“Tốt.
Vậy trở thành người của tôi đi!”
Dứt lời bèn lật người Thẩm Dao lại, muốn tận mắt nhìn thấy hắn trả lời.
Hốt hoảng khi phải đối mặt với Ngụy Quân lại thêm điều kiện y đưa ra.
Thẩm Dao trong lòng ngập tràn khó hiểu.
“Chẳng phải tôi đã là người trong đội của anh rồi sao?”
Biết thế nào một tên ngốc như hắn cũng sẽ không hiểu được lời mình nói.
Ngụy Quân áp sát thân mình vào người hắn, gương mặt y cách Thẩm Dao gần trong gang tấc.
Hơi thở nam tính phả lên mặt hắn làm chuyển động cả lông tơ.
“Ý tôi không phải là đồng đội mà là người duy nhất của một mình Ngụy Quân tôi!”
Y nói rồi dùng cằm cọ cọ lên tóc hắn.
Để mặc Ngụy Quân ở trên người mình cọ tới cọ lui một lúc, Thẩm Dao mới cứng nhắc nói: “Ý anh là….”
“Là người trong lòng.
Thẩm Dao, tôi thích em!”
Không để hắn nói hết, Ngụy Quân đã thẳng thắn bày tỏ.
Sau đó còn kết thúc bằng một nụ hôn.
“Ngô ưm…”
Bị hôn, Thẩm Dao thầm nghĩ chỉ trong khoảng thời gian ngắn lại nhận được biết bao bất ngờ khiến hắn không biết bản thân có phải đang nằm mơ không.
Ngụy Quân chẳng những muốn thân mật với hắn còn nói thích hắn, muốn hắn trở thành người của y!
Ngụy Quân nói thích hắn!!
Y thích hắn!!!
Trời ạ, ai đó hãy nói rằng hắn đã nghe lầm đi.
Đường đường là nam chính lại đi thích một tên pháo hôi là hắn, hơn nữa Thẩm Dao lại còn là một nam nhân.
Đây phải chăng là tình tiết máu chó thường thấy khi các cặp đôi yêu nhau trong các bộ Drama được chiếu trên đài Hồ Nam lúc 9h tối không?
Như phát hiện hắn không tập trung, tròng mắt Ngụy Quân thoáng chốc trầm xuống.
Không hề báo trước đã nhắm ngay môi dưới của Thẩm Dao mà cắn.
Cơn đau bất ngờ kéo hắn quay về hiện tại, hung hăng nghĩ: “Ngụy Quân khốn kiếp thích cắn người như vậy.
Rõ ràng là chó mà!”
Tuy ngoài mặt luôn tỏ vẻ bài xích nhưng vẫn bị y hôn đến mê muội.
Cảm nhận lần này không còn thô bạo như trước, người phía trên vừa dịu dàng vừa cẩn thận dìu dắt hắn phối hợp với mình.
Bốn cánh môi dán chặt vào nhau không một khe hở, vừa ma sát vừa tham lam mút lấy.
Hai chiếc lưỡi mềm mại quấn lấy nhau hòa lẫn tiếng nước bọt phát ra âm thanh “chậc chậc” đầy kích thích.
Nụ hôn càng lúc càng sâu làm đầu óc Thẩm Dao quay cuồng, lí trí bị dục vọng chi phối.
Môi bị hôn đến mức không thể khép lại làm nước trong miệng vì thế tràn ra ngoài.
Nhưng dù vậy hắn vẫn không muốn tách ra mà Ngụy Quân cũng không có ý định buông tha cho hắn.
Môi lưỡi giao nhau, triền miên không dứt.
Cả hai hôn đến đầu óc choáng váng mới lưu luyến tách ra.
Trong khi Thẩm Dao còn đang đắm chìm trong khoái cảm chưa dứt, Ngụy Quân lại bất ngờ lên tiếng:.
Truyện Trinh Thám
“Thẩm Dao, tôi chỉ nói một lần nên tốt nhất em hãy nghe cho kỹ.”
