*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
☆, Chương 40
Edit: Nguyệt Kiều
Thời điểm Byron lần thứ hai vào N.E, anh đẩy Trần Thư đang cười tươi như hoa ra, trực tiếp tìm tới Daniel.
Sau khi bị Lăng An Tu đuổi về khách sạn cậu vẫn luôn ở trong phòng, có Hall che chở cậu cái gì cũng không cần lo lắng, chỉ cần ngoan ngoãn an dưỡng. Thời điểm nhìn thấy Byron, đôi mắt Daniel thoáng ảm đạm lập tức sáng lên.
“Byron thượng tá, là Hall trở về rồi sao?”
“Không có, hắn còn tại quân đội. Bất quá, hắn nhờ tôi tới chăm sóc cho cậu.”
Daniel có chút thất vọng, nhưng vẫn là ngoan ngoãn gật gật đầu.
Byron mang Daniel đi bệnh viện làm kiểm tra toàn thân, làm một giấy chứng nhận mang thai chặt chẽ. Daniel là một Omega chưa được đăng ký, vậy nên việc để cậu vào một bệnh viện chính quy của Thủ Đô tinh tương đối khó khăn, mà Byron là trưởng tôn của gia tộc Evans, cho dù không phù hợp quy định đế quốc, bác sĩ vẫn là phải nể mặt mũi, làm kiểm tra toàn diện cho Daniel.
Cuộc diễn tập quân sự giằng co nửa tháng cuối cùng kết thúc. Hall lập tức leo lên Sí Diễm chạy về nhà, mấy ngày nay y đều nằm ở một trạng thái lo lắng, y luôn cảm thấy sự tình càng ngày càng không đúng, nếu như Lăng An Tu thật sự cùng Byron có cái gì, y nhất định sẽ đánh gãy chân hắn.
Về đến nhà, Hall tìm khắp cả toàn bộ biệt thự đến cả cái bóng Lăng An Tu cũng không thấy. Chính lúc đang nổi giận, Tiểu An núp trong góc đã khôn ngoan lựa chọn khởi động máy trước khi Hall phá hủy căn nhà.”Trung tá Hall, Lăng tiên sinh bây giờ không ở nhà.”
“Vậy hắn đi đâu vậy?” Hall gào thét.
“Sáng sớm hôm nay vương tử Carl tới nhà đem Lăng tiên sinh đón đi , còn bọn họ đi nơi nào, ta cũng không biết.”
Hall hơi thở phào nhẹ nhõm, cùng Carl dù sao cũng tốt hơn là cùng Byron. Bất quá y chỉ là một trung tá, cho dù cùng vương tử là bạn tốt cũng không có thể tùy ý tìm hiểu hành tung của hắn. Hall gọi điện thoại cho Lăng An Tu những vẫn luôn nằm ở trạng thái không người nghe, y chỉ có thể ở trong nhà đợi.
Hall ngồi một mình ở trong phòng khách tầng một — đây là nhà của y cùng Lăng An Tu, Lăng An Tu đã ở đây ba năm, mà những ngày tháng y ở đây gộp lại phỏng chừng cũng sẽ không vượt quá một trăm ngày. Bình thường y ở lại trong quân đội, một tháng mấy ngày nghỉ thì phần lớn cũng đều dùng để cùng Byron đồng thời ăn chơi chè chén. Đương nhiên, đây là chuyện phát sinh sau khi bọn hắn kết hôn một năm. Năm đầu sau khi kết hôn, mỗi lần đến kỳ nghỉ của quân bộ, Hall đều sẽ vội vã không nhịn nổi mà chạy về nhà. Y nhớ Lăng An Tu, nhớ mái tóc đen thuần khiết, nhớ làn da ấm áp… Từ khi nào bắt đầu trở nên như này? Hall mơ mơ màng màng nhớ lại hồi ức, là từ khi y nhìn thấy một Beta so với Lăng An Tu còn xinh đẹp hơn, hoặc là nghe những câu chuyện của đồng đội kể về cảm giác mãnh liệt khi được làm trong kỳ tình của Omega…
Hall thẳng tắp mà nhìn cửa lớn biệt thự. Nếu Lăng An Tu trở về y sẽ là người đầu tiên nhìn thấy hắn.Hall vẫn luôn đợi cho đến khi đến màn đêm buông xuống, Lăng An Tu vẫn không có trở về. Ngay lúc y định đi tớ cung điện để tìm, từ cửa truyền đến một trận tiếng cười cười nói nói. Hall vội vã đi ra ngoài, chỉ thấy Lăng An Tu cùng Carl hai người vai sóng vai mà đi tới, Lăng An Tu trên mặt còn mang theo ý thỏa mãn.
