*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 150
Edit by Ngọc
Nhìn thấy bộ dạng này của ông Triệu, cha Triệu mẹ Triệu liếc mắt nhìn nhau, đáy mắt biểu lộ sự hài lòng.
Người hầu nhanh chóng đưa cho ông ta một ly nước, thuyết phục ông ta bình tĩnh lại.
“Bên phía Di Quân, đừng làm phiền con bé, chuyện này ta sẽ giải quyết.” Ông Triệu nhìn ba Triệu một chút: “Liễu Nhất Chu ở bên kia ta sẽ xem lại một chút, nếu chuyện là như vậy thật, vậy thì hắn quá có lỗi với Di Quân.”
Mặc dù bọn họ nói vậy, nhưng cũng không ai để trong lòng, dù sao thân phận của Liễu Nhất Chu vẫn còn đó.
Hiện tại, Triệu gia không thể nào so sánh được với trước kia, nếu như hai nhà Triệu-Liễu có thể kết thành thông gia, việc này đối với Triệu gia mà nói là vô cùng tốt.
Nghĩ đến đây, ánh mắt ông Triệu ngày một sâu, chuyện này không thể để cho hai mẹ con kia quấy nhiễu được.
**
Thân thể Liễu Nhất Chu gần đây không tốt lắm, lại công thêm việc công ty bận rộn, cho nên cũng không chú ý đến những việc xảy ra ngoài kia.
Những công ty truyền thông kia bên ngoài cũng chỉ có thể nhắc đến Diệp Thiều Hoa, còn đối với công ty Vĩnh Đằng họ không dám bàn luận quá nhiều.
Cũng bởi thế, đến bây giờ hắn vẫn chưa chịu ảnh hưởng gì, căn bản vì hắn không biết chuyện này.
“Các người nói công ty Phong Hoa gần đây đều thay đổi chuyên viên phân tích tài chính?” Liễu Nhất Chu nhìn những người trong phòng họp, vươn tay gõ bàn: “Tôi không nghe thấy người nào từ nước ngoài trở về, mọi người có biết là ai không?”
Trong phòng họp mọi người đều lắc đầu, chỉ có một người giơ tay,” Tôi có biết một chút. Cách đây vài tuần, vì không đủ tiền, tôi đã đầu tư 20 triệu vào một công ty đầu tư nhỏ. Ai ngờ trong một khoảng thời gian ngắn, tôi nhận được trước tiền lãi lên đến 500 vạn.”
” 5 trăm vạn? “Liễu Nhất Chu khựng lại. Trong thời gian ngắn, con số này thực sự là rất nhiều. Nếu đổi vốn thành 200 triệu thì tiền lãi có thể lên đến 50 triệu, đây là một con số vô cùng lớn. “Ai là người đứng sau?”
Người nói chuyện lập tức trả lời: ” Tất cả các quy trình đều do người quản lý ở đó xử lý. Tôi chưa thấy được người vận hành vốn, nhưng tôi biết người đó là ai. “
“Ai?” Liễu Nhất Chu nghe đến việc này, đáy lòng vô cùng nóng vội.
Một xí nghiệp cỡ nhỏ như thế, chắc vẫn chưa bị mấy công ty lớn đào đi, giờ hắn ra tay chắc là kịp.
“Y” Người kia nhìn bộ dáng ngây người của Liễu Nhất Chu, cười khổ nói: “Không sai, chính là người gần đây được các kênh kinh tế liên tiếp gọi tên “Cổ Thần”-Y”
Nghe được câu trả lời này, tâm tư của Liễu Nhất Chu phai nhạt, tiếc nuối thở dài một hơi.
Cái người tên Y này giờ đang là một nhân vật đáng gờm trên thị trường chứng khoán.
Không ít xí nghiệp lớn đều đã tra thân phận của Y, đáng tiếc không ai tra được, cái danh xưng “Cổ Thần” này cũng không phải tùy tiện gọi, mà bởi vì người tên Y này thật sự vô cùng khủng bố.
Chỉ ngắn ngủi trong vòng một tháng, Y đã nắm trong tay hàng chục triệu cổ phiếu.
Đối với những người giàu có thực sự, số tiền này chẳng là gì, nhưng điều khiển bọn họ thực sự sợ hãi chính là sự hung ác và tài năng của Y, cho dù là bản thân Liễu Nhất Chu, hắn cũng vô cùng hiểu rõ chuyện này.
Xét cho cùng, thị trường chứng khoán biến động quá lớn.
Sau cuộc họp, Liễu Nhất Chu đang định quay lại văn phòng, chợt nhớ tới Diệp Thiều Hoa, hắn tìm đến chỗ nam trợ lý hỏi một câu: “Cô ấy có đến Vĩnh Đằng không.”
Câu nói kia, vẫn như cũ không đầu không đuôi, nhưng nam trợ lý đã quen rồi, hắn suy nghĩ một chút xem đang nói ai, nói: “Bộ phận nhân sự đã gọi điện vào tối hôm qua, nhưng tôi nghe nói cô Diệp không đồng ý.”
“Không đồng ý?” Tay cầm tài liệu của Liễu Nhất Chu khựng lại, hắn vô thức ngẩng đầu lên hỏi: “Tại sao cô ấy lại không đồng ý.”
