Tôi, Payna và thằng Hiếu bước vào trong phòng họp. Lucifer nhìn thấy, nói to:
– A! Mấy đứa đây rồi! Anh đợi mãi. Mấy đứa đi đâu thế?
– Em đi tuần tra rừng với Payna, không ngờ gặp bọn Zombie …
– Còn em thì bị kẹt trong một đường hầm … – Thằng Hiếu chưa kịp nói xong thì Thane nói to:
– Đúng rồi! Hèn chi tôi cứ nhớ man mán là còn một cái gì đó.
Thằng Hiếu hỏi:
– Thiếu? Mà cho em hỏi, đống lương thực mà mọi người để dưới đường hầm để làm gì vậy?
– Đó chính là đống lương thực dự trữ khi có chiến tranh. Giờ thì … chắc phải bỏ thôi. – Thane thở dài. Nhưng đột nhiên Lucifer bảo:
– Này hai đứa! Hai đứa về lâu đài lấy đống lương thực đó đi.
– What? Tụi em làm sao lấy được? Ít ra cũng phải có người hỗ trợ chứ!
– Thì Payna đó! – Tel”Annas đáp. Rồi cô ấy nói tiếp:
– Thôi được rồi, chị sẽ đi theo mấy đứa.
Maloch cản lại:
– Không được! Dù gì thì cô cũng là thủ lĩnh, nếu cô chẳng may bị bắt thì sẽ như thế nào?
– Ờ thì …
– Cô đi không được đâu. – Ilumia nói thêm.
Tôi và thằng Hiếu không biết làm gì. Lucifer lại nói:
– Thôi giờ ba đứa đi đi. Có gì tụi anh sẽ ở đây cầu nguyện cho.
– Đệt … – Tôi lẩm bẩm. Cả ba người bước ra ngoài sảnh. Hải đứng chờ ba người. Nó nói:
– Ê! Mấy người lúc nãy ở lâu đài có thấy vợ tui đâu không?
Tôi đáp:
– Không. Lúc đó tao lo đi tìm mọi người, nên không để ý.
– Kì vậy cà …
(Lâu đài Khởi Nguyên)
Một tên lính bước vào, nói:
– Thưa ngài, đã bắt được một tên trong bọn Tứ phương Ánh Sáng ạ.
– Không cần phải nói thế đâu. Hiện tại thì ta nghe nói, bọn chúng tuy sống chung một nhà, nhưng họ không còn là Tứ phương Ánh Sáng nữa. Mà hắn là ai?
Hắn bảo:
– Lôi vào đây!
– Rõ! – Một tên lính khác bước vào. Hắn lôi theo Sakura, thở hồng hộc:
– Nặng quá mày!
TChúa Quỷ nói:
– Được rồi. Dẫn nó lại đây.
– Rõ! Đi mày! – Tên lính đẩy Sakura lại chỗ của Chúa Quỷ. Hắn nói:
– Ngươi là ai? Ngươi dám mò tới đây à?
Sakura trả lời, giọng dõng dạc:
– Chính ta mới phải hỏi các ngươi câu đấy!
– Vậy sao? Để ta tự giới thiệu, ta … là chúa Quỷ. Còn ngươi là ai?
– Ta là ai? Tại sao ta phải trả lời ngươi?
Chúa Quỷ liền đe dọa:
– Ngươi không trả lời sao? Nếu thế thì chuẩn bị đi. Tính ta dễ lắm, trả lời ta tha, cắt lời ta ta vả. Nói đi, ngươi tên gì?
Lần này Sakura không nói. Chúa Quỷ nói to:
– Được rồi! Người đâu, khui hàng ra cho ta!
– Cái gì! – Sakura giật mình. Chưa kịp định thần, Sakura bị hai ba thằng trói lại. Một tên móc túi của Sakura lấy ra chiếc điện thoại. Hắn liền vào Messenger, và tìm thấy Hải. Hắn nhắn:
– Tên kia!
(Cung điện Ánh Sáng)
Hải chợt nghe thấy tiếng tin nhắn, liền mở ra xem. Hải ngạc nhiên:
– Ê ê tụi bay! Vợ tao nhắn tin cho tao nè.
– Vợ mày?
Hải gật đầu. Thằng Hiếu đáp:
– Vợ chồng với nhau mà nhắn tin kiểu thô bạo đấy hả?
– Ờ he. Thế người đang nhắn tin là ai?
– Có thể … hắn chính là người đang nắm giữ Sakura. – Tôi nói.
Cả đám giật mình. Chợt tên Chúa Quỷ nhắn tiếp:
– Ta hiện đang nắm giữ một con bé, xinh lắm. Muốn nhìn không?
Hải định nhắn “Không” thì Payna nói chen ngang:
– Khoan!
– Sao thế? – Cả bọn ngạc nhiên.
– Cho chị hỏi, mấy đứa xài gì vậy?