Nhìn thấy Hall, hai người liếc mắt nhìn nhau, Lăng An Tu liền khôi phục vẻ mặt thường ngày, không cảm xúc mà đối diện với y.
Carl hướng Hall gật đầu ra hiệu, tiện đà đối Lăng An Tu nói: “Ngày mai chúng ta tiếp tục?”
“Được.”
Posted in colangnguyetthanh by colangnguyetthanhteam
“Vậy tớ sẽ đến đón cậu.” Carl mỉm cười vỗ vỗ vai Lăng An Tu, quay người rời đi.
Lăng An Tu nhìn theo Carl xong, thật giống như Hall không hề tồn tại, một đường trở về phòng. Hall không thể nhịn được nữa, xông lên ôm eo Lăng An Tu, đem người vác trên vai.
Lăng An Tu mệt mỏi một ngày, khí lực giãy dụa đều không có, chỉ có thể bất đắc dĩ nằm nhoài trên bả vai Hall.
Hall vốn định trực tiếp đem người hướng trên ghế salông thả, lúc ra tay vẫn có chút không đành lòng, đem người nhẹ nhàng đặt ở trên ghế sa lon, sau đó đè lên. Hall từ trên cao nhìn xuống Lăng An Tu, trong đôi mắt xanh thẳm như có ngọn lửa giận dữ.”Em hôm nay đi đâu?”
Lăng An Tu liền mí mắt đều lười nhấc lên, “Này cùng anh có quan hệ sao?”
“Hôm nay là ngày nghỉ của tôi, em cư nhiên không có ở nhà đợi.” Hall cảm thấy rất là oan ức. Trước đây chỉ cần y về nhà, liếc mắt liền thấy Lăng An Tu. Tựa hồ bất cứ lúc nào, hắn vĩnh viễn ở nhà chờ đợi mình.
Lăng An Tu bình tĩnh mà cùng Hall đối diện, “Xin hỏi, anh cũng có không ít kỳ nghỉ, nhưng là có mấy ngày là sẽ về nhà?”
Nhất thời Hall liền nói không ra lời.
Lăng An Tu đẩy Hall ra, từ từ ngồi dậy.”Không phải tất cả mọi người đều có nghĩa vụ luôn luôn ở một chỗ chờ anh, tôi cũng giống vậy. Tôi chờ đợi vô vọng thế là đủ rồi, chịu đựng mỗi người trong gia tộc Evans đủ rồi, càng chịu đựng anh đủ rồi Hall Evans.”
Hall dùng sức nắm lấy cổ tay Lăng An Tu, “Chịu đủ lắm rồi? Cho nên? Muốn chạy trốn, muốn giải thoát? Ha ha, Lăng An Tu, đừng quên chúng ta là vợ chồng, phải cùng nhau sống hết cuộc đời.”
“Điều này có nghĩa gì đâu” Lăng An Tu cười lạnh nói, “Anh có thể đi tìm người khác, tôi cũng không để ý. Đã như vậy…”
“Đúng, tôi là sẽ tìm người khác. Cho dù tôi có ngủ với mười người, tôi cũng sẽ không để cho bất cứ ai chạm vào em! Em là vợ của tôi, em nhất định phải trung thành với tôi!”
“Trung thành?” Lăng An Tu không nhịn được cười ra tiếng, “Chỉ anh, vẫn xứng đề hai chữ này! Anh không cảm thấy buồn cười sao?”
