– Đánh hay quá!
– …..!
– Nè…nè…khoan đã…!-nó khéo áo người đó lại khi người đó định bỏ đi
– ….?!
– Lấy lại đc cái balô rồi là đi sao? Lúc nãy nhờ tên cướp đụng trúng tui mới té rồi anh mới đuổi kịp hắn.
– ….!
– Cam tui mua rớt hết rồi. Ít ra phải nhặt lại dùm tui rồi nói 1 tiếng xin lỗi chứ?
– …..!-người đó vẫn im lặng ko nói gì bỏ đi.
– Ê..ê…ko đc đi. Ko cho đi. Lụm cam lên cho tui mới đc đi!-nó níu áo người đó lại cương quyết sẽ đeo bám nếu ko làm như lời nó nói
– …..!-người đó hơi nhăn nhưng cũng cúi xuống nhặt lại từng trái cam đưa cho nó rồi đi. Nhưng vẫn chưa đc. Nó lại túm áo giữa lại nói:
– Còn xin lỗi tui đâu? Tuy ko phải trực tiếp nhưng cũng là gián tiếp mà!
– …..!
– Ko xin lỗi tui thì tui ko buông đâu. Kéo rách áo lun áh. Tui bám dai lắm áh!
– …Sorry..!-người đó quay mặt lại nhìn nó và cuối cùng cũng mở miệng ra nói đc 1 chữ với nó rồi bỏ đi. Nó đứng đó nhìn theo trong sự ngạc nhiên. Miệng lẩm bẩm:
– Là..con..gái…sao…?
….Ở nhà. Tôi cầm ly nước cam mát lạnh khoấy khoấy thích thú và uống từ từ từng muỗng. Còn nó thì vừa uống vừa nhìn tôi chằm chằm. Thắc mắc, tôi hỏi:
– Sao mài nhìn tao wài zạ? Bộ mặt tao dính gì sao?
– Ko có!
– ?___?
– Lúc nãy ở chợ, em mới gặp 1 người.
– Ai?
– Ko biết!
–
– Người đó…ưʍ…ko biết nói sao nữa!
– Hài.z.z..ko biết thì thôi. Đừng có nói! Mệt! Mài ko lo uống lẹ nước đá nó tan ra uống hết ngon bây giờ.
– Ờ!
– Hay là để tao uống dùm lun cho!
– Còn lâu. Plè…
– plè…
Thế là nhờ có tôi nói, nó ko ngồi suy nghĩ nữa mà tập trung vào ly nước cam và làm bài. 2 đứa làm xong thì dọn dẹp gọn gàng rồi nằm ngủ trưa. Nó lại nằm cạnh tôi như thói quen và ko còn cái gối nào ở giữa. 2 đứa nhắm mặt lại nhưng chưa chìm vào giấc ngủ vội, tôi nói với nó:
– Tối nay đi dạo mát ko?
– Ừm…đi!
– Ừm. Vậy tối sẽ đi.
– Upa…
– Sao?
– Gọi tên em 1 lần cho em nghe đi.
– ??!
– Tú Vi và Nhi khi nói chuyện với upa toàn đc upa xưng Quân gọi tên của họ. Còn em chỉ nghe mài với tao!
– …Tường..Vi..!
– Hi..hi..
– Tường..Vi..Tường..Vi…đc chưa nè?
– Ừm…!
Sau tiếng “ừm” của nó thì nó bắt đầu thiếp đi vào giấc ngủ. Còn tôi lúc đó mới dám mở mắt ra nhìn nó. Lúc nãy tuy nhắm mắt nhưng tôi có thể biết nó đang cười thích thú khi đc tôi gọi tên như thế. Ngắm gương mặt nó ngủ 1 lúc, giấc ngủ cũng đến với tôi và tôi cũng lim dim vào giấc mơ của mình. Phía cửa phòng, cánh cửa hơi hé ra 1 tí rồi đóng nhẹ lại. Tôi và nó ko hề biết mẹ luôn quan sát chúng tôi âm thầm…
…Sau khi ngủ trưa dậy loay hoay xem tivi rồi tắm, ăn cơm thì trời cũng bắt đầu tối. Buổi tối đã đến, tôi dắt xe đạp ra chờ nó. Thấy 2 đứa chuẩn bị đi đâu đó, mẹ hỏi:
– 2 đứa tối rồi còn đi đâu đấy?
– Dạ, con với nó đi dạo 1 tí!-tôi trả lời
– Đi dạo ở đâu?
– Đi vòng vòng ngoài đường thôi àh.-tôi đáp
– Em xong rồi. Đi thôi upa!-nó chạy ra trong 1 bộ đồ đơn giản áo thun trắng, áo khoác tím, quần lửng nhưng nó mặc thì cu-te hẳn.
