Sau khi Yorn đã ngủ, Lindis liền ngồi dậy, mặc lại quần áo rồi đi ra ngoài. Tôi đứng sẵn ngoài cửa, hỏi:
– Sao rồi? Kế hoạch thành công chưa?
– Rồi. Cậu ta ngủ say như chết rồi.
– Thật là … cậu ta ngu thì ngu vừa thôi … chừa phần tụi này ngu với chứ.
Lindis liền bảo:
– Này nhóc. Lần sau đừng bắt chị làm thế nữa nhé. Chị ngượng lắm đấy.
– Cứ chịu khó đi. Kế hoạch của chúng ta vẫn còn một giai đoạn nữa.
– Gì cơ? Sao nhóc không chịu nói sớm?
Tôi liền trả lời:
– Tôi đã đoán trước mọi chuyện rồi. Arthur thật ra cũng là người tôi cài vào điệp vụ lần này. Thật ra cậu ta cũng đang F.A đấy.
– Gì cơ? Thế nhóc làm hết mọi chuyện chỉ trong một kế hoạch à?
– Ừ. Thôi đi ra ngoài đi. – Tôi bảo.
Bên dưới nhà, Arthur và Tel”Annas đã ngồi sẵn bên dưới. Tôi và Lindis ngồi, nói:
– Arthur. Cậu thấy sao?
– Cảm ơn nhóc nha. Nhờ nhóc mà ta mới có người để nắm tay đấy.
– Anh thật là … – Tel”Annas ngượng ngùng trả lời. Lindis lại bảo:
– Thật ra … mọi chuyện không đơn giản như vậy. Tất cả bắt nguồn từ Yorn. Để tôi kể cho hai người nghe …
Thế là Lindis kể lại mọi chuyện. Tel”Annas ngạc nhiên, nói:
– Cái gì! Anh ấy chia tay tôi … vì hết tiền ư?
– Cũng phải … thời này cái gì cũng phải có tiền … đâu có tình yêu đích thực ở đây chứ nhỉ. – Tôi thở dài bảo.
Tel”Annas liền nói:
– Không đúng! Tôi yêu anh ấy thật lòng mà!
– Ơ cô … – Tôi ngạc nhiên. Tel”Annas lại nói tiếp:
– Tôi yêu anh ấy. Đối với tôi, anh ấy là món quà vô giá, không thứ gì có thể đánh đổi được. Nhóc không biết thì nói cái gì!
Tôi vô cùng sửng sốt. Tôi quay sang Lindis, nói:
– Hình như có trục trặc kế hoạch rồi cô ơi …
– Ờ ờ …
Arthur liền bảo:
– Nhưng mà … hai người họ đã “xoạc” nhau rồi. Đành chịu thôi em ơi.
– Không được! Em phải giành lại anh ấy!
Nói xong, Tel”Annas hùng hổ đi lên phòng. Tôi nghĩ một lát, rồi nói:
– Chúng ta không nên chen vào chuyện giữa hai người bọn họ. Chúng ta đi ra thôi.
Cả đám bỏ ra ngoài phố.
(Trong phòng)
Yorn nằm ngủ say như chết, không biết chuyện gì xảy ra. Tel”Annas bước vào, lay Yorn dậy, nói:
– Yorn! Dậy mau!
– Cái gì vậy trời … – Yorn mơ màng nói.
– Nói cho em nghe đi. Tại sao anh lại chia tay em hả?
Yorn bàng hoàng một lúc mới nhận ra Tel”Annas, liền nói:
– Ơ anh … anh …
– Anh hết tiền chứ gì? Anh sợ không có tiền mua quà cho em chứ gì?
– Ơ ơ …
Tel”Annas liền ngồi xuống, rồi bảo:
– Em không cần món quà nào cả. Đối với em, anh là một món quà vô giá, là thứ không thể đánh đổi được. Anh không biết sao?
Yorn sững sờ. Cậu vô cùng ngạc nhiên, hỏi:
– Em … em nói thật chứ …
– Em nói dối với anh làm gì. Em nói thật đấy.
Yorn không thể nói được gì cả. Tel”Annas lại nói tiếp:
– Tại sao anh lại phải làm như thế! Em đã làm gì anh chứ! Anh nói đi!
Yorn gục mặt xuống. Nước mắt cậu từ từ rơi xuống giường. Cậu ngồi khóc. Tel”Annas lại gần Yorn, vỗ vai cậu và nói:
– Anh à … mình trở về thôi.
– Anh … anh xin lỗi … nhưng mà … hic hic … chúng ta … không thể trở về được … hic hic. Anh … đã lỡ rồi …
Tel”Annas liền bảo:
– Em biết rồi mà. Mình mau đánh dấu với nhau đi.
– Đánh dấu? Đánh dấu thế nào cơ?
Tel”Annas liền nói:
– Chúng ta … làʍ ŧìиɦ đi.
– Hả! Cái gì! Em … không đùa chứ?
– Em đùa với anh làm gì cơ. Mình làm thôi.