“Em không có quyền phản kháng.” Hall tà mị nở nụ cười, cúi người xuống hôn khóe miệng Lăng An Tu một cái, “Tôi vẫn sẽ luôn ngủ với người khác, em cũng vẫn luôn là người của tôi. Chỉ là của tôi, chỉ có tôi mới có thể chạm vào em.” (NK: ây edit đến đây cáu quá mà 🙂 ngày hôm này toiii đã trải qua đến tận 3 bộ (3 BỘ!!!) có thằng công mất dạii như này rồiiiii đòe mòe đòe mòe cứuuuuu)
Lăng An Tu cảm thấy nam nhân trước mặt là người điên không chịu nói đạo lý. Hắn cũng đã thấy qua không ít người không biết xấu hổ, nhưng mà Hall vẫn là làm mới tam quan của hắn lần này. Chồng quá phận, vợ yêu cầu ly hôn, kết quả thằng chồng lại cây ngay không sợ chết đứng tuyên bố: Tao sẽ không ly hôn, mà tao sẽ còn tiếp tục quá trớn!
Lăng An Tu giận quá mà cười, “Anh muốn ngủ với ai, tôi không xen vào, cũng không muốn quản. Hall nếu như anh có chút lương tâm, anh nên đáp ứng tôi…”
“Đáp ứng em cái gì?” Hall nhẹ giọng nói, “Ly hôn? Không, không thể, em đừng ngây thơ. Bé ngoan ở nhà chờ tôi, tôi bảo đảm sau đó sẽ về với em rất nhiều lần, thỏa mãn em…”
Lăng An Tu nghe không nổi nữa, hắn tận lực bình tĩnh mà nhìn Hall.”Anh biết ngày hôm nay tôi và Carl đi làm gì không?”
Hall lắc đầu một cái.
“Hắn mang tôi đi hiệp hội cơ giáp để thử nghiệm cơ giáp mới nhất vừa chế tạo thành công. Ba năm, ba năm, Hall, tôi xuất ngũ đã ba năm, như một Omega mà ở nhà chăm lo cho anh. Chúng ta quen biết lâu như vậy, bỏ không nói những cái khác, chúng ta đã từng cũng là tri kỷ. Anh biết giấc mộng của tôi, anh biết tôi không cam lòng, có thể anh, chưa từng có vì tôi mà làm bất cứ cái gì… Thứ anh muốn chỉ là tôi gả cho anh, lên giường với anh, còn lại không quan tâm cái gì cả!”
“Không để ý? ! Buồn cười! Nếu như tôi không để ý lúc trước sẽ vì em mà cùng cả gia tộc đối kháng?”
Lăng An Tu lắc đầu một cái, “Anh không phải là vì tôi, anh là gì lòng tự trọng đáng thương kia.”
“Câm miệng!” Sự bình tĩnh mà Hall thật khó giữ được ấy mà chỉ vì câu nói đã bij đánh vỡ. Lăng An Tu nói như một vũ khí cổ xưa sắc bén, lạnh lùng mà chân thực, không chút lưu tình đâm vào trong lòng y, từ tim truyền đến một trận đau âm ỉ. Hoảng hốt, sợ hãi, phẫn nộ… Loại cảm giác phức tạp này Hall chưa từng có, đây là lần đầu tiên mà lại là do Lăng An Tu mang cho y. Tại sao lại như vậy? Lăng An Tu đối vơi y không phải luôn là khoan dung cùng chút nào chẳng cần được đáp lại sao? Y ỷ vào việc hắn yêu y, nên không để ý đến giấc mơ của hắn, lại có thể nói ra những lời tổn thương với hắn, lại có thể phong lưu bên ngoài. Chỉ vì tình yêu chết tiệt này, nên Hall có tự tin vô luận chính mình làm cái gì, Lăng An Tu mãi mãi cũng sẽ kiên nhẫn đứng ở phía sau y, vì y mà ở lại như ngọn đèn ấm áp.
— Tình yêu tội lỗi, chỉ đến như thế.
Nhưng là, Hall không nghĩ tới, cho dù một người quân nhân kiên nghị như Lăng An Tu, sau khi bị thương tích khắp người như vậy, rốt cuộc cũng không còn dũng khí tiếp tục nữa. Bị Hall thương tổn hắn muốn quay lại từ đầu, chết triệt để, cuối cùng mới có thể có cuộc sống mới.
