Hắn tên là Huy…là hot boy trường tôi.bằng tuổi và học lớp 11 a1
Hắn quả là may mắn…sinh ra trên đời đã có mọi thứ :gia đình giàu có thuộc vào loại nhất nhì thành phố , tư chất thông minh cộng thêm vẻ ngoài đẹp trai , nam tính lại biết ăn chơi , sành điệu….vì thế hắn đâm ra kiêu ngạo..mặt hếch lên trời , thay bồ cứ như thay áo và không coi ai ra gì…vậy mà không hiểu sao tất cả con gái trong trường đều thần tượng hắn…dại trai quá đi mất …
-Hằng , hôm nay bà phải đi với tôi…
Nhỏ Thảo , con bạn nổi tiếng với biệt danh công chúa lúc lắc tay tôi.
-đi dâu?
tôi tò mò hỏi..
-ô hay , thì đi đâu nữa..chẳng phải hôm qua đã bàn với nhau rồi sảo đi tỏ tình với Huy…
-hả?
tôi ngã người ra sau…ở thi hôm qua nó có đề cập tới nhưng mà tôi không để tâm lắm..nào nhờ hôm nay nó lại làm thật….
-thôi đi bà..con gái ai lại làm như vậy..ngại chết đi được..
tôi thủ thỉ..
-vớ vẩn..thế kỷ bao nhiêu rồi mà bày đặt ngại…hơn nữa tôi tỏ tình chứ có phải bà tỏ tình đâu mà sợ..
thế rồi nó kéo tôi xềch xệch qua lớp 11a1….kể cũng quái , Thảo thuộc dạng xinh như búp bê..gương mặt tròn trĩnh , môi đỏ , má hồng , lông mi dài , mũi cao như tây…nó lại ăn mang rất sành điệu nên lắm cậu tán tỉnh..vậy mà không hiểu sao nó lại chạy theo Huy..1 đứa chỉ biết có bản thân và coi bọn con gái chỉ là trò đùa..
———————————————————————–
-hic , đông quá bà ạ..mấy đứa con gái lớp khác cứ lởn vởn quanh đây thì làm sao mà tỏ tình được..
tôi gắt : cái con nhỏ này chỉ được cái hữu dũng vô mưu , lúc nào cũng hành động trước khi suy nghĩ
-uh…vậy làm sao bây giờ…hay bà gửi thư giùm tôi đi..tự dưng tôi run , chóng mặt , đau đầu quá bà ạ..
Thảo nhăn mặt..
-đồ điên.
tôi trố mắt nhìn nó..
-tôi có phỉa là fan phiếc gì của hắn đâu mà đưa cho hắn cái thứ này?
-bà giúp tôi đi..xong xuôi tôi mời bà chầu chè..ok?
Thảo dúi lá thư vào tay tôi với vẻ hy vong…tôi không quan tâm lắm vì mải ngó nghiêng trong lớp…thực ra tôi sang đây cũng có lí do riêng , đó là để nhìn thấy Phong…
Phong là cậu bạn dễ thương mà tôi để ý đầu năm lớp 10..kì đó đi học về , xe đạp tôi bọ trạch xích ,chính Phong đã sửa nó dùm tôi…chà , đó là 1 kỉ niệm mãi mãi tôi không bao giờ quên được…sau này , mỗi khi thấy cậu ấy trên sân trường , tim tôi lại đập lỗi nhịp…nhưng có vẻ như cậu ấy không để ý đến tôi thì phải…buồn thật
-tránh ra giùm..
1 giọng nói hách dịch vang lên…tôi liếc xéo quá,..thì ôi thôi đó là Huy ,hot boy (mà theo định nghĩa của tôi là sành điệu , ăn chơi , nhà giàu , đẹp trai, bất tài và vô dụng )..hắn đang lườm tôi thấy rõ..
-cầm lấy cái thư này giùm..
tôi dúi thư vào tay hắn…chán thiệt , chẳng có Phong ở trong đó…
-của cô hả?
thằng điên đó tiếp tục hỏi..
-ko..
tôi trợn mắt…(tôi ngu hay sao mà viết thư cho hắn)
-con bạn tôi
tôi đưa tay chỉ…ủa , nó đâu rồi…con Thảo mắc dịch , quơ quýt một hồi , ngại quá…tôi phải bỏ về..lũ con gái thì nhìn tôi , thầm thì , bàn tán to nhỏ…
vừa về lớp. thấy cái mặt nó là tôi hét..:
-bà đang chơi cái trò gì vậy?
nó thì cười xuề xòa , vẻ mặt như biết lỗi…:
-thôi , tha cho em đi mà chị..thấy cậu ta tôi run quá , ba chân bốn cẳng chạy về , thế bà đưa thư cho tôi chưa?
-đưa rồi.
tôi gắt..
-bà làm tôi ôm 1 cục ngại…mấy đứa con gái cứ chỉ trỏ..tôi nói cgho mà biết nếu như ngày mai cả trường đồn ầm lên tôi đeo thằng Huy thì bà chết với tôi…
-yên tâm , yên tâm
nhỏ Thảo cười lí lắc
-tôi ghi rõ tên tôi trong đó rôi..tí nữa ăn chè nhué , ok?
-ok..tất nhiên là phải ăn rồi…
(hình như trong lòng tôi lúc này đã bớt cáu thì phải )