[Quyển 1] Xuyên Nhanh - Nữ Đặc Công Toàn Năng!

Chương 11: Đại tiểu thư phú hào (11)



Edit : Ngọc

——–

“Cô cùng Diệp Kha trước đây quen biết nhau sao?” Viện sĩ không phải người ngu, nhìn thấy Diệp Kha cùng Diệp Thiều Hoa nói chuyện, liền biết hai người có quen biết, không khỏi hỏi một câu.

Hai người đều là nhân vật trọng yếu của phòng thí nghiệm, nhất là Diệp Thiều Hoa.

“Không có việc gì, không ảnh hưởng đến việc chúng ta hợp tác. ” Diệp Thiều Hoa biết rõ viện sĩ đang suy nghĩ gì, trả lời một câu

“Vậy là tốt rồi, ” viện sĩ thở dài một hơi. “Bất quá cô gái tên Diệp Kha này có chút kỳ quái, cô không giống người bình thường, thiên phú so với người bình thường tốt hơn một chút, nhung so với cô lại không thể bằng được. Vả lại cô ấy cũng rất kỳ quái, mỗi lần lập trình đều là trình độ siêu việt mà bây giờ chúng ta mới phát triển.”

Lúc trước cũng bởi vì Diệp Kha ở giải thi đấu dùng một tư tưởng phần mềm vượt mức quy định của 10 năm sau, mới có thể vào được phòng thí nghiệm của Đại học Thủ Đô

Nghe xong câu này, , Diệp Thiều Hoa không khỏi nhíu mày, viện sĩ nói như vậy cô cũng không cảm thấy kì quái,cô đã từng xem qua những phần mềm kia của Diệp Kha, quả thật không tệ, chỉ là dựa theo lời nói của viện sĩ, đây không giống đồ Diệp Kha làm ra.

Trừ phi, đây không phải là bản thân Diệp Kha làm ra.

Nhớ tới thân phận trọng sinh của Diệp Kha, Diệp Thiều Hoa híp mắt, nếu thật sự là như vậy, Diệp Kha cũng quá vô sỉ.

Ngày tiếp theo, bệnh viện nhân dân đứng đầu Kinh Thành.

“Chị, chị thật sự không muốn vào xem cha sao?” Diệp Hàm đứng ở bên ngoài cửa xe, hỏi thăm Diệp Thiều Hoa một lần cuối cùng.

Diệp Thiều Hoa có chút tựa ở trên cửa xe, “Không, chị ở chỗ này chờ em.”

Diệp Hàm có chút thất vọng bước vào cửa bệnh viện.

Bên ngoài cửa bệnh viện, Phó Gia Thần bước ra ngoài theo sau là một nam nhân trung niên, hẳn liếc mắt có thể nhìn thấy Diệp Thiều Hoa lười biếng dựa ở cửa xe.

Cô gái khuôn mặt như tranh vẽ, thần sắc lạnh lùng, cơ hồ chính là một bức tranh tuyệt mỹ.

Dù cho là người đi qua có tâm trạng vội vàng, thời điểm nhìn thấy cô bước chân cũng không khỏi chậm lại, giống như sợ quấy rầy đến cô.

Phó Gia Thần tổng cộng cũng chưa từng gặp qua Diệp Thiều Hoa mấy lần, chỉ là Diệp Thiều Hoa này quá mức đặc biệt, vô luận là chen chúc trong đám người, vô luận là qua rất nhiều năm, hắn liếc mắt liền có thể nhìn thấy.

“Phó tiên sinh?”Bên cạnh nam nhân trung nhiên nói bằng tiếng Trung sứt sẹo.

“Tiến sĩ Ryan, tôi đi chào hỏi bạn bè một chút.” Phó Gia Thần hướng Diệp Thiều Hoa đi đến.

Đôi mắt Diệp Thiều Hoa không dời khỏi trò chơi trên điện thoại, Phó Gia Thần nhịn không được mở miệng trước,

“Nghe A Kha nói cô cũng vào phòng thí nghiệm? “

“Đây là Diệp nữ sĩ, bằng hữu của cậu sao? Tiến sĩ Ryan có chút hưng phấn “Cô cũng biết tự động hóa trí năng?

Diệp Thiều Hoa dành thời gian nhìn thoáng qua Phó Gia Thần cùng tiến sĩ Ryan, biểu lộ không có biến hóa quá mức, chỉ là khẽ gật đầu, sau đó nhìn vào chiếc điện thoại, biểu tình kia so với lúc trước thanh lãnh hơn mấy phần

Phó Gia Thần nhìn thấy Diệp Thiều Hoa như thế này, không khỏi khẽ lắc đầu.

Tiến sĩ Ryan là người phụ trách phòng thí nghiệm nước J, là một người có thiên phú ở nền tảng máy tính, cũng là nhân vật quốc tế số một số hai, không ai không biết tiến sĩ Ryan, hắn có thể nói là nhân vật đại biểu của phòng thí nghiệm nước j.

