Camille nhìn Tessa, đôi mắt xanh sáng lên như đá quý. “Cô có thể biến thành bất kì ai, đúng không? Nói cách khác, cô sẽ cải trang thành người khác một cách hoàn hảo, từ vẻ bề ngoài, giọng nói lẫn cung cách hành xử, đúng không? Tôi nghe người ta đồn vậy.” Đôi môi cô ta cong lên. “Tôi có vài nguồn tin.”
“Đúng,” Tessa lưỡng lự đáp. “Tôi nghe đồn là tôi cải trang giống y chang.”
Camille nhìn kĩ cô. “Nó phải hoàn hảo. Nếu cô có thể cải trang thành tôi…”
“Thành cô?” Charlotte nói. “Tiểu thư Belcourt, tôi không hiểu…”
“Em hiểu,” Will nói ngay. “Nếu Tessa cải trang làm tiểu thư Belcourt, cô ấy có thể tham gia một bữa tiệc của de Quincey. Cô ấy có thể chứng kiến hắn phạm Luật. Rồi Clave có thể tấn công mà không vi phạm Hiệp Định.”
“Cậu là một nhà chiến lược khá đấy,” Camille mỉm cười và một lần nữa khoe hàm răng trắng bóc.
“Và nó cũng là cơ hội hoàn hảo cho chúng ta khám gia cư của de Quincey,” Jem nói. “Để xem chúng ta có thể tìm hiểu gì về sở thích chế tạo người máy của hắn. Nếu hắn giết người phàm thật, rất có thể hắn không đơn giản là muốn lấy giết chóc làm vui. Hắn có mục đích lớn hơn thế.” Anh nhìn Charlotte một cách ý nhị, và Tessa biết anh, cũng giống như cô, đang nghĩ về những thi thể trong tầng hầm Ngôi Nhà Hắc Ám.
“Chúng ta sẽ tìm ra cách báo hiệu cho Clave từ trong nhà của De Quincey,” Đôi mắt xanh dương của Will sáng lên trong khi anh tính toán. “Có lẽ Henry sẽ chế ra cái gì đó. Nếu có đựợc bản vẽ cấu trúc ngôi nhà thì tốt quá…”
“Will,” Tessa phản đối, “em không…”
“Tất nhiên em sẽ không đi một mình,” Will sốt ruột. “Anh sẽ đi cùng và không để chuyện gì xảy tới với em.”
“Không, Will,” Charlotte nói. “Em cùng Tessa trong một ngôi nhà toàn ma cà rồng sao? Chị cấm đấy.”
“Vậy nếu không phải em, ai sẽ đi cùng cô ấy nào?” Will nói. “Chị biết em có thể bảo vệ cô ấy, và chị biết em là lựa chọn đúng đắn…”
“Chị. Hoặc Henry…”
Camille, người đang quan sát toàn bộ với vẻ vừa chán vừa thích nói, “Tôi e là mình phải đồng ý với William. Chỉ có những người bạn thân, ma cà rồng và người kí sinh của ma cà rồng được phép tham gia bữa tiệc của de Quincey. De Quincey từng gặp Will, trong vai một người phàm ham thích huyền học; hắn sẽ không ngạc nhiên nếu cậu ta tham gia phục vụ ma cà rồng.”
Người kí sinh. Tessa đã đọc trong cuốn Codex: Người kí sinh, hay kẻ tối, là những người phàm đã thề phục vụ một ma cà rồng. Họ phục vụ và hiến máu cho ma cà rồng, và đổi lại ma cà rồng sẽ thi thoảng cho họ uống chút máu. Máu ràng buộc họ với ma cà rồng chủ nhân, và đồng thời bảo đảm khi họ chết, họ cũng trở thành ma cà rồng.
“Nhưng Will mới mười bảy tuổi,” Charlotte phản đối.
