Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Mệnh

Chương 31: Hung thủ.



Thẩm Nguyên Gia cực kỳ không thích thể loại này.

Cô đổi chủ đề, “Ăn cơm đừng nói chuyện này.”

Tôn Ngải gật đầu, “Không nói nữa. Đúng rồi, gần đây cậu thế nào? Tốt hơn trước kia nhiều phải không? Hoa Nghệ chắc cũng phải dạng keo kiệt đâu nhỉ.”

Tuy rằng không nằm trong giới giải trí nhưng cô vẫn biết một chút tin tức. Thẩm Nguyên Gia gắp một miếng thịt nướng chín bỏ vào miệng, mùi vị lâu rồi mới được ăn lại, tan trên đầu lưỡi.

“Buổi chiều vừa mới chụp trang bìa cho GRACE, tháng tư phát hành.”

“Cậu chụp cho GRACE thật hả?” Tôn Ngải không dám tin, “Trời ơi Nguyên Gia cậu gặp may rồi, cậu sắp nổi tiếng rồi!”

Là một người chuyên đọc tạp chí và lượn weibo, lý nào cô lại không biết cái tên tạp chí này, thậm chí còn rất thân thuộc với nó. Quần áo mà cô mua hầu hết đều dựa vào hình mẫu chụp trong tạp chí.

Thẩm Nguyên Gia cười đắc ý, “Đúng vậy.”

Tôn Ngải lập tức gắp mấy miếng thịt về, “Cậu không được ăn cái này, phải chú ý đến vóc dáng, biết thế thì tớ chả có mời cậu đi ăn thịt nướng.”

“Có một lần thôi mà.” Thẩm Nguyên Gia phụng phịu.

Tôn Ngải bó tay, “Dù sao thì tối về cậu cũng khổ công tập luyện.”

Hai người vừa ăn vừa tám chuyện ở quán thịt đến hơn mười giờ, Thẩm Nguyên Gia được Tôn Ngải đưa về chung cư rồi mới chia tay.

Ngày hôm sau, Lộc Nguyệt đến đưa chìa khóa căn hộ mới cho cô. Nhà mới cách Hoa Nghệ không xa, từ ngoài nhìn vào thật sự rất đẹp, hơn nữa Thẩm Nguyên Gia và Lộc Nguyệt vừa mới tới cửa tiểu khu đã bị ngăn lại.

May là Lộc Nguyệt có cầm theo chứng minh của Lưu Lị, nếu không thì không được vào.

Thẩm Nguyên Gia cực kỳ ưng ý với chế độ an toàn nghiêm ngặt thế này, như vậy cô có thể yên tâm mà sống, sau này cũng không lo lắng gì nhiều về vấn đề này.

Chung cư có rất nhiều lầu, “Bên trong đã trang trí xong xuôi, nếu chị không vừa lòng thì có thể đổi.” Lộc Nguyệt mở cửa ra, “Một phòng khách một phòng ngủ, một phòng bếp, một nhà vệ sinh, hướng nam, ban công phòng ngủ hướng đến Hoa Nghệ.”

Thẩm Nguyên Gia cũng nhìn theo ra ngoài.

Ban công không lớn nhưng không gian xung quanh được bố trí rất tỉ mỉ, không có nơi nào thừa thãi, trang trí theo phong cách Âu châu tối giản, đúng gu của cô.

“Được, ở đây đi.” Thẩm Nguyên Gia gật đầu.

Lộc Nguyệt máy móc hỏi, “Được, khi nào Thẩm tiểu thư muốn dọn vào?”

Thẩm Nguyên Gia nhíu mày nghĩ, “Hôm nay luôn có được không?”
Ở bên ngoài một ngày thì không an toàn một ngày, chế độ bảo an ở chung cư này rất tốt, tốt hơn nhiều so với chung cư cũ của cô.

