Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Mệnh

Chương 160: Kết quả



Tác giả: Khương Chi Ngư

Editor: Thịt sườn nướng

Trong văn phòng cũng có không ít người hóng chuyện.

Nhậm Lộ Lộ nói: “Đội trưởng anh nói rất có lý.”

Thế mà cô lại không có cách nào phản bác.

Lý Thần và Lưu Hà Dương ở sau kệ hồ sơ nhịn cười không nổi, lại nhớ đến câu trả lời quá ư là nghiêm túc vừa rồi của đội trưởng, rốt cuộc cũng hiểu tại sao trên Weibo nhiều người bảo anh là trai thẳng.

Hai người bọn họ đã có bạn gái rồi nên không sợ, tuy rằng lời nói vừa rồi của đội trưởng thật sự có lý, nhưng nghe xong lại muốn mắng cho một trận.

Nhậm Lộ Lộ suy nghĩ, thay đổi cách nói: “Bây giờ Nguyên Gia không còn là cố vấn, đội trưởng anh cũng không cần phải đi tìm cô ấy nữa.”

Giang Bạn lật hồ sơ, thong thả ung dung nói: “Vụ án của cô ấy do tôi phụ trách vẫn chưa kết thúc, tại sao tôi lại không được đi tìm cô ấy?”

Nhậm Lộ Lộ lại một lần nữa cạn lời.

Cảm giác nhắc đi nhắc lại một chuyện nhưng đội trưởng cứ nói ngược trở về, nửa ngày trời cuối cùng vòng ngược lại mình.

Giang Bạn vừa ngẩng đầu phát hiện mọi người đều nhìn anh, nhíu mày nói: “Mọi người không có việc gì làm?”

Lưu Hà Dương nhịn không được nói: “Đội trưởng, cuối cùng em cũng hiểu tại sao anh lại độc thân rồi.”

Lý Thần bổ sung: “Đội trưởng của chúng ta đúng là ế bằng thực lực.”

Bọn họ sớm đã thấy giữa Thẩm Nguyên Gia và đội trưởng có một chút tia lửa nhỏ nhen nhóm, chỉ là hai bên chưa nhận ra mà thôi, hiện tại nhìn mà coi, không nhận ra đúng là quá bình thường.

Cứ với kiểu suy nghĩ này, cho dù có tận thế đến nơi chắc chắn cũng không hiểu ra.

(Truyện chỉ được đăng duy nhất tại Wattpad Thitsuonnuong, vui lòng không reup hoặc mang đi bất kỳ nơi nào khác, xin cảm ơn.)

Giang Bạn cứ mặc kệ bọn họ, nghiêm túc xem hồ sơ, lâu lâu lại nhíu mày hai cái, hoàn toàn biến thành dáng vẻ cuồng công việc.

Nhậm Lộ Lộ yên lặng ngồi ở chỗ của mình gửi WeChat: “Nguyên Gia, sau này cô không đến nữa à?”

Thẩm Nguyên Gia mới vừa ngồi trên xe: “Tôi vẫn chưa từ chức đâu. Phải chờ tới khi tất cả mọi chuyện kết thúc xong xuôi đâu ra đó mới được, nếu không tôi sẽ không yên tâm.”

Lỡ như giữa chừng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tuy rằng nói vậy hơi xui nhưng hoàn toàn có khả năng.

Nhậm Lộ Lộ ngẩng đầu đưa mắt nhìn Giang Bạn đang nghiêm túc xem hồ sơ, nói: “Đội trưởng đúng thật là trai thẳng kiên cường nhất vũ trụ.”

Thẩm Nguyên Gia bị chọc cười, “Lại xảy ra chuyện gì à?”

Nhậm Lộ Lộ nào dám nói ra chuyện vừa rồi, đánh gửi vài chữ ha ha cho qua chuyện.

Thẩm Nguyên Gia cũng hiểu nhưng không đoán được nguyên nhân, cũng không tiếp tục truy hỏi làm gì, nói sang chuyện khác.

***

Ngày hôm sau, Thẩm Nguyên Gia quay lại làm việc, các thông cáo bị hoãn lại lúc trước đã chất thành đống, cần phải xử lý toàn bộ.

“Nghỉ ngơi một chút, lát nữa lại chụp tiếp.”

Nhiếp ảnh gia đột nhiên cho ngừng, lại gần nói: “Nguyên Gia, em ngồi suy nghĩ lại một chút, vừa rồi hiệu quả không đạt tới mức mong muốn.”

Thẩm Nguyên Gia cũng thở dài, “Vâng, em sẽ suy nghĩ.”

Vừa dừng chụp, nhóm chuyên viên trang điểm lập tức đi qua chỉnh trang lại, Lộc Nguyệt im lặng cầm điện thoại đang rung đưa cho cô.

Hiện giờ địa vị của cô cũng coi như khá tốt, cho nên ở chỗ này cũng rất nhẹ nhàng.

Trên màn hình điện thoại là một dãy số lạ trước nay cô chưa từng thấy, không biết là ai.

Thẩm Nguyên Gia vừa định từ chối bỗng nhiên nghĩ tới gì đó, vội nhấc máy: “Alo?”

Đầu dây bên kia liên tục nói một tràng dài, “…… Cụ thể vẫn phải cần cô đích thân đến lấy báo cáo về, trong đó đều có đầy đủ kết quả xét nghiệm, vừa xem sẽ rõ.”