Hall rốt cuộc nghe không nổi nữa, y ngăn chặn đôi môi Lăng An Tu. Trong nháy mắt đầu lưỡi hai người đụng vào nhau, thứ gì đó trong lòng Hall đột nhiên thức tỉnh — đúng, chính là mùi vị này, tươi mát lại ấm áp, mềm mại rồi lại mang theo sự cương nghị của quân nhân. Đây là thứ Hall vẫn luôn theo đuổi, mùi vị này thật tuyệt, chỉ là sau khi hưởng qua mỹ vị trần gian, y đã quên đi mùi vị yêu thích nhất lại chính đang ở bên cạnh mình.
Hall hôn tới, Lăng An Tu lại một điểm phản ứng đều không có, trong mắt đen nhánh kia là một mảnh lạnh lùng. Chờ Hall buông hắn ra, hắn chỉ là nhẹ nhàng nói một câu: “Daniel mang thai.”
Hall trừng hai mắt, khó có thể tin nhìn Lăng An Tu, trên mặt biểu tình vạn phần phức tạp.
Posted in colangnguyetthanh by colangnguyetthanhteam
“Omega khi phát tình xác suất mang thai rất cao, điểm ấy anh không có biết sao?” Lăng An Tu trào phúng nói, “Trong khi hắn phát tình kỳ anh lại cùng hoan ái, sau đó lại không có bất kỳ biện pháp phòng ngừa, hắn không mang thai mới không bình thường. Biểu hiện ngạc nhiên này của anh sẽ khiến tôi nghĩ là anh không phải cố ý…”
“Anh vốn không phải là cố ý!” Hall vội vàng biện giải, “Anh căn bản không nghĩ tới việc khiến hắn mang thai con của anh!”
Lăng An Tu gật gật đầu, “Hiện tại việc này không quan trọng. Daniel là một Omega, hắn có thể sinh cho gia tộc Evans các người một Omega hoặc Alpha, đây đúng như mong muốn của các người. Cùng tôi ly hôn, việc này đối với mọi người đều tốt.”
“Ly hôn là chuyện không thể nào! Lăng An Tu em đừng tưởng liền như vậy có thể bỏ tôi!” Hall triệt để hoảng rồi.
“Anh nghe rõ cho tôi, tôi không phải đang trưng cầu sự đồng ý của anh, mà là phải cùng anh – Hall Evans, kết thúc trận cuộc hôn nhân bất hạnh này.” Lăng An Tu dừng một chút, “Hôm nay chỉ tới đây thôi, anh mới trở về từ cuộc diễn tập xong, cũng mệt mỏi rồi, nghỉ sớm một chút.”
Lăng An Tu cũng không quay đầu lại, để lại Hall đang không biết phải làm sao. Hall giờ khắc này chỉ có một ý nghĩ, y tuyệt đối không thể thả Lăng An Tu đi, nếu như Lăng An Tu cùng nam nhân khác ở cùng nhau, loại tình cảnh kia chỉ nghĩ thôi y đã tức điên lên. Niềm tin này rất kiên định, Hall trái lại không sợ, muốn đem Lăng An Tu lưu lại, phải dùng một ít thủ đoạn phi thường, y phải suy nghĩ thật kỹ.
Về phần Daniel– Hall nghĩ đến Omega ôn nhu kia, buồn phiền vạn phần. Lúc đấy y vẫn đắm chìm trong sắc dục, vui thích hưởng thụ, căn bản không nghĩ nhiều như vậy. Lần đầu tiên được đánh dấu một Omega, Hall cơ hồ mất đi lý trí. Nhưng là, đứa bé, hiện tại cư nhiên lại lòi ra một đứa bé!
Hall cưỡng bách chính mình trấn định mà suy nghĩ. Y đứng lên, mặc áo khoác, lái Sí Diễm đến N.E.
Sau khi Daniel mang thai nửa tháng, rốt cục cũng gặp được cha đứa bé. Cậu cao hứng sắp khóc, nhưng Hall lại như biến thành người khác vậy. Trước đây ôn nhu săn sóc nhưng giờ chỉ hỏi một câu “Cậu thật sự mang thai?”, Sau khi nhận đưuộc câu trả lời khẳng định, Hall lại không có nói một câu, chỉ ngồi ở quầy rượu trong khách sạn, một chén tiếp một chén mà uống rượu. Daniel thật biết điều mà ngồi ở bên cạnh y, không có hỏi nhiều một câu, cậu cảm thấy được Hall có quan tâm cậu, không thì cũng sẽ không gọi Byron chăm sóc cậu.