Mẹ nhìn nó đang phấn khởi nên cũng ko cằn nhằn với tôi nữa nói:
– 2 đứa đi rồi về sớm. Đừng đi khuya nghe chưa? Dạo này ngoài đường buổi tối nguy hiếm lắm.
– Dạ, tụi con biết rồi!-tôi và nó đồng thanh rồi phóng lên xe đi.
Chạy xe trên đường, nó ôm tôi hỏi:
– Mình đi đâu zạ upa?
– Đi đến Phú Mỹ Hưng!
– Éc?
– Ở phía sâu trong đó có công viên sàn gỗ. Đến đó hóng mát với ngắm sao là tuyệt nhất!
– Hi..hi..ừa!
Có lẽ do ảnh hưởng sự phấn khởi của nó nên tôi cũng thấy zui zui theo càng chạy nhanh hơn đến đó. Cuối cùng cũng đến nơi
nhưng 2 đứa phải đạp mấy vòng kiếm chỗ vì cứ 1 gốc là có 1 cặp tình nhân đang ngồi ôm nhau nên tôi và nó ko muốn làm phiền
2 đứa dừng lại ở 1 cái sàn gỗ rộng rãi.
Trong khi tôi dựng xe lại khóa kĩ càng thì nó đã ngồi bệt xuống ngước mặt lên trời hít 1 hơi dài không khí thiên nhiên yên lặng ở đây. Tôi nhìn cái dáng vẻ của nó lúc ấy mà chỉ muốn bước nhẹ đến ôm chầm nó thôi nhưng chỉ là muốn. Làm ko đc Tôi ngồi xuống cạnh nó rồi ngước lên trời nhìn bầu trời đêm đầy sao vây quanh mặt trăng.
– Đẹp thật!
– Ừm…đẹp quá!
– Chắc gần đến Trung Thu nên trăng cũng tròn và sáng.
– Ờ…hi..hi..Trung Thu mình ra đây chơi nữa nha upa!
– Ừm!
– Ý..!
– Gì zạ?
– Upa nhìn kìa.-nó chỉ ngón tay về phía 1 đôi kia đang ngồi nói cười vui vẻ với nhau
– Ý…!
– Upa cũng biết họ àh?
– Ko! Chỉ biết cái người con gái kia thôi. Đó là 1 chị lớp 12 học cùng trường mình đó. Tao tình cờ gặp 1 lần. Mài cũng gặp chị đó rồi àh?
– Ko! Em gặp người kia.
– Hắn àh? Gặp hồi nào?
– Hồi trưa lúc đi mua cam ngoài chợ áh. Ko phải là hắn đâu. Là con gái áh!
– Con gái sao?-tôi ngạc nhiên
– Ờ…em cũng hơi bất ngờ. Họ có vẻ thân thiết giống mình upa nhỉ?
– Hả? Ko…ko dám đâu!-tôi lắp bắp vì nghe nó nói zậy và quan sát thì tôi đã hiểu cả 2 người họ là giống tôi rồi. Ko muốn nó tiếp
tục nhìn rồi sẽ thắc mắc, tôi nói:
– Thôi, đừng nhìn người ta nữa! Nhiều chuyện quá!
– Xì, thì em tò mò thôi mà!
“Áh..!”-bỗng có 1 tiếng la hoảng lên khiến tôi và nó giật mình tìm kiếm người vừa la lên thì thấy chị lớp 12 đang hoảng sợ và cái người kia thì vội vã chạy theo 1 tên mặc đồ đen đang chạy xe đạp.
Ko cần nghĩ, tôi vội leo lên xe đạp phóng theo. Tôi đạp hết sức mới theo kịp đc chiếc xe đạp của tên mặc đồ đen. Tôi cố nói:
– Ngừng xe lại!
– Điên àh!-hắn nạt lại vào mặt tôi rồi dùng chân định đạp xe tôi nhưng tôi đã kịp bẻ lái ra xa. Thấy tôi tránh đc, hắn ko thèm chấp
nữa mà cố chạy nhanh hơn. Ko thể bỏ qua, tôi cố đuổi theo và lần này tôi đạp cho hắn mất thăng bằng té xuống. Hắn lăn lóc dưới
mặt đường đau đớn và tôi thì chóng xe lại đi đến định xem hắn có sao ko thì bất ngờ, hắn tung vào bụng tôi 1 cú đấm khiến tôi khụy xuống. Thấy tôi khụy rồi, hắn đứng dậy và tiếp tục dùng chân đạp vào người tôi mắng:
– Nhiều chuyện này. Nhiều chuyện này. Đồ khốn, dám làm tao té xe hả?