Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên

Chương 47



Chương 47

Hơn nữa nếu đắc tội Viên Phong thật, cho dù không cần dùng đến thủ đoạn đánh đấm, Viên Phong chỉ cần nói một câu, giở chút thủ đoạn là có thể khiến Diệp Thiên vào trong tù ngay, đây rõ ràng là điều mà một kẻ không cha không mẹ như Diệp Thiên không thể chống lại nổi.

Cô ta lo lắng Diệp Thiên ra mặt làm loạn, cho nên lập tức ngăn Diệp Thiên lại.

“Diệp Thiên, đây là đối tác làm ăn của bố tôi, tôi đưa Giai Lệ đến uống với chú ấy vài ly, chứ không có chuyện gì cả, anh không phải lo!”.

Giọng nói của cô ta hơi lạnh lùng, muốn Diệp Thiên biết khó mà rút lui, đừng có nhúng tay vào lại làm tình thế xấu đi.

Diệp Thiên thấy vậy, hơi ngước mắt lên, trong mắt là một vẻ lạnh lùng, căn bản không cho lời nói của cô ta vào đầu.

“Tiếu Văn Nguyệt, chuyện của hai người tôi không quan tâm, hai người muốn uống bao nhiêu thì uống!”.

“Nhưng Giai Lệ là em gái tôi, chuyện của cô ấy tôi nhất định quan tâm, và cũng bắt buộc phải quan tâm!”.

Cậu quay đầu tới, ánh mắt nhìn đến khuôn mặt không mấy thiện cảm của Viên Phong, giọng nói cậu càng thêm lạnh lùng.

“Nếu hắn thực sự là đối tác làm ăn của bố cô, cô đưa Giai Lệ đến làm quen, thì cũng không sao!”.

“Nhưng nếu vì sợ đối phương nên đành đưa Giai Lệ đến tiếp rượu, xin lỗi, chuyện này không được!”.

“Chỉ cần có Diệp Thiên tôi ở đây, không ai có thể ép cô ấy làm chuyện mà cô ấy không muốn!”.

Câu nói của Diệp Thiên vừa dứt, mặt Tiếu Văn Nguyệt liền biến sắc, Diệp Thiên chẳng kiêng nể gì trước mặt Viên Phong như vậy, nói Viên Phong ép bọn họ tiếp rượu, tuy đây là sự thật, nhưng nhân vật như Viên Phong, một câu nói thôi có thể đã hoàn toàn đắc tội hắn rồi.

Cố Giai Lệ và Lí Tinh Tinh đều vô cùng kinh ngạc, bọn họ không ngờ Diệp Thiên lại ngoan cố như vậy.

Trong lúc ba người họ còn đang sửng sốt, Viên Phong cuối cùng lên tiếng.

Hắn nhìn người thanh niên đột nhiên xuất hiện này, trong mắt thoáng nở nụ cười nham hiểm, giọng nói mang vẻ cười cợt: “Thằng khốn, lời nói của mày rất có khí phách tao rất thích!”.

“Nhưng hôm nay tao cứ muốn cô ta uống rượu với tao đấy, mày làm gì được nào?”.

Diệp Thiên bình thản quay người sang nhìn Viên Phong, lắc đầu với vẻ coi thường.

“Tên mập, tìm cái gương mà soi lại bộ dạng của bản thân đi, hạng ất ơ như anh mà cũng dám bảo em gái tôi tiếp rượu anh, anh có xứng không?”.

Ngay lập tức, cả quán bar chìm trong im lặng.

Cho dù là bọn Tiếu Văn Nguyệt hay là anh sếp trẻ quán bar Lục Tử Thiên, hay những vị khách khác ở trong quán bar đều há hốc mồm, ai nấy đều nhìn về phía Diệp Thiên như thể nhìn một thằng ngốc vậy.

Diệp Thiên chỉ là một thằng ranh làm nhân viên phục vụ trong quán bar, thế mà lại dám nói năng vô lễ với đại ca khu Bắc Thành là Viên Phong, còn gọi hắn là tên mập?

Một số khách biết Viên Phong thì càng im như thóc, chỉ cảm thấy Diệp Thiên như là một người đã chết, khi Viên Phong còn trẻ, chỉ vì cơ thể béo ục ịch đi đâu cũng bị người ta coi thường, cũng từng bị mọi người trêu đùa gọi là tên mập, nhưng sau này đi theo một vị đại ca của Lư Thành hồi đó, dám đánh dám giết, danh tiếng dần dần nổi khắp, rồi có được nửa giang sơn của mình.

Sau khi nổi tiếng, hắn ghét nhất người khác gọi hắn là tên mập, ngoài mấy người cầm đầu trong thế giới ngầm có cùng địa vị như hắn hoặc mấy đại ca đã từng dẫn dắt hắn ra, thì không ai dám gọi hắn như vậy.

“Nguy rồi!”.

Trong lòng Tiếu Văn Nguyệt thầm cảm thấy không hay, câu nói này của Diệp Thiên coi như đã hoàn toàn đắc tội với Viên Phong, cho dù bây giờ nể mặt bố cô ta là Tiếu Lâm, thì Viên Phong cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Diệp Thiên, e rằng đến Cố Giai Lệ cũng sẽ bị liên lụy.

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.