Thẩm Dao vốn đang mơ mơ màng màng lập tức thanh tỉnh.
Hai mắt chăm chú nhìn về phía Ngụy Quân, yên lặng chờ y nói tiếp.
Cũng không để hắn phải đợi lâu, Ngụy Quân liền bá đạo nói: “Tôi thích em, em chỉ có thể đồng ý.
Em sẽ có hai lựa chọn, một là tự nguyện đồng ý.
Hai là để tôi ăn em rồi đồng ý cũng không muộn!”
“……….”
Thẩm Dao nghe xong triệt để câm nín.
Này mà là lựa chọn cái quỷ gì nha.
Làm gì có ai đưa ra lựa chọn vừa vô lý vừa bá đạo như này, khác gì cưỡng ép!
Không nhìn đến vẻ mặt muốn từ chối lại không có can đảm của hắn, Ngụy Quân ung dung nói tiếp:
“Tùy em muốn chọn cái nào, tôi sẽ cho em thời gian nhưng nên nhớ.
Tôi không phải là người giỏi kiên nhẫn nên tốt nhất em nhanh chóng đồng ý.
Đừng để đến lúc tôi nhịn không được ăn em thì người chịu thiệt cũng chỉ có em!”
Dứt lời liền ở trên mặt Thẩm Dao hôn một cái “chụt”.
Sau đó liếm môi, cười thỏa mãn!
Lần thứ ba bị hôn, Thẩm Dao trong lòng vô cùng ghét bỏ.
Hắn cũng không phải là cục xương chó, làm ơn đừng dùng nước miếng đánh dấu hắn có được không?!
“Có thể nào…!không chọn có được không?”
Thẩm Dao ngập ngừng hỏi.
Ngụy Quân tựa đầu lên vai hắn, tham lam hít vào khí tức dễ chịu trên người Thẩm Dao.
Thờ ơ đáp: “Em nói xem.”
Vậy là không được chứ gì.
Đồ độc tài!
Vừa mắng vừa âm thầm liếc xéo Ngụy Quân lại nghe thấy y ở bên tai mình nhỏ giọng cảnh cáo:
“Đừng hòng nói xấu sau lưng tôi, tôi nghe thấy đấy!”
Nói rồi dùng sức mút lấy vành tai Thẩm Dao khiến hắn nhịn không được run giọng: “Ân…!tôi không có…”
Thẩm Dao oan ức nghĩ, hắn quả thực không có nói xấu sau lưng Ngụy Quân nha.
Hắn nói trước mặt y a!
“Em nói dối.
Phải phạt!”
Vành tai trắng nõn mềm mại khiến Ngụy Quân càng mút càng thích, đầu lưỡi tỉ mỉ mô tả xung quanh viền tai sau đó lướt nhẹ xuống cổ rồi dừng lại, bắt đầu tham lam liếm mút.
Vốn là một tên trạch nam chưa trải sự đời lại phải chịu kích thích cực độ làm Thẩm Dao nhịn không được, phải cố gắng lắm mới có thể không buông thả bản thân.
“Phạt cái đầu anh a…!mau dừng lại…”
Nghe hắn yếu ớt phản đối, Ngụy Quân như nuốt phải chất kích thích, động tác trên tay trở nên càn rỡ.
“Em không muốn nhưng tôi muốn thì phải làm thế nào đây?!”
Y ở bên tai hắn nỉ non.
Giọng nói khàn khàn hòa cùng hơi thở nóng hổi phả vào da thịt làm cả người Thẩm Dao tê dại, thân thể cứng đờ thoáng chốc xụi lơ.
“Ngoan, tôi sẽ không làm em bị thương.” Ngụy Quân ra sức cám dỗ.
Thẩm Dao vừa nghe liền lập tức xiêu lòng, thậm chí hắn còn cảm thấy giọng nói lúc bấy giờ của Ngụy Quân đặc biệt quyến rũ.