– Trời … – Cả đám muốn xỉu vì Payna. Cô ấy nói một câu trớt quớt trong khi không khí đang căng thẳng. Tôi thở dài:
– Hỏi kì cục. Đang căng thẳng …
Hải nhắn lại:
– Nhìn cái gì mà nhìn? Thả vợ ta ra!
Tên chúa Quỷ không nhắn, mà gửi một tấm hình.
(Lâu đài Khởi Nguyên)
Chúa Quỷ bảo:
– Người đâu!
– Có em! – Y tá quỷ xuất hiện. Cô ta lại hỏi:
– Ngài cần gì thế?
Chúa Quỷ đáp:
– Đem đồ nghề ra đây.
– Rõ! – Y tá Quỷ lấy ra một chiếc ống hút. Hắn ngậm vào miệng, và thổi vào người Sakura. Phải nói là hắn chơi bẩn vô cùng. Nước bọt vướng lên người Sakura. Cô bực mình:
– Ngươi chơi cái gì thế hả! Thả ta ra … ui đau … rát quá …
– Axit từ nước bọt của ta hơi mạnh đấy. Nhưng mà … nó không ảnh hưởng nhiều đến làn da của ngươi đâu. Nó sẽ ăn sạch quần áo của ngươi trong tích tắc thôi. Rồi hắn gửi tấm hình Sakura đang bị trói với bộ đồ thủng lỗ chỗ.
(Cung điện Ánh Sáng)
Hải bực mình. Nó đập điện thoại xuống đất, quát lớn:
– Đủ lắm rồi! Tao phải đi cứu Sakura!
– Ê mà mày đập điện thoại sao ch… à mà thôi. Điện thoại của mày cứng dữ vậy?
Đập mạnh xuống rồi mà điện thoại không bể, chắc cũng thuộc dạng điện thoại trâu đây. Hải liền đứng đầu, nói to:
– Được rồi! Tiến tới lâu đài Khởi Nguyên!
– Hả … – Cả ba người mệt mỏi rã rời. Hải quát lớn:
– Có đi không? Mấy người còn phải đi làm nhiệm vụ đấy!
Nguyên đám nghe vậy liền tỉnh, và đi.
*
Bộ đồ của Sakura gần như là bị ăn mòn sạch sẽ không chừa mảnh vải nào. Cô nói to:
– Tên khốn! Trả đồ cho ta!
– Còn lâu! Ta khoái ngắm ngươi khỏa thân hơn.
– Đồ biếи ŧɦái! Tránh xa ta ra! – Sakura quát lớn. Nhưng chúa Quỷ không thèm nghe. Hắn nói:
– Được rồi! Ta không cần ngắm nữa! Hãy “trình bày” đi.
Sakura quát lớn:
– Còn lâu!
– Vậy là ngươi muốn ta dùng biện pháp mạnh sao? Xem đây! – Chúa Quỷ dùng chiêu thả thính. Thính của hắn là thính độc, trúng là coi như bị mê hoặc kiểu như Lucifer ngày xưa. Sakura trúng thính, thì mấy tên lính liền cởi trói. Chúa Quỷ lại nói:
– Nano! King Kong! Nhanh lên! Đem đồ mặc tới đây!
– Ủa chẳng phải … – Nano chưa nói xong thì Chúa Quỷ quát:
– Im! Đem đồ tới đây ngay! Bộ ngươi muốn nó cảm lạnh à?
Hai người họ đem đồ tới cho Sakura. Đồ cũng tạm mặc được, nhưng hơi hở tí xíu, kiểu giống đồ của mấy bộ lạc sinh sống trong rừng. Nhưng đồ gì thì cũng không phải vấn đề. Chúa Quỷ bảo:
– Sakura! Theo ta.
– Rõ thưa chủ nhân.
Chưa kịp đứng dậy, cả team tôi tiến vào. Hải quát to:
– Tên kia! Trả vợ cho ta!
– Chán quá! Xử hết bọn chúng đi!
– Rõ! – Sakura lao tới, tung Ảo ảnh kiếm vào giữa trận hình. Vừa tung xong, thằng Hiếu văng đi khá xa. Tôi và Payna bị thương nhẹ, nhưng cũng có hồi máu. Hải thì đã đọc được những đường kiếm này, nên né dễ dàng. Hải nói to:
– Chúa Quỷ! Trả vợ cho ta!
– Không trả đấy, thì sao? – Hắn vừa nói vừa vuốt ve Sakura, như ý chỉ muốn thách thức Hải. Hải giờ không lao lên như trước, mà đứng tại chỗ, nói:
– Mau trả đây! Còn không, thì đừng trách ta!
– Nói cho ngươi hay, nếu ta gϊếŧ vợ ngươi, thì cô ta không thể hồi sinh được đâu đấy!
– Cái gì! – Hải ngạc nhiên. Hắn lại nói tiếp:
– Những kẻ bị ta gϊếŧ không thể hồi sinh. Ta chỉ nói lại lần này thôi!
