“Ở đâu?” giọng Narcissa cũng truyền ra.
“Em xem, ở đó, đó là một hiệu sách cổ xưa, bên trong có rất nhiều sách cổ mà bình thường không tìm được. Nghe nói rất nhiều sách hay trong đó mà ngay cả hẻm Knockturn cũng không tìm được.” Lucius giải thích cho Narcissa.
“Thật sao?” đôi mắt của Narcissa sáng lóa, hỏi lại.
“Đương nhiên, giờ anh có thể dẫn tiểu thư Narcissa xinh đẹp đến hiệu sách đó không?” Lucius vừa nói vừa khom người mời Narcissa.
“Đó là vinh hạnh của anh!” Nữ vương Narcissa khoác tay Lucius, biểu cảm em nể mặt anh.
Không khí giữa hai người lúc này làm cho người ta cảm thấy ai cũng không xen vào được, nhưng bầu không khí này lại làm đội quân “chị em bát quái” phía sau khó chịu. Vì thế hai bánh bao nhỏ thích làm loạn nhà Black quyết định phải phá hình ảnh làm hai bé khó chịu, dù hình ảnh kia rất đẹp cũng phải phá!
Thiết bị nghe trộm phát ra tiếng đồng ý của Narcissa, Sirius cắn chặt răng nanh trắng của mình, nhìn về Rael cũng đang khó chịu. Hai bé gật đầu cực kỳ ăn ý, cùng nói với Walburga một câu, lặng lẽ đến hiệu sách trước mắt Narcissa, khuôn mặt hai bé lộ rõ sự tinh nghịch.
Hai bánh bao nhỏ vừa đi vừa thảo luận xem nên làm sao chị Narcissa mới không bị cướp dẫn đến phúc lợi điểm tâm của hai bé bị tước đoạt. Không biết Bella nói với hai bé cái gì mà chúng lại khẩn trương như vậy. Còn Walburga, Druella và hai người còn lại bằng ánh mắt thích thú mà quên rằng bùa ẩn thân trên người hai anh em vẫn chưa được gỡ bỏ…
Thật ra khi vào hiệu sách, hai anh em đã phát hiện bùa ẩn thân của mình vẫn còn, càng kiên định với ý tưởng của mình là làm Lucius biến thành trò cười trước mặt Narcissa, để Narcissa thất vọng, như vậy phúc lợi dùng điểm tâm của hai bé mới không mọc cánh bay mất!
Đầu tiên, hai bánh bao nhỏ lợi dụng bùa ẩn thân tạo ra những hiện tượng lạ, cố gắng khiến Lucius lộ ra sợ hãi trước mặt Narcissa, vì thế hai bé đi đến trước mặt Lucius. Mà Lucius cũng không biết rằng hôm nay, mọi chuyện sẽ hoàn toàn trái lại với kỳ vọng của anh.
Lúc trước Narcissa không giao lưu tình cảm với boss mèo nhà cô – Amy nhiều, thật là một chủ nhân không tốt mà! Vì vậy, hôm nay Narcissa đặt Amy vào một chiếc giỏ trúc dẫn boss đi Hogsmeade. Amy vừa thấy Lucius đã nhích tới nhích lui, không chịu nằm yên, vì vậy, Narcissa cất giỏ vào túi không gian, ôm Amy, vuốt lông nó, không tập trung đi dạo Hogsmeade được, đến tận khi Lucius chỉ hiệu sách kia.
Hai bánh bao nhỏ đã theo đuôi hai người vào trong hiệu sách. Hiệu sách này mang theo hơi thở xa xưa, cảnh sắc hoàn toàn khác với bên ngoài, không chỉ Narcissa, cảm giác của hai bánh bao nhỏ càng mãnh liệt. Trẻ em nhạy cảm hơn người lớn rất nhiều, dù Narcissa và Lucius cũng chưa được tính là người lớn.
Trong hiệu sách chỉ có người bán, Lucius nói ông chủ hiệu sách không hay đến, bình thường chỉ có người bán hàng, người này cũng tốt nghiệp ở Hogwarts, từng học Ravenclaw. Người này biết giá trị từng quyển sách. Đây là một trong những lý do ông chủ yên tâm giao hiệu sách cho nhân viên này.
Vừa vào hiệu sách, Narcissa đã giao ngay Amy cho Lucius, bước nhanh đến chỗ những giá sách đang mời mọc cô. Lucius không kịp phản ứng, ôm boss mèo hơn nửa ngày, mới giơ boss mèo lên nhìn ngang nó, thấy vẻ vô tội trong mắt Amy, Lucius bất lực. Lúc này, anh cảm nhận có cơn gió lạnh thổi từ đằng sau tới, rụt cổ hỏi Narcissa đang chuyên chú chọn sách.
“Cissy, em có thấy nơi này hơi lạnh không?”
“…” Narcissa đang chuyên tâm đọc sách bên kia không trả lời Lucius.
“Cissy?”
