Nhìn hành vi điên khùng của Morfin Gaunt, Draco âm thầm lùi thêm vài bước về sau, đũa phép trong tay vẫn chĩa thẳng vào đối phương.
Draco cảm thấy người Muggle kia nói đúng, tên Morfin Gaunt này tuyệt đối là một tên điên.
Đợi Morfin Gaunt phát khùng xong, ông ta mới chuyển mắt qua chỗ Draco lần nữa và phát hiện tên nhóc con kia đang chỉ đũa phép vào mình.
Morfin Gaunt nheo cặp mắt đầy sát khí nhìn Draco, “Mày tốt nhất là bỏ đũa phép xuống nhãi ranh, nếu không thì mặc kệ mày có phải Máu Trong hay không, tao vẫn sẽ đập mày.”
Nghe lời của người đàn ông này xong, Draco cân nhắc một lát rồi mới từ từ cất đũa phép vào trong túi nhưng cánh tay lại không có rút khỏi túi và vẫn giữ chặt đũa phép của mình để duy trì tư thế có thể chĩa đũa phép vào đối thủ bất cứ lúc nào.
“Ngài Gaunt, nhìn thái độ của ngài vừa rồi, tôi có thể chắc chắn rằng ngài nhận ra bạn của tôi, hoặc là biết cậu ta.” Draco nói với tông giọng đều đều, song ánh mắt vẫn chăm chú nhìn Morfin Gaunt, sợ rằng ông ta sẽ làm ra động tác nguy hiểm gì.
“Tao biết mày muốn hỏi cái gì, nhãi ranh!” Morfin Gaunt tức giận ngắt lời Draco, “Đúng vậy, không sai, tao biết thằng nhãi bẩn thỉu kia, đáng lẽ tao nên quăng cho tên Riddle hèn mọn kia một cái Lời nguyền Chết Chóc vì dám cướp vợ của tao!”
Riddle? Draco bỗng thấy sự việc xảy ra có chút khác với dự đoán của mình, cậu vốn tưởng cha của Tom Riddle là người nhà Gaunt, sau đó cậu ta bị người mẹ Muggle hoặc Máu Lai vứt bỏ ở cô nhi viện, song bây giờ nghe lời của Morfin Gaunt, có vẻ cha của Tom là một người khác.
“Ngài bảo Riddle là?”
“Là một Muggle dơ bẩn, hắn cướp vợ của tao, em gái tao, cái đồ ch* cái bẩn thỉu Squib đó đi sinh con với một Muggle!” Morfin Gaunt lớn giọng gầm lên, giống như cái họ Riddle là ngòi châm của Morfin Gaunt, nhắc tới Riddle, Morfin Gaunt liền nổi khùng.
Nghe Morfin Gaunt nói xong, cả người của Draco đều chết đứng một chút nhưng cậu nhanh chóng lấy lại tinh thần, cậu thấy mình đã biết được một sự thật khó tin, một sự thật đến cả ba cậu còn không phát hiện ra, nhưng cái sự thật này lại làm cậu cảm thấy xấu hổ.
Ôi chết tiệt! Chúa tể Hắc Ám là một tên Máu Lai dưới lớp vỏ bọc là một Máu Trong rồi bắt cả một đống gia tộc phù thủy Máu Trong phải bán mạng cho hắn, mẹ kiếp nhất là bản thân hắn chẳng phải là Máu Trong, cha là Muggle thì tạm thời không nói tới đi, nhưng người mẹ lại là một Squib.
Draco thấy mình tốt hơn hết là rời đi ngay lúc này, cậu không muốn tiếp tục đứng ở đây nữa, đặc biệt là khi có một phù thủy điên khùng với thần trí chẳng bình thường gì.
Nhưng không chờ cậu xoay người lại, người đàn ông đã trừng mắt với cậu một cách hung ác, “Thứ súc sinh con đó ở đâu? Thằng nhãi bẩn thỉu đó ở đâu?”
“Câm miệng!” Draco gầm lên với Morfin Gaunt, kể cả Tom là Máu Lai thì thế nào? Mẹ kiếp, cậu ta có thể tài giỏi hơn tên điên này nhiều.
Cậu đột ngột rút đũa phép ra, chĩa nó về phía người đàn ông, “Stupefy!”
Đối phương không ngờ tới là Draco sẽ tấn công mình một cách đột ngột như vậy nên hoàn toàn không phòng bị và bị trúng phải Bùa Choáng.
Đợi đối phương nằm lăn ra đất, Draco mới cảm thấy hối hận, cậu không phải tới đây để gây sự với nhà Gaunt, nhưng khi có người chửi Tom, Draco thấy tức giận và không nhịn được dùng tới Bùa Choáng.
Draco dùng mũi chân đá Morfin Gaunt vài cái thì thấy đối phương vẫn còn bất tỉnh nhân sự, Draco không muốn ông ta bị chết cóng nên liền tặng cho cái Bùa Giữ Ấm, sau đó nhanh chóng rời khỏi căn nhà rách nát này.