Hải nói to:
– Tên kia! Nếu ngươi gϊếŧ vợ ta, ta sẽ không để yên cho ngươi đâu!
– Ha ha ha! Lần đầu tiên có kẻ nói với ta như thế đấy! Nhưng rồi xem … – Chúa Quỷ vẫn tiếp tục vuốt ve Sakura. Tôi liền nói với thằng Hiếu:
– Mày nhanh chóng đi lấy lương thực đi, ở đây làm cái gì.
– Ờ he mày nhắc tao mới nhớ. Thôi tao đi.
Rồi thằng Hiếu chạy đi lấy lương thực. Còn tôi, Payna và Hải đối diện với Chúa Quỷ. Hải rút katana ra, nói:
– Được rồi, ta sẽ triệt ngươi!
– Vậy sao? Đến đây đi!
Hải tiến công. Hải buff điện, và chém một đường vào người chúa Quỷ. Hắn đỡ đòn, rồi đâm một nhát vào Hải. Hải nghiêng người né đòn, rồi tung một đường kiếm xoáy. Chúa Quỷ ngã người về phía sau, bắn một phát đạn độc dược. Hải né đòn, rồi lao lên tiếp tục. Chúa Quỷ nói to:
– Đừng hòng lại gần đây! Dứt đi, Sakura!
– Rõ thưa chủ nhân! – Sakura tiến tới tấn công Hải. Hải không biết giờ phải tấn công ai, nên bị Sakura đẩy bay về phía sau. Hải lẩm bẩm:
– Bực quá …
– Ta hiểu rồi. Ngươi không dám đánh vợ của ngươi chứ gì? Cũng phải thôi, trong nhà đàn ông không chịu nổi phụ nữ đâu.
Hải quát lớn:
– Ngươi im đi! Hùng, chặn đường vợ tao giùm!
– Rõ! – Tôi lao tới. Hải cũng lao lên đánh Chúa Quỷ. Tôi nhẹ nhàng gạt chân Sakura. Thế là cô ấy té sõng soài. Tưởng như Hải nắm được thời cơ, nào ngờ nó quát:
– Mày dám!
– Mày kêu tao cản vợ mày, thì tao mới làm vậy mà …
– Tìm cách khác không được à?
Tôi nghe vậy liền làm cách khác. Chúa Quỷ nói to:
– Sakura! Dứt hắn nhanh đi!
– Rõ … ặc ặc nghẹt thở … – Tôi nhảy bổ đến người Sakura, và khóa cô ấy lại bằng chiêu Đỉa bám. Tôi gọi to:
– Hải! Dứt hắn!
– Được … – Hải lao lên tấn công chúa Quỷ. Bây giờ là một chọi một. Tên Chúa Quỷ cào Hải, thì Hải đã né được chiêu và tung một đòn kiếm vào ngực chúa Quỷ. Hắn rên:
– Ự ự … đau đấy …
– Chết đi!
Hải lại quyết tâm dứt điểm. Nhưng bất ngờ, Sakura đã thoát ra được. Cô ấy đỡ đòn kiếm của Hải. Nó nói to:
– Đáng ghét thật!
– Có lẽ như các ngươi không may mắn rồi. Quân đâu, bắt hai tên này cho ta!
– Còn khuya! – Tôi nhảy lên, tung một pháp trận kiếm. Tất cả Zombie đều chết sạch sẽ. Chúa Quỷ giật mình:
– Cái … cái gì chứ? Nhưng không sao. Trận chiến sẽ càng thú vị hơn bao giờ hết. Xem đây!
Hắn sử dụng thuật triệu hồi. Nano và King Kong xuất hiện. Hắn lại nói:
– Tấn công!
Nano và King Kong vừa làm chậm, vừa tước vũ khí, khiến tôi và Hải đánh không được, chạy không xong. Tôi lẩm bẩm:
– Hỏng bét … chết chắc rồi.
– Sakura! Tiêu diệt hai đứa nó đi!
– Rõ thưa chủ nhân! – Sakura lao tới, tung ảo ảnh kiếm. Tôi và Hải không đỡ được, chỉ biết nằm chờ chết. Nhưng … Payna chạy lại kịp lúc và hồi máu cho cả hai. Tôi thở phào:
– Phù … khỏe quá. Nhém tí nữa là chết rồi.
– Bực quá! Vợ tao không ngờ lại theo phe bọn chúng, nếu không tao đã dứt sạch sẽ bọn nó rồi!
– Nhóc đừng có chém gió nha! – Payna nói thêm.
– Chém làm gì! Xem đây!
Hải tiếp tục lao lên. Chúa Quỷ lấy ống hút, và thổi nước bọt vào người Hải. Hải bực mình, quát lớn:
– ĐM! Mất vệ sinh quá! Mà sao … tao … tao …
________________________