Yorn giật mình, bảo:
– Này khoan đã. Em đợi anh xíu.
Nói rồi, Yorn vứt hết đống mùng mền chiếu gối gì đó qua một bên hết, rồi đưa Tel”Annas lên trên. Yorn bảo:
– Em cởϊ áσ ra đi.
– Em không cởi đâu. Anh cởi đi mà.
– Em đè tay anh đau thế này … sao anh cởi được chứ.
Tel”Annas vội lấy tay ra. Yorn dần dần cởi bỏ đồ của Tel”Annas. Cô lại áp sát môi của Yorn, rồi hai người hôn nhau đắm đuối. Hai người hôn nhau một hồi lâu. Yorn lấy tay lòn vào giữa hai ngực cô, rồi cậu cứ xoa xoa bóp bóp. Tel”Annas liền nói:
– Anh … anh muốn hôn em đến bao giờ nữa?
– Vĩnh viễn.
– Ơ nhưng mà … ư ư …
Yorn mân mê nhìn ngực Tel”Annas, tay vẫn sờ, vẫn bóp nắn ngực cô. Yorn đặt Tel”Annas nằm xuống, cậu cũng nằm xuống. Yorn ôm Tel”Annas mà xoa ngực của cô không chán. Cậu còn móc móc cả đầu ti cô nữa. Tel”Annas rên lên rất nhiều. Cô nói:
– Anh … ư ư … đừng sờ … ư nữa …
– Em nói gì thế? Anh chẳng nghe được gì cả. – Yorn trả lời, tay vẫn cứ sờ.
– Ư ư ư … anh … đừng mà … ư ư … em sướng quá … ư ư
Yorn nghe thấy vậy liền sờ mạnh hơn nữa. Tel”Annas chịu không nổi, nói to:
– Thả em ra đi mà. Đừng mà ư ư ư …
Sờ mãi một hồi cũng chán, Yorn bỏ tay ra. Chợt Tel”Annas bảo:
– Anh chịu khó đợi tí nhé.
– Em đi đâu vậy?
– Em đi vệ sinh. Em … mắc quá …
Thế rồi Tel”Annas đi ra ngoài. Yorn quyết định đi theo. Vào nhà vệ sinh, Tel”Annas ngồi xuống, lẩm bẩm:
– Mắc thật. Nãy giờ nhịn lâu quá … bể trứng luôn rồi …
(Khoan! Có gì đó không đúng)
Chợt Yorn từ đâu bay ra. Cậu liền sờ vào chỗ kín của cô, khiến nướƈ ŧıểυ không rơi xuống đất mà rơi vào người cô. Cô liền nói:
– Anh ở đâu ra vậy? Bẩn hết người em rồi.
– Em nói gì thế? Chẳng phải chúng ta đang làʍ ŧìиɦ sao?
Tel”Annas liền nói:
– Nhưng mà … anh làm thế … bẩn hết người em.
Yorn liền lấy một xô nước đổ lên người cô. Cô lạnh quá, nói:
– Anh làm gì thế?
– Em muốn tắm không? – Yorn mở vòi bồn tắm ra.
– Vâng …
Thế là Tel”Annas từ từ cởi bỏ bộ đồ ra. Yorn thì cởi như chớp, mới khoảng 10 giây đã cởi xong mất rồi. Cậu nhảy ùm vào bồn tắm. Tel”Annas cởi chậm rãi, chậm rãi và chậm rãi làm Yorn tụt hứng. Yorn kéo Tel”Annas rơi vào bồn tắm. Cô đưa đầu lên khỏi mặt nước, nói:
– Anh làm gì thế? Em đang … thay đồ mà.
– Em thay đồ như thế lâu quá. Anh thay luôn cho.
Nói rồi, Yorn lặng xuống cởi đồ Tel”Annas. Cậu ta cởi bỏ mọi thứ quăng ra ngoài. Nhưng cậu ta không chịu trồi lên mà cứ để đầu ở dưới và ngọ ngoạy. Tel”Annas giật mình, nói:
– Đừng … đừng mà …
Cô lấy tay che lại. Yorn liền nói:
– Em cứ thả lỏng đi nào. Anh sẽ cho em sướng thật sướng.
Yorn lấy tay cô ra, rồi cứ ngọ ngoạy tiếp. Cậu ngọ ngoạy mạnh đến nỗi Tel”Annas chịu không nổi, vùng vẫy như cá mắc cạn, nó:
– Đừng … đừng mà … đừng sờ nữa mà.
Chân cô đập trúng mặt Yorn khiến cậu ta xỉu tại chỗ. Tel”Annas giật mình:
– Ơ chết rồi … giờ tính sao đây?
Tel”Annas dùng đủ cách nhưng vẫn không làm Yorn dậy được. Tel”Annas liền thở dài, bảo:
– Thôi … mình đi ra luôn đi.
Thế là cô đi ra, bỏ Yorn nằm trong nhà vệ sinh …
_____________________
P/S: Chương đặc biệt 3 kết thúc tại đây.