Trước đó cô báo cảnh sát về chuyện của cô mà mấy tháng rồi vẫn chưa có manh mối gì, cũng không mấy chú cảnh sát đó có quan tâm đến vụ án của cô không nữa.

Dọn ngay và luôn cho an toàn.

Lộc Nguyệt gật đầu, “Có thể, em lập tức gọi người chuyển nhà.”

Thẩm Nguyên Gia còn tưởng phải đợi đến chiều, ai ngờ Lộc Nguyệt tốc chiến tốc thắng, mới nói chưa được một tiếng mà người chuyển nhà đã tới cửa tìm rồi. Quả nhiên không phải người nghiệp dư, Thẩm Nguyên Gia có chút ngạc nhiên.

Ba giờ chiều, hết thảy đều xong xuôi.

Hợp đồng thuê nhà cũ của cô cũng không dài, sau khi dọn đi thì tiền cọc và tiền thế chấp cũng được hoàn lại.

Lộc Nguyệt lật sổ trên tay, “Tòa nhà này có nhà 2502 là của ba thực tập sinh, tòa phía sau 1801 là của ca sĩ Trần Mặc, cách hai tòa 1503 là một của một tiểu thịt tươi Thẩm Kỳ…”

Ồ, giống họ với cô, Thẩm Nguyên Gia nghĩ.

Lộc Nguyệt đã có chuẩn bị, nói thêm một đống tên, đào hết tất cả các nghệ sỹ xung quanh đây lên hết. Thẩm Nguyên Gia nhịn không được mà cắt lời cô, “Được rồi được rồi.”

Lộc Nguyệt dừng lại, “Thẩm tiểu thư, nếu không có chuyện gì thì hạn chế tiếp xúc với bọn họ, mặc dù nơi này có chế độ bảo vệ tốt nhưng paparazzi cũng sẽ chụp tới, không nên mở rèm cửa khi đang làm gì đó.”

Lộc Nguyệt nghiêm túc dặn dò một tràng việc.

Thẩm Nguyên Gia ‘Ừm’ một tiếng, “Cái này chị biết rồi, không cần lo.”

Mấy tay paparazzi đó thật sự rất mạnh, trên mạng cũng hay có vài minh tinh bị phanh phui bí mật gì đó khi trót quên kéo rèm cửa. Sau khi xảy ra chuyện ở yên trong nhà cũng bị cư dân mạng bới móc.

Lộc Nguyệt đưa cho Thẩm Nguyên Gia bản hợp đồng đang cầm, “Nếu không còn chuyện gì nữa thì em đi về công ty trước.”

“Được.” Thẩm Nguyên Gia cầm lấy.

Đây là hợp đồng ký kết với công ty, không ngờ nhà này là do công ty mua, cô còn tưởng là công ty cho bọn họ thuê.

Có điều ở tiểu khu này cũng có nhiều nghệ sỹ thật, hơn mấy chục người, còn có rất nhiều lưu lượng*, vì thế xung quanh chắc chắn có rất nhiều paparazzi.

*Lưu lượng là từ dùng để chỉ các nghệ sỹ trẻ với lượng fan cực kỳ khổng lồ, thường là nam nghệ sỹ.
(Truyện được đăng tải phi lợi nhuận duy nhất trên wattpad alaala00, nếu các cô đọc ở chỗ khác thì chính là copy công của người khác đó, mau về với Lã đi.)
***
Hành trình của đội hình sự rất bận rộn.

Lưu Hà Dương nhìn những bài đăng trên máy tính, tức giận không thôi, “Mấy người xem này, những người này sợ thế giới chưa đủ loạn hay sao mà đăng đủ thể loại bài viết.”

Từ sau khi xác nhận thân phận của thi thể, tất cả mọi người trong đội đều biết chuyện này sẽ khiến nhiều người chú ý, nhưng không ngờ là tới mức này. Không chỉ phát sóng trực tiếp mà còn có người bịa đặt ở quảng trường Bình An tâm linh quỷ dị.

