Ra đến canteen thì vẫn chưa thấy ai, chắc bọn hắn đang xuống đây, nghĩ vậy nên Maya và Andly đến mua thức ăn sẵn truớc, đầy cả bàn ra đấy.
– Mày mua nhiều zậy sao ăn hết? – Andly trợn tròn mắt nhìn Maya, rồi nhìn xuống bàn thức ăn mà chỉ nhìn thôi cũng đủ ngất.
– Tao mua ày ăn thoải mái, thừa thì thôi! – Maya cười rồi vói tay lấy cái hamburger gà mà Andly thích nhất đưa cho nó – Ăn đi, lát còn có sức mà nói dối với anh Brian chứ, anh ấy tinh mắt lắm đấy!
Lời nói của Maya là Anly nhịn cười không nổi, đúng là Brian tinh mắt thật!
– Ừ, nể tình mày mua nhiều thế này nên tao mới ăn đấy nhé! – Andly nhận lấy cái hamburger rồi chon gay vào miệng mình, cười híp mắt.
– Gì kỳ zậy??? Hai đứa bây ngồi đây ăn một mình mà không kêu tụi tao là sao??? – Giọng nói lanh lảnh này khongi ai khác ngoài Erica, nó chạy nhanh vào nhìn cái bàn ăn mà loá mắt cả lên.
– Trời trời, anh hai chưa đến mà baby dám ăn trước là sao hở??? – Brian giả vờ làm vẻ mặt nghiêm nghị nhìn Andly khiến cho không khí càng trở nên vui vẻ.
– Cái này là Maya mua cho em mà! – Andly chu mỏ lên cãi lại, đâu có ngồi yên chịu tiếng oan của Brian vừa nói được chứ^^!
– Hừ, mày chỉ mua cho nhỏ này thôi à? Bọn tao đâu??? – Demi nhăn mặt nhìn Maya để hỏi tội, làm Maya cũng chẳng biết nói thế nào cho phải đây.
– Thì mua cho Andly, rồi mấy đứa ăn chung luôn! – Justin thấy vậy liền nói liền (chậc, cặp này dữ dội quá ^^)
– Zậy giờ ngồi xuống ăn hay là đứng đây nhìn nhau nói? – Bụng Eris đang réo cả lên mà mấy người này hình như chưa có ý định ngồi xuống ăn thì phải.
– Đương nhiên là ăn! – Một câu trả lời của chung cho cả bọn.
– Sáng nay em đi đâu zậy? – Christian đưa cho Andly ly nước trái cây rồi cười nói, mặc dù trong lòng đang lo lắng chuyện gì đó.
– Em ngủ ở phòng y tế! – Andly nhận lấy ly nước, tu một hơi dài rồi mới cười híp mắt trả lời. Thấy nó như vậy, mọi người rất yên tâm.
Tối đó, trong phòng của Christian,
– Christian, anh đang làm gì á? – Andly ngồi trên giường mà thở dài nhìn Christian đang cặm cụi làm gì đấy.
– Em rãnh thì đến đây giúp anh đi, sắp tới đây trường mình có cuộc thi đấu bóng rổ với trường Marie Curie, anh đang xem mấy thiết kế quần áo mà không biết nên chọn cái nào cho phù hợp đây nữa – Christian quay lại, cười dịu dàng nói với nó.
– Ừ ừ, cho em xem với. – Andly nghe vậy thì hào hứng chạy tới ngay.
– Em ngồi đâu??? – Bàn làm việc của Christian chỉ có một cái ghế à.
– Hay chúng ta ra sofa ngồi vậy. – Christian chuẩn bị đứng dậy kéo Andly ra đó ngồi thì Andly đã nhảy phóc lên ngồi trên đùi của Christian rồi làm hắn mở tròn mắt mà nhìn cô bạn gái nghịch ngợm của mình không biết nói gì thêm.
– Em thích ngồi đây à! – Andly thoải mái thu mình tựa vào lòng Christian, tận hướng giây phút ấm áp này một cách yên bình.
– Em nặng quá à!!! – Hắn làm bộ nhăn mặt nói, cứ tưởng Andly sẽ giận dỗi trách móc nhưng không ngờ nó lại trả lời một cách rất chi là… (nói sao nhở???)
– Anh làm anh chịu, ai bảo ngày nào anh cũng cho em ăn nhiều làm gì! – Rồi tiếp tục lật lật những mẫu thiết kế trên tay mình mà cười tủm tỉm.
Christian cũng vòng tay ra trước ôm chặt lấy Andly, người mà hắn yêu bằng chính trái tim chân thành của mình.
Một tiếng sau thì Andly mới chọn ra được 1 thiết kế mà mình ưa ý nhất.
– Sao lại chọn cái này? Màu xanh thì còn được, nhưng anh chẳng thích màu cam chút nào! – Christian nhăn nhó có vẻ không thích lắm thiết kế mà Andly đang cầm trên tay.
– Sao chứ? Anh thật là, cái này đẹp mà, em thấy hai màu này rất hợp với nhau á, với lại, anh mặc vào nhìn sẽ năng động hơn là cái vẻ lạnh lùng này của anh khi mặc màu đen! – Andly chỉ chỉ vào bức ảnh mà Christian mang bộ quần áo màu đen dùng để đấu bóng rổ mà bĩu môi.
– Thật không? – Christian nghe Andly nói vậy thì tin ngay.
– Thật á, em nói mặc màu này đẹp là màu này đẹp. – Andly nói lại lần nữa để chắc chắn quyết định của mình không sai lầm chút nào.
– Ừ, zậy làm theo kiểu này!
Andly nhảy xuống khỏi người Christian rồi đến sofa ngồi, hơi chùng mặt xuống, tâm trạng có vẻ khác hơn.
– Anh Christian này, em có thể hỏi anh chuyện này không? – Sau khi Christian gọi điện thoại cho ai đó xong rồi thì Andly quyết định hỏi chuyện mà mình thắc mắc cả ngày nay.
– Ừ, em hỏi đi! – Christian cười tươi, cũng đến sofa ngồi.