Editor: Tieen
Trong ánh mắt hả hê khi người gặp họa của các học sinh còn lại, Tô Mộc ngồi xuống bên cạnh Thiên Qua.
Thiên Qua phát bài kiểm tra và bút cho cô, sau đó tiếp tục đọc sách của mình.
Học sinh trong lớp lại nhỏ giọng thảo luận lên:
“Mạnh Tịch này nhìn càng ngày càng đẹp, quả nhiên là người Mạnh gia.”
“Trước kia mặc váy công chúa màu hồng bánh bèo, đứng bên cạnh Mạnh Doanh, quả thực chính là cay mắt, hiện tại thay đổi quần áo, trông dễ coi, hơn nữa khí tràng còn rất mạnh, so với thầy Thiên Qua thịnh thế mỹ nhan cũng không bị lép vế, quá đỉnh.”
“Mắt thẩm mỹ đám nam sinh các người có vấn đề à? Mạnh Tịch đẹp chỗ nào? Chỉ là một dã nhân, bị phạt còn ngồi bên cạnh thầy Thiên Qua, ghét thiệt chứ.”
“Đúng vậy, mắt thẩm mỹ của nam sinh đều là góc độ mê hoặc.”
“Chúng tôi chỉ là việc nào ra việc đó, nữ sinh các người thích nói cái gì thì nói, nam sinh chúng tôi thích nói gì kệ chúng tôi đi.”
…
Cũng ở phòng học lớn, Mạnh Doanh nhìn Tô Mộc đang làm bài thi trên bục giảng, mấy ngày nay cô vẫn luôn trốn học, ba mẹ Mạnh cũng mặc kệ cô, cô ta lợi dụng bàn tay người khác để cô xem video mấy con sói chết, vậy mà cô không phát điên?
Hơn nữa gần đây bởi vì thái độ của cô đối với mình, ba mẹ Mạnh rõ ràng thấy áy náy với cô ta, nhưng cứ kéo dài nữa sẽ không ổn, nói thế nào cũng là ruột thịt, sớm muộn gì hai lão bất tử Mạnh gia kia cũng muốn đem cô ta chuyển đi.
Cô ta không thể đi, cô ta muốn anh Mạnh Nghiêu, chỉ cần anh Mạnh Nghiêu là của cô ta, Mạnh gia cũng sẽ là của cô ta thôi!
Tang Hạ đang ở trong góc làm bài kiểm tra gãi gãi đầu, lo lắng nhìn Tô Mộc trên bục giảng.
Mạnh Tịch tiểu thư một tiết học cũng không đi, sao làm được đề bài khó như này, thầy Thiên Qua đây là muốn làm khó Mạnh Tịch tiểu thư.
Nhưng mà, sao có cảm giác Mạnh Tịch tiểu thư ngồi cùng thầy Thiên Qua có một loại mật nước xứng đôi, vẻ mặt tương xứng lẫn nhau.
Ôi không, cô đang suy nghĩ cái gì vậy nè!?
Cô phải nghĩ biện pháp giúp đỡ Mạnh Tịch tiểu thư mới được, à đúng rồi, điện thoại.
Tang Hạ mở điện thoại ra tìm số của Tô Mộc, lén soạn đáp án bài thi, gửi tin nhắn qua cho Tô Mộc.
Chỉ là…
Thiên Qua nghiêng đầu nhìn cô, điện thoại cô đặt trên bàn, màn hình đột nhiên sáng lên.
“Bạn học Mạnh Tịch, gian lận không phải là một học sinh tốt.”
Ánh mắt của Tô Mộc từ bài làm ngước mắt, đem bài kiểm tra đã điền kín đáp án đến trước mặt Thiên Qua: “Đề bài thầy ra, có chút hạ nhục chỉ số thông minh.”
Những lời này không rõ ràng, nhưng Thiên Qua biết cô nói mình.
Bài kiểm tra ở trước mắt Thiên Qua, Tô Mộc quang minh chính đại cầm điện thoại lên, ngón tay nhanh chóng trả lời tin nhắn cho Tang Hạ.
Tang Hạ nhìn tin nhắn Tô Mộc trả lời lại: “…”
Là cô quá nông cạn, vậy mà cảm thấy Mạnh Tịch tiểu thư sẽ không giải được đề bài này.
Cô còn gửi đáp án mấy câu trước cho Mạnh Tịch tiểu thư, còn mấy câu sau hơi khó cô còn đang làm, kết quả là Mạnh Tịch tiểu thư lại gửi đáp án mấy câu sau cho cô luôn.
Thiên Qua cũng phát giác là mình xem thường Tô Mộc.
Bài thi này đối với cô mà nói không hề khó khăn, anh nhất thời hứng khởi ra cho cô thêm mấy câu.
Tô Mộc nhìn chỗ trống của bài kiểm tra có thêm vài câu hỏi tiếng Anh, nói: “Thầy, bài thi làm xong, đây là thêm vào.”
“Nếu làm đúng, cho em một ngàn, như thế nào?” Thiên Qua vô cùng thức thời nói.
Anh bất giác nói ra, dường như trong ấn tượng của mình cô có tính tình như vậy, có tiền đều dễ nói.
Ách, đây là lần thứ hai anh gặp mặt cô, vì sao có cảm giác kỳ quái như vậy.
Thiên Qua nghiêng đầu, vốn dĩ muốn hỏi cô điều gì đó, lại nhìn thấy cô cúi đầu nhìn bài, trên tay cầm bút nước chảy mây trôi viết.
Nhìn góc nghiêng, ngũ quan của cô rất có khí chất, nét mặt lạnh lùng, lại cho người ta cảm giác nguy hiểm như một con báo cuồng dã đang ẩn nấp.
☆☆☆☆☆
21/08/2022