơi thân ai nên tránh xa thì chắc con rõ hơn bố!”.

Tiếu Lâm nhìn Tiếu Văn Nguyệt, nói với con gái mình bằng giọng rất tự tin.

Tiếu Văn Nguyệt phản ứng lại sau sự suy tư, cuối cùng gật đầu nói “Bố yên tâm, con hiểu ý của bố, sau này con sẽ cố gắng tránh xa anh ta!”.

Quay về phòng, Tiếu Văn Nguyệt nhớ lại những biểu hiện của Diệp Thiên trước đó, lại thêm những lời nói vừa rồi của bố cô ta, cô ta càng thêm chắc chắn về phán đoán của bản thân.

Diệp Thiên chắc chắn là người không cùng thế giới với cô ta, sau này Diệp Thiên chỉ có thể đứng ở dưới đáy xã hội mà ngước nhìn cô ta thôi!

Nhớ lại dáng vẻ anh hùng của Diệp Thiên một mình đánh bại bốn tên côn đồ ở quán cà phê, rồi một mình đánh bại cả đội Karate của trường Nhất Trung ở Thành Môn, cô ta lắc đầu, gạt hết những điều này ra khỏi đầu.

“Anh Diệp Thiên, anh có muốn về chung cư của chúng ta trước không? Tối nay em phải đến quán bar làm thêm và về muộn lắm, không ở bên cạnh anh được nữa rồi!”.

Trên đường, Cố Giai Lệ hỏi Diệp Thiên.

“Không cần, anh cũng như em, cũng phải đi làm, chắc thời gian tan làm cũng cùng lúc với em, đến lúc đó chúng ta cùng về, như vậy cũng an toàn hơn!”.

Diệp Thiên mỉm cười nói.

“Hả? Anh Diệp Thiên cũng phải đi làm thêm à? Anh làm ở đâu thế?”.

Cố Giai Lệ vô cùng ngạc nhiên.

“Bí mật, lát nữa em sẽ biết ngay thôi, đi nào, anh đưa em đến chỗ em làm trước!”.

Diệp Thiên không trả lời, chỉ cười với vẻ bí mật.

Cố Giai Lệ được Diệp Thiên đưa đến thẳng quán bar Dạ Yến ở khu phố thương mại ở trung tâm.

Quán bar này được trang trí rất tinh xảo, trông rất tao nhã và có cảm giác thoải mái, là một trong mười quán bar đông khách nhất, được nhiều người yêu thích nhất ở khu thương mại tại trung tâm, đây cũng là nơi Cố Giai Lệ làm thêm.

Chủ quán bar là một thanh niên trẻ khoảng 24, 25 tuổi, thấy Cố Giai Lệ đến liền mỉm cười chào.

“Giai Lệ đến rồi đấy à?”.

“Chào sếp ạ!”, Cố Giai Lệ lịch sự gật đầu chào người thanh niên.

Thấy Cố Giai Lệ trẻ trung mơn mởn, từ sâu trong mắt người thanh niên dấy lên dục vọng và sự thèm thuồng, khi nhìn thấy Diệp Thiên đi bên cạnh Cố Giai Lệ, hai mắt anh ta hơi nheo lại, trong lòng thầm cảm thấy khó chịu.

Nhưng anh ta kìm nén lại suy nghĩ của mình, lịch sự nói với Cố Giai Lệ: “Sắp đến giờ làm rồi, đi thay đồ trước đi!”.

Cố Giai Lệ ‘vâng’ một tiếng rồi chào Diệp Thiên, quay người đi thay đồ.

Người thanh niên liếc nhìn Diệp Thiên một cái, đang định rời đi thì Diệp Thiên đột nhiên lên tiếng.

“Sếp, xin hỏi phòng thay đồ ở đâu, và tôi đến đâu để nhận quần áo đồng phục vậy?”.

Người thanh niên quay đầu lại thắc mắc.

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.