Mà tiến sĩ Ryan đến Kinh Thành, cũng bởi vì Diệp Kha tối hôm qua thiết kế ra một trí năng, đối phương vừa nhìn thấy Diệp Kha xách mấy điểm nội dung liền không kịp chờ đợi chạy tới nước Hoa.

Nhìn thấy Diệp Thiều Hoa có bộ dáng thờ ơ như vậy, thậm chí còn cười cùng người gọi điện thoại. Phó Gia Thần nhíu mày, hắn hai năm trước có nghe qua Diệp Thiều Hoa trúng tuyển học viện Stanford CS, trường đại học này hắn tự nhiên biết rõ, so với Đại học Thủ Đô tốt hơn rất nhiều, hiện tại xem ra, từ trường đại học đi ra Diệp Thiều Hoa cũng sẽ như thế.

Phòng thí nghiệm tùy tiện kéo một người, nghe được “Thiết kế trí năng internet” mấy chữ này cùng tên tiến sĩ Ryan, đều sẽ kinh ngạc và vui mừng, tuyệt đối sẽ không buông tha cơ hội ở cùng tiến sĩ Ryan, vậy mà Diệp Thiều Hoa lại là bộ dạng bình thản này.
Nhớ tới đêm qua Diệp Kha trở về nói muốn kinh động toàn giới bộ IT, nhìn lại Diệp Thiều Hoa của hiện tại, Phó Gia Thần liền biết, cho dù là cao tài sinh, cũng có khác nhau.

Diệp Thiều Hoa mặc dù học đại học nổi danh hơn Diệp Kha, nhung cô làm sao có thể đuổi kịp Diệp Kha.

Nghĩ tới đây, Phó Gia Thần để cho Ryan tiến sĩ lên xe trước, hắn thì là dò xét chiếc xe tầm thường của Diệp Thiều Hoa, sau đó tiện tay đốt một điếu thuốc, thờ ơ mở miệng, “Cô bây giờ sống cũng không phải dễ dàng như vậy?”

Diệp Thiều Hoa liếc mắt nhìn hắn, xác định hắn đang nói chuyện với chính mình.

“Hai năm trước cô đi ra nước ngoài, một cô gái ở bên ngoài dốc sức quả thật không dễ dàng gì đâu, ” Phó Gia Thần nhìn thoáng qua Diệp Thiều Hoa nhìn xem quần áo giá cả không rẻ,

“Bất quá chắc tên kia hiển nhiên không coi trọng cô, rồi cũng sẽ đuổi cô đi.”

“Anh nói cái gì?” Diệp Thiều Hoa nghe được cái gì, cô nhìn Phó Gia Thần, lông mày hung hăng vặn lên.

“Tôi nói cái gì chẳng lẽ cô không hiểu rõ nhất sao?.” Phó Gia Thần nhìn chằm chằm gương mặt quá phận của cô. “Cô khi đó không học cờ vây, hết lần này tới lần khác lựa chọn học máy tính, không phải cũng là bởi vì muốn cùng A Kha giống nhau sao?”

Diệp Thiều Hoa điện thoại không tắt, biểu lộ một mặt gặp quỷ.

“Người kia sẽ không thực sự đối tốt với cô, xem xem hắn ngay cả một chiếc xe cũng không nỡ mua cho cô, chờ cô già rồi, dung nhan không còn đâu?” Phó Gia Thần từng bước ép sát.

Cuối cùng hẳn nói: “Cô từ bỏ người kia đi, dù sao chúng ta đã từng quen biết nhau, cô gả vào Phó gia bọn tôi, một tháng, cho cô 100 vạn được không? Đương nhiên, cô cũng không cần trông cậy vào Diệp Hàm có thể giúp cô, hiện tại Diệp gia ở trong tay A Kha.”

Phó Gia Thần mấy năm này đi theo sau lưng Diệp Kha, Phó gia gia sản cũng tăng lên gấp đôi, gần đây nhất Diệp Kha hợp tác cùng với người Cố gia.

Hắn cùng suy nghĩ với Diệp Kha, cho rằng Diệp Thiều Hoa chỉ là một học sinh bình thường không có một chút kinh tế độc lập cùng thế lực chống lưng.

Cho cô nhiều chỗ tốt như vậy đã là có chút thương hại cô kết quả, cô tham lam muốn nhiều hơn.

Chờ chút, Diệp Thiều Hoa đầu óc quay lại, cô tốn gần 80 triệu cải tạo một cỗ xe đua, bởi vì không muốn dính phiền phức liền treo nhãn hiệu đại chúng, cho nên trong mắt Phó Gia Thần chiếc xe 100 triệu này của cô chỉ là một chiếc xe tầm thường?

Diệp Thiều Hoa sống nhiều năm như vậy, nhưng không có chuyện nào so với chuyện này buồn cười hơn.

Còn có, với giá trị bản thân của cô, người sáng lập ra công ty internet Tinh Hà, 100 vạn có thể mua được sao?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.