Cô hoảng sợ chạy ra ngoài bất chợt va vào một người nào đó ngay góc của lối đi, cả hai bàn tay kịp tỳ vào ngực hắn để không va đập mạnh, hắn cũng rất nhanh nhẹn túm kịp được cô, xoay nửa vòng để hóa giải lực va đập.
Cô vùng chạy và lảo đảo lao ra ngoài.
Người đàn ông nhíu mày nhận ra cô nhưng vẫn ung dung bước tiếp vào trong để cô bỏ chạy thoát.
– Thưa ngài, cô lễ tân dẫn đường hoảng hốt khi nhìn vào áo somi trắng phau của hắn, nguyên một bàn tay đầy máu in hằn trên áo, hắn cũng sững lại và vài suy nghĩ lướt nhanh trong đầu rồi quay người chạy vội đuổi theo cô.
– Thưa ngài.
– Đám vệ sỹ ngồi ngoài vừa đứng phắt dậy nhìn thấy hắn cũng cả kinh.
– Cô gái đâu?
– Hướng kia ạ.
Không kịp chờ bọn chúng, hắn co chân chạy trước vài người lập tức chạy theo và đoàn xe được thông báo di chuyển.
Cô đang lảo đảo chạy, phải thoát khỏi đây, người nóng thêm lên và khó chịu, cô nắm chặt tay hơn, đau khủng khiếp, khiến cô tỉnh táo thêm một chút nhưng máu từ bàn tay tiếp tục chảy ròng ròng.
Đèn xanh, không được chạy đường thẳng, chỉ kịp nghĩ thế cô lao sang bên đường, đúng lúc đó hắn ta cũng nhìn thấy cô.
– Buông ra, cô hét lên.
– Bình tĩnh, tôi giúp cô.
– Hắn nhìn lướt nhanh và nắm lấy tay cô, máu chảy, người nóng hổi, chuyện quái gì không biết.
Đoàn xe cũng kịp ốp tới, không nói năng gì hắn bế thốc cô lên, vài vệ sỹ đã kịp lập thành hàng rào xung quang.
Truyện Nữ Cường
– Tony, sang đây.
– Bỏ ra.
– Cô vùng vẫy, nhưng quá muộn, cô đã vào trong xe và hắn ôm cô chặt cứng trong lòng.
– Tôi đang giúp cô, bình tĩnh, chuyện gì thế?
– Anh không phải người của hắn? – Cô có chút lý trí ngước lên hỏi.
– Không, hắn là ai, đừng bóp.
– Hắn kêu lên khi thấy cô lại gồng tay.
– Nóng quá, hắn cho tôi uống gì đó.
– Bình tĩnh.
– Người đàn ông vừa nói vừa gỡ tay cô ra, vài mảnh thủy tinh cũng cứa vào tay hắn, rồi hắn ngước mắt lên nhìn người phía trên.
– Khó chịu..
– Cô bắt đầu không điều khiển được hành vi, cảm thấy người đàn ông này thật hấp dẫn, liền cọ người vào hắn, rúc đầu mình vào vai vào ngực hắn, ham muốn, thèm khát, thích thú..
– Khả năng uống phải thuốc, phải cho cô ta hạ nhiệt, nếu không..
– Người có tên Tony cười tinh quái nhìn tên đầu sò.
– Hạ nhiệt độ xuống hết cỡ.
– Hắn quay sang hạ lệnh và lườm Tony.
– Anh mà làm gì thì tôi sẽ giết anh.
– Đôi khi mảng lý trí chạy đến giúp cô phân biệt được trái phải và lên tiếng.
– Vẫn còn khẩu khí thế sao, đến cơ sở gần nhất, xử lý đi.
Người có tên Tony tiêm cho cô một mũi thuốc ngủ mạnh, cô giật mình dụi thêm vào hắn cảm thấy thật ấm áp và thích thú, thơm tho và đầy nam tính, rồi từ từ chìm vào giấc ngủ với một mùi hương dễ chịu trên mũi và một bờ vai vững vàng nhưng êm ái và hấp dẫn.
Hắn bế cô, bàn tay trái vẫn còn phải giữ lấy tay cô để khống chế không cho cô nắm tay vào.
– Gọi Hanse điều tra ngọn ngành rồi qua đây.
Hắn tiếp tục ra lệnh khi bế cô lên tầng cùng đoàn thuộc hạ.