Rượu cùng tình dục là hai thứ không thế thiếu được trong cuộc sống của Hall. y uống nhiều rượu như vậy, uống đến đôi mắt đều không thấy rõ đồ ăn trước mắt, uống đến ngực cay cay đến mức đau quặn, lại một ý nghĩ hoan ái đều không có. Đây là lần đầu tiên, Hall uống rượu không phải là vì vui thích, mà là vì… Y cũng không biết là tại sao, y chỉ cảm giác mình khó chịu, uống chút rượu có lẽ sẽ tốt hơn. Hall thừa nhận chính mình khó chịu, cũng không nguyện thừa nhận là bởi Lăng An Tu. Y cư nhiên sẽ vì tình tiều tụy, chính y cũng không chịu tin điều này.
Trong cơn say, y thấy được một bóng người quen thuộc, thân thể thon dài thẳng tắp, mái tóc ngắn màu đen…
“An Tu?” Hall mơ mơ màng màng cầm lấy tay của nam nhân, y ngửa mặt lên, màu xanh nhạt trong mắt bịt kín một tầng hơi nước, lại như một đứa bé chịu đầy ủy khuất, “Anh không muốn ly hôn, anh chết cũng không muốn… Không cho phép em cùng nam nhân khác ở cùng nhau, Byron hay Carl đều không được…”
“Hall trung tá?” Trần Thư nghi hoặc mà nhìn Hall đang kéo tay mình, chuyển hướng sang Daniel, “Hắn làm sao vậy?”
Ánh mắt của Daniel có chút thờ ơ, “Tôi không biết, hắn uống say, tôi đưa hắn trở về phòng.”
Ngày hôm sau tỉnh lại, Hall chỉ cảm thấy đau đầu sắp nứt, cổ họng khô khát. Một cốc nước xuất hiện ở trước mặt y, tiếp đó y nghe được một âm thanh mềm nhũn: “Trung tá Hall, ngài đã tỉnh.”
Hall nhận lấy cốc nước, một hơi cạn sạch. Y thở một hơi dài nhẹ nhõm, nhìn Daniel, chần chờ một chút, hỏi: “Thân thể cậu thế nào rồi?”
Daniel ngại ngùng nở nụ cười, “Rất tốt.”
“Như vậy đi, tôi sẽ mua cho cậu một người máy trí năng chuyên chăm sóc thai phụ.”
“Ừm.”
Hall còn muốn nói gì đó, liền nhận được điện thoại của Byron. Video Hall cũng không thèm mở, chỉ lạnh như băng nói một chữ: “Nói.”
Giọng của Byron cũng không kém cạnh: “Về lâu đài.”
“Chuyện gì?”
Byron khẽ cười một tiếng, “Chuyện lớn, lập tức trở về.”
“Tôi về nhà đón An Tu.”
“Không cần, hắn đã đến.”
Hall cúp điện thoại, ngồi ở bên giường, bất an trong lòng càng lúc càng lớn,
“Hall…. Hall?” Daniel cẩn trọng mà nắm tay Hall.
Hall tỉnh táo lại, “Không có chuyện gì, tôi đi trước. Cậu… Nghỉ ngơi thật tốt.”
Daniel có chút thất vọng, “Ngài chừng nào thì trở lại?”
“Nói sau đi.” Hall hàm hồ nói, cấp tốc mặc quần áo tử tế hướng nhà chính chạy đi.
Posted in colangnguyetthanh by colangnguyetthanhteam
– Hết chương 40 –
Đôi lời của Nguyệt Kiều: Toiii biết là nhiều bạn sẽ rất khó chịu khi đọc cmt của người edit ở trong truyện ( toiii cũng vậy :> ). Cho nên mình rất hạn chế phun cảm xúc của mình vào đó :< Nếu có gì không ổn mong mọi người góp ý để bọn mình hoàn thiện. Xie xie <3
Nếu các bạn cùng cmt để cùng Kiều phun trào cảm xúc cùng bộ này mình sẽ rất vui ạ 😊😊
Cám ơn các bạn vì đã đọc đến đâyyyyy!