Morfin Gaunt nói mẹ của Tom là em gái ông ta, nghĩa là Morfin Gaunt muốn cưới em gái của mình? Draco có thể hiểu được việc kết hôn cận huyết trong gia tộc Máu Trong nhưng không tài nào tiếp nhận nỗi, cậu hẳn nên thấy may mắn vì nhà Malfoy đều là con một không? Ít nhất cậu không cần kết hôn với em gái mình, cũng như không cần phải đối mặt với em gái mình trong suốt quãng đời còn lại.
Nhưng dựa vào thời gian tiếp xúc ngắn ngủi ấy, Draco có thể bảo đảm tính cách của mẹ Tom cũng không thể nào tốt hơn được, khả năng là cáu kỉnh và điên cuồng như Morfin Gaunt, còn có người cha mang dòng máu Muggle của Tom……
Draco cảm thấy chuyến đi đến Little Hangleton lần này thật sự quá tệ, chuyện cậu nghe được toàn là chuyện không phải cậu muốn biết.
Cậu vẫn luôn cho rằng Chúa tể Hắc Ám là một Máu Trong, tuy về sau thì chuyện có phải Máu Trong hay không đều không ảnh hưởng gì, Malfoy sở dĩ phục tùng Chúa tể Hắc Ám đơn giản là vì sợ hãi, sợ hãi sự điên cuồng của Chúa tể Hắc Ám, sợ hắn hại đến người nhà của mình.
Nhưng nếu là Máu Trong thì Draco còn có thể tự an ủi chính mình một chút, ít ra thì nhà Malfoy không có bị lừa, đúng chứ? Nhưng bây giờ thì thế nào? Tại sao nhà Malfoy lại trở thành Tử Thần Thực Tử trong khi không hề tìm hiểu gì về thân thế của Tom? Ai đã đưa ra cái quyết định khùng điên này vậy?
Draco mang theo lửa giận đầy người trở lại quán trọ, thậm chí còn phớt lờ cả lời chào của bà chủ mà đi thẳng lên lầu hai.
Sau khi đóng cửa phòng lại, Draco vẫn còn thấy tức, sự tức giận này kéo dài cho tới khi cậu nhận được thư của lão Malfoy.
Buổi chiều cùng ngày, con đại bàng nhà Malfoy mang theo lá thư của lão Malfoy đậu ở cửa sổ tầng hai, hơn nữa còn liên tục mổ vào tấm kính, đợi khi Draco mở cửa sổ, nó mới lười nhác bay vào trong.
Trong thư chỉ có một đoạn, lão Malfoy muốn Draco mau chóng làm xong việc rồi quay về Trang viên Malfoy, dù sao cũng sắp sửa tới Giáng Sinh, lão Malfoy không muốn vào ngày lễ Giáng Sinh lại để Draco trải qua ở bên ngoài một mình.
Nhưng Draco tạm thời không định quay về, dù cậu đã biết rõ thân thế của Tom nhưng lại rất tò mò về Riddle, nếu Morfin nghe họ Riddle liền biết Tom là con trai của ai thì khả năng cao là cha của Tom cũng sống của vùng nông thôn này.
Draco viết thư hồi âm cho lão Malfoy, trong thư viết rằng mình sẽ quay về trang viên vào đêm Giáng Sinh nhưng cần thêm vài ngày nữa, rồi đưa thư cho con đại bàng mang đi.
Có người nhà quan tâm mình làm tâm trạng của Draco tốt hơn một chút, nhưng cũng chỉ là một chút.
Cậu lại ra khỏi phòng, thời gian ăn cơm đã qua nên ở lầu một không còn nhiều khách, cái người thanh niên dễ bắt chuyện hồi sáng cũng không có ở trong quán trọ, Draco nhướng mày rồi trực tiếp đi thẳng tới chỗ bà chủ đang dọn dẹp bàn và dừng lại cách bà chừng hai mét.
“Tôi muốn hỏi bà một chút, ở Little Hangleton có ai mang họ Riddle không?”
“Riddle?” Bà chủ dừng tay lại, “Thưa ngài, ngài muốn hỏi về lão Riddle?”
Lão Riddle? Draco nhướng mày, không ngờ rằng có thể hỏi về chuyện của Riddle dễ tới như vậy, “Phải, tôi muốn biết một chút về ông ta, bà có thể giới thiệu cho tôi nghe được không?”
“Ồ, lão Riddle là người có quyền lực ở chỗ bọn tôi, ông ta sống ở căn biệt thự lớn ở bên kia sườn núi, nhưng lão Riddle lại không dễ hòa đồng cho lắm.”