Một bồn nước lạnh được xả ra và thả thêm hết đá có trong nhà vào “Lạnh, Nothing” cô rên lên rùng mình và bá lấy cổ hắn không chịu xuống, báo hại thay vì cố giữ cho cô khỏi bị đập khiến hắn trượt chân và cả hai ngã ùm vào trong bồn nước.
– Chết tiệt, hắn rít lên mà không hiểu sao mình lại phải làm thế này cho cô ta.
– Sẽ đau đấy, ngài chịu khó giữ cô ta một lúc.
– Cô ta ăn thịt tôi mất.
– Cô ta cũng khá ngon mà.
– Tôi xin lỗi.
– Bị trừng mắt, Tony vội vã xin lỗi người đàn ông lạnh lùng cao ngạo kia rồi dùng các dụng cụ và sơ chế vết thương cho cô, đôi khi cô vẫn nhận ra mình bị đau khẽ rên lên và ngọ nguậy trong lòng hắn, phản ứng lại những lúc rút được miếng thủy tinh ra.
Cả hai loại thuốc quá mạnh, cô mê man nhưng vẫn không điều khiển được mình, lấy tay bứt dứt quần áo thậm chí còn lần sờ soạng vào người đàn ông, hắn gồng người lên giữ cô nằm im trong nước vừa để bác sỹ làm việc vừa là khống chế cô, đồng thời cũng là để kiềm chế bản thân không phát tiết.
Lạnh ngắt, nhưng cơ thể cô vẫn nóng hổi.
– Ngài cố gắng đừng làm ướt tay đó của cô ta.
– Bao lâu nữa?
– Chắc phải ngâm thêm 20 phút nữa.
– Chết tiệt.
– Ngài làm tôi ngạc nhiên đó.
– Cút.
Tony mỉm cười và bước ra ngoài khép cửa lại để lại trong này người đàn ông đang vật lộn với cô gái nóng hổi và đầy ham muốn.
Hắn ta không phải không thích, khá ngạc nhiên về sự mềm mại của cô gái bé nhỏ khi ở trong lòng hắn và rất thơm, một mùi thơm lạ cuốn hút, hấp dẫn phảng phất tinh tế, nhưng hắn vẫn đủ lý trí để không chồm lên xơi tái lấy cô, hắn vẫn không hiểu vì sao mình lại giúp cô gái, mình đã nói là giúp cô ta..
Cho tới khi thấy cơ thể cô lạnh dần theo làn nước, hắn mới đặt nhẹ nhàng cô xuống và bước ra khỏi bồn, lúc này hắn cũng đã tê cóng người trước tiên cởi hết đồ của mình ra mặc áo choàng rồi lấy chiếc khác bọc lấy người bế cô ra.
Hắn tần ngần rồi cũng không gọi ai mà tự tay thay đồ cho cô, chết sững, dù cơ thể hắn vẫn đang còn run vì lạnh nhưng khi cởi đồ ra cho cô, hắn liền cứng nhắc, lập tức nóng ran và cảm thấy khó thở.
Từng chút một cơ thể người con gái lộ ra, cô đẹp, phải nói là rất đẹp, một cơ thể hoàn mỹ, một làn da trắng hồng, mượt mà, trơn láng với làn da mỏng, nhẵn thín, chỉ cần hắn quệt mạnh cũng đã để lại vệt đỏ nho nhỏ.
Cộng với đó là ba vòng hoàn hảo, hồng hào, tròn trịa, vòng hai nhỏ xíu gọn gàng mà hai vòng kia thì thật đầy đặn đẫy đà, hắn bấu chặt lấy tay mình, chết tiệt, hắn đâu có thiếu đàn bà mà phải tìm đến một người đang ngất như thế này chứ.
Và rồi vẫn là không kiềm chế nổi dục vọng, hắn lấy tay miết qua ngực cô cảm nhận sự vừa vặn trong tay, sự khích thích nơi đầu ngón và chạm vào hai hạt lựu, mãi rồi mới thu hết được can đảm và lau nốt người cho cô rồi hắn đứng dậy nguyền rủa chính mình, đắp chăn ủ ấm cho cô, thu gọn đồ đạc để không ai được bước vào đây quấy nhiễu cô gái nghỉ ngơi, sau khi thay đồ và dặn dò một chập liền đi khỏi căn hộ.