Đã có kết quả giám định ADN.

Tim Thẩm Nguyên Gia đập thình thịch.

Vừa rồi trong điện thoại người ta nói một tràng thuật ngữ, căn bản không đề cập đến kết quả cuối cùng là gì, còn phải tự mình qua bên đó mới được.

Nhưng dù có kết quả, đáp án cũng chỉ mới có một nửa.

Chờ khi có khẩu cung của Văn Tùng Tuệ và Lâm Kính Tùng, lúc đó tất cả đều sẽ được giải quyết.

“Đúng, chính là nụ cười này!” Nhiếp ảnh gia cách đó không xa đột nhiên kêu lên.

Chờ sau khi chụp xong, anh ta mới cảm thấy hài lòng đi tới, “Vừa mới chụp vội bức này thôi, một lát nữa em xem có thể cứ như thần thái khi nãy mà chụp được hay không.”

Bởi vì Thẩm Nguyên Gia trong tay còn đang cầm điện thoại, tuy rằng có thể qua hậu kỳ xử lý, nhưng cũng không thể cứ vậy mà không chụp.

Thẩm Nguyên Gia tâm tình đang tốt nên cũng dễ dàng đồng ý: “Được.”

Trong lòng bớt đi một gánh nặng nên cảm xúc cũng thả lỏng hơn rất nhiều, quá trình quay chụp sau đó cũng dễ dàng hơn, vốn dĩ sẽ mất một buổi trưa nhưng bây giờ chỉ ba tiếng đã xong.

Vốn dĩ có vài người lúc chụp đã lén lút phê bình cũng nhịn không được khen ngợi.

Hiệu suất nhanh như vậy trong giới cũng có, vì tốc độ cũng có, nhưng kết quả lại vô cùng khó coi.

Thẩm Nguyên Gia hoàn thành nhiệm vụ vượt mức, cảm giác tạo ra cũng tốt.

Lưu Lị vừa khéo tới đón cô, “Hôm nay tâm trạng em có vẻ tốt?”

Thẩm Nguyên Gia sờ sờ mặt mình, “Biểu hiện rõ ràng vậy sao ạ?”

“Đương nhiên.” Lưu Lị nói chuyện với cô thường không che giấu cảm xúc của mình, “Chỉ cần không phải tức giận là được.”

Chị ấy cũng không hỏi là chuyện gì.

Vì đột ngột có việc nên Thẩm Nguyên Gia và Lưu Lị tách nhau ra, tự mình gọi taxi đến bệnh viện lấy kết quả giám định.

“Ở đây tổng cộng có ba bản, trong mỗi bản đều có kết quả chi tiết, nếu cô có chỗ nào không hiểu có thể hỏi chúng tôi, chúng tôi đối với vấn đề bảo mật vô cùng chú trọng……”

Bác sĩ lảm nhảm chuyện chức trách gì đó.

“Cảm ơn bác sĩ.” Thẩm Nguyên Gia khoát tay, nóng lòng muốn ra khỏi bệnh viện.

Cầm túi tài liệu có báo cáo trong tay, tâm trí cô rối bời, mãi cho đến lúc ngồi xe về nhà vẫn chưa kịp phản ứng.

Sau khi bình tĩnh được vài phút, Thẩm Nguyên Gia mở tập tài liệu ra.

Cô lấy đại một tờ, sau khi mở ra thì thấy tên của Văn Tùng Tuệ và Văn Tùng Diễn, bên trong là kết quả của bọn họ.

Thẩm Nguyên Gia đỡ hồi hộp hơn một chút, cầm lấy một tờ kết quả khác…… Là của cô và Văn Tùng Tuệ.

Xem từ trên xuống, tuy rằng cũng có chỗ không hiểu, nhưng đa số đều khá rõ và dễ hiểu.

Cô cùng Văn Tùng Tuệ quả thật có quan hệ.

Cứ như vậy, tự hỏi nếu cô ta vì tài sản của Văn gia mà ra tay với cô, dường như cũng vô cùng có lý.

Thẩm Nguyên Gia cầm lấy tờ còn lại, phát hiện kết quả cuối cùng cũng tương tự.

Cô với Văn Tùng Diễn cũng có quan hệ?

Sau khi suy nghĩ, cô như mơ hồ.

Cô có quan hệ huyết thống với Văn Tùng Tuệ, Văn Tùng Tuệ là chị họ của Văn Tùng Diễn, mà cô và Văn Tùng Diễn cũng có quan hệ.

Thẩm Nguyên Gia nhớ lại một chút về những người trong Văn gia, chẳng lẽ mình là em của Văn Tùng Tuệ?

Khoảng cách tuổi tác quá lớn, lại còn có điểm không khả thi, bởi vì Văn Tùng Tuệ còn có một người em bằng tuổi với cô.

Văn gia cũng không trọng nam khinh nữ, không thể nào lại xuất hiện chuyện sinh hai bé gái, cuối cùng vứt bỏ một đứa.

Vậy rốt cuộc mình là con của ai trong Văn gia?

Thẩm Nguyên Gia nghĩ muốn nhũn nào, đối với kiểu gia tộc phức tạp này không có cách nào dùng ngôn ngữ diễn tả được hết, chỉ cảm thấy kỳ lạ.

Văn gia, từ trước đến nay cô không nghĩ sẽ nhận lại họ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.