Tôi đã thật sự rất chán với mọi việc. Và thứ tôi cần hiện tại là sự yên bình. Lucifer cũng đã xin lỗi mọi người rồi.
Nhưng có lẽ như cơn ông chưa qua, cơn bà đã tới. Hải xách katana đứng đợi sẵn tôi ở cổng, quát to:
– Thằng kia! Sao mày …
– … – Tôi thản nhiên nhìn nó, rồi bước vào trong cung điện. Chợt Hải dùng tường điện, khiến tôi không tài nào vào được. Hải nói:
– Hừm!
– Ế ế ế cái gì thế …
Thằng Hải đáp:
– Mày dám sờ soạng vợ tao à?
– Cái … cái gì thế … tao sờ soạng vợ mày hồi nào?
– Còn chối à? Đừng tưởng là tao không thấy nhá. Tao … đã nấp trong bụi lùm và theo dõi mày. Mày đừng có hòng chối cãi.
Tôi chả biết trả lời sao. Thằng Hải vẫn nhìn tôi. Tôi đành đánh trống lảng:
– Trời hôm nay đẹp quá mậy …
– Mày đùa với tao đấy hả! Giờ nói đi, mày có chịu nhận tội không?
Tôi biết không còn cách nào khác để chối nữa, nên đành trả lời:
– Thôi được rồi, tao nhận tội.
Rồi tôi nắm chặt hay bàn tay lại. Đột nhiên Hải vỗ vai tôi, nói nhỏ:
– Lần này thôi đấy. Lần sau tao không tha cho mày đâu.
– Ờ … – Tôi cảm thấy giọng của nó không còn nguy hiểm nữa. Tôi cũng bình tĩnh, và đi vào trong cung điện.
(Phòng họp)
Sau khi Lucifer đã trình bày toàn bộ sự thật, Thane nói:
– Vậy à. Vậy xem như mọi rắc rối đã được giải quyết. Giờ thì … quay về lâu đài Khởi Nguyên thôi. Mọi người đi không?
Maloch, Tel”Annas và Ilumia có vẻ đắn đo. Thane thì không ép buộc họ phải quay về lâu đài. Tel”Annas nói:
– Tôi sẽ về khu rừng Chạng Vạng.
– Còn tôi, tôi sẽ quay về lâu đài Bóng Đêm. – Maloch cũng nói.
Ilumia cũng sẽ không đi theo Thane về lâu đài. Thane bước ra, và tập hợp mọi người lại.
Thane nói:
– Tôi có thông báo như thế này. Theo như lời của các thủ lĩnh, thì mọi người sẽ về lại nơi ở thật của mọi người. Ai ở lực lượng nào thì đi theo thủ lĩnh.
Mọi người không nói gì. Tôi nhảy lên, nói to:
– Phản đối!
– Sao? Nhóc phản đối cái gì? Chắc tại nhóc không muốn xa vợ của nhóc chứ gì?
Tôi đỏ mặt, và im bặt. Mọi người cười ha hả. Nhưng Hải đã đỡ tôi:
– Không phải! Ý của nó khác.
– Vậy à. Ý nhóc là sao? – Tel”Annas bước ra.
Tôi liền đứng lên, và nói:
– Muốn quyết định một việc gì đó, trước tiên phải hỏi ý kiến của mọi người đã. Phải có tính dân chủ chứ.
– Hiểu rồi. Mọi người, cho ý kiến đi.
Tất cả mọi người đều đồng ý. Tôi không nói gì cả.
(Hôm sau)
Tất cả mọi người đã trở về đúng lực lượng của mình. Còn tôi, Hải, thằng Hiếu, Sakura, Loan và Tú không biết ở đâu cả. Tôi tập hợp mọi người lại, và nói:
– Giờ chúng ta ở đâu đây? Tản ra hay ở chung?