Bao nhiêu người dẫm đạp lên nhau để vào được Vĩnh Đằng, cô lại không đồng ý, cô bị ngốc ư?
Nam trợ lý lắc đầu, hắn nhìn Liễu Nhất Chu, muốn hỏi ngài có biết chuyện xảy ra hôm qua hay không.
Nhưng cuối cùng hắn không nói, dù sao hắn cũng chỉ là một trợ lý nhỏ nhoi mà thôi, không dám xen vào chuyện đời tư của Liễu Nhất Chu.
Liễu Nhất Chu sau khi nghe được tin tức của Diệp Thiều Hoa, mày nhíu lại.
Hắn cầm điện thoại, rất muốn gọi hỏi Diệp Thiều Hoa rốt cuộc muốn làm gì, cô không phải đang thiếu tiền sao? Vì sao không chịu nhận ý tốt của hắn?
Nhưng mà, lý trí không cho phép hắn làm thế, hắn hiện tại không đủ tư cách làm vậy.
Cả ngày, sắc mặt hắn đều không tốt lắm, không nói được gì, tóm lại là không hiểu sao lại cảm thấy bực bội, mỗi lần nhìn tài liệu, thấy rất nhiều lỗi sai, hắn lại vô ý nghĩ đến Diệp Thiều Hoa.
Nếu Diệp Thiều Hoa ở đây, cô liếc mắt đều có thể nhìn ra được.
Vì vậy, cả ngày hôm nay hắn không chú ý đến Triệu Di Quân, cũng là vì chuyện này.
Hắn không phát hiện ra, hiện tại hắn rất ít khi nhớ đến Triệu Di Quân.
Cho đến buổi chiều, Úc Triết Hàm gọi đến cho hắn: “Nhất Chu, xảy ra chuyện gì đấy, cả ngày nay không đến an ủi Di Quân chút nào, cô ấy hiện tại đang ở quán bar uống rượu cùng Dịch Nhàn đấy, cậu mau đến đây.”
Sau khi nói xong, Úc Triết Hàm liền cúp điện thoại.
Liễu Nhất Chu nhìn điện thoại, nhíu mày, uống rượu? An ủi?
Hắn còn không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng nghĩ đến Triệu Di Quân hắn liền đứng dậy đi luôn.
Một bên, trợ lý đã chuẩn bị xong tâm lý, chuẩn bị nói chuyện của Diệp Thiều Hoa cho Liễu Nhất Chu, nhưng nhìn hắn vội vã rời đi, lời vừa định nói ra liền nuốt xuống.
Trong quán bar.
Triệu Di Quân ngồi ở trong góc yên lặng uống rượu, Dịch Nhàn ở một bên khuyên cô ta, cũng may có Úc Triết Hàm ở đây, bằng không trong quán bar nhiều người như vậy, sợ sẽ xảy ra chuyện.
“Chuyện gì xảy ra?” Liễu Nhất Chu nhíu mày.
“Cậu đấy, rõ ràng biết Di Quân trở về rồi, còn làm chuyện như thế.” Úc Triết Hàm nháy mắt với hắn: “Nhanh xin lỗi Di Quân đi, xem cô ấy có tha thứ cho cậu không.”
Liễu Nhất Chu đôi mắt nhíu lại: “Xảy ra chuyện gì?”
“Còn chuyện gì nữa, Diệp Thiều Hoa đấy.” Dịch Nhàn căm ghét mở miệng: “Nhất Chu, cậu mau giải quyết đứa con gái kia đi, mình biết nó không có ý tốt gì mà, chuyện của cậu với nó bị nó làm lộ hết rồi đấy, làm bây giờ Di Quân lại phải chịu đả kích như vậy, bây giờ trên mạng đều biết nó chen chân vào chuyện tình cảm của cậu và Di Quân, cậu nói gì đi, Di Quân, Nhất Chu lúc đó chỉ là nhất thời hồ đồ thôi, hơn nữa cậu ấy và Diệp Thiều Hoa thật sự không có gì, nếu không phải nó có dáng dấp giống cậu, làm gì có chuyện này chứ…”
“Nhất Chu, em tin tưởng anh, ai ngờ…..ai ngờ anh lại tìm một người thế thân…” Triệu Di Quân cười khổ một tiếng.”
Nghe xong, đầu Liễu Nhất Chu ong ong, hắn nhìn về phía Úc Triết Hàm: “Cậu, cậu vừa nói gì? Diệp Thiều Hoa…..cô ấy bị làm sao?”
******
Tham gia group “Những đám mây nhỏ đáng yêu” để đọc truyện nha mọi người!!
Link nhóm ở mô tả trang cá nhân wattpad của mình
Cách đọc truyện.
Sau khi yêu cầu tham gia nhóm của các bạn được duyệt. Từ phần “Sự kiện”. Các bạn kéo sang trái.
Sau đó hiện ra mục Album. Các bạn ấn vào.
Ở đây là danh sách chương. Các bạn nhấp vào từng chương để đọc nhé.
Nhóm sẽ được chuyển đổi từ chế độ công khai thành chế độ riêng tư vào đúng 19h24 ngày 14/2
Nhóm up trước 6 chương.