Quay lại về bên Tề Thần và Tề Thịnh…
Hai người bước vào phòng đã liền thấy một mâm trà bánh ngọt được chuẩn bị trên bàn nhỏ
Khuôn mặt người đàn ông trung niên đang nở nụ cười trên mặt như đang đón khách ví vào nhà
Chẳng khác nào một cơn chó mến chủ cả!
( Hai anh cần gắt quá vậy không)
” mời ngồi”
Tiệp Khắc Hùng là người cậu của Trần Giá nhưng chỉ đảm nhận một chức vị giám đốc điều hành nhỏ nhoi này có hơi kì lạ hay không
” chúng tôi đến đây không phải về vấn đề nhà đất hay chứng khoáng”
Tề Thịnh mới vào đã vào thẳng luôn vấn đề, cậu không dài dòng chỉ để mất thời gian, còn nhiều chuyện cần hai người giải quyết cho nên dai dưa với loại người này chỉ càng làm thêm tốn thì giờ của cậu
” Vậy hai vị đến đây là có vấn đề gì”
Tiệp khắc hùng sao khi nghe câu nói của Tề Thịnh thì có chút cau mày khó chịu
” Vì miếng đất ngoại thành phía Tây”
Lời nói vừa dứt, Tề Thịnh đã ngước lên nhìn biểu hiện của ông ta
Rõ ràng trên khuôn mặt không biểu hiện gì nhưng cậu có thể nhận ra ông ta có chút uất hận
” Tôi không biết chuyện gì về miếng đất đó hai người tìm đến tôi cũng không ăn thua gì..”
Cách nói chập chững của Tiệp Khắc Hùng đã đủ xác minh ông ta có liên quan đến vụ việc này, ông ta không biết thì còn kẻ nào vào đây biết nữa
” Nếu như ông còn ham sống thì ít nhất cũng nên biết điều ”
Tề Thần nãy giờ không lên tiếng nhưng vì sự do dự kia của Tề Thịnh, cậu đã không nhịn được liền nói lên
” Chẳng lẽ ông không biết chúng tôi”
” Không, tôi làm gì biết hai người là ai”
Tiệp Khắc Hùng ngước lên quan sát hai cậu nhưng vẫn mãi không biết hai người ngồi trước mặt là ai hay bổng chốc ông quên
” Ông biết Tần Hàn Thị”
” Vậy… Hai người là thuộc.. Hạ của Hàn Tổng sao”
Tề Thần và Tề Thịnh không nói một lời chỉ gật đầu cho qua
Tiệp Khắc Hùng bất chợt cảm thấy run người, vì ông nhận ra được hai người này là thuộc hạ thân cận của Hàn Thiên, với lại thân phận thật đằng sau của anh ít nhiều một người luôn luôn cập nhật thông tin cũng biết được anh là một vị lão tam bằng Eagle, thủ lĩnh bang RingDu
” Tôi không làm gì ông chỉ cần ông cho chúng tôi những việc mà ông biết về Trần Gia”
” Lão đại sẽ nghĩ lại”
Tề Thần và Tề Thịnh nhếch mếp như nhận ra được Tiệp Khắc Hùng đang sợ hãi như thế nào khi khuôn mặt đã trắng bệch lên
” chẳng lẽ ông bênh vực Trần Gia như vậy sao, chắc cũng biết được chúng tôi đến vì việc mảnh đất đó”
Tề Thịnh chuyên nghiệp nói không vấp phải câu nào, nhìn vào mặt ông ta đang hồi chút do dự giữa việc nên nói hay không nói
” Mảnh đất đấy lợi nhuận khá cao trong năm nay nên tên Trần thế Nhuận đấy muốn liều một lần tranh chấp với Hàn Tổng ”
Tiệp Khắc Hùng sau một hồi suy ngẫm thì mới quyết định liều một phen dù sao trong tay ông bây giờ chẳng còn gì cả từ tiền bạc, công ty, nhà cửa đều tan hoang bây giờ chẳng còn gì
Tên Trần Thế Nhuận thương xót cho số phận nên mới bố thí cho ông cái chức giám đốc điều hành này
” Những nhân viên ở đây vốn dĩ rất hòa đồng không như hiện tại ganh đua nhau từng cái cũng không xuất hiện tình trạng mất trình tự như vậy”
Vốn dĩ ban đầu nơi đây là ông đảm nhận chức chủ tịch nhưng vì tên Trần Thế Nhuận làm việc đồi bại sau lưng thì đã không có ngày hôm nay, bị xuống chức nên cả những nhân viên ở đây đều khinh bạc ông
Hên cho số phận từ trước ăn ở tốt tính được lòng người, nên bên cạnh vẫn còn cậu thư ký trung thành Lý Tuệ Hòa
” Tôi hành xử một kẻ hiếu khách quý tiền xem trọng chỉ vì tên đó dọa nếu tôi không làm theo lời hắn….”