Vừa nghĩ đến đó, Thẩm Dao đột nhiên bừng tỉnh, trong lòng ngàn vạn lần phỉ nhổ bản thân:
“Thẩm Dao con mẹ nó mày điên rồi sao? Chắc chắn là điên rồi nên mới thấy tên biến thái đó quyến rũ a!”
Cố níu lấy tia lí trí cuối cùng, hắn nói: “…!chẳng phải đã nói…!sẽ tha cho tôi sao…”
“Nhưng em đã đồng ý làm người của tôi đâu?!”
Ngụy Quân nói, vừa dùng răng tháo gỡ những cúc áo trên người Thẩm Dao xuống.
Mắt thấy phần da thịt phía trước ngày càng xích lõa.
Thẩm Dao lập tức căng thẳng, rất nhanh liền đồng ý:
“Tôi…!tôi đồng ý.
Anh mau dừng lại.”
Nghe được câu trả lời như mong muốn, Ngụy Quân liền cười trêu chọc: “Mới đó đã chịu không nổi rồi sao?”
Y càng nói Thẩm Dao càng xấu hổ, toàn thân hắn đỏ như tôm luộc.
Hung hăng mắng: “Ngô…!bớt nói nhảm!”
Còn nói nữa ông đây liền nhịn không nổi a!!!
Thấy hắn kiềm chế đến đáng thương, Ngụy Quân cũng thôi bắt nạt hắn nữa, chỉ cười vô lại nói:
“Được, nhưng nếu đã là người của tôi thì thích làm gì cũng là chuyện của tôi.
Em không có quyền phản đối.”
Ầm một câu chốt hạ như sét đánh ngang tai.
Thẩm Dao giận dữ hỏi: “Anh lừa tôi?!!”
Nghe hắn hỏi, Ngụy Quân một chút chột dạ cũng không có.
Vui vẻ trả lời: “Nào có, đều do em tự nguyện.”
“Tự nguyện cái rắm a….!Á anh làm gì vậy?!!”
Thẩm Dao đang mắng bỗng dưng hoảng sợ nhìn Ngụy Quân đang dùng miệng ngậm lấy viên thịt nhỏ trước ngực mình.
Đầu lưỡi xoay tròn xung quanh hạt đậu đỏ, răng nanh vừa cắn vừa dai dai làm nó dựng lên, run rẩy trong không khí.
Lần đầu tiên tiếp xúc thân mật với kẻ khác làm Thẩm Dao có cảm giác vừa xa lạ vừa thoải mái, cả người khuất phục trước khoái cảm Ngụy Quân mang đến.
Hắn không rõ vì sao y lại mút ngực mình.
Thẩm Dao cũng không phải là con gái, có mút nữa thì sữa cũng chẳng ra đâu.
Nghĩ nghĩ, cảm giác sung sướng trên ngực lan tỏa khắp cơ thể, đánh trực tiếp vào dây thần kinh Thẩm Dao khiến hắn vô thức ưỡn ngực.
Thấy hắn động tình, khóe môi Ngụy Quân khẽ nhếch lên.
Lập tức dùng đầu lưỡi công kích viên thịt nhỏ, khoang miệng nóng ấm bao lấy hạt đậu đỏ, đầu lưỡi đảo quanh cuốn lấy tham lam hút vào lại càng cảm thấy không đủ.
Một tay y xoa nắn viên còn lại, một tay lần xuống phía dưới bắt đầu chăm sóc tiểu huynh đệ của Thẩm Dao.
“A….”
Chỗ nhạy cảm bị nắm lấy khiến Thẩm Dao vừa sợ hãi vừa mong đợi.
Khoái cảm như cơn sóng từng đợt đánh vào tiềm thức khiến hắn mê muội chẳng muốn thoát ra.
Cơ thể run rẩy, uốn éo theo từng động tác của người phía trên.
Vẻ mặt lộ nét say mê, đôi mắt mông lung ngấn lệ càng làm Ngụy Quân hận không thể ngay lập tức tiến vào bên trong, điên cuồng trừu động.
