CHAP 6: TRẢ THÙ
.
– Hả? Cậu vừa nói gì đó! Đưa tôi đi học ư? Không được .
– Sao lại không được???
– Ba mẹ tôi không thích tôi chơi với con trai, đi cùng lại càng không, cậu đừng có hại tôi .
– Ra thế! tưởng chuyện gì to tát, cứ giao cho Trần Thoại này là sẽ Ok ngay..
( haizzz, con người này đúng là kì cục hết chỗ nói =..=)
……..:::Tan trường:::……….
Đang ngơ ngác trước cổng trường …..
– Hây you! Lên xe!!
– Hơ! Đi xe máy à, tại tay ga nữa chứ, đã đủ tuổi đâu mà đòi đi vậy? Bộ muốn vào đồn uống trà với công an à?
– Xời, lo lắng không đâu, lên đi.!!!
Lên thì lên .
– Mà này!
– Gì vậy?
– Tại sao thấy tôi đi với cậu mà người ta cứ nhìn chằm chằm vậy?
– .. Ngốc quá! người ta ghen tị đó mà!
– Ghen tị ư?
– Thì tại you được hotboy thích nên mới được chú ý thế thôi, có vậy mà cũng không biết, ngốc thật hay giả đây!
– Ọe, cho xin đi.
( Mà công nhận hắn nói cũng đúng, mấy bạn nữ cứ nhìn tôi với ánh mắt mang hình viên đạn ., đẹp cũng khổ mà không đẹp cũng khổ .)
– Mà khoan!
– ???
– Khối 12 hôm nay học 5 tiết à?
– Uh! Mà có gì vậy!
– À ….không có gì hết!
– Thật không ?
– Thật mà! Sao hỏi kĩ thế?
– Vì you là bạn gái của tôi, tôi không cho phép you nghĩ đến ai khác, you mà để ý đến thằng khác là không được đâu đấy!
– @[email protected], ai bạn gái của cậu ? Mệt quá!
– Mà này!
– ???
– Hôm nay học xong còn đi đâu nữa không?
– Không, mà gì vậy? Bộ you tính rủ tôi đi chơi à?
– À uh, cũng gần như thế!
– Ô la la !
– ., đừng có mừng, tại tôi không có xe nên phải nhờ vào cậu thôi, không muốn đi thì thôi, không ép….
– Đâu có, muốn lắm chơ, .. khà khà
– Xì, thật là……( tên này nhiều lúc cũng đáng yêu ra phết ..)
– Tới nơi rồi, dừng lại đi.
– Đây là đâu?
– Nhà một người quen, à không, cũng không hẳn là thế.
– Là sao?
– Thì cứ dừng lại đi.
– Dừng rồi nè!
– Giờ thì đứng đợi !
– Ơ … đợi ai?
– Người quen!
– À à, thú vị thật ..
20 phút sau…
Brừm brừm….
Tên phá hoại về rồi kìa ..
Tôi nhanh chân chạy đến trước cổng nhà hắn rồi…chận sẵn.
Chap 7: Giận
.
– Ai thế nhỉ? Này , tránh ra cho người ta vào nhà !
– Mới đó mà đã quên nhanh vậy à? Kẻ phá hoại!
– Thì ra là bé! Tới đây làm gì nữa?
– Bé??? thật là…… Anh vui nhỉ, có việc thì tôi mới tìm anh chứ cũng đâu rảnh rang mà tới đây nếu không có việc!
– ???
– Nói nhanh luôn nhé! Có phải lúc trước anh nói nếu xe tôi mất thì anh sẽ đền phải không? giờ nó mất thiệt rồi anh tính sao đây!
– Xe? Xe nào?
– Xe đạp của tôi chứ xe nào nữa, hôm bữa tôi nói để tôi dắt về anh bảo cứ để đó nếu có mất mát gì thì anh đền, bộ quên thiệt sao?????
– À à! Nhưng cũng không tin được, ngộ nhỡ em làm mất rồi vịn cớ đổ cho tôi thì sao, tôi đâu có ngu
Bốp ….
Sự thật là tôi đã tát anh ta .
– Này anh! Sống thì cũng phải có đạo lý một chút chứ! Anh mở miệng ra nói những câu đó mà không thấy khó chịu sao? Tôi không phải hạng người rảnh rang bày ra ba cái việc bỉ ổi như anh nói đâu, đừng tưởng ai cũng giống mình, đúng là đồ hạ lưu .Cứ tưởng anh đàng hoàng mới đến đây nói chuyện phải trái, nào ngờ….Thật là tức hết chỗ nói, không cần anh đền bù gì nữa, coi như tôi xui xẻo, chào!!!!!
Sực nhớ vẫn còn cầm bộ áo dài trên tay, tôi quay lại ném vào mặt hắn ta.
– Trả anh!
– Mình về thôi Thoại!
Tội nghiệp cậu bạn cùng bàn, không hiểu mô tê cũng đành lủi thủi dắt xe .
– Ơ này em!
Hừm, lại em, sao mà mình ghét cái từ em này quá .
– Mặc kệ hắn, mình đi thôi Thoại!
– Khoan khoan đã! – hắn ta gọi với theo
Tiếng xe rồ ga và chuẩn bị lên đường.
Nhưng vẫn chưa hết chuyện.
Hắn ta chạy xe chặn lại.
– Anh, anh xin lỗi! định bụng chỉ đùa em tí chút! Không ngờ em dữ đến vậy !
– Cái gì? Đùa ư? Xin lỗi anh đi đùa với người khác đi, tôi không muốn nói chuyện với anh nữa, tránh ra cho người ta đi .
Tôi hất tay gã ra khỏi tay lái xe Thoại rồi giục tên quái vật chạy nhanh…
Cuối cùng cũng thoát khỏi gã. Phù!!!!!!!!
– Tên đó là ai thế?
– Một kẻ phá hoại!
– Làm sao nó dám đụng vào you nhỉ?
– Thôi, bỏ qua đi, coi như xui xẻo vậy .
– Được rồi, để đó!
– Thoại lẩm bẩm cái gì thế?
– À không, đang hát đó mà ..
– Tới nhà tôi rồi đó, cậu về đi nhé!!!
– Không