– Tản ra đi! – Cả đám cùng nói. Tôi ngạc nhiên:
– Sao cơ … sao mọi người …
Thằng Hiếu bảo:
– Tao chắc chắn mày sẽ đi theo Krixi. Nhưng bọn tao không muốn đi theo khu rừng Chạng Vạng đâu. Tao thích vô lực lượng Sa Đọa với Nakroth!
– Còn tao … hmm tao sẽ … thôi mày đi đâu tao đi đấy đi, Hùng. – Hải trả lời.
– Vậy em sẽ đi theo anh. – Sakura nói thêm.
Còn Loan, cô ấy bảo:
– Em sẽ ở lại Lâu đài Khởi Nguyên. Chị Butterfly là sư phụ của em mà.
– Tui cũng thế. Tui sẽ xin Triệu Vân làm sư phụ của tui.
Nghe ý kiến của mọi người, tôi cũng không phản đối. Chợt thằng Hiếu hỏi:
– Ủa vậy Meniel, Flyrad và Angel thì sao?
– Mày nói tao mới để ý. Tao đoán Flyrad sẽ ở Lâu đài Khởi Nguyên, Meniel thì có thể sẽ là Cung điện Ánh Sáng, nhưng Angel thì … hên xui …
Hải vỗ vai tôi:
– Vậy là từ giờ việc mai mối tình cảm của mày sẽ khó khăn hơn đấy. Khác lực lượng rồi.
– Có lẽ vậy …
Rồi cả đám giải tán. Tôi, Hải và Sakura đi vào khu rừng Chạng Vạng.
*
Vừa chuyển đến nơi ở mới, cả đám đã gặp phải rắc rối. Mọi người nhìn cả đám với một ánh mắt kì lạ, giống như kì thị cả đám vậy. Tôi hỏi Hải:
– Sao mọi người nhìn tụi mình như thế nhỉ?
– Ai biết … chắc tại tụi mình lạc loài.
– Lạc loài? – Tôi và Sakura ngạc nhiên.
Hải đáp:
– Ừ. Nếu tao nhớ không nhầm, tất cả mọi người trong khu rừng Chạng Vạng đều có gen động vật. Tụi mình toàn là người cả mà. Sao mày không chọn lâu đài Khởi Nguyên hả?
– ĐM mày! Mày biết lí do rồi mà còn hỏi hả!
Chợt Slimz và Fennik chạy đến chỗ cả bọn, và nói:
– Ê!
– Cái giề? – Tôi quay lại.
– Nữ vương cần gặp mọi người kìa.
Tôi ngạc nhiên:
– Tel”Annas ấy hả?
– Này, không được nói thế! Phải nói là nữ vương mới đúng.
– Thôi dẹp đi! Quen miệng rồi! – Hải nói.
Slimz thở dài:
– Thôi kệ đi. Nói chung, nữ vương cần gặp mấy người. À mà nói nhỏ cái, hình như nữ vương đang bực mình đấy.
– Ờ ờ … – Tôi cứng họng. Slimz dẫn tôi đến chỗ của Tel”Annas.
(Chỗ ngự trị của Tel”Annas)
Đứng trước Tel”Annas, Slimz quỳ xuống, nói:
– Thưa nữ vương, em dẫn họ đến rồi ạ.
– Ngươi bị điên à! Ta chỉ kêu ngươi dẫn thằng nhóc Hùng tới thôi, ai bảo ngươi dẫn cả đám tới thế?
– Nhưng rõ ràng nữ vương bảo là “Dẫn thằng nhóc đó tới đây”. Làm sao em biết được đó là ai ạ. – Slimz trả lời. Tel”Annas thở dài:
– Mệt ngươi quá. Thôi hai người – chỉ Hải và Sakura – ra ngoài đi. Ngươi nữa Slimz, ra luôn đi.
Thế là chỉ còn tôi và Tel”Annas. Cô ấy nhìn tôi, không hỏi gì. Tôi ngạc nhiên:
– Ủa cái gì đây? Kêu tới mà không nói gì là sao?