“Hầu hết người kí sinh đều rất trẻ,” Will nói. “Ma cà rồng thích chọn người kí sinh còn trẻ – vậy trông sẽ ưa mắt hơn và máu người trẻ ít có khả năng nhiễm bệnh hơn. Và người trẻ sẽ sống lâu hơn, dù không nhiều.” Anh có vẻ hài lòng với mình. “Chị có tìm ả Enclave cũng không bói ra được một người hợp tiêu chuẩn người kí sinh như em đâu, Charlotte ạ.”
“Vì tất cả bọn tôi đều rất xấu, đúng không?” Jem hỏi, có vẻ hứng thú. “Vì thế nên tôi không thể tham gia?”
“Không,” Will nói. “Bồ thừa biết vì sao bồ không thể tham gia.” Ang nói đều đều, và Jem, sau khi nhìn anh một lúc, nhún vai và quay đi chỗ khác.
“Tôi thật không chắc về chuyện này,” Charlotte nói. “Camille, bữa tiệc của de Quincey sẽ diễn ra vào hôm nào?”
“Tối thứ bảy.”
Charlotte hít một hơi thật sâu. “Tôi phải bàn với Enclave trước đã. Và chúng tôi cần sự ưng thuận của Tessa nữa.”
Tất cả đều nhìn Tessa.
Cô lo lắng liếm đôi môi khô rang. “Cô tin,” cô nói với tiểu thư Belcourt, “rằng anh tôi có thể ở đó chứ?”
“Tôi không dám hứa anh ta sẽ ở đó. Nhưng một ai đó có thể biết chuyện xảy ra với anh ta. Chị Em Hắc Ám thường tới dự tiệc của de Quincey. Nếu cô có thể tóm được hai mụ ấy hoặc tòng phạm của họ, cô sẽ có đáp án thôi.”
Bụng Tessa quặn lại. “Tôi sẽ làm,” cô nói. “Nhưng tôi muốn các người hứa nếu Nate ở đó, chúng ta sẽ đưa anh ấy ra, còn nếu không, chúng ta sẽ tìm xem anh ấy ở đâu. Tôi muốn đảm bảo toàn bộ chuyện không chỉ nhằm bắt de Quincey, mà còn để cứu Nate nữa.”
“Tất nhiên,” Charlotte nói. “Nhưng chị không chắc nữa, Tessa à. Sẽ rất nguy hiểm…”
“Em đã bao giờ biến thành một cư dân Thế Giới Ngầm chưa?” Will hỏi. “Em làm được không?”
Tessa lắc đầu. “Em chưa từng làm bao giờ. Nhưng… em có thể thử.” Cô quay sang tiểu thư Belcourt. “Tôi mượn đồ của cô được không? Nhẫn hay khăn tay chẳng hạn?”
Camille đưa tay ra sau đầu, vén những lọn tóc xoăn dày trên cổ, và tháo dây chuyền. Để nó treo tòng teng trên những ngón tay thon, cô ta đưa cho Tessa. “Đây, cầm lấy.”
Jem nhíu mày, tiến tới cầm sợi dây chuyền rồi đưa cho Tessa. Cô cảm thấy sức nặng của nó khi cầm từ chỗ anh. Nó nặng và mặt đá hồng ngọc hình vuông bằng cỡ quả trứng lạnh như nằm trong băng. Tessa thấy như mình đang nắm một viên nước đá. Cô hít một hơi và nhắm mắt. Lần biến đổi này thật kỳ lạ, khác hẳn những lần trước. Bóng tối nhanh chóng ào tới, quấn lấy cô, và ánh sáng cô thấy đằng xa là một vầng bạc lạnh lẽo. Cái lạnh tỏa ra từ ánh sáng đó bỏng rát. Tessa kéo ánh sáng lại phía mình, để ánh sáng lạnh ấy bao quanh mình, đẩy mình tới trung tâm của nó. Ánh sáng tạo thành một bức tường trắng lấp lánh quanh cô…
Rồi cô thấy ngực nhói đau, và trong một lúc, trước mắt cô chỉ có màu đỏ – đỏ sậm, màu của máu – nhuốm lên mọi thứ. Cô bắt đầu hoảng, cố thoát ra và mở choàng mắt…