……
” Trần Thế Nhuận sẽ đăng hết những tấm hình đê hèn lúc tôi nông nổi cho mẹ, tôi vì thương mẹ già vì tôi mà nhà không có, ăn cũng không được một bữa đàng hoàng ”
Tiệo Khắc Hùng như lâu lắm rồi không nói ra nổi bất đắc dĩ, việc trái lương tâm như vậy chắc hẳn đã rất uất ức cho nên khi hôm nay nói ra hết những điều dằn vặt trong lòng ông cũng đã thoải mái hơn ít nhiều
” Nếu như ông đã hợp tác như vậy, tôi làm đúng với lời lão đại dặn”
Tề Thịnh mãn nguyện với cả con người, cách hành xử này của ông
Ông không màng đến việc nếu chuyện này bại lộ mình sẽ tay trắng, đầu đường xó chợ vì danh dự của bản thân ông đã không chấp mê bất ngộ việc sai trái lương tâm của mình
Trước kia ông đồng ý là vì mẹ của mình nhưng nếu có một ngày ông trắng tay cùng lắm hai mẹ con ông ăn ở ngoài đường
Năm nay ông chỉ mới bốn mươi vẫn còn sức để làm việc lao động chân tay Miễn sao đúng với lương tâm
Có chết cũng không hối hận!
” Đây là số tiền, lấy nó mà chữa trị bệnh của mẹ ông”
” Nhưng….”
Tiệp Khắc Hùng mở to con mắt, lòng thì bất ngờ trước hành động này của Tề Thịnh
Chẳng lẽ tới cậu ta cũng thương hại ông đến như vậy sao
” lão đại chỉ là muốn tận dụng những nhân tài có lòng tốt như ông cho nên đừng nghĩ nhiều làm gì”
” Cứ yên tâm khi nào xong việc, lão đại sẽ cho ông một bất ngờ”
Tiệp Khắc Hùng khi nhìn vào ánh mắt lạnh đó của cả hai thấy được sự kiên định vững vàng, trong lòng mới cảm thấy cảm kích trong lòng
Việc ông làm bao nay tuy là bất đắc dĩ nhưng đêm nào ông cũng mơ Hàn Thiên sẽ đến giết ông nên không đêm nào ngủ được trọn giấc
Nhưng hôm nay khi thuộc hạ của anh nói ra, ông mới nhận ra Hàn Thiên tuy giết người như cỏ rác, lạnh lùng đến đáng sợ nhưng lại là con người công tư phân mình, làm việc rõ ràng
Thật đáng cung kính!
Phía Hàn Thiên….
Anh đang ngồi trên sofa đọc báo thì nghe tiếng chuông điện thoại reo lên, liền nhanh chóng bỏ tờ báo xuống anh mở giọng vô cùng trầm
Lãnh Minh An từ bếp đi ra trên tay cầm đĩa trái cây nhìn thấy Hàn Thiên đang nghe điện thoại, trong lòng nghĩ chắc anh đang có việc bận
Hầu như khi ngày hẹn hò về, anh đã có biết bao nhiêu cuộc điện thoại đến từ công ty thì đến các thuộc hạ mà anh giao trọng trách
Thật bận bịu!
” Ừ cứ vậy mà tiến hành”
Hàn Thiên sau khi nhận được báo cáo từ Tề Thần và Tề Thịnh liền nở nụ cười thỏa mãn
Quả thật anh đã rất lo lắng không biết hai người này có giải quyết được việc này hay không nhưng không ngờ giải quyết mọi việc nhanh gọn lẹ như vậy
Nhìn thấy Lãnh Minh An anh bất giác nở nụ cười dịu dàng, khi cô đi đến gần anh nhanh chóng cầm lấy cổ tay nhỏ nhắn vào lòng
Đầu cô ngã vào lòng ngực của anh, nghe thấy được nhịp tim quen thuộc sao thật ấm áp, điều này cô rất thích rất mãn nguyện
Vòng tay ôm vòng eo của anh, bất ngờ vươn người hôn lên môi hồng tự nhiên đó thật khoái cảm, cô cũng không biết vì gì bất giác hôn nhẹ vào vòm ngực nơi trái tim đang đập
Anh hài lòng ôm chặt cô hơn, nở nụ cười thỏa mãn
” Hôm sau anh có việc phải làm cho nên có gì ở nhà một mình không an tâm em cứ qua Vương Gia”
Việc mảnh đất bây giờ đã gần hoàn thiện, Từ Chính đã thông báo việc này đã hoàn thành như mong ước
Trần Gia cũng đã có rục rịch, anh hà cớ gì không tiếp đãi ông ta một bữa tiệc hoành tráng
Muốn đấu với anh chẳng sao chỉ cần kết thúc cuộc chơi, giao mạng là được!
Một việc này mà nói chẳng khác nào là một cái vòng xoáy, xoay qua xoay lại vẫn về vòng đầu tiên
Nên cho dù ông ta có chạy vòng tròn anh vẫn thể tìm ra