Bây giờ tình tiết đã phát triển thành Trình Thu Di buổi tối đi ngang qua quảng trường Bình An, đúng lúc quỷ xuất hiện nên đã bị sát hại tàn nhẫn, không chỉ vậy mà còn bị giấu xác trong vách tường.

Đây mới chỉ là một trong những phiên bản bịa đặt mà thôi.

Lý Thần thò đầu sang, “Hôm qua cấp trên còn ra lệnh phải phá án nội trong vòng ba ngày. Bây giờ còn hai ngày nữa.”

Lưu Hà Dương gật đầu nói, “Những câu chuyện bịa đặt hám fame này phải xóa hết, tránh ảnh hưởng lòng dân.”

“Chắc lát nữa Giang đội mới từ quảng trường trở về.”

Mới vừa nói xong thì Giang Bạn đi ngang qua chỗ bọn họ, vào phòng, một phút sau đẩy cửa ra, “Mở họp.”

Người trong đội lập tức sửa sang lại những chi tiết mình điều tra được mấy ngày nay.

Trong phòng họp đã dán sẵn ảnh của Trình Thu Di và những người liên quan. Còn có vài đánh dấu mơ hồ về đối tượng tình nghi.

Trình Thu Di tử vong vào ngày hai mươi chín, cụ thể là vào khoảng tám giờ tối đến mười hai giờ đêm. Sở dĩ khoảng cách thời gian dài như vậy là do thi thể đã bị đông lạnh và hư thối, mất nhiều thời gian để xác định, phải trải qua giải phẫu mới có thể xác định.

Hiện giờ là đầu tháng ba, tiết trời ấm dần lên nhưng mọi người vẫn mặc áo tay dài.

Sau khi bị đông lạnh, thi thể của Trình Thu Di được đặt gần máy sưởi gần năm ngày, xảy ra hiện tượng thối rữa, dần dần xuất hiện biến hóa, bắt đầu biến chất. Mãi đến khi các bộ phận không thể nào được phân biệt ra nữa thì lại bị nhét vào vách tường cho tới khi bị nhóm công nhân phát hiện ra. Từ lúc tử vong cho đến lúc thi thể được phát hiện cũng gần mười ngày.

Giang Bạn ngồi bên trái, “Lưu Hà Dương, cậu trước đi.”

Lưu Hà Dương lập tức mở máy chiếu, nội dung nhanh chóng xuất hiện, “Theo kết quả tôi điều tra được, khoảng thời gian trước khi tử vong, Trình Thu Di có gặp qua khá nhiều người, bao gồm cả thân thích, người đại diện cũ, bạn bè trong giới bởi vì trước ngày tử vong là sinh nhật của cô ấy.”

Nhậm Lộ Lộ líu lưỡi, “Vậy là sau khi giải nghệ cô ấy vẫn còn qua lại với người trong giới à.”

“Trình Thu Di hoạt động nghệ thuật mấy năm, có không ít bạn bè, có người hiện tại không nổi tiếng gì nhưng cũng có người rất nổi tiếng, ví dụ như có hai người, một là người thường xuyên góp mặt trên hot search, bình hoa tiêu biểu Lý Tâm Khiết, còn lại là một chị đại của phim truyền hình, Hồng Tịnh.”

Giang Bạn gõ bàn, “Tiếp tục.”

“Căn cứ vào lời kể của người nhà Trình Thu Di và bạn bè thì sau khi giải nghệ, Trình Thu Di sống một cuộc sống rất bình thường, không phát sinh tranh chấp với ai. Cô ấy ở trong một chung cư, hộ đối diện cũng chỉ biết đối diện là một cô gái xinh đẹp đang sinh sống, ngay cả cô là ai cũng không biết.”