“……”
“Cissy!” Cuối cùng, Lucius không thể nhịn được nữa, cất cao giọng. Hai thằng nhóc đằng sau đang cầm vòng tay băng giá chị Bella đưa, giải phóng toàn bộ ma lực của nó ra nên Lucius mới lạnh. Amy trong lòng Lucius sớm đã nhận ra mùi vị của Sirius và Regulus trong không khí, biết hai bé đang ở xung quanh. Nhưng Amy không thích nam sinh hay tranh giành thời gian ở chung với con sen của nó, nên cũng không nhắc Lucius.
“Hả? Chuyện gì sao?” Narcissa ngẩng đầu, mờ mịt nhìn Lucius.
“…… Quên đi, không có việc gì, em tiếp tục đi!” Lucius vừa thấy Narcissa như vậy đã biết cô đã mặc kệ thế nhân rồi, rất bất đắc dĩ nói.
“… A, được.” Narcissa mơ mơ màng màng đồng ý rồi tiếp tục chìm vào trong thế giới sách.
Lucius thấy Narcissa không thể tìm xong ngay được, đi lại trong hiệu sách. Nhưng dù anh đi đến đâu, cảm giác lạnh lẽo cũng đến chỗ đó. Dù Lucius là thằng ngốc cũng biết là có chuyện. Anh giả vờ như không biết gì, tiếp tục lật sách, nhưng sau lưng anh đã có ma pháp phòng ngự, rồi đột nhiên xoay người, đũa phép trong ống tay cũng lấy ra, thả một bùa giải trừ ẩn thân vào trung tâm khối khí lạnh.
“Mau chóng hiện hình!” Theo động tác của Lucius, một cái bóng cao dần hiện ra. Lucius tập trung nhìn lại, thì ra là Regulus đang cầm một chiếc vòng tay với hoa văn phức tạp đứng trên vai Sirius, cái vòng còn chỉ hướng anh. Lucius vốn nghĩ có người muốn hại mình thấy vậy, đột nhiên cảm thấy dở khóc dở cười.
“Sao hai đứa lại ở đây?” Narcissa nghe tiếng niệm chú thì ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Sirius và Regulus đang từ từ xuất hiện.
“……” Sirius và Regulus nhìn nhau, chẳng nói câu gì.
“Nói mau!” Narcissa thấy vậy, có chút tức giận.
“… Huhu, chị Cissy, chị đừng chơi với người này được không…” Lucius đứng cạnh cũng đang chờ hai đứa giải thích, khoé môi run rẩy.
Narcissa dở khóc dở cười nhìn hai bánh bao nhỏ nghịch ngợm gây chuyện, “Sirius, sao các em tới được đây? Còn nữa, bùa ẩn thân trên người hai đứa là sao?”
“Bọn em nghe nói chị Cissy đến Hogsmeade chơi, nên trộm chạy theo tới, nào chị lại đến gặp người ăn hết điểm tâm của bọn em, còn đi chơi chung với anh ta…”
“Đừng đánh trống lảnh, nói về bùa ẩn thân!” Narcissa nghe Sirius tố cáo, đỏ mặt lên, sau đó hỏi tiếp.
“A, chị Bella thi phép cho bọn em, chị ấy nói bọn em còn quá nhỏ…”
“À? Là vậy à?”
Sirius và Regulus liều mạng gật hai cái đầu nhỏ, sau đó dùng ánh mắt vô tội nhìn Narcissa, “Chị Cissy, bọn em có thể đi dạo cùng chị không?”
“Được rồi!”
“Không được!”
Narcissa và Lucius trăm miệng hai lời.
“Vì sao không được?” Narcissa trừng Lucius.
“… Chuyện này, hai đứa chắc đã đi được nửa ngày, có lẽ cô của em đang sốt ruột, vẫn nên đưa chúng nó về trước.”
Narcissa nghe cũng thấy đúng, vì vậy chuẩn bị đưa hai đứa về quảng trường Grimaud. Lúc cô vừa định khởi động khoá cảng, tiếng của Walburga từ gương hai mặt trong túi truyền ra.
“Cissy, anh em Sirius đang ở chỗ cháu sao?” Giọng Walburga nghe qua có hơi sốt ruột.
“Đúng vậy, cô.”
“Vậy tốt rồi!” Narcissa nghe rõ tiếng thở phào nhẹ nhõm của Walburga.
“Cháu sẽ đưa hai đứa về ngay, cô yên tâm!”
“Khoan đã, Cissy, trước hết để hai đứa ở cùng cháu đi, đúng lúc ta và Orion có việc phải làm, cháu không bận chứ?”
“Không ạ, vậy cũng được!” Narcissa hoàn toàn không chú ý Lucius đang sốt ruột bên cạnh, đồng ý ngay, một lúc sau mới cảm thấy có chút không đúng, cô hẳn phải hỏi ý kiến của Lucius nữa, vì thế cô nhìn Lucius, mà lúc này Lucius đã điều chỉnh sắc mặt xong, thấy Narcissa nhìn mình cũng đành gật đầu đồng ý.
Từ đây, Sirius và Regulus chính thức gia nhập team dạo phố.