“Không dễ hòa đồng?” Draco bỗng thấy tính cách của cha mẹ Tom đều quái lạ, cáu kỉnh như nhau, ở Hogwarts, hắn có thể duy trì việc giáo dưỡng tốt đẹp của mình cho tới bây giờ đã là cực kì không dễ dàng.
“Phải, phủ Riddle không có tiếng tăm tốt gì ở Little Hangleton, đặc biệt là khi con ông ta – Tom Riddle đột ngột trở về hồi vài năm trước, bản tính lại càng tệ hơn.
Từng người một trong nhà họ đều rất tàn bạo, đối xử cực kỳ thậm tệ với người hầu.”
Bà chủ nói xong cũng xoay người tiếp tục thu dọn bàn.
Còn Draco thì lại bị câu nói đó làm cho bất ngờ không biết nên phản ứng ra sao, ôi, cha của Tom cũng là Tom Riddle, xem ra mẹ của Tom thật sự rất yêu chồng của mình.
Draco đi về phía căn biệt thự mà bà chủ nhắc đến, đó là một căn biệt thự rất đẹp, được xây dựng theo phong cách hoành tráng, diện tích khá rộng, xung quanh là cây cối và vườn hoa, nhưng dưới thời tiết này, cây cỏ nào cũng bị tuyết bao phủ.
Đứng ở trước cổng quan sát, Draco không có ý định đi vào bên trong, cậu chỉ muốn xem xem cha của Tom sống ở nơi như thế nào.
Sau khi nhìn thấy một căn biệt thự như thế này, Draco không biết trong lòng cảm thấy ra sao.
Nghĩ tới nhà Malfoy, sau khi biết được thân phận của Draco, họ liền trực tiếp đưa mình về trang viên, nhưng cha của Tom lại không hề đi tìm Tom lẫn người mẹ, điều này khiến Draco cảm thấy khó tin, ngay cả vợ và con trai của mình cũng không lo lắng sao?
“Mày là đứa nào? Cút đi!”
Đằng sau bỗng vang lên một tiếng gầm đi kèm với tiếng roi vung lên không dứt, Draco vô thức lui về một bước và cầm đũa phép trong tay, nếu không phải cậu biết rõ người đằng sau là một Muggle thì Draco đã quăng lời nguyền ra rồi.
Người đàn ông cầm roi có vẻ ngoài tuấn tú, mặc quần áo bảnh bao và cầm trong tay một cái roi ngựa.
Người hầu bên cạnh bị động tác của người đàn ông dọa sợ liền vội đứng chen giữa Draco và người đàn ông.
“Cậu chủ, ông chủ còn đang đợi cậu quay về.”
“Không cần mày nhắc—-” Người đàn ông giận dữ ngắt lời của người hầu, sau đó lại đặt mắt lên người Draco, “Cút xa chỗ này một chút.”
Draco không nói gì cả, cậu cố nhịn xuống ý định nguyền người đàn ông này.
Cậu không nghi ngờ gì về danh tính của người đàn ông trước mặt mình, cha của Tom, một Muggle thấp kém cũng mang tên là Tom Riddle.
Draco cảm thấy thật không thể tưởng tượng được là tại sao cô con gái nhà Gaunt lại có thể đi yêu một Muggle thế này, dòng máu Muggle và tính cách đê hèn của hắn không hề xứng với dòng máu của Slytherin.
Draco nhìn theo hình bóng của Tom Riddle sắp sửa đi vào trong phủ Riddle.
Đợi khi cửa lớn chuẩn bị đóng lại, Draco nhanh chóng chỉ đũa phép vào Tom Riddle và thì thầm: “Avis!”
Quăng xong bùa chú, Draco nhanh chóng cất đũa phép vào túi và thấy những đàn chim đột ngột xuất hiện và những đàn chim bay về phía Tom Riddle như thể chúng đã phát điên.
“Cái đệt, chuyện quái gì thế hả!” Hắn đột ngột bị đám chim mổ nên ngã lăn ra đất, làn da của hắn bị mổ tới mức đỏ lên.
Hắn giằng co trên mặt đất một lúc nhưng không hề có tác dụng, những con chim này giống như nhận ra hắn nên không hề dừng lại.
Tom Riddle vội gào với người hầu ở bên cạnh, “Còn không mau qua giúp tao, đồ ngu!”
Nhìn thấy cảnh tượng này, Draco cảm thấy thoải mái trong lòng, một Muggle dám dùng roi quất về phía mình, kể cả không thể ném ra bất kì lời nguyền độc ác nào đi nữa, Draco cũng sẽ không làm như chẳng có gì xảy ra rồi bỏ đi.
Tác giả có lời muốn nói: Có bug hãy cho tôi biết, tôi sẽ nhanh chóng sửa chữa.
TB: Tôi vẫn luôn cảm thấy kỳ lạ là tại sao không có ai biết chuyện Voldemort là Máu Lai, đặc biệt là cha Lucius _(:3∠)_.