Lưu Hà Dương lật tờ khác, “Đầu năm nay Trình Thu Di yêu đương với một người trong giới giải trí, nhưng không được nổi tiếng, là một diễn viên tuyến mười tám, gọi là Tô Thần. Lúc Trình Thu Di xảy ra chuyện, anh ta có gọi điện thoại cho cô ấy, theo lời kể thì anh ta muốn hẹn Trình Thu Di ra ngoài chơi nhưng không ai nghe máy, anh ta tưởng cô nổi giận nên không gọi nữa.”

Lưu Hà Dương nói xong những manh mối trong tay rồi chú ý tới sắc mặt của Giang Bạn, nãy giờ vẫn luôn im lặng.

Nhậm Lộ Lộ không nhịn được hỏi, “Bạn gái giận thì phải gọi nhiều lần mới đúng. Chẳng lẽ Trình Thu Di tức giận là có nguyên nhân gì đó? Hai người bọn họ trước đó có cãi nhau sao?”

“Suy luận của cô khá giống với anh ta. Lúc tức giận, Trình Thu Di không thích nhận điện thoại của người khác. Trước kia Tô Thần cũng bị mắng vài lần. Nguyên nhân lần này là vì Trình Thu Di không có mời anh ta tới bữa tiệc sinh nhật của mình.”

Nhậm Lộ Lộ đã hiểu.

Sinh nhật của bạn gái, bạn bè và người thân ai ai cũng chúc mừng cho cô, vậy mà thân là bạn trai lại không có mặt trong danh sách dự tiệc, chẳng phải là không coi anh ra gì sao.

“Chứng cứ ngoại phạm của vài người không đủ.” Lưu Hà Dương nói tiếp, “Tôi và Lý Thần đã đi dò hỏi những người đó. Ngoài ba người không có chứng cứ ngoại phạm nguyên vẹn thì còn lại vài người đều có chứng cứ ngoại phạm.”

“Liệu Trình Thu Di có âm thầm kết thù kết oán với ai không?” Giang Bạn hỏi.

“Điều này tạm thời mới tra được một ít việc lông gà vỏ tỏi.” Lưu Hà Dương gãi đầu, “Chúng tôi có hỏi, bọn họ nói không biết gì. Sau đó lại đi hỏi những người khác thì biết được trước kia Lý Tâm Khiết từng bị Trình Thu Di mắng cho một trận.”

Giang Bạn bất thình lình hỏi: “Kết quả xét nghiệm máu đâu?”

Lý Thần lập tức đưa túi hung khí mới tìm được sáng nay lên, ở giữa dao có vết máu đã khô, trở thành những mảnh cứng.”

“Vừa mới giám định xong, máu trên con dao thuộc về Trình Thu Di, ngoài ra còn có vân tay của cô, hung thủ không để lại dấu vân tay nào, chắc là đã đeo bao tay.”

Anh nhịn không được mà nói: “Tên hung thủ này cũng to gan quá.”

Trình Thu Di bị đông lạnh trong chính tủ lạnh nhà mình, nói cách khác, sau khi xảy ra chuyện, hung thủ còn đủ bình tĩnh để lấy hết đồ trong tủ lạnh ra rồi nhét thi thể vào. Đây cũng chính là lý do tư thế chết của Trình Thu Di rất kỳ lạ.

Sau khi đông lạnh mấy hôm thì hung thủ lại tới chung cư của Trình Thu Di, không biết vì cái lý do gì mà lại mở máy sưởi, thi thể bắt đầu thối rữa.

Người có tâm lý yếu đuối chắc chắn không thể hoàn thành những hành độnh này.

Cuối cùng hung thủ lựa chọn quảng trường Bình Anh làm nơi vứt xác, hiển nhiên cho rằng cảnh sát sẽ vĩnh viễn không thể bắt được mình.

Trước khi phát hiện thi thể hai ngày, trời đổ mua rất lớn làm cho camera theo dõi bị lỗi, trên quảng trường không ai lui tới, vụ án này trước mắt không có nhân chứng.

Hung thủ cũng rất biết chọn thời cơ.

*

#06012021


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.