Thật may mình đã không gọi ai làm việc này, chiếc xe vừa rời đi hắn vừa nghĩ, và thân hình của người đàn bà ấy không khi nào ra khỏi trí não hắn kể từ ngày hôm nay.
– Tôi không nghĩ cậu lại là người biết chăm sóc người khác thế đâu.
– Tomhanse, trợ lý, luật sư, cánh tay phải của hắn ngồi trong xe tủm tỉm lên tiếng.
– Cậu lên làm hộ tôi nhé?
– Thôi.
Tôi nhường cậu.
– Mua cho cô gái ấy bộ đồ mặc để về.
Thế nào?
– Chưa thu được thông tin gì do tôi đến muộn cửa hàng đã đóng cửa và không muốn sử dụng biện pháp mạnh.
Có điều tên Cantona Gatto ngồi cùng mâm với cô ta.
– Điều tra kỹ.
Tôi thấy có gì đó không ổn.
Còn tên cảnh sát?
– Tôi đã chuyển lời và phong bì tạ lỗi rồi.
Thông tin chính là do hắn cung cấp.
Cô tỉnh lại lúc xế chiều hôm sau hoảng hốt thấy mình không mặc gì bên cạnh có một bộ quần áo khác.
Vừa như in và đầu như búa bổ, người ngây ngấy sốt, kiểm tra túi thấy nguyên xi và không bị đụng chạm, bất kể chuyện gì đã xảy ra, cô phải đi ngay, không có thời gian để so đo nặng nhẹ.
– Chào cô, đã tỉnh rồi sao?
– Anh là ai? Cô giật nẩy mình nhìn kẻ đang ngồi salong dưới sảnh của tầng dưới.
Hắn kể lại cho cô sơ bộ tình hình đêm qua từ lúc gặp và giúp cô, suy nghĩ một hồi cô gật đầu cảm ơn và chào đi vội vã, không phân bua, không hỏi han, không tò mò mà chỉ là chạy trốn thật nhanh.
“Cô gái kỳ lạ”, hắn tự nhủ cho tới khi sếp hắn gọi.
– Cô gái còn sốt không?
– Có lẽ hết sốt rồi ạ?
– Có lẽ?
– Vâng, sau khi tỉnh lại cô ấy đi ngay.
Tôi đang trên đường về nhà.
– Tại sao không giữ lại?
– Tôi không thấy được dặn hơn nữa là người lạ..
– Sao không báo cáo ngay?
– Tôi xin lỗi.
Báo cáo đổ về tường tận mọi chi tiết cho bọn chúng xem có điều, tên cô là gì ở đâu thì không thể nào điều tra được, điều đó khiến cho kẻ cầm đầu khẽ nhíu mày.
Năng lực tìm người của bọn chúng là không có gì phải bàn cãi, thế mà cô gái kỳ lạ này, thật đặc biệt.
– Ngài có vẻ cũng để ý đến cô gái này nhỉ.
– Tony bị nhận về ngay một cái liếc xéo.
– Cậu hết việc để làm đúng không?
– Nhà Cantona Gatto đang tung người tìm quanh thành phố, chúng ta có nên làm gì không?
– Theo sát tình hình đừng có động tĩnh, báo tôi mọi chi tiết.
Phía bên kia, tên Cantona Gatto lồng lộn từ đêm qua, con mồi trong tay thế quái nào mà lại trượt mất.
Bọn chúng ra ngoài thì không còn nhìn thấy cô cháu gái và vệt máu đâu nữa, lùng sục cả một đêm cả các bệnh viện lớn nhỏ cũng không thấy tăm hơi đâu, cô ta khó chơi hơn hắn tưởng.
Nhưng dù sao, cho cô ta bài học như thế, đảm bảo không bao giờ dám quay lại thành phố này, mọi sự đang yên ổn, đừng có bất trắc gì xảy ra.
Bao năm qua, do còn giữ mạng sống cho chị gái và cháu trai, mà chí ít hắn cũng không bị các nhà cho ra rìa.
Mặc dù bị khinh bỉ vì hành động với cả người trong gia đình, nhưng địa bàn khá ngon, nên dù mới ngày đầu có bị mất một phần vào tay các nhà khác thì hắn vẫn cứ ung dung tự tại tận hưởng vị trí tối cao, giàu có quyền lực, và hắn sẽ bằng mọi cách duy trì trật tự hiện tại.