Kế bên Tel”Annas – Payna chỉ tay xuống đất. Tôi đáp:
– Bộ dưới đất có cái gì hả chị Payna?
– Nhóc quỳ xuống mau đi! – Payna nói nhỏ. Tôi nổi điên:
– Cái gì! Quỳ? Này, tại sao phải quỳ hả?
Tel”Annas thở dài:
– Thôi khỏi quỳ đi. Nghe ta nói đây: vào đây nhóc phải biết giữ mình, đừng có đi làʍ ŧìиɦ lung tung nghe chưa!
– Ôi trời …
– Nhất là Krixi đấy. Ta hiểu ý của nhóc, nhưng nhóc nên biết, Krixi là của Nakroth. Nếu có mệnh hệ gì, lực lượng Sa Đọa kéo quân qua đây thì mệt đấy.
– Lo gì cho xa vậy! Nếu không làʍ ŧìиɦ được, thì …
Chưa kịp nói hết câu, Hải lao ra, nói to:
– Cái gì! Mày định chuyển qua vợ tao à!
– Hả hả hả …
Trong đầu tôi nghĩ: “Thằng này ghê thật!”.
Tel”Annas lại nói:
– Thứ hai, hạn chế chọc phá mọi người rõ chưa!
– …
– Vậy thôi.
Tôi bỏ ra ngoài. Hải nhảy lại chỗ tôi, nói to:
– Nếu mày mà đụng vô vợ tao, thì xác định rõ chưa.
– Xứ!
Rồi tôi bỏ đi ra ngoài. Rồi tôi chợt nhớ ra Kriknak. Tôi giờ cũng không biết cậu ta đang ở đâu, khi mà thế lực thật sự của cậu ta là lực lượng Sa Đọa. Nhờ hỏi Krixi mới biết, cậu ta đã đi theo bố.
(Lực lượng Sa Đọa)
Thằng Hiếu đang ngồi trên ghế đánh liên quân với Nakroth và Kriknak. Nó phải cầm một vị tướng mà nó chưa bao giờ chơi – Krixi. Thằng Hiếu nó chỉ giỏi đi rừng, chứ nó không giỏi đi mid. Bởi thế, chỉ sau vài phút, nó đã trở thành cục tạ cho cả đám. Kriknak than:
– Trời ơi anh chơi yếu thế …
– Bộ nhóc chưa bao giờ đi mid hả? – Nakroth hỏi.
– Em không rành đường này.
Nakroth bảo:
– Thế một hồi nhóc thử đi rừng xem, anh đi mid cho.
Đi rừng thì thằng Hiếu là trùm. Đến Nakroth cũng phải nể thằng Hiếu. Nakroth bảo:
– Nhóc cũng kinh đấy. Chơi có khi hay hơn anh đấy.
– Hi hi.
Chợt một cô gái bước vào. Nakroth há hốc mồm. Kriknak hỏi:
– Sao vậy bố?
– Gái … gái xinh …
– Ái chà … thế có đẹp bằng Krixi không? – Thằng Hiếu châm chọc. Nakroth quát:
– Tất nhiên là không rồi. Làm sao mà cô ấy đẹp bằng Krixi được.
Cô gái ấy đi vào chỗ của Maloch. Zephys hỏi:
– Thưa ngài, ai thế?
– Đó là một cô gái mới vừa chuyển đến đây. Cô ấy tên là Annette.
Maloch lại nói:
– Đến rồi đấy hả?
– Vâng …
– Sao đến trễ thế? Chậm cả tiếng đồng hồ đấy.
Annette đáp:
– Bữa nay không có gió, tạo gió bằng phép thuật mệt quá nên tôi đến hơi trễ …
– Thôi kệ không sao. Cô đi làm việc đi.
– Việc? Việc gì cơ? Ngài chưa giao việc làm sao tôi làm được. À đúng rồi, tôi làm nhà dự báo khí tượng học được chứ?
Zephys ngạc nhiên:
– Dự báo khí tượng học?
– Phải …
___________________