Nhìn khắp người hắn lúc này vừa đỏ vừa nóng, Ngụy Quân nghĩ bên trong hẳn sẽ càng ấm áp.
Quả nhiên không nghĩ thì thôi, vừa nghĩ tiểu huynh đệ liền trướng đến phát đau.
Vốn không giỏi kiềm chế trong việc thỏa mãn dục vọng nhưng Ngụy Quân biết bây giờ vẫn chưa đến lúc thích hợp.
Trước mắt, y cần phải nhẫn nhịn!
Luyến tiếc buông viên thịt nhỏ trước ngực ra, bàn tay hư hỏng lại tiếp tục thâm nhập vào phía sau.
Bắt đầu xoa nắn hai cánh mông căng tròn đẫy đà của Thẩm Dao, ngón tay thon dài chen vào giữ khe mông tìm kiếm đến miệng huyệt đang khép chặt.
Lực đạo trên ngực đột nhiên biến mất khiến Thẩm Dao khó chịu phát ra âm thanh kháng nghị.
Chợt phát hiện nơi riêng tư phía sau đang bị người khám phá, nhào nặn các kiểu.
Dù rất sợ hãi nhưng tiểu huynh đệ vẫn đang được Ngụy Quân nhiệt tình chăm sóc nên khi hắn muốn lên tiếng cự tuyệt, lời nói thốt ra chẳng những không chút khí lực ngược lại còn yêu mị đến câu hồn.
“Ân nơi đó…”
Giọng nói nhiễm đầy sắc dục làm Ngụy Quân hoàn toàn bị mê hoặc, ánh mắt như chứa lửa nhìn Thẩm Dao trìu mến nói:
“Đừng sợ, tôi hứa sẽ không làm đến bước cuối cùng.”
Y khàn giọng trấn an người trong lòng cũng như tự nhắc nhở chính mình không được vì một phút nhất thời mà làm hỏng đại sự cả đời.
Nghe Ngụy Quân nói, Thẩm Dao không hiểu sao lại vô cùng tin tưởng.
Nỗi lo sợ bất an trong lòng cũng bị câu nói vừa rồi của y đánh bay tất cả.
Ở trong lòng Ngụy Quân lớn tiếng rên rỉ.
Ánh mắt Thẩm Dao lúc này say như bể rượu có thể nhấn chìm bất kỳ ai.
Biết hắn sắp bắn, Ngụy Quân bèn kéo Thẩm Dao sát lại gần mình.
Một tay cầm lấy tiểu huynh đệ của hắn, tay còn lại lôi của mình ra.
Gộp chung “hai thằng nhỏ” vào một chỗ bắt đầu ma sát, luật động.
“Ô…!Ngụy Quân”
Nghe hắn gọi tên mình trong lúc động tình làm Ngụy Quân càng thêm dùng sức ôm chặt lấy Thẩm Dao.
Chặt đến mức tựa như muốn đem người trong lòng khảm nhập vào cơ thể của chính mình để cả hai có thể hòa làm một.
Ngay khi cả hai cùng đạt đến cao trào, hai tay Thẩm Dao cũng ôm lấy Ngụy Quân, đầu tựa lên vai y sung sướng hét to: “A!!!”
Sau một khoảng khắc, loại chất lỏng trắng đục rốt cuộc phun ra.
Ngụy Quân nâng mặt Thẩm Dao lên kịch liệt hôn xuống.
Khi sung sướng qua đi, Thẩm Dao mệt mỏi đem cả cơ thể vô lực dựa lên người Ngụy Quân, nhắm mắt dưỡng thần.
Ôm lấy người trong lòng, sâu trong mắt y chứa đựng vô vàn yêu thương.
Ôn nhu đặt lên trán Thẩm Dao một nụ hôn, khẽ nói: “Ngủ ngon, bảo bối!”
_______________________________________________
Đậu: H sương sương, chúc các đồng râm cuối tuần dzui vẻ:>.